[BHTT][Edit]Cấp Trên Là Mỹ Nữ Vai Chính Thụ
Chương 60
Tô Hạnh ngơ ngác nhìn Ôn Như Yểu.Nếu không phải gương mặt đối phương vẫn lạnh lùng, ánh mắt trong trẻo nhìn không ra cảm xúc, thiếu chút nữa Tô Hạnh hiểu lầm Ôn Như Yểu đang nũng nịu với cô.Thế nhưng giọng nói thanh lãnh, từ cuối như có như không nhũn ra, trong đầu vẫn còn tái hiện, lòng như vừa bị ai cào nhẹ, cảm xúc lâng lâng.Ánh mắt luống cuống nhìn vết thương trên vai Ôn Như Yểu, vừa rồi giằng co với Trịnh Hành Quân giống như bị móng vuốt cào trúng, vải hở ra, dưới da thịt trắng nõn có một đường vết thương dài, vẫn còn đang chảy máu.Cũng may vết thương không sâu, người đẹp bị thương, càng khiến người thương tiếc.Đau lòng thì đau lòng, Ôn Như Yểu thường ngày lạnh lùng quyết đoán, tự dưng nói chuyện với cô bằng ngữ khí đó, có chút... ngượng ngùng.Ngửi ngửi trong không khí có mùi máu, Tô Hạnh cắn đầu lưỡi để kéo trái tim về bình thường, âm thanh run run nói: "Đau lắm hả, vậy chị..."Có cần em bù máu??Lần này Tô Hạnh thật sự xem bản thân là đồ ăn di động, mấy lần Ôn Như Yểu hút máu dần dần khiến cô quen với cảm giác này.Ôn Như Yểu cong khoé môi, dựa vào tường: "Ở trong lòng em, chị mỗi giây mỗi phút đều là dáng vẻ khóc lóc đòi ăn??"Tô Hạnh mím môi, ánh mắt bối rối: "Không phải không phải, cài gì mà khóc lóc đòi ăn, em cũng không phải..." Mẹ chị.Ôn Như Yểu cười khẽ, ánh mắt sâu thẳm rơi trên người Tô Hạnh, hai người cùng ngồi dựa tường, đối phương cao hơn cô nửa cái đầu, cổ dài nhỏ, đường nét tinh tế, hình dạng đôi môi rất gợi cảm, ngũ quan xinh đẹp hấp dẫn nhất vẫn là cặp mắt đào hoa.Giờ phút này đôi môi gợi cảm đang mím chặt, cặp mắt đào hoa tinh khiết như giọt nước, long lanh lảng tránh ánh mắt của cô.Thật giống... Ngoan ngoãn xinh đẹp chó con.Cô trước kia rất thích nuôi chó, nếu Tận thế không phát sinh, Tô Hạnh có thể đối tượng thích hợp.Đó là trước kia, còn hiện tại đến cả ăn còn vất vả tìm kiếm, tương lai chỉ toàn là tuyệt cảnh, trước sinh tử vấn đề tình cảm không đáng nhắc đến, chỉ thích hợp thỏa mãn dục vọng.Bị Ôn Như Yểu trắng trợn quan sát từ trên xuống dưới, Tô Hạnh mất tự nhiên."Kỳ thật chỉ là một ít máu, lại không phải lần đầu cắn, liên quan đến sức khoẻ của chị, em không để ý, dù sao đau đớn có thể tê liệt, chỉ là có chút tổn thương tinh thần, cho nên em muốn bù đắp.""Được, lúc trước chị đã nói sẽ bù đắp gấp đôi cho em."Tô Hạnh hăng hái nói: "Em muốn quan hệ chúng ta bền vững hơn, về sau bất cứ gặp việc gì, không phản bội nhau, sinh tử cùng một chỗ."Ôn Như Yểu sững sờ, không ngờ đối phương đưa ra yêu cầu này.Từ lúc Tận Thế đến, cả hai trải qua sinh tử, cho đến hiện tại, cô đã quen có Tô Hạnh bên cạnh, đã từng đối mặt nguy hiểm mà tin tưởng vô điều kiện, giao ra tính mạng, còn về vấn đề tách ra.... thì vừa nãy đã xảy ra."Vấn đề này không phải đã tồn tại rồi sao?? Chị cũng cho rằng như vậy, sống có thể, chỉ là chết thì..." Ôn Như Yểu chậm rãi nói, dừng một chút cúi đầu nhìn cánh tay bị thương."Khả năng chị sẽ chết trước em, nếu như em nguyện ý thì không vấn đề."Tô Hạnh đại não hoạt động nhanh: "Sao có thể, chị so với bất kỳ ai đều sống lâu hơn."Là nữ chính sao có thể dễ chết như vậy??