[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 73
Sự xuất hiện của Tần Dao không chỉ khiến Tần Nam chấn động, mà toàn bộ giới truyền thông và quan khách có mặt cũng sững sờ, máy quay cùng ánh nhìn của mọi người đồng loạt đổ dồn về phía cô, cả hội trường lập tức tràn ngập tiếng xì xào bàn tán."Cô ấy không phải đang nằm viện sao? Sao lại xuất hiện ở đây?""Nhìn dáng vẻ này đi, có giống người từng bị thương không?""Rốt cuộc là sao vậy? Chẳng lẽ lúc trước bị thương là giả?""Suỵt, có kịch hay để xem rồi."Những người ngồi đây hôm nay đều không phải kẻ ngốc, thủ đoạn của Tần Nam có thể qua mặt đám quần chúng ăn dưa không rõ chân tướng thì thôi, nhưng mấy phóng viên lăn lộn trong nghề bao năm, làm sao không nhìn ra chiêu trò trong loạt tin tức gần đây, các quản lý cấp cao và khách mời khác dù chưa dám khẳng định mọi chuyện có phải do Tần Nam giở trò sau lưng hay không, nhưng giờ tận mắt chứng kiến Tần Dao đột ngột xuất hiện, cũng đủ hiểu giữa Tần Nam và Tần Dao đang là một ván cờ đối đầu kịch liệt."Xin lỗi vì tôi đến muộn." Tần Dao khẽ gật đầu chào mọi người, lúc này cả trên sân khấu lẫn dưới khán đài đều không còn chỗ trống, Mễ Lật liền đứng dậy, nhường ghế cho nàng, Tần Dao ngồi xuống, tay khẽ giơ lên hướng sân khấu ra hiệu: "Tiếp tục đi."Vị trí này vốn dĩ nằm khá sâu trong hội trường, nhưng kể từ khoảnh khắc Tần Dao ngồi xuống, ánh mắt mọi người đều vô thức chuyển hướng về phía nàng, tựa như nơi đây mới chính là trung tâm của cả cuộc họp, còn nàng mới là người thực sự nắm quyền chủ đạo trong tay.Người quản lý đang phát biểu trên sân khấu vừa trông thấy Tần Dao, trong lòng lập tức hiểu rõ: mình đứng sai phe rồi, hắn quay sang Tần Nam, định dò hỏi xem giờ nên làm thế nào, nhưng Tần Nam không thèm để tâm, gương mặt vốn còn đậm nét tự tin lúc trước đã bị thay thế bằng sự giận dữ sau khi bị vạch mặt.Dưới đài còn có vô số ống kính đang chĩa thẳng vào...Người quản lý kia giữa mùa đông mà mồ hôi lạnh túa ra đầy trán, không nhận được bất kỳ chỉ thị nào từ Tần Nam, hắn đành lau trán, cố gắng ổn định giọng nói tiếp tục phần phát biểu, nhưng trong đầu hoàn toàn trống rỗng vì bị cú sốc Tần Dao mang đến làm cho tê liệt.May mà hắn có thói quen luôn mang theo bản thảo bên mình, lúc này cũng không màng đến phong thái gì nữa, chỉ cầu sao có thể run rẩy đọc hết bản thảo là may rồi.Phần phát biểu run rẩy kết thúc, tiếp theo chính là thời gian dành cho phóng viên đặt câu hỏi, một màn cuộc chiến thừa kế đối đầu trực diện kiểu này quả thực quá nhiều điểm bùng nổ, khiến đám phóng viên hưng phấn như được tiêm máu gà, thi nhau chuẩn bị vô số câu hỏi sắc bén đầy tính khiêu khích, hòng giành cơ hội hỏi trước.Ai ngờ người giành quyền phát ngôn đầu tiên lại là Tần Dao.Không biết ai đưa micro cho Tần Dao, cô khẽ "alo" thử mic, sau đó thẳng thắn chất vấn người quản lý vừa nãy, mỗi một câu hỏi đều đâm trúng điểm yếu, vạch ra những số liệu bị làm giả trong bài phát biểu vừa rồi. Mấy lần đối chất trôi qua, người quản lý kia hoàn toàn đuối lý, liên tục quay đầu cầu cứu Tần Nam.Hắn đương nhiên biết số liệu có vấn đề, từ cuối tháng 9 năm nay, Tần Mậu Vinh đã lùi về hậu trường, dù trên danh nghĩa chưa chính thức bổ nhiệm quyền chủ tịch tạm quyền, nhưng người thực sự điều hành toàn bộ công việc của tập đoàn trong khoảng thời gian này chính là Tần Nam.Tần Mậu Vinh cũng giống hệt Tần Hạo trước kia, cá nhân ông ta có sức ảnh hưởng quá lớn trong Tần thị, một khi lui về, toàn bộ cục diện đều chao đảo. Tần Nam, một kẻ chưa từng thật sự ngồi ở vị trí số một, sau khi cướp lấy gánh nặng này mới phát hiện bản thân lực bất tòng tâm. Việc miễn cưỡng gồng gánh duy trì doanh thu quý này không sụp đổ đã là cực hạn rồi, còn muốn có bước tiến đột phá gì đó, căn bản là mơ tưởng.Nhưng đây là lần đầu tiên hắn chính thức xuất hiện trước công chúng, thuộc cấp từng hỏi hắn định báo cáo ra sao, thật ra việc thay đổi người lãnh đạo kéo theo doanh thu trong một quý, nửa năm hay một năm bị ảnh hưởng, cũng là điều có thể lý giải. Có điều, Tần Nam hiển nhiên đã bị cuốn vào chính lời dối trá mình bịa ra, hắn luôn cho rằng mình là thiên tài nổi bật, sao có thể chấp nhận việc công khai thành tích dưới tay mình kém hơn mấy quý trước, vả lại cái gọi là tổng kết cuối năm công bố nội bộ vốn đã là thứ thích thổi phồng, dĩ nhiên là càng viết càng hoa mỹ, thường cũng không ai so đo thật giả."Cái đạo lý trong này ai mà chẳng biết, khích lệ sĩ khí mà, dĩ nhiên chỉ nói phần tốt." Tần Dao cất giọng nhẹ nhàng, không hề tỏ ra sắc bén, đến