[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.
Hồi 1-Chương 3: Kate, người bảo vệ "bé dê ngây thơ".
Từ xa nhìn thấy cô nàng tóc nâu xù xì đứng ở cửa Ngân hàng Phù thủy, Kate nhanh bước tới, hỏi: "Gia đình nhà Granger đâu rồi?"Hermione quay lại, "Bố mẹ bảo muốn vào quán rượu ngồi một lát, chỉ cần có chị dẫn em là được rồi."Đúng là bố mẹ rộng lượng thật.Kate đành thở dài, nắm chặt tay cô bé nói: "Vậy em phải giữ chặt chị, đừng có đi lạc nhé.""Ừm, nhất định không buông." Hermione lầm bầm nhỏ.Có lẽ vì phố đông người quá, Kate nghe thấy động tĩnh trong tai, nghi hoặc nhìn cô bé: "Em vừa nói gì đấy?""Không có!" Sư tử nhỏ vội vàng bịt miệng mình lại.Cái dáng làm chuyện mờ ám này đúng là khác hẳn lúc sau này ba người bạn thân thời học ở trường vi phạm nội quy không hề đỏ mặt, tim không hề đập nhanh.Thanh niên mà, còn cần trải nghiệm nhiều lắm.Kate hơi nhướng mày, giả vờ không nghe thấy gì, kéo Hermione tiến thẳng tới cửa hàng chuyên bán áo choàng Moaning Myrtle gần đó."Trước tiên mua áo choàng, rồi đến cửa hàng đũa phép, tiếp đó mua sách—"Cô còn đang lên kế hoạch lịch trình, thì Hermione đã ngây ngốc nhìn chằm chằm vào bộ đồng phục phù thủy trưng bày trong cửa kính."Chị Kate, ở Hogwarts chị cũng mặc bộ đồng phục này hả?" cô bé tò mò hỏi liên tục.Ôi, suýt chút nữa quên mất phải nói cho cô bé biết chuyện này.Kate vừa thầm nghĩ vừa dẫn cô bé vào trong, nói: "Cô ơi, chuẩn bị cho bọn con bộ đồng phục theo danh sách nhập học năm nhất nhé."Bà Moaning Myrtle thấp bé mập mạp vừa mới tiễn một cậu bé phù thủy nhỏ đi, liền tươi cười nhìn họ: "Các con cũng là học sinh năm nhất phải không? Ai đi đo trước?"Kate liếc Hermione một cái, thấy cô bé còn hơi e dè trước mặt người ngoài, bèn mím môi, quay lại nói: "Chị đo trước đi."Nhờ có phép trợ giúp, bước lấy số đo này không tốn quá vài phút là xong.Đến lượt Hermione, Kate vốn định đứng chờ một lúc, nhưng ánh mắt thoáng qua liền bắt gặp mái tóc vàng óng quen thuộc.Màu tóc vàng nhạt đặc trưng trong giới phù thủy, chỉ cần nhìn qua cũng biết là ai.Quả là phiền phức, lại gặp đúng nhà này lúc này."Hermione, em đợi chị ở đây một lát nhé, chị đi ra ngoài một chút." Kate đặt bộ đồng phục vừa đo xong bên cạnh chân Hermione rồi nhanh chóng bước ra ngoài.Lúc này, chủ nhân mái tóc vàng chuẩn mực ấy vẫn đang mè nheo với bố mẹ, nói muốn vào cửa hàng chổi bay xem thử."Này Draco, con đi đo bộ đồng phục trước đi, bố mẹ con sẽ mua những thứ khác, rồi cả nhà cùng đi cửa hàng chổi bay nhé, được không?"Narcissa dịu dàng cúi người chỉnh cổ áo cho con trai, khẽ nói vào tai cậu bé.Gia trưởng nhà Malfoy, Lucius Malfoy đứng bất động giữa đám người qua lại, gậy chống tay trên đất, mặt lạnh như băng.Nhìn thấy gia đình này, Kate thở dài không nói, nở nụ cười rồi chủ động tiến lên: "Nếu tôi không nhầm thì ông chính là chú Lucius phải không?"Lucius khẽ nhíu mày khi nhìn mái tóc bạc tuyệt đẹp của Kate."Nghe quản