[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.
Hồi 1-Chương 5: Trang viên Shafiq.
Bước ra khỏi quán rượu Cái Vạc Lủng, ánh nắng ấm áp trải xuống khiến Kate có cảm giác như vừa từ địa ngục trở lại nhân gian.Quirinus Quirrell — người đàn ông trẻ quấn khăn xếp màu tím vừa cụng ly trò chuyện với ông Granger khi nãy — là giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám mới của Hogwarts năm nay. Không ai biết rằng, dưới lớp khăn quấn nặng nề kia, ở phía sau đầu hắn, chính là Voldemort đã trở lại.Chỉ vừa rồi, khi chạm mắt với Quirrell — kẻ đang bị điều khiển như một con rối — Kate đã cảm thấy như rơi vào hầm băng. Dù trong nguyên tác, ban đầu hắn chỉ là một thanh niên nói lắp, trông nhút nhát vô hại, nhưng đến cuối năm nhất lại trở thành vật chứa cho Voldemort.Kate đã tìm hiểu trước về hắn. Được Voldemort — dù đang suy yếu — để mắt tới, bản thân Quirrell chắc chắn cũng không hề tầm thường. Nếu không, Hogwarts đã chẳng tuyển một người trẻ như vậy làm giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám. Lý do hắn dễ dàng bị Harry Potter đánh bại về sau, thực chất chỉ vì khi bị Voldemort nhập thể, hắn cũng chịu ảnh hưởng của phép bảo vệ mà Harry mang theo. Nhưng đó là đặc quyền của nhân vật chính.Còn Kate thì không có lá chắn ấy. Cô buộc phải luôn để mắt đến Quirrell và kẻ ẩn sau hắn.Cô chắc chắn rằng vừa rồi mình chưa thu hút sự chú ý của Quirrell hay Voldemort. Nhưng lần tới, khi gặp lại ở Hogwarts, chưa thể nói trước điều gì.Không xa phía trước, bà Granger vừa dìu chồng lên xe, vừa quay lại cười với cô:"Kate, mau lên xe nào, chúng ta về nhà thôi."Về nhà... đúng là cô cũng nên về nhà.Kate bước lên hai bước, hơi cúi mình với bà Granger:
"Bác gái cứ về trước đi ạ, quản gia sẽ tới đón con sau."Hermione, vốn định ngồi trong xe đợi, vừa nghe vậy liền nhảy xuống:"Kate, chị không về cùng em hả?"Kate quay đầu lại:"Hermione, nhà chị ở trong giới pháp thuật. Lâu rồi chị chưa về, giờ cũng nên ghé xem một chút.""Nhưng mà..."Hermione còn định nói gì đó thì bị bà Granger ngắt lời:"Vậy thì thôi, cháu đi đường cẩn thận nhé."Nói rồi, bà kéo Hermione lên xe.Kate đứng yên, dõi theo chiếc xe dần đi xa, rồi quay lại liếc nhìn quán rượu Cái Vạc Lủng phía sau, ánh mắt thoáng trầm xuống.Cô rẽ vào một con hẻm nhỏ vắng vẻ, lấy từ túi ra một khối sắt được bọc vải thô, tỏa ánh sáng xanh nhạt. Đây là chiếc Portkey (cổng dịch chuyển) mà thầy đã đưa cho cô trước khi rời nhà Scamander.Kate hít sâu, đặt tay lên. Ngay lập tức, cô cảm giác như đôi chân rời khỏi mặt đất, thân thể bị cuốn đi như một cơn gió mạnh.Khi đôi chân chạm đất trở lại, cảnh vật xung quanh đã đổi khác — từ một con hẻm tồi tàn ở London, thành con đường rợp bóng cây xanh mát.Kate còn đang quan sát thì một giọng nói đầy phấn khích vang lên:"Xin hỏi... có phải tiểu chủ nhân không ạ?"Cô quay lại, thấy một gia tinh mặc quần áo rách tươm xuất hiện lặng lẽ bên mình."Tôi là Kate Shafiq."Ngay lập tức, gia tinh kia nhảy cẫng lên:"Tuyệt quá! Là tiểu chủ nhân! Chủ nhân của Trang viên Shafiq cuối cùng đã trở về!"Dù đã biết về loài gia tinh, nhưng khi nghe tiếng the thé, lanh lảnh cứ vang không ngừng, Kate vẫn cảm thấy màng nhĩ mình như muốn vỡ."