câu cuối còn nhàn nhạt bật cười một tiếng, nhưng chính sự ung dung đó lại khiến nàng trông như đã nắm chắc phần thắng. "Biết lựa lời thì tôi hiểu, nhưng công khai giả số liệu thế này, gan cũng lớn thật.""Biết một giám đốc như anh không có chỉ thị cấp trên thì cũng không dám bừa bãi nói linh tinh trong buổi họp thế này, tôi cũng không làm khó." Ánh mắt Tần Dao quét qua cổ hắn: "Cổ ngoẹo thành thế kia rồi, xuống nghỉ chút đi, người phê duyệt bản báo cáo này, lên nói mấy câu đi."Người quản lý kia như được đại xá, lật đật xuống đài, để lại chiến trường cho hai vị trùm cuối.Hắn vừa đi, ánh mắt lẫn ống kính toàn trường lại nhất loạt dồn về phía Tần Nam, Tần Nam im lặng không nói, Tần Dao lại nâng mic lên lần nữa, mỉm cười: "Sao? Vừa lên làm quyền chủ tịch đã bắt đầu làm giả báo cáo, giờ còn định đổ lỗi cho cấp dưới sao?"Bị Tần Dao ép tới nước này, Tần Nam buộc phải đáp lại, hắn không dám tiếp tục dây dưa vào vụ số liệu, vì biết rõ nếu Tần Dao đã dám chất vấn công khai, nhất định là đã nắm được bằng chứng, nếu hắn buột miệng đòi đối phương đưa chứng cứ, mà cô thực sự mang dữ liệu thật ra so sánh, mất mặt mới gọi là mất mặt thật sự.Số liệu rốt cuộc thật giả cũng chưa hẳn là điều quan trọng, Tần Nam từng hai lần khiến cha con Tần gia thất thế trước dư luận, thừa hiểu nên làm sao để định hướng công chúng. Hắn đứng dậy, tiến lên trước micro, giả vờ đầy quan tâm: "Tội nghe nói lúc chị đi công tác ở nước ngoài không may vướng phải khủng bố, bị thương rất nặng, giờ thấy chị bình an vô sự, tôi thật sự rất vui mừng đó, chị gái."Từ "chị gái" kia hắn cố ý nhấn giọng, mong Tần Dao sẽ bị chọc tức mà tranh cãi lại, như vậy hắn có thể nhân cơ hội lôi chuyện thân phận con riêng ra nhấn mạnh, đổ ngược trách nhiệm rằng Tần Dao cố tình gây sự.Nhưng Tần Dao không rơi vào bẫy, cô nhún vai, nhếch môi: "Vậy thì cảm ơn cậu đã quan tâm, em trai tốt của tôi."Tần Nam thấy Tần Dao không mắc câu thì hơi tiếc, nhưng không sao, cô ta xuất hiện ở đây, vốn dĩ đã là một lời nói dối, chỉ cần dời sự chú ý của mọi người sang việc cô ta nói dối, thì ai là kẻ âm hiểm gian trá chẳng phải tự nhiên sẽ đổi vai sao?"Tôi thật sự rất mừng khi thấy chị bình an. Hôm trước tôi còn tới bệnh viện thăm chị, bác sĩ nói tình hình rất nguy hiểm, vậy mà hôm nay nhìn không giống đang bệnh chút nào?" Hắn cười như không: "Nếu chị không bị thương trong vụ khủng bố kia, sao không sớm nói rõ với mọi người? Biết bao người lo lắng cho chị."Tần Dao cười nhạt: "Tôi thực sự có gặp phải tấn công, nhưng người bị thương không phải tôi, là vệ sĩ của tôi. Cô ấy đúng như lời cậu nói, hiện vẫn đang nằm trong viện chưa tỉnh." Cô hơi nghiêng đầu: "Tôi chỉ thấy lạ, cậu cứ nhấn mạnh là khủng bố khủng bố, vậy cậu đã xem kết luận điều tra của cảnh sát địa phương chưa?"Tần Dao rõ ràng đang dùng giọng hỏi, nhưng tất cả mọi người đều hiểu, chuyện này vẫn chưa có kết luận chính thức, hôm qua bản tin còn vừa cập nhật.Tần Nam giả vờ ngạc nhiên: "Tôi cũng chỉ thấy nhiều bài báo đưa ra suy đoán như vậy, chẳng lẽ còn có ẩn tình gì sao?""Lúc đó là tôi nhận được một cuộc điện thoại, bảo tôi lên chiếc xe kia, cho nên không phải cái gì mà 'không may bị cuốn vào'. Bên đó chính là nhằm vào tôi." Tần Dao thong thả mở miệng, "Cho nên tôi thấy rất lạ, tôi chỉ là một thương nhân bình thường, không phải quan chức chính phủ cũng không phải nguyên thủ quốc gia, tôi mà chết, thì Tần thị không còn có cậu sao? Chẳng lẽ sẽ ảnh hưởng tới thương mại giữa hai nước? Càng không nói tới quan hệ ngoại giao, mà cũng không phải bắt cóc đòi tiền, cậu nói thử xem, cái 'khủng bố' này vì sao lại chọn tôi nhỉ?"Tần Dao không đưa ra chứng cứ xác thực, nhưng lý lẽ rõ ràng, phân tích hợp tình hợp lý, phóng viên dưới đài ào ào ghi chép, có không ít người lặng lẽ gật đầu, hiển nhiên cũng cảm thấy cái gọi là khủng bố trước đó thực sự đứng không vững."Tôi không công bố ngay, là bởi vì tôi muốn biết, rốt cuộc là ai đứng sau tất cả những chuyện này, chuyện này rõ ràng mà, đúng không? Chỉ cần tôi thuận theo kịch bản hắn viết, giả vờ 'sống chết chưa rõ', là có thể nhìn thấy bước đi tiếp theo của hắn." Cô hơi cong khóe môi, "Quả nhiên, một tháng vừa rồi, thật sự đặc sắc quá mức, các vị thấy sao?"Tần Dao không chỉ tên ai, nhưng mọi biến động trong tháng qua đều dính líu tới ai, tất cả mọi người đều rõ, lúc trước còn tưởng là Tần Nam nhân lúc Tần Dao bị thương mà mượn thế lên đài, không ngờ ngay cả thương tích của Tần Dao cũng là do một tay hắn đạo diễn.Cạnh tranh là một chuyện, nhưng âm