[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 62
Tần Dao vừa đi vừa gọi điện, sắc mặt không được tốt cho lắm, Mễ Lật vừa định xuống xe đón nàng, cửa thang máy bên cạnh bỗng mở ra, từ trong đó Tần Hạo lao ra, theo sau còn có mấy người lạ mặt Mễ Lật chưa từng thấy qua.Khi tới đây, Mễ Lật vốn dĩ muốn tạo một bất ngờ nhỏ cho Tần Dao, nên không báo trước rằng mình đang chờ ở trong xe, giờ thấy tình hình như vậy, sợ mình nếu tùy tiện xuất hiện sẽ khiến nàng khó xử, đành rút tay lại, không mở cửa xe nữa, lấy khẩu trang từ trong túi ra đeo lên, giả vờ như chỉ là trợ lý đi cùng tài xế, thấp thỏm ngồi đợi.Cô hé cửa kính xe ra một khe nhỏ, nhưng khoảng cách xa quá, lời nói mơ hồ pha lẫn âm vang trong bãi đỗ xe, ong ong ong ong, nghe không rõ bọn họ đang nói gì, chỉ thấy Tần Hạo cố muốn chắn đường, còn Tần Dao thì không buồn để ý, mấy vệ sĩ như Cát Lâu vội chắn giữa hai người, hộ tống Tần Dao tiếp tục tiến lên, cả nhóm giằng co qua lại, dần dần đi về phía xe của Mễ Lật.Tần Dao bước rất nhanh, chớp mắt đã đến nơi. Một tay nàng vẫn cầm điện thoại, tay kia kéo cửa xe ra, giây phút nhìn thấy Mễ Lật ngồi bên trong liền khựng lại một giây, ngay sau đó lập tức đóng cửa lại, dứt khoát cúp máy, quay người, dùng thân mình che chắn cửa sổ xe, lạnh giọng nói với Tần Hạo vẫn đang bám theo không buông: “Đây là công ty, bãi xe gắn đầy camera, cậu cứ kéo kéo lôi lôi thế này là muốn cho thiên hạ chê cười sao? Bảo bọn họ lui hết đi, tôi đang gấp, có gì thì nói nhanh.”Tần Hạo cho người rời đi, giọng vẫn còn mang theo lửa giận, đè thấp hỏi: “Không phải chị nói chỉ có ảnh thôi sao? Vậy đoạn ghi âm là thế nào?”Tần Dao còn giận hơn hắn: “Cậu hỏi tôi? Cái đoạn âm thanh đó là tôi ghi? Mấy lời ngu ngốc đó là tôi nói?”“Tôi hôm đó uống nhiều thật, nhưng tôi thề là mình không chạm vào người phụ nữ kia…”“Chạm hay không chạm quan trọng sao? Giờ thiên hạ có còn quan tâm chuyện cậu có thật sự ngủ với người ta hay không? Dù cậu không làm gì đi nữa, chỉ riêng cái kiểu cậu cư xử trước mặt người ngoài, không chừa chút thể diện nào cho vợ mình, thì còn ai tin cái cớ ‘tính cách không hợp’ mà ly hôn sao?”Tần Hạo á khẩu, trong lòng rõ là có quẫn bách, đây không còn là chuyện giận dỗi trẻ con vài câu là xong, hắn để cho Tần Nam tung ra chuyện xấu ngay lúc mấu chốt này, chẳng khác nào tự tay đập nát danh tiếng mình, hội đồng quản trị vì thế mà thất vọng, rất có khả năng sẽ bắt đầu nghiêng về việc nâng đỡ một gương mặt mới có hình tượng tốt hơn.Cho dù bọn họ chưa kịp thay người, thì trước khi hắn lấy lại được tín nhiệm, muốn thông qua bất cứ dự án nào từ hội đồng, đều sẽ cực kỳ gian nan.