[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 63
Kim chủ không dễ làm như vậy, muốn bao dưỡng nữ thần thì phải liều mạng kiếm tiền.Sau khi tiếp quản cửa hàng của An Thành, Mễ Lật bắt đầu làm rất nhiều việc mà An Thành trước đó chưa từng đụng đến, ví như chăm sóc lại khách cũ, cải tiến loại hình và hương vị bánh ngọt trong tiệm; xây dựng hệ thống thành viên, hoàn thiện tích điểm và ưu đãi; kết nối với nền tảng giao đồ ăn, đặc biệt thiết kế vài combo sandwich và đồ ăn vặt cho dân văn phòng gần đó, mở thêm dịch vụ giao hàng; tài khoản Weibo thì có mở, nhưng chỉ thỉnh thoảng đăng vài tấm ảnh, cơ bản không gọi là vận hành được gì, còn tài khoản công chúng thì đến giờ vẫn chưa đụng tay...Dù vậy, doanh thu và lợi nhuận của cửa hàng hiện tại cũng đã tăng gấp mấy lần so với thời An Thành còn quản lý.Mễ Lật đã tuyển được hai đầu bếp bánh Tây tạm hài lòng, thu ngân với nhân viên bán hàng cũng đã đủ người, cuối cùng có thể giải phóng bản thân ra, chuyên tâm vào việc quy hoạch tổng thể.Trong quá trình làm những việc này, cả Kha Kỳ và Tần Dao đều góp cho cô không ít ý kiến hữu ích.Ba tháng qua lại, Mễ Lật cảm thấy Kha Kỳ quả thật là một đối tác không tồi. Chỉ tiếc là khu phố mà Kha Kỳ nhắm tới vẫn chưa có mặt bằng nào thật sự phù hợp, thì là vị trí quá vắng, thì lại mặt bằng quá nhỏ. Mễ Lật cũng âm thầm chú ý vài nơi khác, cẩn thận một chút, cô và Kha Kỳ đều đồng ý tạm thời cứ chờ thêm xem sao.Bên kia, sau ba ngày suy nghĩ, Tần Hạo cuối cùng cũng chấp nhận đề nghị của Tần Dao.Tần Dao tiếp nhận lại hạng mục kia, xin được một khoản đầu tư không lớn từ hội đồng quản trị — trong hội đồng vẫn còn khá nhiều người không lạc quan về dự án này, cho rằng rủi ro quá cao, trong đó bao gồm cả người cha đã gần như không còn xuất hiện ở công ty của cô.Cuối cùng, số tiền này vẫn là do ông ngoại cô, Từ Kỳ Tường trước mặt mọi người lên tiếng nói tin tưởng vào năng lực của cô, đồng ý cùng cô gánh vác rủi ro thì mới được phê duyệt xuống.“Tần Dao...” Buổi tối hôm nay, Mễ Lật cuối cùng cũng viết xong bài đầu tiên cho tài khoản công chúng mà cô đã nhăn nhó suốt ba ngày, cả người mềm oặt ngã xuống ghế sofa, muốn gối đầu lên đùi Tần Dao.Tần Dao dời laptop sang bên cạnh nhường chỗ cho nàng, chính mình cũng duỗi tay một cái, xoa xoa cổ bả vai đang đau nhức. Dạo này thật sự quá bận, mỗi ngày cô chỉ tranh thủ được nửa tiếng vận động nhẹ, đã rất lâu không luyện quyền cước tử tế.Sau khi xoa bóp cho mình xong, Tần Dao lại cúi người, nhẹ nhàng ấn ấn lên ấn đường cùng thái dương cho Mễ Lật.