thầm mưu hại an toàn tính mạng người khác lại là một chuyện hoàn toàn khác.Tần Nam thấy rõ cục diện đã nghiêng về phía Tần Dao, đành tung ra đòn sát thủ cuối cùng."Những gì chị nói đều là võ đoán vu khống! Tôi thậm chí còn nghi ngờ tất cả những thứ này là chị tự biên tự diễn!" Tần Nam cao giọng, cố tình kéo cao âm lượng: "Tần Dao, tôi gọi chị một tiếng chị gái, còn chị thì sao? Tính kế tôi như vậy ư?""Cậu nói tôi tính kế cậu, vậy cậu nghĩ xem, tôi cần tính kế cậu chuyện gì?" Tần Dao nhẹ nhàng phản bác: "Ai mới là người đang mưu tính để leo lên?""Chị muốn gạt tôi khỏi Tần thị chẳng phải vì tôi đã bác bỏ ngân sách cho dự án của chị sao?" Tần Nam bày ra vẻ chính trực, giọng đầy tức giận: "Không phải tôi không phê duyệt, mà là cả hội đồng quản trị đều không thông qua, mọi người đều thấy không khả thi! Nhưng chị thì sao? Một mực cố chấp, bây giờ còn vu tôi làm giả dữ liệu." Hắn trừng mắt: "Vậy chị dám công khai báo cáo tài chính của công ty mình không? Nếu chị không lấy được khoản ngân sách kia, công ty chị chẳng phải đang bên bờ vực phá sản sao? Tôi cứ tưởng chị sẽ thức thời mà quay đầu, nào ngờ lại chọn cách bỉ ổi như vậy để hất tôi ra ngoài, sau đó chị muốn một tay thao túng hội đồng, muốn làm gì thì làm có phải không?!"Tần Nam biết rõ chuyện Tần Dao giả vờ đi nghỉ là để ra nước ngoài tìm đầu tư, người hắn phái theo dõi báo về rằng cô chạy khắp nơi, cuối cùng còn chưa kịp vào đàm phán đã bị gọi về, cho nên cô chắc chắn chưa gọi được đầu tư.Thiếu tiền chính là động cơ tốt nhất, chỉ cần Tần Dao có động cơ, vậy chuyện này liền trở thành một mớ nước đục. Tần Nam lại dựa vào thân phận con riêng đáng thương, diễn vai người yếu thế, vừa ủy khuất vừa oan ức kẻ yếu luôn dễ khiến người khác đồng cảm. Mà chỉ cần có một chút đồng cảm nghiêng về hắn, thì những lời của Tần Dao sẽ dễ dàng bị chọn cách nghe như không nghe.Quả nhiên, nghe xong màn tố ngược của Tần Nam, không ít người dưới khán đài lộ ra vẻ do dự, dường như cảm thấy lời hắn cũng có lý."À, tôi hiểu rồi." Tần Dao chậm rãi lên tiếng, cười lạnh: "Ý cậu là tôi vì thiếu tiền nên mới cố tình gạt cậu? Vậy nếu tôi không thiếu tiền, thì tôi có còn động cơ nữa không?"Không thể nào! Không thể nào!! Hắn cho người theo dõi Tần Dao, báo về nói cô suốt ngày mặt ủ mày chau, rõ ràng là gặp toàn ăn quả đắng kia mà...Tần Nam còn chưa kịp suy nghĩ, cánh cửa phòng hội nghị lại bị đẩy ra lần nữa, tiếng xôn xao lập tức dậy lên khi thấy người bước vào."Đó chẳng phải là Khang Nạp sao?!""Trời đất... Tần Dao thật sự kéo được anh ta đầu tư rồi?!""Chỉ là đầu tư một dự án thôi, vậy mà anh ta cũng phải đích thân đến sao? Hay là Riley chuẩn bị hợp tác sâu với Tần thị rồi?""Tin lớn ghê..."Ở một góc khuất, Mễ Lật đứng cạnh một thanh niên trẻ tuổi ăn mặc tùy ý, đội mũ kéo thấp và đeo khẩu trang, trong một buổi họp chính thức như thế này, trang phục của người kia vốn nên gây chú ý, nhưng bởi vì từ đầu đến giờ mọi ánh mắt đều bị Tần Dao và Tần Nam thu hút, sau đó lại chuyển hướng sang Connor, cho nên không ai để ý đến góc này."Nhà anh giàu vậy cơ à!" Mễ Lật đã sớm biết người bị tai nạn hôm đó không phải Tần Dao, cũng biết Tần Dao đã thành công gọi được một khoản vốn lớn, nhưng mãi đến hôm nay khi thấy An Thành xuất hiện, cô mới biết hóa ra khoản tiền đó là do ba của An Thành đứng ra làm cầu nối."Suỵt-- khiêm tốn chút." An Thành khẽ kéo mũ xuống thấp hơn, "Hơn nữa, sao mà so được với Tần tổng nhà cô? Ba tôi cũng chỉ đi làm công ăn lương thôi, có phải ông chủ gì đâu.""Khối ông chủ còn chẳng kiếm được bằng ba anh đấy.""Ví dụ như cô?"Mễ Lật: "......" Lúc này rồi mà còn bóc vết thương người ta, có cần vậy không? Cô đúng là thấy thẹn với cái danh "Lão bản" mà!"Vậy hôm đó ở cửa khách sạn có phải là anh không?" Mễ Lật nghiêng đầu hỏi."Ừ, là tôi.""Anh nghe thấy tôi gọi rồi đúng không?!""Thời điểm mẫn cảm, giả vờ không nghe thấy thôi." An Thành cong mắt cười, nụ cười rất vui vẻ."Dù sao thù cũng cảm ơn hai người nhiều." Nếu không có ba An Thành giúp đỡ, Mễ Lật thật sự không dám chắc Tần Dao có thuận lợi gọi được đầu tư hay không."Khách sáo gì chứ, ba tôi cũng chỉ đứng ra giới thiệu thôi, thuyết phục được người ta rót tiền hay không còn phải xem Tần tổng nhà cô."Tất nhiên rồi, Tần tổng nhà cô lợi hại nhất!Mễ Lật ngẩng đầu nhìn về phía trước, Tần Dao đã cùng Khang Nạp bước lên sân khấu.Tần Dao vốn dĩ đã rất có khí chất khống chế toàn cục, giờ lại thêm Tần Nam vì thất thế mà rơi vào trạng thái hoảng loạn, cô nhẹ nhàng mà dễ dàng xoay chuyển cục diện, trực tiếp