[BHTV] [BH] MỘT TRƯƠNG MỘT TRUYỆN ( Phần 1 )
[ Futa ] Mẹ Nuôi (2)
1 NĂM SAU Tôi hiện tại đang sống ở Thành Phố và tôi đã về với gia đình mình, lúc ấy đã có xét nghiệm, quả thật tôi là con của bà ấy...Mẹ tôi thương tôi lắm... mẹ đang cố gắng bù đắp tình thương cho tôi, tôi biết bà lạc mất tôi bà đã rất đau khổ cho nên tôi đã quay về báo hiếu cho mẹ!Còn người phụ nữ kia, Nguyệt! bà ấy đã mất tích hoàn toàn, tôi đã tìm nhưng chẳng có kết quả, có lẽ là đã hết duyênHôm nay tôi, anh trai và mẹ có dịp về lại nơi tôi khôn lớn, vì mẹ muốn về đây sinh sống để an hưởng tuổi già và một phần vì tôi, cho nên chúng tôi đang tìm đất để cất nhàMẹ tôi tìm thấy được khu đất khá thích hợp, nơi đây từng là bến đỗ để tôi và người phụ kia ở!Tôi nhìn cảnh xung quanh thấy chẳng có gì khác, vẫn trong lành như ngày nào, vẫn chẳng có ai lui tớiĐột nhiên ánh mắt tôi dừng lại nơi chiếc ghe vừa cặp bến, tôi cố gắng quan sát xem đây là ai, do cũng tò mòTôi dần đi đến nơi ghe đang đậu, thì ra vẫn còn duyên nợ, hôm nay ông trời cho tôi gặp lại bà ấy rồi! Không những riêng bà ấy mà còn có cả một đứa bé sơ sinh tầm 2 tháng Chẳng lẽ bà đã có gia đình ư ? không thể nào, rõ ràng chẳng có người đàn ông nào ở trong ghe cơ màĐột nhiên đứa trẻ quấy khóc đòi sữa cho nên bà ấy quay vào trong vạch áo ra cho nó bú sữaDáng vẻ này tôi thấy ấm lòng làm sao ấy, tôi thấy khó tả lắm...Rồi đứa trẻ bú xong bà ấy liền để nó nằm xuống Chợt bà ấy nhìn lên, cả 2 sửng người nhìn nhau thật lâuMắt bà ấy đỏ hoe, mếu máo muốn khóc mà nhìn tôiTôi cười như không cười nói " Bà khỏe không ? đứa nhỏ... là con ai ? "Bà ấy đi ra ngoài đứng cạnh tôi đáp :" Nói nó là giọt máu của Mây... Mây tin không ? "Bất ngờ này đến bất ngờ khác khiến tôi chết điếng toàn tập, đêm đó... tôi không có bảo hộ cũng không có bắn ra ngoài... trường hợp này tôi không nghĩ đến " Em biết Mây không tin... một con điếm bị biết bao nhiêu loại đàn ông xài qua mà... hiển nhiên thôi! "" Tôi tin! "Tôi thấy gương mặt bà ấy thoáng bất ngờ và vui mừng, tôi mỉm cười nói tiếp " Cho tôi nhìn mặt con có được không ? "Bà ấy nhanh chóng kéo tôi vào ghe sau đó bế đứa nhỏ truyền qua cho tôi, ánh mắt bà ấy phảng phất lên một màu hạnh phúc, tôi nhìn xuống đứa nhỏ thì thấy quả thật rất giống tôi, nhất là đôi mắt và mũi, chẳng lầm được" Khi em rời đi được 2 tháng thì em biết mình có bầu... em đã tính ngày và nó rơi vào ngày chúng ta... đêm đó quả thật là em có tiếp khách nhưng... họ chưa làm gì em cả... em thấy bất an nên đã xin ông ta dừng lại... từ trước đến nay khách nào cũng phải mang bao em mới phục vụ... sau khi xong em còn uống thuốc... đêm đó chỉ có mình Mây... Mây chẳng mang bao... em chẳng uống thuốc..."Bà ấy len lén nhìn biểu cảm gương mặt tôi, có lẽ sợ tôi không tin đây màTôi cười nhẹ đáp " Cứ nghĩ là hết duyên hóa ra vẫn còn duyên, đứa nhỏ giống tôi... chắc mẹ tôi mừng lắm "" Sau khi " ấy " bỏ đi... mẹ tôi đã tìm đến, chúng tôi đã nhận lại nhau... hiện tại về đây tìm đất để cất nhà "" Mừng cho Mây quá... "" Có muốn lên gặp mẹ tôi không ? " đằng