“Tần Dao, dạo này chị có món gì muốn mua không?” Mễ Lật lim dim mắt, được Tần Dao xoa đến mức sắp ngủ gục.Tần Dao nghĩ nghĩ, nói: “Chắc là không có, sao vậy?”Mễ Lật trở mình, chống cằm lên cánh tay, nằm rạp trên người nàng hỏi: “Em thấy chị dạo này không mua gì hết. Ý em là mấy món linh tinh a, như quần áo, đồ trang điểm, mấy thứ nhỏ nhỏ cưng cưng này kia.”Hai người bọn họ bình thường đều bận, có mua sắm cũng rất ít khi ra ngoài dạo shop, cơ bản đều là đặt mạng cho tiện. Nhưng Mễ Lật để ý một hồi, dạo gần đây trừ mấy thứ tiêu hao bắt buộc phải mua, thì ít nhất cũng phải một tháng nay Tần Dao không hề đặt thêm gì mới.Tần Dao bị nhắc tới mới nhớ, đúng là gần đây không mua thêm cái gì, đồ trang điểm với quần áo cũng không có, vài hãng đối tác sẽ gửi sản phẩm mới định kỳ đến công ty, nhưng cô bận đến mức chẳng kịp cầm về, tất cả đều còn chất đống trong phòng làm việc.Những món đó thật ra cũng không tính là cô tự mua. Tần Dao khẽ cong môi, đại khái đoán được Mễ Lật đang nghĩ gì, nhịn cười trêu: “Ừm, dạo này lương tháng với tiền tiết kiệm đều đưa hết cho Tần Hạo, nghèo lắm, không có tiền mua đồ.”Mễ Lật nằm úp nên không thấy rõ biểu cảm lúc đó của nàng, nhưng nghe giọng là biết người này rõ ràng đang đùa cô, dĩ nhiên cô không đến mức tin chuyện Tần Dao “nghèo rớt mồng tơi”, nhưng nghĩ đến chuyện hai người họ vì vụ hợp tác mà bàn bạc, Tần Dao còn chủ động đi gánh một phần rủi ro cho dự án, lại nhìn tình hình gần đây Tần Dao thật sự không tiêu xài gì mấy, trong lòng vẫn hơi lo, có phải nàng đang thiếu tiền, nên mới cố cắt hết mấy khoản chi không cần thiết?Mà mấy tháng nay tiệm của cô làm ăn cũng không tệ, hôm qua cô ngồi tính sổ, tiền lời đủ để mua cho Tần Dao một bộ quần áo từ hãng mà nàng hay mặc nhất, vừa xinh vừa thực dụng.Thậm chí Mễ Lật đã chọn xong hết rồi, dạo này trời trở lạnh, hãng đó vừa ra một mẫu áo khoác dài vải dạ kẻ ô phối sắc đỏ gạch với xám tím, bình thường người khác mặc rất dễ bị xỉn da, nhưng Tần Dao da trắng, phối với áo sơ mi trắng cổ chữ V sâu và chân váy bút chì ánh bạc đỏ của một hãng khác cũng là nàng hay mặc, hiệu quả tổng thể vừa thanh nhã lại rất có khí thế, đúng chuẩn cho phong cách công sở của nàng.“Vậy để em mua cho chị?” Mễ Lật mở ra điện thoại, đưa cho Tần Dao xem mấy bức ảnh cô đã lưu sẵn từ trước. Ban đầu cô còn định âm thầm đặt mua rồi tặng bất ngờ cho Tần Dao, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, với giá tiền đó mà lỡ nàng không thích thì chẳng phải rất lúng túng sao?Haiz, suy cho cùng vẫn là vì cô chưa đủ nhiều tiền, nếu cô có khoản một nghìn vạn nằm yên trong tài khoản, thì mấy món này cũng không đáng lo nghĩ nữa, muốn mua gì thì cứ mua, không cần phải hỏi trước, mua xong không thích thì lại mua cái khác, mua mãi, mua đến khi Tần Dao ưng ý mới thôi!Nuôi một bạn gái vừa đẹp vừa nhiều tiền thật sự là một việc gian nan biết bao TATNgười ta làm kim chủ thì tiêu sái phóng khoáng bao dưỡng tiểu mỹ nhân, còn cô mỗi lần định rút ví đều phải so đo đắn đo như đi đánh trận, rõ ràng cô là nữ chính xuyên thư cơ mà? Vậy bàn tay vàng đâu?! Kim thủ chỉ đâu rồi hả?!Nghĩ đến đây, Mễ Lật không khỏi thở dài trong lòng, quên mất tiêu, đây là một quyển tiểu thuyết tổng tài máu chó, mà trong thể loại này... người nằm đếm tiền thường là nam chính, nữ chính chỉ việc đẹp như hoa là được.Thế mà vẫn có mấy nữ chính trong truyện khác được buff may mắn đầy trời, ra đường là nhặt được