“Chị, giúp em một lần thôi…” Giọng Tần Hạo rất nhỏ, nhỏ đến mức chỉ đủ để Tần Dao và Mễ Lật đang ngồi bên cửa sổ nghe thấy.Hắn từng ở trước mặt Mễ Lật vừa cầu xin vừa xin lỗi, bao nhiêu hạ mình cũng không đổi lại được một chút mềm lòng, vậy mà chỉ một tiếng “chị” nhẹ bẫng kia, lại khiến lòng cô khẽ chùng xuống.Trong ấn tượng của Mễ Lật, Tần Hạo ngoài lúc giới thiệu với người ngoài rằng Tần Dao là chị mình, thì hầu như chưa bao giờ gọi cô là “chị” thật sự, hai người gặp nhau đều gọi thẳng tên, những năm tháng được viết trong tiểu thuyết là vậy, mà những ngày chưa được viết e rằng cũng chẳng khác gì.Tần Dao đứng quay lưng lại với cô, Mễ Lật nhìn không thấy biểu cảm của đối phương là gì. Nói thật thì, hôm nay việc Tần Hạo bị đâm sau lưng một dao, thật sự là tự làm tự chịu, hắn vừa ngu, lại tự cho mình là đúng, càng nhìn càng thấy chướng mắt, nhưng đến khi tận mắt thấy hắn thảm hại thế này, Mễ Lật lại không cảm thấy khoái chí như mình từng tưởng.Không đáng để đồng cảm, nhưng cũng không cần phải giẫm thêm một chân.Tần Dao có lẽ cũng thấy không dễ chịu, dù sao cũng là chị ruột của nhau, từ nhỏ lớn lên cùng một nhà, so với Mễ Lật, cảm xúc của cô với Tần Hạo chắc chắn còn rối rắm hơn nhiều, cô tựa người vào cửa xe, đầu cúi thấp, một lúc sau mới nghiêng mặt sang bên, giọng nhẹ hẫng: “Đống rối ren trước kia cậu gây ra, tự mình đi thu dọn. Còn chuyện công ty lần này, tôi vẫn còn một cách, cậu đem dự án này chuyển cho tôi, phần tài chính về sau tôi tự nghĩ cách xoay sở, khoản đầu tư nghiên cứu với vận hành giai đoạn trước, tôi sẽ dùng tiền của tôi bù trước cho cậu một phần, mấy phần còn lại sau này sẽ trả dần.”Tần Hạo không liên tiếng, cũng không phản đối, hiếm khi anh em hai người có thể bình tĩnh ngồi lại nói chuyện như thế.Tần Dao khuyên nhủ: “Bên hội đồng không chịu duyệt kinh phí cho cậu, vậy cậu chỉ còn cách đi tìm công ty khác để gọi vốn. Lúc trước cậu thuận buồm xuôi gió, chen vào miếng bánh của cậu là chuyện bao người thèm khát. Nhưng bây giờ người ta vừa thấy nội bộ nhà mình còn không tin cậu, ai dám mạo hiểm nhảy vào đâu? Dự án này hiện giờ đang trong giai đoạn đốt tiền, mỗi ngày cháy bốn năm ngàn vạn, không có nguồn vốn rót vào, chỉ dựa vào các khoản lợi nhuận từ mấy mảng khác để gồng gánh, cậu nghĩ có thể chống đỡ được bao lâu? Tương lai đúng là rất có tiềm năng, nhưng tiềm năng cũng phải có người đủ sức mà sống sót qua một hai năm đầu, mới có thể giẫm lên xác đối thủ mà sống sót.”“…Cho tôi chút thời gian, để tôi xuy xét” Tần Hạo giơ tay lau mặt, mắt đỏ hoe.“Tôi biết công ty các cậu cũng đã bỏ rất nhiều tâm sức cho dự án này, giờ hội đồng quản trị còn chưa kịp phản ứng, nếu hai ta cùng đưa ra đề xuất chuyển giao, khả năng được thông qua là rất cao. Nhưng nếu để Tần Nam có thêm thời gian chuẩn bị, đến lúc đó, dự án này hoặc là bị dừng, hoặc là rơi vào tay nó, còn cậu, chẳng được chút lợi lộc nào, tự mình nghĩ cho kỹ đi.”Tần Dao nói xong không đợi Tần Hạo trả lời, bảo hắn suy nghĩ xong thì gọi lại cho cô, nhân lúc hắn còn đang sững người, cô mở cửa bước vào xe.Xe khởi động rời đi. Mễ Lật áp sát cửa kính, quay đầu nhìn lại bóng dáng Tần Hạo đang dần nhỏ lại phía sau. Đám người theo cùng