[BHTT][Edit]Cấp Trên Là Mỹ Nữ Vai Chính Thụ
Chương 52
Tô Hạnh nghe Thiện Minh Hâm nói, để ý một việc.Cúi đầu nhìn ngón tay, Tô Hạnh khó tiếp nhận: "Cô nói là tôi thôn phệ... nó??""Đúng vậy, nếu như nó thôn phệ cô, hiện tại máu thịt của cô đã bị nó ăn, sau đó điên cuồng sinh sôi, trong chốc lát đem lục phủ ngũ tạng phân giải, hoá thành sợi tơ."Thiện Minh Hâm thấy Tô Hạnh trừng mắt nhìn cô, ngược lại không thấy nửa điểm tội lỗi, cười như không cười nói: "Nhưng chưa tính là cô thắng, chỉ là đang cất giữ thôi, truyền thừa mới chân chính có được năng lực của nó, hiện tại trong cơ thể cô đang cất giấu một đoạn gen, ở góc độ nào đó, cô còn đang giúp nó tiến hoá kéo dài."Tô Hạnh đè dạ dày, càng nghe càng muốn nôn, tức giận đến cười lạnh: "Tôi là người bị hại, ở đâu ra thắng thua!!! Thắng chỉ có người dùng mạng người đem ra thí nghiệm!!""Cô thấy thế nào?! Chính là thế đấy." Thiện Minh Hâm vô tâm nói.Dáng vẻ không liên quan này, càng làm Tô Hạnh tức giận hơn, đến khi thấy không ổn, thì một chùm tơ bắn thẳng đến yết hầu Thiện Minh Hâm.Sự tình phát sinh quá nhanh, đến cả Tô Hạnh còn giật mình, cũng may Thiện Minh Hâm đối với nguy hiểm rất nhạy cảm, khó khăn tránh né.Ai lại nghĩ người bên cạnh vô thanh vô thức tấn công."Cô... Cô muốn giết tôi sao!!! Rất sợ đó!!" Thiện Minh Hâm yểu điệu ôm đầu núp một góc, khá giống thiếu nữ kinh sợ.Tô Hạnh lúc đầu kinh hoảng cùng tự trách, bị ngữ khí của cô ra đánh tan, phát hiện sợi tơ từ ngực trái bắn ra, còn đang treo trên ghế, ăn mòn thành một lỗ, khung cảnh thật quỷ dị.Tô Hạnh buông lỏng thân thể, ý định thu hồi sợi tơ.Ôn Như Yểu nhìn chằm chằm chằm sợi tơ quen mắt, mở miệng: "Thứ này là Quái vật chúng ta gặp ba lần ở gần Siêu thị??"Lúc trước Ôn Như Yểu sử dụng năng lực tiêu hao quá nhiều thể lực, nhưng so với dự đoán tỉnh khá nhanh, có lẽ do cơ thể đã thích ứng. Sau khi tỉnh phát hiện bản thân nằm ở ven đường ngoại thành, còn Thiện Minh Hâm vô tâm nhai khô bò nhìn chằm chằm cô.Lúc đó Thiện Minh Hâm không có ý định giải thích, Ôn Như Yểu từ lời nói của cô ta đoán ít sự tình.Tô Hạnh ngắn ngọn tường thuật việc sau khi Ôn Như Yểu hôn mê.Quái vật sợi nấm không từ bỏ ý định giết các cô, phá hư thông khí ở lô cốt, phục kích ở gầm xe, cho nên nó khác biệt so với tất cả động vật biến dị, những động vật biến dị khác chỉ biết săn mồi."Không nên xem thường nó." Thiện Minh Hâm nghiêng đầu, tiến đến gần sợi tơ quan sát, từ ngón tay xuất ra một đoạn xương trắng: "Để tôi xem độ dẻo của nó có tăng không??"Thấy đối phương muốn chạm sợi tơ, Tô Hạnh lập tức thu hồi, nghiêm mặt liếc nhìn.Thiện Minh Hâm vẻ mặt không vui, vuốt vuốt tóc bên tai: "Lần đầu nhìn thấy nó đã ăn không ít nhân loại, trí thông minh chỉ có hơn trẻ sơ sinh, không chỉ thế nó còn biết hiện tại ăn cái gì sẽ bổ, tiến hóa nhanh chóng, để mắt tới cô nên bám riết không buông.""Tôi???"Thiện Minh Hâm liếc Tô Hạnh cười nhạo: "Nghĩ gì vậy!! Đương nhiên là cô gái bên cạnh cô, đại não biến dị đời thứ hai."Tô Hạnh muốn vì bản thân giải thích, há mồm liền nuốt trở về."Nếu các cô bị nữ nhân họ Từ chộp được, cô ta hẳn là đặc biệt cao hứng, đáng tiếc...." Thiện Minh Hâm nhìn Ôn Như Yểu đang lái xe, rồi nhìn bên ngoài, hai bên đường khá trống trải: "Sắp đến rồi, cô cũng cảm giác được??"Tô Hạnh nhìn bản đồ hướng dẫn, đúng là rất gần vị trí đánh dấu.Chiếc xe rẽ một đường khác, so với đường nhỏ vừa rồi lớn hơn nhiều, chỉ là....