[ĐN Doraemon] Những cuộc phiêu lưu không hồi kết
#11 ngày đầu xuống biển
---Thời gian đầu khi vừa xuống nước, Aiko và Hiyori vẫn chưa quen với việc thở dưới nước. Cảm giác đó rất lạ và khó chịu. Thông thường, cơ thể con người luôn 'tự động' nín thở khi ngụp lặn để tránh nước tràn vào phổi, đồng thời phản ứng lại cảm giác thiếu oxy. Việc chủ động hít nước vào phổi để hấp thụ oxy dưới nước là điều cực kỳ khó chịu lúc ban đầu. Tuy nhiên, sau một khoảng thời gian ngắn, cả hai đã dần thích nghi với trải nghiệm đặc biệt dưới đáy biển.Ngay sau khi nhảy xuống nước, cả nhóm đồng loạt nhấn vào chiếc nút nằm ở thắt lưng. Lập tức, đôi chân họ biến mất, thay vào đó là chiếc đuôi cá mềm mại nhưng mạnh mẽ.Công nghệ sinh học của tộc người cá quả thật vô cùng độc đáo và tân tiến. Họ sở hữu khả năng điều chỉnh, thậm chí là tái cấu trúc hoàn toàn hệ sinh học của các cá thể thuộc chủng loài khác, giúp họ thích nghi với môi trường sống dưới nước. Ngay khi Aiko và Hiyori nhấn nút kích hoạt thiết bị, cảm giác ở đôi chân của họ lập tức biến mất, thay vào đó là sự hiện diện rõ ràng của một chiếc đuôi cá - không phải chỉ là vật đính kèm bên ngoài, mà như một phần cơ thể thật sự, kết nối chặt chẽ với hệ thần kinh của họ. Cái đuôi ấy không chỉ uyển chuyển, mềm dẻo và linh hoạt, mà còn có thể thực hiện những chuyển động tinh vi đặc trưng của sinh vật biển, giúp cả hai dễ dàng bơi lội như thể đã quen thuộc từ lâu với việc sinh tồn dưới nước. Đặc biệt hơn, chiếc đuôi cá này còn được cấu tạo vô cùng chi tiết với các mạch máu, khung xương và dây thần kinh cảm giác đầy đủ, khiến Aiko và Hiyori có thể cảm nhận được rõ ràng mọi tác động bên ngoài - từ cơn đau nhẹ đến cảm giác khó chịu nếu đuôi bị va chạm hay tổn thương.Tóm lại, bộ đồ này hoạt động bằng cách xoá bỏ phần thân dưới ban đầu và thay thế bằng một cấu trúc sinh học mới. Khi tắt chế độ kích hoạt, nó sẽ một lần nữa xoá bỏ chiếc đuôi cá và tái tạo lại đôi chân ban đầu.Dường như bộ đồ còn có bộ nhớ riêng, giúp lưu trữ toàn bộ dữ liệu cấu trúc đôi chân của vật chủ, từ đó tái tạo lại một cách hoàn hảo.Tuy nhiên... ngay lần đầu tiên nhấn nút khởi động, bạn sẽ vĩnh viễn mất đi đôi chân gốc. Những đôi chân sau này chỉ là bản sao hoàn hảo, một bản sao không tì vết. Là quá trình 'xoá bỏ' và 'tái tạo' nhanh chóng đến mức khó có thể cảm nhận rõ.---Cả nhóm vui đùa dưới đáy biển. Nhờ vào 'đèn thích nghi', mọi người có thể nhìn rõ trong môi trường nước sâu, đồng thời chống lại áp suất và sự chênh lệch nhiệt độ. Họ được chiêm ngưỡng nhiều sinh vật biển kỳ lạ: cá đủ màu sắc, những con cua ngộ nghĩnh hay các loại ốc biển nhiều hình dạng.Khi chiều xuống, Doraemon lấy ra một cuộn dây thừng đặc biệt, có khả năng tách nước ra khỏi một khu vực, tạo nên không gian khô ráo để cắm trại và nghỉ ngơi qua đêm.Trong căn nhà đặc biệt mà Doraemon dựng nên bằng bảo bối tương lai, mọi người quây quần trò chuyện.