Ôn Như Yểu cho rằng đối phương đang an ủi, chuyển chủ đề: "Vừa rồi em lên máy bay vận tải, tại sao chọn quay về đây??"Ánh mắt Tô Hạnh dao động."Không phải nói chúng ta là chiến hữu sao?? Sinh tử cùng nhau, sao có thể nói tách ra liền tách ra, mà chị dị năng cường đại, lại đáng giá tin tưởng, so với việc bị đưa đến nơi xa lạ, không bằng tìm chị càng an toàn.""Cường đại??" Ôn Như Yểu cười khẽ, cô rốt cuộc biết cảm giác vi diệu này từ đâu ra.Tận Thế vừa nổ ra, cả hai bất đắc dĩ kết làm chiến hữu, Tô Hạnh có ưu thế về sức mạnh, cẩn thận nhớ lại, vừa quen biết lẫn nhau mỗi lần gặp nguy hiểm, đối phương đều nghe theo sự sắp xếp của cô mà không dị nghị.Xem như Tô Hạnh có chút ngốc, liên quan đến vấn đề sinh tử, đối với người xa lạ như cô không một câu chất vấn, thật giống như đối phương luôn biết, cô sẽ đưa ra quyết định đúng.Cảm xúc ỷ lại khiến Tô Hạnh quên mất bản thân rất mạnh.Ôn Như Yểu đột nhiên kéo tay Tô Hạnh.Tô Hạnh cứ tưởng sắp bị hút máu, lòng run lên, lắp bắp nói: "Cái kia... Chị lần này... đừng cắn ngón tay được không?? Rất đau."Ôn Như Yêu nâng tay Tô Hạnh đặt lên vai bị thương."Nhưng chị hiện tại ngay cả vết thương nhỏ cũng không chữa được, vận dụng tinh thần lực sẽ khiến cơ thể càng suy yếu, còn phải nhẫn nại khát vọng hút máu, nơi nào cường đại?? Trái ngược, em sẽ không như thế."Tô Hạnh mím môi: "Chị tạm thời chưa nắm giữ cơ thể hoàn toàn thôi.""Em có suy nghĩ đến, em cũng giống vậy. Thử dùng năng lực của mình chữa thương cho chị." Ôn Như Yểu nghiêm túc nói."Chị nói là dùng những sợi nấm kia, sao có thể chứ??" Tô Hạnh nhìn vết thương trên vai Ôn Như Yểu, sợi nấm có công dụng chữa trị sao cô không biết??"Em không thử sao biết được, hiện tại sợi nấm đã cùng em dung hợp làm một, em muốn tự vệ, nó sẽ có tính công kích cực mạnh, em nghĩ cứu người, nó là vô hại."Tô Hạnh trầm mặc, cô hiểu ý Ôn Như Yểu.Căn cứ nhân loại đã xem cô là dị loại, mặc dù Quái vật sợi nấm ép cô rất khổ cực, nhưng nó hiện tại cũng là vũ khí cực mạnh của cô.Hệ thống hi sinh, giúp cô thoát khỏi nó thôn phệ, hiện tại cô phải nhanh chóng làm quen, thuần thục sử dụng dị năng.Tiến đến gần Ôn Như Yểu, Tô Hạnh tập trung tinh thần, lần đầu tiên xem sợi nấm là một phần của cơ thể.Bốn phía yên tĩnh lạ thường, bốn vách tường đều là kim loại, âm thanh từ bên ngoài không thể truyền vào, tránh được hai nhóm người lúc nảy xung đột.Ôn Như Yểu nhắm mắt tựa vào tường, dùng tinh thần lực cảm ứng xung quanh, rất nhiều người đang di chuyển, xung đột vẫn chưa kết thúc, chỗ các cô cách khá xa nơi đó.Các sợi nấm trắng đan xen nhau tạo thành băng vải mềm mại, giúp Ôn Như Yểu băng bó vết thương, Tô Hạnh thu hồi sợi tơ quay sang nhìn Ôn Như Yểu."Thế nào rồi?? Còn đau không?? Có lẽ sẽ giúp chị giảm đau chút ít."