Ôn Như Yểu chậm rãi giảm tốc độ.Theo điểm đến đây là con đường duy nhất thông đến Sân bay, nhìn xa xa có nhiều xe đang bốc khói đen.Ôn Như Yểu không nhanh không chạm né những chiếc xe khác, đi qua mấy chiếc xe bị hủy đến không còn hình dạng, trên đường đi thuận lợi hơn dự tính, không thấy Quái vật, vật cản cũng càng ít.Khoảng cách đích đến càng ngày càng gần, Tô Hạnh kích động, theo xe càng tiến tới, cô tràn ngập hồi hộp cùng bất an.Hai bên đường, cây cối đều bị hủy, ngã trên đất, hoá thành bãi đất hoang vu."Không đúng!!" Thiện Minh Hâm đột nhiên lớn tiếng nói: "Nơi này người bình thường rất nhiều, ngay cả tôi còn cảm nhận được, không hợp lý khi yên tĩnh đến như vậy!! Không lẽ...."Thân xe đột nhiên trở nên xóc nảy, Ôn Như Yểu không có việc gì liền lái vào lề đường, chạy vào trong rừng cây bị cháy rụi, bánh xe lớn cán ngang các cây khô héo, vọt vào trong, dừng ngay khe hở của các thân cây.Không đợi hai cô nghi hoặc hỏi hành vi khác thường, bên trên truyền đến âm thanh quen thuộc "ong ong".Một lát sau cả bầu trời bao phủ đốm đen."Bầy ong?? Màu đen??"Thân cây xung quanh cũng không cản hết xe bọc thép, nhưng khe hẹp giữa cây rất thích hợp che lấp, may mắn trên không trung bầy ong không có ý định tấn công các cô."Nhìn hình dạng bên ngoài khác xa ong bình thường." Thiện Minh Hâm híp mắt nhìn ông trên bầu trời, nhớ đến cái gì, cúi đầu tìm kiếm: "Điện thoại... Điện thoại.""Ây da.. quên đã đập nát điện thoại rồi." Thiện Minh Hâm ảo não vỗ mặt, lẩm bẩm: "Một lát bắt mấy con lạc đàn về nghiên cứu.""Phương hướng kia!! Đàn ong muốn bay đến Sân bay??" Tô Hạnh bất an nói.Bầy ong hay bầy kiến cô đều thấy qua, chúng không vô duyên vô cớ tụ tập hoạt động.Ôn Như Yểu sắc mặt ngưng trọng: "Chỉ sợ là..."Thiện Minh Hâm thản nhiên nói: "Đây không phải bình thường sao!! Sân bay tụ tập không ít người bình thường, trong mắt Quái vật không khác kho lúa, nhất định chúng sẽ tập kích."Tô Hạnh thấy đối phương tựa hồ không để ý mạng sống người khác, không vui nói: "Đây là vấn đề đáng cao hứng nói??""Cô sinh khí cũng không có cách, cô cho rằng vì cái gì chính phủ thất thủ nhanh như vậy??? Căn bản chỗ tránh nạn sẽ không dốc toàn lực, mà chúng nghe mùi thơm nồng đậm lập tức quần thể công kích, mà nhân loại hiện tại vũ khí không giết được chúng, chỉ có thể tổn thương ngoài da, ngay từ đầu cấp trên đã suy xét dẹp kế hoạch...""Ầm.... Ầm..." Một tiếng vang lớn truyền đến, có cái gì đó nổ tung.Hồng quan bao phủ thiên địa, tránh trong xe ba người vô thức nhắm mắt, ngay lúc đó trần xe truyền đến tiếng vang, như có vật nặng rơi xuống.Vật thể rơi càng ngày càng nhiều, ba người thăm dò mở mắt xem, phát hiện kính chắn gió rơi rất nhiều bộ phận của ong.Cách đó không xa, màu đỏ không ngừng hướng đến không trung bay tới.Tô Hạnh dụi dụi mắt, lần nữa xem kỹ đường lộ phía trước.Lần này thật sự không hoa mắt.Là chiến cơ cao 3m, toàn thân bao bọc kim loại màu bạch kim, đứng sừng sững trên đường, mà không chỉ một chiến cơ."Quả nhiên có người lén lút nghiên cứu, lúc đầu có một nhà tài phiệt ra tiền đầu tư chế tạo cơ giáp, lúc đầu chỉ là cái xác, nếu dùng A đơn bào làm nguồn năng lượng, phim khoa học viễn tưởng sẽ thành sự thật."Thiện Minh Hâm liếm môi hứng thú nói: "Trong tay bọn họ có Mạch trùng pháo, xem ra nhóm người di dời này không đơn giản.”