[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao

Chương 64



Để tranh thủ được thời gian “Đi hưởng tuần trăng mật”, Mễ Lật chính thức kích hoạt chế độ làm việc liều mạng, hệ quả rõ rệt nhất là sáng chủ nhật thức dậy, dưới hai mắt mỗi bên đều vác thêm một cặp quầng thâm đậm như gấu trúc.

“Á á á thế này thì sao gặp người ta được a?!” Mễ Lật lướt ngang qua gương, bị chính mình dọa sợ, hét lên thảm thiết.

“Không sao, nhìn vẫn đáng yêu mà.” Tần Dao từ phía sau bước đến, đưa tay xoa đầu nàng.

“Đáng yêu ở chỗ nào?! Nhìn xấu muốn khóc!”

“Không mà, em xem Lật Lật chẳng phải rất đáng yêu sao?” Tần Dao vừa nói vừa dùng mũi chân khẽ chạm vào Lật Lật đang nằm trên sàn. Lật Lật “meo~” một tiếng, lập tức nhảy tót đến bên Mễ Lật, Mễ Lật quay đầu nhìn theo, đúng lúc bắt gặp nó đang ngẩng đầu lên nhìn cô chằm chằm.

Quanh mắt và đỉnh đầu Lật Lật toàn bộ đều là lông đen tuyền, Mễ Lật giờ đây vừa nhìn thấy màu đen là đã sợ, thế mà Lật Lật còn cố ý đến ngồi ngay trước mặt cô, phô ra nguyên một mảng đen nhức nhối, từng sợi lông đen óng rõ ràng từng centimet.

Mễ Lật: “……”

Nó là mèo thì đương nhiên đáng yêu!!! Đổi lại là người mà dính một mảng đen to tướng trên mặt như này, thì ai chịu nổi cơ chứ?!

“Em có thể không đi được không…” Mễ Lật vừa lẩm bẩm vừa lảo đảo quay về phòng ngủ, chui tọt vào chăn như con sâu nhỏ, trùm kín từ đầu đến chân, không muốn đối mặt với hiện thực.

“Vậy thì chờ chị về.” Lúc này trời vẫn còn sớm, chưa cần vội ra ngoài. Tần Dao rửa mặt xong, mang laptop lại ngồi xuống bên mép giường, dựa sát vào Mễ Lật.

“Thôi bỏ đi, có phải chị đã nói với ông ngoại là em sẽ đến rồi không?” Mễ Lật nhớ mang máng, hôm qua nghe Tần Dao gọi điện, dường như có nhắc đến chuyện này với Từ gai.

“Cũng không sao, có thể nói em hôm nay không khỏe. Không cần quá câu nệ.” Tần Dao nói rất nhẹ, “Lần trước tiệc Đỗ gia là vì có mặt bao nhiêu người, lúc đó em cùng Tần Hạo mới vừa đăng ký kết hôn, bắt buộc phải diễn cho người ngoài xem. Còn hôm nay chỉ có mấy người thân trong nhà, không cần quá áp lực.”

Dù Tần Dao nói là không sao, nhưng Mễ Lật vẫn thấy... lần đầu tới nhà người ta mà lại đột ngột trở mặt không đến, kiểu gì cũng để lại ấn tượng không tốt. Người nhà của Tần Dao mà thấy bạn của nàng chẳng có tí lễ nghĩa nào, thì cũng ngại, huống hồ cô đâu có thật sự ốm, chỉ là bị quầng thâm mắt thôi mà!

“Haiz, em chỉ nói vậy thôi…” Mễ Lật thở dài, trở mình nằm phịch ra giường, hôm qua thức khuya, giờ còn chưa tỉnh ngủ, nằm lên nệm là thấy toàn thân mềm oặt. Chăn thì ấm, giường thì êm, cô thật sự không muốn rời đi chút nào.

Mễ Lật nằm đó vật lộn trong năm phút, giằng co giữa việc làm một con cá mặn trốn trong chăn hay là làm một vị kim chủ tự giác siêng năng. Cuối cùng, cô vẫn cắn răng tung chăn bò dậy.

