[ĐN Doraemon] Những cuộc phiêu lưu không hồi kết
chuẩn bị
---
Sau một cuộc nói chuyện ngắn và đầy phấn khích, cả nhóm bạn đồng lòng quyết định sẽ đến thăm thủy cung của Sophia để vui chơi và khám phá. Ai cũng háo hức trước chuyến đi dưới nước kỳ thú này.Trước khi khởi hành, Doraemon cẩn thận lấy ra một món bảo bối quen thuộc – chiếc gương Nhân đôi – để tạo ra những bộ đồ có chức năng tương tự như chiếc váy của Sophia, giúp cả nhóm có thể di chuyển dễ dàng trong môi trường dưới nước.Trong lúc Doraemon đang bận rộn với việc sao chép những bộ đồ đặc biệt này, thì Aiko và Hiyori âm thầm tiến đến gần cậu, khẽ khàng lên tiếng ngỏ lời mượn cánh cửa thần kỳ. Lý do mà hai cô đưa ra nghe có vẻ hợp lý: họ nói rằng đã quên đồ ở nhà và cần trở về lấy gấp trước khi cả nhóm khởi hành. Doraemon không nghi ngờ gì, nhanh chóng gật đầu đồng ý cho mượn.Nhưng ngay khi mọi người đang mải tập trung vào chiếc gương nhân đôi đang hoạt động, thì Aiko và Hiyori thay vì trở về nhà như đã nói lại mở cánh cửa và bước thẳng đến phòng của Nobita.Hiyori nhanh chóng mở chiếc tủ đồ của Nobita, và như đã biết, bên trong chính là phòng ngủ của Doraemon. Cô thò tay xuống phía dưới chiếc gối mềm, lôi ra chiếc túi thần kỳ dự phòng của Doraemon – một bảo bối cất giấu kỹ càng, nhưng lại quá quen thuộc với các cô.Từ bên nhà Shizuka, Doraemon bỗng cảm nhận được một chút gì đó nhột nhột ở bụng, nhưng cậu không nghĩ gì nhiều, cho rằng đó chỉ là cảm giác thoáng qua, nên bỏ qua không để tâm đến.Trong khi đó, Aiko nắm lấy tay Hiyori và gật đầu ra hiệu. Hiyori hiểu ý, nhấn nút trên chiếc đồng hồ ngưng đọng thời gian mà cô vừa lấy được từ túi thần kỳ. Ngay lập tức, không gian xung quanh họ trở nên lặng như tờ. Mọi vật đều dừng lại, không còn chuyển động – và bây giờ, thứ các cô có nhiều nhất chính là 'thời gian'.Đây là kế hoạch mà hai cô đã bàn luận từ tối hôm trước. Sau khi xem đi xem lại ký ức về bộ phim, cả hai đi đến quyết định: sẽ chế tạo một viên ngọc thay thế cho viên trên chiếc áo giáp vàng , đồng thời tạo ra một bản sao hoàn chỉnh cho thanh kiếm người cá trong truyền thuyết. Ban đầu, Aiko từng định làm luôn một bản sao cho cả bộ giáp, nhưng Hiyori đã nhanh chóng nhắc cô rằng trong trận chiến cuối cùng, tên trùm không mặc chiếc áo giáp đó mà hắn sẽ ngắm đi ngắm lại nó rất nhiều lần.Điều này tuy kỳ lạ – vì thật sự khó hiểu tại sao hắn không dùng nó trong trận chiến cuối cùng, nhưng đồng thời cũng là một may mắn bất ngờ, giúp các cô tiết kiệm được khá nhiều công sức.Riêng thanh kiếm, thì lại là một câu chuyện khác. Cả Sophia và tên trùm đều sử dụng nó trong nhiều phân cảnh, vì thế chỉ thay đổi viên ngọc là không đủ. Hơn nữa, thanh kiếm đó còn được in trên cả poster chính thức của bộ phim, một điều khiến cho Aiko và Hiyori nghĩ rằng nó đặc biệt hơn cả vương miện hay chiếc áo giáp kia.Sau khi lấy được những bảo bối cần thiết, Aiko và Hiyori dùng cánh cửa thần kỳ quay về nhà mình – trong lúc thời gian vẫn đang ngưng đọng. Bước vào căn phòng thân thuộc, các cô thấy Daiki đã ngồi sẵn trong đó như thể đã đợi từ lâu. Hiyori bước đến, nhẹ nhàng nắm lấy một tay của Daiki và đặt lên vai mình – thao tác cần thiết để Daiki có thể hoạt động trong không gian bị đóng băng này.Ba người – chỉ với ba cánh tay – bắt đầu công việc. Mặc dù thiếu tay, nhưng nhờ thời gian đã dừng lại, họ không bị áp lực. Sự tỉ mỉ và chính xác là yếu tố quan trọng hơn tốc độ.Aiko tập trung tạo ra viên ngọc đỏ, viên ngọc có vẻ ngoài gần giống với viên đá gắn trên chiếc áo giáp vàng. Để làm được điều đó, cô phải tính toán rất kỹ – từ góc độ nhìn, chiều cao giữa các nhân vật như tên trùm, Sophia, Nobita, đến bản thân các cô – tất cả nhằm đảm bảo rằng viên ngọc tạo ra sẽ không bị lộ là đồ giả. Vì độ chính xác là điều không thể đảm bảo tuyệt đối, nên Aiko quyết định tạo ra năm viên với các kích thước khác nhau để phòng ngừa.Trong khi đó, Daiki và Hiyori đang mày mò chế tạo bản sao của thanh kiếm truyền thuyết. Công việc này khó hơn Hiyori nghĩ rất nhiều. Mặc dù chiều dài có thể dùng phương pháp của Aiko để đoán, nhưng trọng lượng của thanh kiếm thì là ẩn số. Không có cách nào đo đạc trực tiếp, Hiyori quyết định tạo một phiên bản rỗng ruột của kiếm, đợi đến khi thay đổi hai thanh kiếm sẽ thêm vật nặng vào cho đúng khối lượng.Sau một thời gian làm việc căng thẳng nhưng hiệu quả, cả hai món bảo vật giả đều được hoàn thành. Aiko và Hiyori cẩn thận dùng khăn trùm tàng hình để gói chúng lại, nhằm tránh bị phát hiện. Để đảm bảo không làm rơi mất, các cô còn gắn con chip định vị nhỏ vào bên trong, đồng thời dùng một sợi dây trong suốt buộc chặt túi vào tay của Hiyori, vừa an toàn vừa không gây cản trở trong lúc di chuyển.Một lần nữa, thời gian bắt đầu chuyển động trở lại. Mọi thứ tiếp tục như chưa từng có gì xảy ra. Aiko và Hiyori nhanh chóng trở lại nhà Shizuka, vừa kịp lúc Doraemon đã chuẩn bị xong quần áo đặc biệt cho cả nhóm.Sau khi thay đồ xong, mọi người cùng tụ tập tại sân trước nhà Shizuka, nơi Doraemon đang cầm đèn thích ứng môi trường để chiếu lên từng người, giúp họ chuẩn bị cho chuyến lặn sâu dưới đáy biển.Và rồi, vào khoảnh khắc nhóm bạn trẻ nhảy xuống nước – chính là lúc kế hoạch của Aiko và Hiyori chính thức bắt đầu.Vật báu đầu tiên "Sứ giả của thần Manakia"---