tiền, mua gì cũng trúng thưởng. Nhưng Mễ Lật đã thử qua, tác giả hố cha của quyển sách này rõ ràng không hề có ý định để nữ chính phát tài, vé số cô mua kỳ nào trật kỳ đó, đến cái giải khuyến khích cũng không thèm cho, đã thế còn vác về một người yêu xuất thân siêu cấp giàu có nữa chứ!Cô muốn bao dưỡng Tần Dao, cảm giác không khác gì một tân thủ cấp 0 đi khiêu chiến Boss cuối max level, hỏi hệ thống có vũ khí gì không, hệ thống đưa cho cô đúng một cây gậy gỗ bé tẹo rồi bảo: “Lên đi.”Cạn lời, thật sự còn có thể hố hơn được nữa không?!“Không cần đâu.” Tần Dao hoàn toàn không biết trong lòng Mễ Lật đang diễn ra cả một vở kịch nội tâm đầy drama. Cô chỉ liếc mắt nhìn mấy bức ảnh trên màn hình, lập tức nhận ra đó là đồ của mấy hãng nào.Tuy lúc mua cô cũng chẳng để ý mấy tới giá cả, nhưng đại khái tầm giá của những món này cô vẫn có chút ấn tượng. Với thu nhập hiện tại của Mễ Lật, quả thật để mua trọn bộ đồ như vậy không phải là chuyện nhẹ nhàng gì.“Dùng! Em đã nói là muốn bao dưỡng chị mà!” Mễ Lật lập tức phản bác.“Vậy thì chọn cái nào rẻ hơn một chút.” Tần Dao lại nói, bình thường tự cô mua đồ thì không bao giờ chớp mắt, nhưng chỉ cần Mễ Lật nói sẽ mua cho cô là lại thấy không nỡ. Cô rất rõ Mễ Lật vì muốn kiếm tiền đã vất vả cỡ nào, hiện tại dù lợi nhuận chưa nhiều, nhưng công sức bỏ ra cũng không kém gì cô.“Thế thì còn gọi gì là bao dưỡng nữa?!” Mễ Lật bật dậy ngồi phắt lên, ánh mắt kiên định. “Nếu em đã nói muốn bao dưỡng chị, mà mức sống của chị còn tụt xuống, thì làm kim chủ kiểu gì hả?!”Không thể tùy tiện mua mấy món linh tinh cho tiểu mỹ nhân đã đủ khiến cô tự thấy xấu hổ, giờ mà đến quần áo mua cho người ta mặc còn không bằng đồ người ta tự sắm, lỡ Tần Dao mặc ra ngoài bị người ta chê, vậy thì cô người mang danh kim chủ này còn mặt mũi nào tồn tại nữa?Mễ Lật vừa mới lăn lộn trên ghế sofa xong, tóc tai rối tung rối mù, nằm lăn nằm bò nãy giờ giờ ngồi dậy, đỉnh đầu còn vểnh lên một chỏm tóc ngơ ngác, cả người như một cục bông nhỏ đang nghiêm túc phát biểu chính sách bao dưỡng.Với cái dáng vẻ buồn cười này mà còn nói ra được lời lẽ đanh thép như vậy, dù Tần Dao có giỏi nhịn cỡ nào, lúc này cũng nhịn không được.Rốt cuộc ai cho nàng dễ thương như vậy hả?Mễ Lật còn đang định nói tiếp, nào ngờ Tần Dao đã áp sát lại. Mễ Lật còn chưa kịp phản ứng, đã bị Tần Dao đè xuống ghế sofa.“Này! Nói chuyện thì nói chuyện, đừng có làm loạn… Ưm—!!” Mễ Lật giãy giụa được hai giây, môi đã bị Tần Dao phủ lên.“Quân tử động khẩu không động thủ, chị hiểu rồi.”Mễ Lật: “……”Tần Dao nói là làm, quả thật không động thủ, nhưng lại động khẩu đến mức quá đáng. Đến cuối cùng, người bị trêu đến mức chịu không nổi chính là Mễ Lật, mặt đỏ tai hồng, bị ép phải chủ động… đề nghị nàng “động tay” chút cũng không sao.Sau khi vận động xong, Mễ Lật vừa mặc lại quần áo vừa ngồi dậy, trong lòng cứ thấy có chỗ nào là lạ... Rõ ràng người bỏ tiền làm kim chủ là cô, sao cảm giác bị chiếm lợi lại vẫn là mình?Chẳng lẽ cô là kim