mượn luôn sân khấu Tần Nam chuẩn bị cùng đám phóng viên hắn mời tới, gọi người thay màn chiếu, trình bày về dự án hiện đang triển khai trong tay mình. Sau khi nói xong, cô lùi về sau một bước, nhường chỗ cho Connor.Connor là một người đàn ông trung niên gần năm mươi, nhưng nhìn qua chỉ như chưa đến bốn mươi, hắn nhận lấy micro, đầu tiên dùng tiếng Trung chào hỏi đơn giản, sau đó đổi sang tiếng Anh."Tôi thực ra từng suy nghĩ về việc hợp tác với Tần thị, chỉ là không ngờ lại là trong tình huống thế này, quả thực là một bất ngờ đầy thú vị." Phong cách nói chuyện của Connor rất hài hước, hắn đùa rằng đầu tư vào dự án lần này giống như bánh từ trên trời rơi xuống, vì rõ ràng đây là một dự án rất đáng để rót vốn, thế mà hắn lại không hiểu nổi vì sao Tần Dao lại gặp khó khăn về tài chính.Câu này rõ ràng là đang trào phúng Tần Nam, có phóng viên còn hăng hái yêu cầu máy quay lia ngay một cú đặc tả cận mặt Tần Nam, sắc mặt hắn đen kịt, trong mắt tràn đầy phẫn uất khó che giấu, khí thế từng có đã biến mất không còn chút dấu vết."Tôi rất vinh hạnh được tham gia vào dự án này, càng vui hơn khi có thể lấy lần hợp tác này làm điểm khởi đầu, cùng Tần thị tiến tới những bước hợp tác sâu rộng hơn nữa..."Hội nghị kết thúc sau khi Tần Dao và Connor lần lượt công bố các phương án hợp tác trong tương lai, phần trả lời phỏng vấn kéo dài không ngừng, đến tận lúc rút lui vẫn còn rất nhiều phóng viên lưu luyến không muốn rời đi, ai cũng muốn đào thêm chút tin mới, dù sao thì quy mô của tập đoàn Riley dưới trướng Connor cũng sánh ngang Tần thị, hai công ty bắt tay hợp tác xuyên quốc gia, không chỉ ảnh hưởng tới hai công ty mà còn có khả năng tác động tới cả nền kinh tế hai nước.Tần Nam đứng một bên nhìn Tần Dao và Connor bị vây quanh bởi đám phóng viên, lửa ghen trong lòng sôi sục không thôi. Những người cấp dưới từng đứng chung chiến tuyến với hắn cũng bắt đầu quay xe theo gió, người thì chuồn thẳng, người thì chen lên trước mặt Tần Dao vồn vã nịnh nọt, bỏ lại mình hắn đứng cô độc ở mép sân khấu.Hừ, một lũ gió chiều nào theo chiều ấy, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, hắn chẳng qua chỉ là nhất thời thất thế mà thôi, đợi đến lúc hắn Đông sơn tái khởi, nhất định sẽ...Tần Nam đang mãi đắm chìm trong ảo tưởng cảnh ngày sau đạp Tần Dao dưới chân, chợt nghe trước mặt có người gọi hắn."Anh là Tần Nam tiên sinh?" Người tới là một người đàn ông khoảng hơn ba mươi, khoác áo khoác nâu, râu ria lởm chởm, quầng mắt đen sì vì thiếu ngủ kéo dài, theo sau còn có hai người trẻ tuổi hơn."Là tôi, xin hỏi anh là...?""Cục cảnh sát hình sự thành phố S, tôi là Tề Trinh, hiện nghi ngờ anh có liên quan đến một vụ án bắt cóc, phiền anh theo chúng tôi một chuyến."Ba người tới đều mặc thường phục, nhưng vẫn có phóng viên nhanh mắt nhận ra Tề Trinh, chụp được cảnh hắn đưa thẻ ngành ra trước mặt Tần Nam và đăng ngay lên mạng, làm cư dân mạng lại bùng nổ một trận bàn tán mới.Buổi tối, Tần Dao và Mễ Lật cùng tiễn Connor và An Thành ra về. Mễ Lật vốn còn muốn giữ An Thành ở chơi vài hôm, nhưng hắn nói phải về sớm để mừng sinh nhật ba, hẹn hôm nào Tần Dao và Mễ Lật đến tìm hắn chơi."Cho nên! Rốt cuộc là khi nào chị kết nối được với An Thành thế hả!" An Thành vừa đi, Mễ Lật đã như bị móc ruột, níu lấy Tần Dao hỏi cho bằng được."Lần đó chị về nhà ông ngoại." Tần Dao nắm tay Mễ Lật, giọng dịu đi nhiều, "An Thành và ba hắn đã nhiều năm không liên lạc, người biết thân phận thật của hắn cũng rất ít. Lúc chị ở nhà ông ngoại, có vô tình nhìn thấy tấm ảnh hồi trẻ chụp ông với ba An Thành, họ rất giống nhau, nên chị mới nhớ ra, sau đó đến hỏi lại ông ngoại cho chắc."Tài xế vẫn đang lái xe phía trước, Tần Dao ngồi ở hàng ghế sau, nhẹ nhàng nắm tay Mễ Lật, vì kế hoạch lần này, gần một tháng rồi cô chưa được gặp bảo bối nhà mình."Vậy là ông ngoại giúp chị liên lạc với ba hắn?" Mễ Lật hỏi."Cũng đúng mà cũng không đúng. Gia đình họ sau khi di dân thì liên lạc cũng ít đi, trước khi chị đến, ông ngoại chỉ gọi báo một tiếng, gặp mặt rồi, ba An Thành nói cảm ơn vì chị đã khuyên được con trai ông ấy quay về, nên mới đồng ý giúp.""Thiệt hay giả?" Mễ Lật nheo mắt, cảm thấy Tần Dao chắc lại đang chọc mình, sao nghe gì mà dễ như ăn bánh thế chứ?"An Thành đã nói nhiều lời tốt cho chị mà." Tần Dao vừa nói vừa dùng đầu ngón tay khẽ cào cào vào lòng bàn tay Mễ Lật, Mễ Lật bị cào nhột, vội nắm chặt tay nàng không cho quậy nữa.Ai có công cũng không quan trọng, quan trọng là mọi chuyện rối rắm bây giờ cuối cùng cũng giải