Ôn Như Yểu mở mắt, vết thương đã giảm đau, liếc nhìn băng vải ở phía có thêm một chiếc nơ con bướm "yêu kiều", trầm mặc vài giây."Cảm ơn em, đau đớn đã giảm, so với chị dự đoán còn tốt hơn."Tâm tư vẫn thuần khiết như vậy."Vậy liền tốt." Bị khen Tô Hạnh có chút mất tự nhiên, đứng dậy.Nơi này không gian không lớn, Tô Hạnh vừa đứng thẳng, đầu liền sắp chạm đỉnh kim loại, đưa tay thăm dò vách tường, tìm thử có cơ quan hay lỗ thông gió."Ở đây cách mặt đất mấy mét, phía trên đang đánh nhau, trong khoảng thời gian ngắn không ai chú ý chúng ta."Ôn Như Yểu ngẩng đầu nhìn tấm kim loại nói: "Sợi nấm của em có thể ăn mòn kim loại này không??"Tô Hạnh nghe vậy liền phóng thích sợi nấm, không biết do kim loại quá tốt hay cô quá yếu, không thể ăn mòn kim loại."Thôi, liền chờ cậu ta đến, có lẽ sẽ biết thêm về bí mật căn cứ."...Một nam nhân trung niên tóc đã bạc nửa đầu, tức giận vỗ tay lên bàn, thở hổn hển nói: "Nếu như tôi không kịp thời tới đây, cô ta sẽ công khai lấy đi mấy chục chiến cơ, hiên ngang phản bội căn cứ!!!"Tần Mặc khúm núm đứng một bên, bộ dạng trầm mặc không nói, nếu không phải vị thượng tướng này chạy tới, giảm thiểu tổn thất đến mức thấp nhất, nhưng vẫn để Từ Vi trốn thoát.Nam nhân thượng tướng vung một xấp văn kiện xuống chân Tần Mặc: "Đám người này là nhà nghiên cứu điên, cô nên đề phòng sớm hơn."Tần Mặc là ông ta một tay đào tạo, đối với độ trung thành không cần hoài nghi, ngược lại Từ tiến sĩ, lúc trước họp ông liền phản đối thành lập trụ sở thứ hai ở Thành phố S, mục đích Từ Vi hoàn toàn đi ngược với kế hoạch Hoả Chủng, hiện tại xem ra mưu đồ đã lâu, âm thầm phản bội căn cứ, không nghĩ tới nhanh như vậy."Là người đứng đầu nơi này nên chịu trách nhiệm, trước mắt tình thế khẩn cấp, thiếu nhân lực nên được miễn. Nói một chút vấn đề liên quan đến Thực vật dây leo."Đây là sự kiện rất lớn khắp thế giới không hiểu vì sao mọc lên "thực vật" rất to.Tần Mặc cúi đầu nhặt lên các văn kiện, bên trong có chứa rất nhiều hình ảnh."Gần đây vệ tinh chụp được, thứ đó đã dài đến khí quyển, đồng thời thu được tín hiệu kỳ lạ.""Tín hiệu??" Tần Mặc kinh ngạc hỏi."Lấy nó làm trung tâm, không phải truyền tín hiệu đến Trái Đất, mà là vũ trụ."Tần Mặc có dự cảm không tốt."Cho nên kế hoạch Hoả Chủng phải tăng tốc.”
Lời của dịch giả: -Truyện dịch không dễ dàng, chỉ mong độc giả thả tim mỗi chương.-Sự nhiệt tình của mọi người chính là động lực cho tương lai của mình.-Sau này mình sẽ đăng tác phẩm trên đây, Follow cập nhật tình hình sớm nhất nhé.
Lời của dịch giả: -Truyện dịch không dễ dàng, chỉ mong độc giả thả tim mỗi chương.-Sự nhiệt tình của mọi người chính là động lực cho tương lai của mình.-Sau này mình sẽ đăng tác phẩm trên đây, Follow cập nhật tình hình sớm nhất nhé.