" Hay thiệt đó nha Doraemon, bạn không khác gì thần Manatia trong truyền thuyết hết đó" Sophia hào hứng nói.
"Một vị thần trong truyền thuyết?" Nobita tò mò hỏi lại."Đúng vậy, mình hay nghe bà kể rằng, khi người cá chúng mình gặp nguy hiểm thì thần Manatia sẽ xuất hiện với thanh kiếm của người cá để ra tay cứ giúp mọi người."Shizuka tỏ ra đặc biệt hứng thú.
" Thanh kiếm của người cá?""Đó là một thanh kiếm cực kỳ quý giá. Bà mình nói tổ tiên người cá xưa kia vô cùng tôn kính và coi trọng nó. Nhưng hiện nay chẳng ai biết thanh kiếm đó đang ở đâu. Dù sao thì... đó cũng là chuyện truyền thuyết hơn 5000 năm trước rồi."Nghe đến đây, nhóm con trai liền hào hứng quyết định sẽ giúp Sophia tìm kiếm thanh kiếm thần thoại ấy. Tất nhiên, họ không thể thiếu sự trợ giúp từ Doraemon. Ban đầu cậu mèo máy còn do dự, nhưng khi Jaien đùa rằng Doraemon có thể được tôn lên làm 'chồn biển vĩ đại', cậu lập tức nổi giận, móc hết bảo bối trong túi thần kỳ ra để tìm thứ gì đó giúp truy tìm thanh kiếm."Mình là mèo biển vĩ đại, không phải chồn!!" Doraemon tức giận hét lên.Doraemon rút ra hai món bảo bối: một cuộn giấy và một cái lò sưởi nhỏ.
"Mình sẽ đưa một tờ giấy cho Sophia. Cậu hãy đứng trước lò sưởi, nghĩ tới vật muốn tìm. Nếu thanh kiếm của người cá thực sự tồn tại, dòng chỉ dẫn sẽ xuất hiện."Sophia làm theo. Ngay khi tờ giấy vừa được đưa lên gần lò sưởi, một dòng chữ kỳ lạ hiện ra:*'Hãy thành tâm cầu nguyện cho thần dân của bộ tộc người cá. Nếu thấy năm luồng ánh sáng xuất hiện thì lời thỉnh cầu của bạn đã được linh ứng.'*Mọi người im lặng. Dòng chữ thật khó hiểu. Doraemon bảo rằng nếu giải được ý nghĩa lời chỉ dẫn này, họ có thể tìm được thanh kiếm. Nhưng ngay lúc đó, ba dòng ký tự khác bất ngờ hiện lên ở cuối tờ giấy. Những ký tự này không thuộc bất kỳ ngôn ngữ nào của Trái Đất. Ngay cả máy dịch ngôn ngữ của Aiko và Hiyori cũng bó tay.Tuy nhiên, với trí nhớ đặc biệt từ bộ phim mà cả hai từng xem, Aiko và Hiyori lập tức hiểu được ý nghĩa lời chỉ dẫn. Bọn cô lựa chọn im lặng và quyết định chờ đợi cho đến thời điểm năm luồng ánh sáng thực sự xuất hiện trong trận chiến cuối cùng.Dù chưa thể giải mã ba dòng chữ cổ, nhưng ít nhất, cả nhóm đã biết chắc rằng thanh kiếm trong truyền thuyết là có thật. Sau một ngày dài vui chơi dưới biển, mọi người ai cũng thấm mệt. Họ giải tán và trở về phòng mình nghỉ ngơi.Đêm đó, Aiko vẫn ngủ chung với Hiyori như thường lệ, căn phòng của các cô có cửa sổ hướng về khoảng đất phía trước giúp các cô có thể dễ dàng nhìn thấy sự việc ngoài kia, kể cả khi Shizuka thắc mắc và cảm thấy hứng thú ngắm nhìn với chiếc vương miện của Sophia........ bọn họ đã đổi vương miện và chiếc cài tóc lại với nhau. Ngày mai sẽ là lúc Aiko và Hiyori lấy được món đồ đầu tiên-viên ngọc đỏ nằm trên chiếc áo giáp vàng.---