quyết xong. Tần Dao kể rằng hôm nay cảnh sát không chỉ bắt Tần Nam mà còn bắt cả Từ Trứ, lần trước Mễ Lật bị bắt cóc vốn khiến Tần Dao trở tay không kịp, nhưng lần này cô đã giăng sẵn thiên la địa võng, chỉ chờ bọn họ tự chui đầu vào, chứng cứ trong tay vô cùng đầy đủ, đủ để hai tên đó ngã xuống không thể trở mình.Tối hôm đó, Mễ Lật rốt cuộc cũng được một giấc ngủ ngon sau bao ngày thấp thỏm.Sáng hôm sau, Tần Dao đi làm. Mễ Lật nghĩ nghĩ một lát, quyết định đến bệnh viện thăm Elsa.Trước đó vì giả làm người bị thương là Tần Dao nên ngày nào cô cũng phải đến bệnh viện, ban đầu Elsa bị thương rất nặng, sau khi đỡ hơn một chút lại bị người của Tần Nam hạ thuốc vào thuốc men, may mà bên Cát Lâu kịp thời bắt được người kia, thuận nước đẩy thuyền dựng một màn kịch, để Elsa giả vờ bệnh tình chuyển nặng, dụ Tần Nam từng bước sa chân vào bẫy."Lúc ấy chỉ bằng vết thương của chị thôi cũng đủ để cảnh sát bắt hắn rồi, nhưng Tần Dao rất tức giận, nói là phải khiến hắn thân bại danh liệt trước công chúng." Mễ Lật vừa gọt táo vừa kể, gọt xong lại lo Elsa ăn không tiện, định cắt nhỏ ra từng miếng."Được rồi, cứ đưa nguyên quả cho tôi đi, lát nữa để Tần Dao biết lại nhăn mặt." Elsa đón lấy quả táo, cắn một miếng, hỏi: "Khi nào mới khởi tố hắn?""Cái đó em không rõ, để em hỏi giúp chị sau."Elsa dựa vào đầu giường, không nói thêm lời nào.Thấy nàng như vậy, Mễ Lật gắng gượng moi móc hết vốn từ ít ỏi của mình để an ủi: "Cái đó... Tần Dao nói với em rồi, chuyện đã qua thì cứ cho qua đi, chị ấy cũng đã tha thứ cho chị rồi, chị đừng buồn nữa."Cảnh chuyển về ngày Diêu Phỉ và Cát Lâu đến đón Tần Dao chuyển viện. Mễ Lật đi theo Diêu Phỉ lên máy bay, cửa khoang vừa đóng lại, cô tùy tiện chọn một chỗ ngồi, dựa lưng vào ghế, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, trong lòng như tro tàn lạnh ngắt."Vị tiểu thư này, cô có cần phục vụ đặc biệt không?"Giọng nói này-!Tim Mễ Lị khựng lại một nhịp, cô lập tức quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Tần Dao đang ngồi ngay bên cạnh, khẽ mỉm cười, còn giơ tay chào nàng.Là mơ đúng không? Mình chắc chắn là vừa lên máy bay đã ngủ gật rồi...Mễ Lật không dám tin, run run vươn tay chạm lên gương mặt Tần Dao, Tần Dao không hề tránh né, cứ để nàng chạm vào mình như vậy."--Tần Dao!!!"Phải mất mấy giây Mễ Lật mới thốt ra được tên nàng, rồi lập tức nhào vào lòng Tần Dao, bật khóc nức nở như mưa rơi."Được rồi, được rồi, đừng khóc, ngoan~" Tần Dao ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ dành."Chị quá đáng lắm, sao có thể lấy chuyện như vậy ra dọa em, hu hu hu..." Mễ Lật hận không thể đấm cho nàng mấy cái, tay đã giơ lên rồi lại không nỡ, cuối cùng chỉ đành siết chặt ôm nàng thêm chút nữa."Cậu không nên nói cho em ấy biết lúc này đâu, hiện giờ em ấy là mục tiêu theo dõi trọng điểm, biết càng nhiều thì càng nguy hiểm." Diêu Phỉ ngồi ở hàng ghế trước quay đầu lại nói.Tần Dao cười khổ, ôm Mễ Lật trong lòng nói với Diêu Phỉ: "Nhìn em ấy bị dọa thành như vậy, tôi thật sự không nỡ, với lại nếu chờ mọi chuyện kết thúc mới nói thì em ấy tức lên chắc chắn sẽ chia tay với tôi mất.""Không chia tay đâu." Mễ Lật rầu rĩ đáp, vẫn rúc vào vai Tần Dao."Phải phải, không chia tay~"Mễ Lật khóc một hồi, cuối cùng cũng phát tiết được hết nỗi sợ cùng ủy khuất suốt mấy ngày qua. Cô chậm rãi lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn Tần Dao: "Rốt cuộc là sao vậy? Rõ ràng trong kế hoạch chị nói với em đâu có nguy hiểm đến mức này...""Thì đúng là có thay đổi phút chót." Tần Dao vỗ nhẹ lưng nàng, giọng khẽ xuống. "Bên phía Tề Trinh điều tra quá chậm, chị đợi không nổi, chỉ có thể tự mình làm mồi nhử, khiến Từ Trứ và Tần Nam tưởng rằng chị đã rời khỏi trong nước, cho rằng có thể tranh thủ hành động. Nhưng chuyện Tần Nam định cho nổ bom là đến sáng hôm đó Elsa mới phát hiện, cô ấy không báo cho chị mà chỉ nhét em vào taxi trước, sau đó mới chạy về báo."Hôm đó Elsa gọi Tần Dao quay về khách sạn, hai người vừa thay đồ xong, Elsa mới nói ra âm mưu của Tần Nam.Tần Dao lập tức phản đối việc Elsa mạo hiểm, bảo chứng cứ hiện tại đã đủ khiến Tần Nam uống một bát nước lạnh rồi, không cần mạo hiểm nữa.Nhưng Elsa không đồng ý."Cậu cũng biết, mưu sát chưa thành và mưu sát thành công, mức án khác nhau chứ?"Hai người cãi nhau một trận trong phòng, cuối cùng Elsa giận dữ đẩy cửa xông ra ngoài. Khi ấy Mễ Lật đang rối như tơ vò, từ lúc cô nhìn thấy Tần Dao và Elsa đến khi vụ nổ xảy ra, chỉ cách nhau vài giây ngắn ngủi, hoàn toàn không để lại cho cô bất