gia nhà tôi nói, ông đã đến dự tiệc đầy tháng của tôi."Kate không tức giận vì thái độ kiêu ngạo của ông ta, mà vẫn mỉm cười: "Bố tôi cũng có quan hệ khá thân thiết với ông hồi đó."Narcissa thẳng lưng, nhìn mái tóc bạc của Kate có chút sửng sốt hỏi: "Ý cô nói cô là người nhà Shafiq...""Gọi tôi là Kate là được." Cô gật đầu chậm rãi.Nghe danh tính của cô, Lucius mới hạ thấp cái đầu kiêu ngạo, mặt mày cũng mềm ra một chút."Kate, ta nhớ ra rồi, hồi tiệc đầy tháng ta cũng bế cô ấy."Ông nói chậm rãi, nhìn sang con trai: "Đây là con trai ta, Draco Malfoy, nhỏ hơn cô một tuổi, năm nay cũng sẽ nhập học tại Hogwarts.""Vậy à," Kate cong khóe mắt, quay sang cậu bé tóc chải gọn gàng, "vậy chúng ta là cùng khóa.""Cùng khóa?" Draco mở to mắt, "Cô năm ngoái không đi học sao? Sao lại cùng khóa với tôi?"Giọng cậu quá táo bạo, Lucius liền cau mày, "Draco, đừng bất lịch sự."Là cậu bé con nhà Malfoy thường thể hiện vẻ kiêu căng tự đại trước người ngoài, ngay lập tức im bặt, nhịn một lúc rồi lại hỏi: "Vậy cô cũng vào Slytherin à?""Ai mà biết được chứ?" Kate nhún vai, "Đến lúc phân nhà thì biết."Nhắc tới chuyện đó, Draco lại bắt đầu thao thao bất tuyệt: "Tôi biết tôi sẽ vào Slytherin! Vì nhà tôi đều từ đó mà ra—""Draco, con nói hơi nhiều rồi."Lucius cau mày, quay sang Kate gật nhẹ đầu: "Chúng tôi đi mua sách đây.""Mời." Kate giả bộ nhường đường, để gia đình Malfoy đi qua.Cô ngoái lại nhìn cửa hàng áo choàng, may mà Hermione còn đang trả tiền.Nếu để Malfoy gặp Hermione, không biết có xảy ra chuyện gì không.Bố mẹ họ gửi con gái quý cho mình chăm sóc, bỗng nhiên lại có người làm cô bé khóc, thì cô không biết giải thích sao.Thà để cậu bé Malfoy làm phiền cô còn hơn làm phiền Hermione.Đã biết, nhà Shafiq chết trong cuộc chiến chống Voldemort, còn nhà Malfoy thì... ha ha, gia đình "Tử thần thực tử" cứng rắn rồi.Dù bây giờ bên ngoài tỏ ra quan hệ tốt, nhưng Kate biết Lucius tuyệt đối không để con trai thân thiết với mình.Trong hoàn cảnh này, Lucius chắc chắn sẽ đi chỗ khác mua sắm để tránh mặt cô.May mà Hermione mua xong áo choàng rồi, đang vật lộn ôm đồ đi ra ngoài: "Chị Kate, chị vừa nói chuyện với ai vậy?""À, hỏi đường thôi." Kate bình thản đáp, rút túi lấy bộ áo choàng của Hermione bỏ vào,"Cầm cái này thì đỡ cực hơn."Nói xong không thèm để ý vẻ ngạc nhiên của cô bé, kéo tay cô đi về phía cuối phố Diagon tới cửa hàng đũa phép Ollivander."Đây là cửa hàng đũa phép, em tự vào đi, Ollivander sẽ chọn cho em cây đũa phù hợp."Giống như năm ngoái quản gia già ngồi ngoài cửa, Kate ngồi chờ Hermione và cây đũa mới ra.Còn nhiều thứ phải mua, hôm nay chắc phải dành nguyên ngày ở Diagon.Ngày mai chắc phải về dinh thự Shafiq rồi...Khi Kate còn đang cau mày suy nghĩ, bỗng từ trên đầu truyền đến tiếng gọi quen thuộc đầy vui mừng: "Là cậu đấy à, lâu rồi không gặp!"Hermione trong cửa hàng đũa phép nghe vậy quay đầu lại, đầu cây đũa bỗng phát nổ pháo hoa rực rỡ.