Dù gì đời này có lẽ cũng chỉ có khoảng thời gian này là cô còn cơ hội bao dưỡng Tần Dao, đợi đến khi Tần Dao hoàn tất khoản tiền đã hứa với Tần Hạo, có khi cô lại chẳng có tư cách ra giá nữa.

Tất nhiên, nếu dự án Tần Dao tiếp quản từ Tần Hạo không thuận lợi, ngược lại còn bị cuốn vào hố lỗ vốn vì phải đầu tư giai đoạn đầu quá nhiều, thì tình hình lại khác. Nhưng kiểu tình huống đó Mễ Lật thà đừng xảy ra còn hơn.

Bao dưỡng Tần Dao đối với cô là một loại niềm vui nhỏ trong tình yêu, nhưng nếu thực sự đến lúc phải nuôi Tần Dao người luôn luôn mạnh mẽ, luôn muốn tự mình gánh vác thì cô biết, chắc chắn chẳng ai trong hai người còn vui nổi nữa.

Cho nên, phải tranh thủ lúc này mà bao dưỡng tiểu mỹ nhân! Dậy làm việc thôi!

Mễ Lật cùng Kha Kỳ đã bàn bạc mấy hôm liền về việc làm sao vận hành tài khoản Weibo và kênh công chúng cho cửa hàng, cuối cùng, hai người quyết định chuyển hướng làm một series “Trường học làm bánh mini”, định kỳ chia sẻ các công thức và kỹ năng làm bánh đơn giản, để thu hút fan.

Sau khi tích đủ lượng người quan tâm, họ sẽ mở bán các set nguyên liệu DIY đóng gói sẵn, cho fan đặt mua về tự làm tại nhà, đồng thời tại cửa tiệm cũng tổ chức hoạt động DIY offline, hướng dẫn khách làm các món bánh phức tạp và đẹp mắt hơn ngay tại chỗ.

Bán nguyên liệu đóng gói sẵn chỉ là một phần trong kế hoạch kinh doanh, điều quan trọng hơn vẫn là dùng nội dung miễn phí để thu hút người xem, duy trì độ tương tác sự gắn bó từ fan. Lượng fan ổn định rồi, mỗi lần chen giữa mấy bài dạy làm bánh một cái quảng cáo sản phẩm mới trong tiệm, hiệu quả chắc chắn sẽ cao hơn nhiều.

Ngay cả khi những người đó không mua nguyên liệu mà chỉ xem nội dung dạy làm bánh, chỉ cần họ thường xuyên theo dõi, thì lúc cần đặt bánh, lựa chọn đầu tiên trong đầu họ cũng sẽ là cửa hàng của Mễ Lật.

Phải biết rằng, người có hứng thú với DIY bánh trái thì nhiều, nhưng thật sự có thể kiên trì tự học để theo đuổi con đường chuyên nghiệp thì ít, phần lớn đều là kiểu thi thoảng nổi hứng, muốn làm thử cái bánh mình thích, làm một hai lần là hết nhiệt, một tuần mà kiên trì làm được hai ba lần đã là rất chăm rồi. Mà thường ngày đi làm, về nhà, đến sinh nhật… thì vẫn phải đi mua bánh chứ đâu phải lúc nào cũng có thời gian tự tay làm.

Hôm nay Mễ Lật chuẩn bị đăng bài hướng dẫn đầu tiên, món cô chọn chính là bánh quy Margaret. Loại bánh này không cần bất cứ khuôn tạo hình nào, cực kỳ dễ làm, nguyên liệu đơn giản đến mức siêu thị nào cũng có. Mà thành phẩm lại ngon, mùi sữa thơm đậm, bánh mềm giòn, tan ngay trong miệng, cực kỳ phù hợp để làm món đầu tiên cho người mới bắt đầu.

Cô chuẩn bị từng nguyên liệu, chia vào các bát riêng, chụp ảnh từng món, sau đó dựng điện thoại cố định bên bàn, mở chế độ quay video, đặt góc máy thẳng xuống bàn bếp để bắt đầu quay quá trình thực hiện.