kỳ thời gian nào để suy nghĩ kỹ, lúc ấy rốt cuộc là ai đã kéo cửa xe.Sau đó Elsa được đưa vào phòng hồi sức cấp cứu, giường bệnh lại cách cửa sổ một đoạn, Mễ Lật chỉ có thể mơ hồ thấy được một nửa gương mặt nghiêng, huống hồ lúc đó cô đã mặc định rằng người nằm trên giường là Tần Dao, thành ra cũng không nhận ra điều gì khác thường."Cô ấy nhét em vào taxi, nói tài xế chở em vòng quanh thành phố ba vòng, không ngờ em lại quay về nhanh như vậy, vừa khéo bắt gặp cảnh đó." Tần Dao nói.Theo đúng kế hoạch của Elsa, chờ Mễ Lật quay về thì vụ nổ đã xảy ra xong từ lâu, đến lúc đó Tần Dao sẽ cho người đón nàng trên đường, kể hết mọi chuyện, nhưng không ngờ Mễ Lật lại về sớm đến thế, trực tiếp đụng phải hiện trường. Lúc đó xung quanh lại quá nhiều người, Tần Dao hoàn toàn không thể xuất hiện giải thích, đành phải lặng lẽ rút lui."Chuyện là vậy, lúc sau chị dùng điện thoại của Elsa gửi tin nhắn cho Tần Nam báo cáo kết quả, hắn sợ bị nghi ngờ nên khoảng thời gian đó không dám hẹn gặp Elsa, chắc cũng chưa phát hiện người bị thương là Elsa chứ không phải chị." Tần Dao nói rồi đưa lại điện thoại mà Elsa đã lấy trộm từ Mễ Lật.Mễ Lật cầm lấy điện thoại, trong lòng trăm mối ngổn ngang, nói vậy chẳng phải là cô đã trách lầm Elsa rồi sao?"Vậy Elsa thật sự chưa từng phản bội chị?" Mễ Lật nhỏ giọng hỏi."Cũng không hẳn là vậy." Tần Dao thở dài, "Lần em bị bắt cóc, chị đã nhận ra có người bên cạnh chị tiết lộ hành tung, từ lúc chúng ta vào trung tâm thương mại đến khi em gặp chuyện, khoảng thời gian đó rất ngắn, để chuẩn bị cả trang phục ngụy trang và kế hoạch hành động suôn sẻ gần như là bất khả thi."Hôm đó lo cứu người trước, Tần Dao không truy cứu, sau này cẩn thận điều tra lại đội bảo vệ, mới tìm được kẻ phản bội."Elsa từng qua lại với Tần Nam một thời gian, khi Tần Nam hỏi cô ấy vị trí của chị, cô ấy đã nói cho hắn biết."Ban đầu Elsa không có ý kiến gì khi được sắp xếp đóng thế Tần Dao, cho đến khi cô gặp Tần Nam.Tần Nam và cô đều có xuất thân giống nhau, nhưng trong mắt Elsa lúc đó, hắn sống ngẩng cao đầu, sống có khí phách, cô vừa ngưỡng mộ vừa khao khát hắn, từ đó nảy sinh thứ tình cảm khó phân rõ ranh giới.Elsa giấu tất cả mọi người, lén lút qua lại với Tần Nam, lúc đầu rất vui vẻ, sau này dần dần cô phát hiện Tần Nam đối tốt với cô chỉ vì coi cô là cái bóng của Tần Dao.Ghen tị,m giống như cỏ dại mọc lan trong lòng, Elsa vẫn luôn nhớ ơn Tần Dao, lòng biết ơn và lòng ghen ghét cứ kéo nhau giằng xé không dứt, cho nên khi Tần Nam ngỏ ý muốn bắt cóc Mễ Lật để ép Tần Dao, cô liền đồng ý.Tần Nam nói mục tiêu của hắn là leo lên cao, chứ không phải dây dưa với Tần Dao, Elsa nghĩ nếu làm vậy có thể khiến hắn đoạn tuyệt với Tần Dao, thì cũng tốt. Dù sao cô từng là người sống trong bạo lực, trong lòng vẫn ghét bỏ những kẻ gây tổn thương đến người khác. Cô ra điều kiện bắt cóc chỉ để đe dọa, tuyệt đối không được làm Mễ Lật bị thương, Tần Nam đã đồng ý.Kết quả thế nào cũng khỏi cần nói, kể từ lần đó Elsa mới thật sự nhìn rõ bản mặt của Tần Nam, cô từng muốn thú nhận với Tần Dao, nhưng lại không dám đối diện với chính sự phản bội của mình, mãi đến khi bị Tần Dao đích thân tìm tới."Chị nói với cô ấy là chị nguyện ý giúp cô ấy đối phó Tần Nam, sau đó hai bọn chị cùng bàn ra kế hoạch 'lấy giả đánh thật' này. Nếu bọn chị lấy lý do đi nghỉ để cắt đuôi người của Tần Nam rồi đi tìm nhà đầu tư, hắn chắc chắn sẽ cảnh giác, nhưng nếu hắn phát hiện việc nghỉ ngơi là giả, đi gọi vốn là thật, mức độ nghi ngờ sẽ giảm đáng kể. Lúc đó chị lại khiến hắn tưởng chị thất bại trong việc gọi đầu tư, hắn sẽ càng dễ tin." Tần Dao dừng lại một chút rồi nói tiếp, "Chỉ là cô ấy đã từng phản bội chị một lần, nên chị vẫn không hoàn toàn tin tưởng, chị có cho người khác âm thầm đi theo hai người, đề phòng bất trắc."Vì lệnh Tần Dao đưa ra là phải đảm bảo an toàn cho Mễ Lật mà không được để lộ thân phận, nên khi Elsa đẩy Mễ Lật vào taxi hôm đó, hai vệ sĩ khác cũng không lập tức xuất hiện, mà chỉ âm thầm lái xe bám theo phía sau. Kết quả không ngờ là họ lại cùng Mễ Lật tận mắt chứng kiến cảnh vụ nổ, bị dọa đến mức tim muốn nhảy ra ngoài."Cô ấy có tha thứ hay không cũng chẳng quan trọng, dù sao chuyện này xong xuôi rồi, cô ấy cũng sẽ không để tôi ở bên cạnh làm việc nữa đâu." Elsa yên lặng gặm xong quả táo, mới chậm rãi nói.Mễ Lật không biết nên đáp lại thế nào, chỉ đành cầm dao gọt hoa quả tiếp tục gọt thêm một trái táo mới.Elsa liếc mắt: "...