Được rồi, im nào! Dừng ngay tiếng la hét ấy lại!" Cô ra lệnh.Quả nhiên, gia tinh lập tức im, đôi tai cụp xuống, đôi mắt tròn to vẫn nhìn chằm chằm vào cô.Kate thầm thở phào, dịu giọng hỏi:"Nói cho ta biết, ngươi tên gì?"" Fine , thưa tiểu chủ nhân! Tôi tên là Fine!""Lão quản gia giờ có đang ở trang viên không?"Nhắc đến đây, Fine lập tức hoạt bát hẳn:"Có ạ! Từ khi lão Jones trở về năm ngoái, ông ấy đã gọi rất nhiều Muggle đến, lật tung cả trang viên lên!"Kate cau mày, vừa đi theo Fine vừa hỏi:"Gọi Muggle đến để làm gì?"Fine kéo tai mình thật mạnh:"Hình như... để lắp hệ thống điện, và nhiều đồ vật của Muggle nữa!"Thì ra là vậy. Lão quản gia sợ cô không quen, nên cho người lắp điện. Với một trang viên rộng thế này, kéo điện cũng chẳng dễ dàng. Kate không trông mong thành quả quá tốt, nhưng tấm lòng ấy cô ghi nhận.Thật vất vả cho ông — tuổi đã cao mà vẫn lo lắng cho cô từng chút.Kate khẽ thở dài, dặn Fine:"Lão quản gia là vì muốn tốt cho ta, ngươi không được nói xấu ông ấy.""Vâng, tiểu chủ nhân!" Fine đáp lanh lảnh.Khác với những gia tinh cực đoan trong nguyên tác,Fine chưa hề có biểu hiện vừa nhận lỗi vừa tự trừng phạt. Kate cũng không muốn thấy cảnh ấy, nên im lặng, bước tiếp.Qua con đường dài lát đá xanh, từ xa cô đã thấy cuối lối đi là trang viên. Không giống những dinh thự u ám mà cô tưởng, phía trước Trang viên Shafiq là bãi cỏ xanh mướt trải rộng, bên cạnh còn có một hồ nước trong vắt. Con đường đá dẫn thẳng vào tòa lâu đài màu kem mang đậm phong cách Anh, được bao quanh bởi thảm cỏ.Lâu đài... thật sự là lâu đài?Dù đã chuẩn bị tâm lý, Kate vẫn thấy hơi choáng ngợp. Giờ đây, cô chính là chủ nhân duy nhất của tòa lâu đài này.Trước cổng vòm, một lão già mặc âu phục chỉnh tề, mái tóc bạc chải gọn, đang đứng đợi."Lão quản gia!" Kate nhận ra ngay và bước nhanh tới."Tiểu chủ nhân, chào mừng về nhà." Rand cúi gập người kính lễ. Hai gia tinh phía sau ông cũng quỳ xuống.Kate hơi lúng túng, vội đỡ ông dậy:"Lão quản gia, đừng khách sáo thế, chúng ta vào trong thôi."Rand gật đầu, dẫn cô và ba gia tinh bước vào lâu đài:"Đây là Trang viên Shafiq, nơi tổ tiên của tiểu chủ nhân đã sinh sống qua nhiều thế hệ."Không hiểu sao họ vẫn gọi lâu đài này là "trang viên"... Kate thầm nhủ, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng lướt qua khắp khung cảnh lộng lẫy bên trong.【Chúc mừng ký chủ nhận được danh hiệu "Chủ nhân trang viên"】【Khi đeo danh hiệu này, mị lực +10】Này này... hệ thống của các người cũng tin vào cái câu "có tiền là có sức hút" à?