Cô cho đường bột và muối vào phần bơ đã để mềm, đánh đều lên, tiếp theo thêm lòng đỏ trứng chín đã nghiền mịn, trộn cho thật đều. sau đó rây bột mì và bột ngô vào, nhào thành một khối bột mịn, dùng màng bọc thực phẩm bọc lại cho vào tủ lạnh để bột nghỉ.

Trong lúc chờ bột nghỉ, Mễ Lật tranh thủ viết phần hướng dẫn bằng chữ, so với việc viết mấy bài content mềm kiểu quảng cáo, thì dạng chia sẻ công thức thế này dễ hơn với cô rất nhiều, bài post quảng bá đầu tiên cô phải vật vã ba ngày mới viết xong, mà hôm nay chỉ mất chưa tới nửa tiếng là hoàn thành xong bản hướng dẫn, thậm chí còn dư thời gian chơi với Dao Dao và Lật Lật một lúc mới đủ thời gian quay tiếp phần tiếp theo.

Phần sau càng đơn giản; chia bột thành từng viên nhỏ, vo tròn rồi dùng ngón cái ấn lõm xuống, xếp vào khay nướng, cho vào lò đã làm nóng sẵn, chỉnh nhiệt độ, ngồi chờ thành phẩm ra lò là xong.

Chưa được nửa thời gian, mùi thơm béo ngậy của sữa và bơ đã bắt đầu tỏa khắp gian bếp, gần khu vực lò nướng ngập tràn hương ngọt quyến rũ.

Lật Lật cùng Dao Dao không biết là vì bị mùi thơm hấp dẫn hay vì cái ấm lan ra từ lò nướng mà mò vào bếp, Mễ Lật làm bánh nhưng quên mất không đóng cửa bếp lại, suýt chút nữa để Lật Lật nhảy lên nóc lò nướng, may mà cô nhanh tay tóm lại được Lật Lật ham chơi kịp lúc, nếu không thì hôm nay chắc phải thu dọn một con mèo chân cháy rồi…

Bánh quy nướng xong, Mễ Lật lấy ra chiếc khay gỗ đặt làm riêng, viền khay có in tên cửa hàng và logo của cô. Cô lót lên một tờ giấy lót bánh tròn viền ren, tờ giấy hơi to hơn khay một chút, sau khi xếp bánh vào, viền ren trắng ngả ra ngoài, đối lập với nền gỗ trầm màu, càng tôn lên sắc vàng dịu nhẹ của những chiếc bánh quy, nhìn vừa tinh tế lại vừa xinh xắn.

Cô chỉnh lại góc độ, chụp vài tấm ảnh thành phẩm rồi mới bưng khay đi tìm Tần Dao: “Muốn ăn không?”

Tần Dao cầm một miếng lên nếm thử, nhai một lát, nhàn nhạt nhận xét: “Quá ngọt.”

“Chịu khó ăn tạm nha, Tần tiểu thư.” Mễ Lật tỏ vẻ vô tâm, “Cái này là vừa quay video vừa làm, phải chiều theo khẩu vị phần lớn người xem, nên đường không dám giảm.”

Cô cũng bốc một miếng bỏ vào miệng, độ ngọt này rõ ràng rất vừa mà!

“Nhưng mà…” Tần Dao hơi cúi đầu, giọng nghe như có chút uỷ khuất, “Trước kia bánh ngọt em làm cho chị đều là bản đặc biệt cơ mà… Lúc còn theo đuổi chị thì cái gì cũng làm riêng, bây giờ theo đuổi xong rồi thì bắt đầu qua loa, còn bắt chị ‘chịu khó một chút’.”

Mễ Lật suýt nữa thì bị sặc bánh.

Tiểu thư ơi! Chị đang đóng phim sao?! Còn nhiều thoại hơn cả em đó! Em mới là người phải diễn nè, biết không hả?!