Đừng có gọt nữa, sáng giờ em đã cho tôi ba quả rồi, ăn nhiều nữa tôi chịu không nổi."Sau khi thăm Elsa xong, Mễ Lật quay về tiệm bánh của mình, bất ngờ gặp được một người mà cô đã không thấy mặt suốt mấy tháng-Đỗ Tư Oánh "Cô chạy đi đâu vậy?" Mễ Lật phát hiện làn da Đỗ Tư Oánh đen đi không ít, nhưng lại không phải kiểu đen đẹp như da rám nắng. Giờ là mùa đông, còn có kem chống nắng, Mễ Lật thực sự nghĩ mãi không ra con gái nhà danh môn như nàng này rốt cuộc đã làm gì để đen như vậy.Đỗ Tư Oánh nói một cái tên thành phố ở Nam bán cầu.m, Mễ Lật nghe thấy có chút quen tai, nghĩ ngợi một lát mới nhớ ra, chẳng phải đó là nơi mà hôm trước cô với Tần Dao nằm xem tin tức trong khách sạn, nói có động đất sao?"Tôi nhớ trên tin tức nói mấy tuần trước nơi đó bị động đất...""Tôi ở ngay đó." Đỗ Tư Oánh nói mình cùng bạn bè đi chơi mấy tháng nay, hôm trước ngày động đất vừa hay đến đúng thành phố đó. "Bị chôn dưới đống đổ nát một ngày một đêm."Mễ Lật vẫn nhớ những cảnh trong bản tin hôm đó, đối mặt với thiên tai, con người thật sự quá nhỏ bé."Lúc đó tôi tưởng sẽ chết rồi, được cứu ra giống như được sống lại lần nữa vậy." Đỗ Tư Oánh nói."Không sao là tốt..." Mễ Lật bưng ra một đĩa bánh ngọt, thử dùng phép an ủi bằng đồ ăn để thay cho lời lẽ vụng về của mình.Đỗ Tư Oánh xua tay: "Không ăn nữa đâu, tôi đến đây là để tạm biệt cô."Mễ Lật sớm đã biết Đỗ Tư Oánh không thể cứ mãi ở lại tiệm bánh nhỏ của mình, nhưng đến khi thật sự đối mặt với ngày hôm nay, trong lòng vẫn không khỏi có chút luyến tiếc. Trong thế giới này cô không có nhiều bạn, An Thành tính là một, Đỗ Tư Oánh thật ra cũng có thể xem như một."Không cần phải nói lời tạm biệt làm gì, dù sao cũng ở cùng một thành phố, không đi làm thì còn có thể đến chơi mà.""Không đến chơi đâu, tôi đăng ký tham gia tuyển chọn đội cứu hộ, tuần sau báo danh.""Cô điên rồi?" Mễ Lật giật mình. Đội cứu hộ đâu phải kiểu đi làm công sở, huấn luyện thì khổ, mà lúc làm nhiệm vụ thì ai dám đảm bảo không nguy hiểm?Giống như Đỗ Tư Oánh một thiên kim tiểu thư từ nhỏ được nuông chiều đến tận trời, Mễ Lật thật sự không tài nào tưởng tượng nổi nàng lại đi chọn con đường này: "Tôi thấy bọn họ chắc thích cô quyên tiền hơn đó.""Tôi quyên rồi, mà chuyện vào đội cứu hộ tôi cũng suy nghĩ nghiêm túc suốt một tháng đó." Đỗ Tư Oánh cười cười. Mễ Lật quen nhìn cái vẻ mặt "ngán đời thiên hạ" của nàng rồi, hiếm thấy nụ cười sáng như thế, có chút ngẩn người."Tôi nghĩ đã sống thì phải làm chuyện có ý nghĩa, đó mới là ý nghĩa của sinh mệnh!"Mễ Lật vẫn giữ quan điểm riêng về cái gọi là "ý nghĩa của sinh mệnh", nhưng phải thừa nhận, tham gia cứu hộ đúng là chuyện rất đáng nể, còn hơn là ngày ngày cãi nhau vì mấy tên tra nam, có điều Đỗ tiểu thư này liệu trụ nổi bao lâu đây?"À đúng rồi, cái weibo của cô ấy, tôi giúp cô chia sẻ rồi đó nha~ không cần cảm ơn đâu~" Trước khi đi, Đỗ Tư Oánh vẫy tay.Trang weibo của tiệm mới bắt đầu khởi động được chút, sau đó liên tục gặp sự cố, Mễ Lật căn bản không có thời gian quan tâm, nghe Đỗ Tư Oánh nhắc đến mới sực nhớ ra, mở lên xem thử-hả?!Tự nhiên tăng đống follower khủng khiếp!!A a a a a a!!! Cảm giác sắp phát tài tới nơi rồi!!!Mễ Lật ôm điện thoại cười đến không khép được miệng, phấn khích đăng luôn video dạy làm bánh tập hai, tối hôm đó Kha Kỳ gọi điện tới báo tin lại có thêm mấy cửa hàng mới.Tiền Tần Dao vẫn chưa trả xong, nếu bây giờ có thể thật sự làm ăn phát đạt, nuôi tiểu mỹ nhân chắc cũng không phải chuyện không tưởng đâu nha~Hai tháng sau, tiệm thứ hai của Mễ lão bản chính thức khai trương, để đồng bộ phong cách, An Thành đích thân lo phần thiết kế nội thất, còn quay về vẽ tranh tường cho cô. Mễ Lật ngẫm nghĩ, lần sau mở tiệm cũng chắc lại phải nhờ đến An Thành, thế là dứt khoát mời hắn góp vốn, An Thành không chút do dự đồng ý.Cùng lúc đó, Thường Giai người suýt chút nữa nghỉ việc suốt mấy tháng trời rốt cuộc cũng quyết định dứt khoát từ chức, hơn nữa còn kéo theo một đồng nghiệp phòng marketing của cô cùng rời đi, hai người đảm nhận luôn cả mảng vận hành fanpage và lên kế hoạch sự kiện, nhờ sự gia nhập của họ, gánh nặng trên vai Mễ Lật được giảm đi không ít.Khi Mễ lão bản bận rộn thăng hạng sự nghiệp, vụ án của Tần Nam cũng có tiến triển. Thông qua tuyến manh mối Từ Trứ, cảnh sát điều tra ra được nhiều lần giao dịch giữa Tần Nam và các tổ chức phạm pháp, mà ở trong tù, Dương Diệc Tiêu cũng đã chỉ đích danh Tần Nam là người xúi giục cô ta bắt cóc.Bên kia, Mễ Khả năm nay tốt nghiệp, nghe nói vừa mới vào làm cho công ty đối thủ của tập đoàn Tần thị, bày rõ tư thế muốn gây khó dễ cho Mễ Lật và