trước đó đều đã bị hắn đuổi đi hết, cả tầng hầm đỗ xe lúc này chỉ còn lại một mình hắn đứng đó. Dưới ánh đèn u ám, ngũ quan bị nhòe đi, chỉ còn phác ra một đường nét đơn độc, lẻ loi vô cùng chật vật…Tần Dao dựa lưng vào ghế, sắc mặt hiện rõ vẻ mỏi mệt. Sáng nay mọi chuyện vốn dĩ đang tiến hành thuận lợi theo đúng kế hoạch của cô, Tần Nam lôi kéo được không nhiều người, trong số đó cũng không phải ai cũng thật lòng muốn đứng về phía hắn. Tần Dao thật lòng rất xem trọng dự án của Tần Hạo, dù giai đoạn đầu cần vốn đầu tư cực lớn, rủi ro cũng rất cao, nhưng một khi có thể giành được vị thế độc quyền, lợi nhuận sau này sẽ như thủy triều đổ về, khó mà tính được hết.Cô từng cứng rắn phản đối mọi ý kiến phản đối, kiên quyết đứng ra ủng hộ Tần Hạo, thấy cô kiên định như vậy, mấy người ba phải trong hội đồng lập tức xoay chiều, gần như đã sắp thành công, nào ngờ đúng vào lúc mấu chốt lại xảy ra biến cố…Cuối cùng hội đồng viện cớ lo ngại danh tiếng cá nhân của Tần Hạo ảnh hưởng đến dự án, đưa ra quyết định tạm hoãn, nhưng cái gọi là “tạm hoãn”, trừ khi có phương án thay thế, còn không thì chính là bị dừng hẳn.Thời gian không đợi ai, một khi tập đoàn Tần thị đình chỉ đầu tư, đối thủ lập tức sẽ nhân cơ hội dùng hàng loạt ưu đãi lớn để cướp thị phần, một khi họ tạo được thói quen sử dụng cho người dùng, sau này muốn đoạt lại lượng khách này không chỉ tốn nhiều tiền hơn mà còn phải đánh cược cả vào rủi ro lớn hơn.Tần Dao xoa nhẹ ấn đường, vừa nhấc mắt liền thấy Mễ Lật vẫn đang ngoái đầu nhìn về phía sau, liền hỏi: “Còn nhìn gì vậy?”Mễ Lật thu ánh mắt lại, quay đầu nhìn nàng, vì còn có tài xế và vệ sĩ nên không tiện nhắc đến nội dung trong nguyên tác, chỉ nói: “Em đang nghĩ, may mà người đứng ở đó không phải chị.”Tần Hạo hiện giờ gặp rắc rối, tất cả đều là do chính hắn gây ra, một kẻ như vậy cả ngày chẳng làm ăn nghiêm túc khi sự nghiệp gặp thất bại, sa sút cũng là điều dễ hiểu, nhưng Mễ Lật không dám tưởng tượng, nếu người phải thua trắng tay giữa chừng là một người tham vọng cao như Tần Dao, quyết tâm lớn thì cảm giác đó sẽ khó chịu đến mức nào…Cô lén lút nắm lấy tay Tần Dao, khẽ siết lòng bàn tay đối phương một cái, suy nghĩ chốc lát, rút ra điện thoại, đem những lời khó mở miệng trước mặt người ngoài gõ thành chữ, gửi cho nàng.“Lúc nãy chị nói sẽ dùng tiền mình bù cho Tần Hạo, vậy có phải chị sắp hết tiền rồi không?”Tần Dao nghe thấy tiếng chuông báo tin nhắn, rút điện thoại nhìn thoáng qua, thấy là tin nhắn từ Mễ Lật khóe môi khẽ cong lên một cách không kìm được.“Ừ đó.”“Vậy em có cơ hội bao nuôi chị rồi phải không?!!!”“Ừm, Mễ tổng chịu bao nuôi chị sao? Dịu dàng, ngoan ngoãn, biết ủ ấm giường~”“BAO!!!” Mễ Lật gõ liền mấy dấu chấm than, phấn khích không che giấu.---Tác giả có lời muốn nói:Tài xế & vệ sĩ: Hai người các cô lần lượt để điện thoại kêu, đừng tưởng tôi không biết là đang âm thầm nhắn tin cho nhau đấy nhá!!! ╯‵□′╯︵┻━┻