Nhưng mà… ai bảo chị là tiểu mỹ nhân của em chứ. Kim chủ đại nhân thì phải cưng chiều mỹ nhân, Mễ Lật thở dài, xoay người chuẩn bị đi làm một mẻ bánh đặc biệt phiên bản tình nhân cho Tần Dao, chưa kịp quay đi đã bị Tần Dao kéo lại.

Tần Dao nhẹ nhàng nhận lấy khay bánh trên tay nàng, đặt sang một bên, kéo người lại gần, ôm lấy eo nàng từ phía sau: “Chị nói đùa thôi, không cần thật đâu.”

“Thật không cần? Không phải vừa nãy còn nói em ‘qua loa’ rồi không thương chị nữa sao?” Mễ Lật giả vờ tức giận, quay đầu lại trừng mắt.

“Dĩ nhiên không phải.” Tần Dao cúi người hôn nhẹ lên má nàng một cái, cười khẽ: “Là chị theo đuổi em mà, ngồi nghỉ một lát đi, em bận cả buổi sáng rồi.”

Kỳ thật, giữa Tần Dao và Mễ Lật cũng không phân rõ ai theo đuổi ai, ở bên nhau đã lâu, Mễ Lật cũng không còn cái kiểu mỗi lần đối diện với nữ thần là mặt đỏ tới mang tai, làm chút hành động ám muội liền cảm thấy hít thở không thông như thuở ban đầu nữa.

Nữ thần vẫn là nữ thần, chỉ là đã cởi bỏ hào quang khiến người ta không dời nổi ánh mắt, bước vào trong sinh hoạt của cô, giống như thiên sứ hạ phàm, mang theo chút cảm giác không chân thực, khiến người ta không kìm được muốn tới gần, khoảng cách dường như tan biến, thân mật ngầm sinh, lại còn sâu sắc hơn trước kia.

Giữa hai người không có ai tốt hơn ai, chỉ là một người như pháo hoa rực rỡ giữa đêm, người kia như dòng suối lặng lẽ len lỏi giữa rừng sâu, đều khiến lòng người say đắm. Mặc kệ hình thức ở chung thay đổi ra sao, tình yêu giữa họ chưa từng đổi thay.

Lúc này nghe Tần Dao nhắc đến chuyện trước kia, Mễ Lật bất giác nhớ lại khoảng thời gian chỉ cần hơi chút thân cận liền mặt đỏ tim đập, cả người căng thẳng như sắp nghẹt thở, phảng phất như cảm giác lúc đó lại ùa về, rõ ràng đến mức khiến cô không nhịn được khẽ mím môi.

Nghĩ đến hiện tại bản thân vẫn đang cùng nữ thần từng được mình siêu cấp sùng bái ngày đó ở bên nhau, mà nữ thần thậm chí còn chính miệng thừa nhận là nàng theo đuổi cô trước… Mễ Lật chỉ cảm thấy hạnh phúc sắp tràn ra khỏi ngực, như muốn bạo lều đến nơi.

Khi đó chỉ dám ở trong đầu tưởng tượng đủ loại tình tiết yêu đương với nữ thần, vừa mơ vừa ngại, còn giờ…

Mễ Lật nghiêng đầu nhìn về phía Tần Dao, chớp mắt một cái, nhẹ giọng nói: “Lần trước chị nói sẽ cho em tùy ý làm một lần.”

Tần Dao cong môi cười, thu lại laptop để sang một bên, ánh mắt nhìn nàng ôn nhu như nước: “Đến đi.”

Một giờ sau ——

Mễ Lật chống tay ngồi dậy, tóc rối một mảng, vẻ mặt ủy khuất: “Không phải chị nói cho em muốn làm gì thì làm sao?!”

Tần Dao nghiêng đầu nhìn nàng, vẻ mặt vô tội, giọng điệu nhẹ như gió thoảng: “Chẳng lẽ em… không phải đã làm rồi?”

Mễ Lật: “Chị nhìn lại tư thế của chúng ta đi rồi nói lại lần nữa xem?” Hiện tại rõ ràng là cô nằm dưới, còn Tần Dao thì ở trên.