ấy " có muốn tôi chịu trách nhiệm không ? "Bà ấy rơi nước mắt, nghẹn ngào tủi thân đáp " Chịu trách nhiệm sao ? Mây không chán ghét em ? "" Không... lúc đó là do tôi quá sốc cho nên đã nặng lời với... em "Tôi liền đổi xưng hô... vì tôi biết tôi cần phải chịu trách nhiệm cho bà ấy... dù gì bà ấy cũng giúp tôi khôn lớn... tôi yêu bà ấy... bà ấy đã thay đổi thì tại sao lại không tha thứ ? " Xin lỗi em... tôi hồ đồ lắm, tôi hiện tại đã có thể lo được cho em và con... em về bên tôi có được không ? "Nguyệt nghẹn ngào rằn giọng hỏi " Mây có biết em lớn tuổi hơn Mây không ? "" Tôi biết! "" Mây có biết mình có vợ lớn hơn Mây rất nhiều không ? "" Tôi biết "" Mây biết em từng là điếm đúng chứ ? hức... "" Tôi không quan tâm nữa... "" Nếu như bây giờ Mây ôm lấy em thì sau này Mây không thể rời bỏ em được "" Tôi biết "" Mây tha thứ cho em sao ? "" Tôi không tha thứ cho em... tôi bù đắp lỗi lầm của chúng ta "Nguyệt bật khóc nhoài người đến ôm lấy tôi, do là tôi đang ôm con nên Nguyệt ôm cổ tôi đấyNguyệt đánh vào lưng tôi trách" Đêm đó Mây biết em đau đớn như thế nào không ? hức... em biêt mình dơ bẩn nhưng sao Mây lại thẳng thừng sỉ nhục em như thế... hức... thà Mây một dao giết em đi... Mây nói như thế em đau... em nhục nhã lắm... "" Em rời đi không lâu thì em phát hiện mình có bầu... em sợ... hức... em thừa biết nó là giọt máu của Mây... hức... muốn nói cho Mây biết... hức... chỉ mong Mây biết trên đời này Mây có một đứa con... hức... chỉ muốn như vậy... ngoài ra em không mong cầu được Mây tha thứ... hức... em về đây tìm Mây... hức... tìm mấy ngày liền nhưng không thấy... hức... người ta nói Mây rời đi mất rồi... hức... huhuu... em... tủi... nhưng mỗi khi nhớ lại quá khứ dơ bẩn đó em lại thấy ghê tởm em hơn... hức... Mây... em già rồi... hức... em chỉ muốn yêu thôi... hức... Tôi cũng mếu máo vòng tay ôm lấy eo Nguyệt, một tay ôm con một tay ôm người đẹp, sướng..." Mây xin lỗi... Mây hối hận lắm... Mây hứa sẽ bù đắp cho em và con... Em bỏ qua cho Mây được không ? chúng ta cùng nhau sửa chữa lỗi lầm nhé ? "Nguyệt gật đầu lia lịa, tôi nghiêng người hôn vào môi bà ấy... Nguyệt đáp trả tôi một cách nhiệt tình" Thương em... "Tôi nói cắt quãng giữa nụ hôn nồng cháy ấy, bà ấy mỉm cười hạnh phúc cùng tôi dây dưa-----------------------------------Sau đó thì tôi dẫn Nguyệt và con đến ra mắt gia đình tôi, tôi chỉ nói do mâu thuẫn xảy ra nên Nguyệt bỏ đi chứ không nói sâu xa...Mẹ giận nhưng thấy cháu thì giận gì nữa giờ... mẹ ôm hôn cháu nhiệt tình lắm, còn nói rất giống tôi làm Nguyệt cười mãi không thôi Tôi và mẹ cố thuyết phục cho Nguyệt lên ở cùng chứ ở dưới ghe thì không tốt lắm, cũng may Nguyệt đồng ý cho nên hôm sau tôi liền xuống ghe dọn đồ cho Nguyệt, chiếc ghe ấy Nguyệt bán lại cho một người hàng xóm gần đóSau vài năm chúng tôi lại có một thiên thần sắp chào đời, con đầu lòng tên ở nhà là Nắng còn đứa con thứ 2 tôi đặt là Trăng! Chúng tôi hạnh phúc sống bên nhauChuyện của tôi đã hết... cảm ơn các bạn đã đọc! còn bây giờ tôi đi pha sữa cho bà bầu đây🤰