chủ giả?Giả·kim chủ·Mễ lão bản ngồi trầm mặc suy tư về cuộc đời, cảm thấy đại khái vẫn là vì mình kiếm được quá ít tiền, đợi đến ngày nào đó cô giàu đến mức có thể dùng tiền đè chết tiểu mỹ nhân, nhất định sẽ khiến tiểu mỹ nhân ngoan ngoãn nghe lời, muốn làm gì thì làm!Mang theo giấc mộng to đẹp này, Mễ lão bản hào hứng đặt mua bộ đồ đã chọn cho tiểu mỹ nhân, thuận lợi đổi lại được một lời hứa miệng rằng “sau này sẽ để cô muốn làm gì cũng được”.Chỉ là hiện tại cô vừa bận rộn mệt mỏi, lại mới vận động xong, thể lực cạn sạch, căn bản không còn sức mà “làm gì” nữa, đành đợi lần sau tìm tiểu mỹ nhân “đòi nợ” tiếp vậy.“Vậy rốt cuộc là chị có đang thiếu tiền không?” Mễ Lật chui ra khỏi làn sương mơ màng, mơ mơ màng màng sắp thiếp đi, đột nhiên nhớ ra chuyện chính, nhỏ giọng hỏi.“Cũng không hẳn, chi tiêu thường ngày vẫn ổn.” Tần Dao vừa nói, vừa kéo laptop lại, nhanh chóng khôi phục trạng thái làm việc. “Dạo này khiến chị đau đầu không phải chuyện tiền bạc…”“Cuối tuần này cậu có rảnh không?”“Sao vậy?” Mễ Lật không bận kiểu như Tần Dao, việc của cô rất nhiều nhưng thời gian linh hoạt, muốn làm nhiều thì tăng ca, lười thì cũng không ai ép, hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân tự giác, nhưng nếu là Tần Dao gọi, đương nhiên lúc nào cô cũng có rảnh; còn đổi lại là kiểu như Tần Hạo gọi… thì xin lỗi, không có thời gian.“Chủ nhật chị muốn đến nhà ông ngoại một chuyến.” Tần Dao vừa gõ bàn phím vừa hỏi: “Em có muốn đi cùng không?”“Ể? Em đi được sao?” Mễ Lật hơi bất ngờ, ấn tượng của cô về ông cụ Từ gia vẫn rất tốt, chỉ là lần trước gặp Từ Kỳ Tường thì cô vẫn còn là vợ của Tần Hạo. Giờ cô đã ly hôn, trên danh nghĩa không còn dính dáng gì đến Tần gia, quan hệ với Từ gia cũng không còn… Cô không biết mình nên lấy thân phận gì để đến nhà người ta.“Nếu muốn đi thì cứ đi, nhưng nếu thấy căng thẳng, không muốn thì cũng không sao.” Tần Dao dịu giọng nói.“Vậy em đi.” Mễ Lật trả lời, không cần suy nghĩ nhiều. Tần Dao đã mở lời mời cô, nhất định là thật sự muốn cô đi cùng. Tuy phải gặp người nhà của Tần Dao khiến cô hơi lo, nhưng nếu đó là những người quan tâm và yêu thương Tần Dao, thì cô thật lòng muốn gặp thử.Tần Dao gửi xong một email, ngừng tay, vươn tay giúp nàng vuốt lại mấy sợi tóc rối loạn: “Muốn đi chơi không? Tuần sau chị có chuyến công tác, chưa chắc được mấy ngày mới về, nếu em muốn thì có thể đi cùng chị, khi nào rảnh mình có thể ra ngoài dạo một chút.”“Muốn muốn muốn!” Mễ Lật lập tức sáng mắt. Từ khi xuyên đến thế giới này, cô vẫn chưa từng rời khỏi thành phố S. Với cô mà nói, đi đâu cũng không quan trọng, nhưng nếu là đi cùng Tần Dao, thì lại khác, tính sơ sơ thì… chẳng phải là đi tuần trăng mật sao?!---Tác giả có lời muốn nói:Tần Dao: ╭(╯^╰)╮ Cái này sao gọi là tuần trăng mật được? Chị trông giống người sẽ dễ dãi vậy sao?Tiểu kịch trường:Mễ Lật: Quân tử là chị làm, chiếm lợi là chị lấy, tại sao thiệt thòi mãi là em?Tần Dao: Lúc nãy em không vui sao?Mễ Lật đỏ mặt: Hừ!