Tần Dao: “Thì đúng là chị đồng ý để em muốn làm gì thì làm mà, nhưng chị đâu có nói là chị không được làm theo ý mình đâu~”

(╯‵□′)╯︵┻━┻  đậu má! Biết ngay mà! Lúc trước Tần Dao đồng ý dễ dàng như thế, nhất định có bẫy!

Thôi thôi vậy đi… Mễ Lật cảm thấy, với cấp độ hiện tại của mình chắc là vĩnh viễn cũng không đánh bại được Tần Dao, đấu kiểu gì cũng là mình bị ép đến mặt đỏ tim đập, nhưng nghĩ lại thì, chuyện này vốn dĩ cũng chẳng phải chuyện thiệt thòi gì, ai trên ai dưới cũng đều… vui vẻ cả mà! Dù sao thì cô còn có bộ não biết tự YY mà! Dùng trí tưởng tượng để cứu vớt tôn nghiêm cũng không phải không được!

Nghĩ thế, tâm trạng lại vui vẻ trở lại, Mễ Lật mặc quần áo, bật dậy kéo Tần Dao dậy, hối thúc: “Dậy đi ăn sáng nào!”

Thức đêm đã hại người lắm rồi, không ăn sáng tử tế nữa thì đúng là phí mất cái mạng này luôn! Mà cô thì còn muốn cùng Tần Dao sống lâu trăm tuổi.

Trước lúc bắt tay vào làm bánh quy, Mễ Lật tranh thủ nấu sẵn một nồi cháo trong nồi cơm điện, giờ cũng vừa chín tới. Cô mở nắp, để cháo nguội bớt một chút rồi tranh thủ xào hai món rau đơn giản, thanh đạm, dùng để ăn kèm.

Sau bữa sáng, Tần Dao xắn tay áo dọn bàn, vừa làm vừa nói: “Lát nữa đến nhà ông ngoại, em có thể mang mấy chiếc bánh quy vừa nãy theo.”

Mễ Lật do dự: “Mang thế có đơn sơ quá không? Nếu biết trước thì em đã làm mấy món phức tạp hơn chút, nhìn có tâm hơn.”

Tần Dao lắc đầu: “Không quan trọng, ông ngoại răng yếu, mang mấy loại bánh mềm xốp kiểu này là vừa vặn, mà dì hai chị thì cực thích ăn đồ ngọt, bánh tự tay làm là tốt nhất, có lòng là được, chẳng ai để ý có phức tạp hay không đâu.”

“Thôi được rồi…” Mễ Lật thở dài.

Dù sao giờ có muốn làm món gì phức tạp hơn cũng không kịp.

Thường ngày cô hay làm đồ ngọt cho Tần Dao mang đi làm, trong nhà vẫn còn mấy cái hộp đựng xinh xắn đặt riêng. Cô chọn một chiếc hộp tròn dẹp bằng nhựa trong, cẩn thận xếp bánh quy vào trong, buộc một dải ruy băng lụa màu be nhạt, tuy không cầu kỳ, nhưng vẫn đủ tinh tế, trông cũng đẹp mắt, làm quà tặng thì vẫn ổn.

Chuẩn bị xong phần quà, Mễ Lật tranh thủ cắt ghép lại đoạn video quay lúc sáng, chụp thêm vài ảnh ở các bước chính, chèn xen kẽ vào phần hướng dẫn bằng chữ, gần như đã hoàn thành xong bài hướng dẫn đầu tiên, chỉ còn đợi tối về chỉnh lại định dạng là có thể đăng lên.

Xử lý xong hết những việc cần làm, trời cũng gần tới trưa, Mễ Lật và Tần Dao thay đồ, chuẩn bị xuất phát đến nhà ông ngoại.

---

Tác giả có lời muốn nói:

Tần Dao: Thật ra lúc đầu chị thật sự định để em muốn làm gì thì làm đó… thật mà… chỉ là… em quá ngon miệng, chị nhịn không nổi thôi ( •̥́ ˍ •̀ू )

Mễ Lật: Hừ! Em mà còn tin chị thì em chính là đồ ngốc!!!

Chương trước Chương tiếp
Loading...