Tần Dao."Cho nó tới luôn đi, chị đây có đại tỷ che chở, sợ gì nó~"Trên ghế sofa, tiểu theo đuôi • Dao đang giúp đại tỷ • Mễ bôi thuốc, vài ngày trước lúc khai trương quá kích động, Mễ lão bản không cẩn thận trẹo chân, nằm ườn ở nhà hai hôm kêu ca không ngừng. Giờ tiệm đã vào guồng, cô cũng không cần ngày nào cũng túc trực, thế là tự nhiên danh chính ngôn thuận hưởng thụ sự chăm sóc từ tiểu mỹ nhân."Aaaa! Đau! Nhẹ tay chút!" Thật ra cũng không đau lắm, nhưng Mễ Lật cứ thích nhân cơ hội này làm nũng, hết chỗ này nhức chỗ kia mỏi, tóm lại là không cho Tần Dao yên ổn bôi thuốc."Chị nói xem nó bị gì mà cứ phải chọc em vậy hả?""Sao chị biết được." Tần Dao thật ra đã gặp lại Mễ Khả một lần nữa, là nàng chủ động tìm tới, phun cả đống lời độc mồm.Tần Dao nghe xong lời Mễ Khả nói mơ hồ đoán được, chắc từ nhỏ nàng đã luôn bị đem ra so sánh với Mễ Lật, từ đó coi Mễ Lật như một đối thủ cực kỳ quan trọng trong cuộc đời, nhưng dù là Mễ Lật trước kia hay bây giờ, đều chưa từng coi nàng là đối thủ, chính sự không cân bằng đó khiến Mễ Khả cảm thấy mình bị coi thường, tâm lý ngày một vặn vẹo, cuối cùng muốn ép Mễ Lật phải chỉ nhìn mỗi mình nàng.Tần Dao: chậc, con nít mà, ngây thơ hết biết.Cô nhẹ tay lại, tiếp tục bóp chân cho Mễ Lật: "Còn đau không? Trong tờ hướng dẫn nói phải xoa cho thuốc thấm mới có tác dụng.""Đau đó!" Mễ Lật nhúc nhích, không chịu ngoan ngoãn hợp tác.Lật Lật với Dao Dao đều đã lớn, nhất là Lật Lật, rõ ràng ngày nào cũng ăn giống nhau, Dao Dao dáng người vẫn cân đối, còn Lật Lật thì mập lên thấy rõ, lúc này thấy hai con sen trong nhà đang chơi vui vẻ, Lật Lật cũng muốn tham gia, nhún một cái từ lưng ghế nhảy xuống, vô tư bay vèo đạp thẳng lên bụng Mễ Lật.Mễ Lật mới ăn cơm xong, bị nó dẫm một phát suýt nôn, giật mạnh người theo phản xạ. Lật Lật bị dọa "meo" lên một tiếng, lập tức nhảy khỏi người cô, đáp đất phát ra một tiếng "bịch" vang dội."Con mèo này sao mập dữ vậy! Phải cho nó ăn kiêng rồi!" Mễ Lật ôm bụng vừa bị đạp, rốt cuộc cũng chịu ngồi im.Tần Dao bôi thuốc xong, dịu dàng giúp nàng mang vớ.m, thấy Mễ Lật đột nhiên ngoan ngoãn, không kêu la, không giở trò, Tần Dao lại hơi không quen, cô nghiêng đầu nhìn sang, thấy Mễ Lật mắt sáng long lanh nhìn mình."Nhìn gì?" Tần Dao ngơ ngác."Chị sao mà đảm đang quá vậy trời!" Mễ Lật ngồi dậy, "chụt" một phát hôn lên mặt Tần Dao, giọng không đứng đắn chút nào: "Tiểu mỹ nhân đảm đang thế này, sau này theo em đi, em bao ăn bao uống, bảo kê chị suốt đời luôn!"Tần Dao không biết bảo bối nhà mình lại vừa tự biên tự diễn cái gì trong đầu, nhưng mà không sao, cô thích hết."Ừm, vậy em không được bỏ rơi chị đó nha." Tần Dao nói xong thì cúi người hôn lại Mễ Lật một cái."Một lời đã định!"- Chính văn hoàn ----Tác giả có lời muốn nói:Thật ra cái kết này đã ở trong đầu tui rất lâu rồi, nên hai hôm nay dứt khoát viết một hơi cho xong luôn.Viết xong rồi mới gom đủ dũng khí để nói với mọi người, là bộ này lúc bắt đầu viết thật sự chỉ có một cái sườn siêu siêu sơ lược, không có bản thảo, không có dàn ý chi tiết, mỗi ngày đều "nude" đăng chương, có thể duy trì được xuyên suốt mà không drop giữa chừng, bản thân tui cảm thấy cũng có chút tự hào rồi đó (còn có mặt mũi nói!)Tác giả là newbie non nớt, biết rõ trong truyện vẫn còn rất nhiều thiếu sót, về phần Tần Hạo và An Thành, vẫn muốn giải thích kỹ một chút với mọi người.Lúc trước mấy bạn theo truyện chắc còn nhớ, lúc đầu mấy bạn hỏi tui có phải bọn họ là couple không, lúc đó tui còn ậm ừ kiểu "nói ra là spoil", sau đó mới chính thức nói rõ là hai người đó không phải cp.Ban đầu ý tưởng là: Tần Hạo là kiểu tra nam, tán gái như cơm bữa, nên đáng lắm, cần phải bị ngược, phải nếm mùi yêu mà không được đáp lại hoặc dằn vặt truy thê chi cảm thì mới xứng đáng.Nhưng mà tui không muốn cho ảnh tới làm phiền Mễ Lật hay chen vào cuộc sống của hai chị em nhà người ta, nên ban đầu là để An Thành gánh cái nhiệm vụ đó, tức là Tần Hạo thích An Thành, nhưng An Thành sẽ không đáp lại.Sau rồi viết tới đâu cảm thấy không cần thiết, dù sao đây cũng là truyện bách hợp, không phải đam mỹ, nên chắc mọi người cũng không muốn đọc quá nhiều phần của hai nam nhân đó, vì vậy tui quyết định cắt luôn plot này, dẫn đến một chút lệch tone và không nhất quán ở vài chỗ.Vấn đề này tui có nghiêm túc ghi chú lại và rút kinh nghiệm, kể cả những lỗi về nhịp truyện hay thiết lập nhân vật, trong quá trình viết đến lúc kết thúc, những cái hố tui phát hiện ra đều đã được note lại hết rồi, hy vọng truyện sau sẽ xử lý tốt hơn!