[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 36
Đôi mắt Tần Dao sáng rực, không hề có chút gì gọi là buồn ngủ, cô chăm chú nhìn Mễ Lật, ánh mắt sâu thẳm.“Chị đã cho em cơ hội.” Không đợi Mễ Lật mở miệng, Tần Dao đã trực tiếp hôn lên môi nàng.Mễ Lật bị biến cố bất ngờ này làm cho sững người, mãi đến khi kịp phản ứng lại bản thân đã bị đè xuống giường.Vậy ra nàng vẫn luôn giả vờ ngủ, thật ra là cố ý chờ mình đưa ra quyết định sao?Mễ Lật muốn nhìn Tần Dao, nhưng Tần Dao lại tránh ánh mắt nàng, cụp mắt nhìn chằm chằm môi nàng, sau một khắc ngắn ngủi dừng lại lại một lần nữa cúi xuống hôn.Mễ Lật thử giãy giụa một chút, Tần Dao lại dùng sức đè nàng lại, không để nàng động đậy. Mễ Lật lại giãy thêm lần nữa, Tần Dao liền dùng lực mạnh hơn, giữ chặt hai tay nàng khóa lên đỉnh đầu. Cổ tay bị bóp có chút đau, Mễ Lật cố nén không lên tiếng, nhưng chỉ trong chốc lát, Tần Dao liền buông ra, để mặc Mễ Lật thoát khỏi sự khống chế của mình, chỉ hơi nghiêng người rời ra một chút, để trán khẽ chạm vào trán nàng, hơi thở phảng phất run rẩy.Chị ấy đang sợ.Mễ Lật đột nhiên hiểu được tâm ý của Tần Dao.Tần Dao sợ mình sẽ từ chối, nên không dám mời mọc gì, chỉ âm thầm cho mình quyền lựa chọn, cũng bởi vì sợ mình phản kháng, nên sau nụ hôn đầu tiên liền không dám nhìn thẳng vào mắt mình, muốn dùng chút sức mạnh để giữ mình lại. Nhưng cho dù là vậy, khi cảm nhận được hai lần giãy giụa, Tần Dao vẫn chọn buông tay, dù rằng trong lòng chị ấy rất không nỡ, vẫn cam nguyện thuận theo ý mình…Một người như Tần Dao, vậy mà cũng có lúc biết sợ, trong nỗi bất an này, chị ấy vẫn cố gắng kiềm chế chính mình, vì mình mà thỏa hiệp.Ngay khoảnh khắc này, Mễ Lật cảm thấy, trên đời này nếu có một tình yêu đẹp đẽ nhất, thì có lẽ cũng chỉ đến thế mà thôi, cô vùi đầu vào hõm vai Tần Dao, đồng thời đưa hai tay vừa giành lại được tự do vòng ra sau lưng đối phương, ôm chặt lấy người con gái từng nhiều lần khiến cô xúc động cùng kinh ngạc.Mễ Lật có thể cảm nhận được sự căng cứng trong cơ thể Tần Dao, trước kia người lúng túng luôn là cô, không ngờ lại có ngày nhìn thấy dáng vẻ luống cuống của Tần Dao như thế này.Tần Dao cứ mặc cho Mễ Lật ôm một lúc lâu, sau đó mới vươn tay xoa lên tóc nàng, đợi đến khi tâm trạng Mễ Lật bình ổn lại, quay trở về gối nằm, Tần Dao ngẩng mắt lên, nghiêm túc nhìn Mễ Lật.“Chị không biết mình có may mắn được đi cùng em suốt đời không, nhưng chị hứa rằng mỗi ngày có em bên cạnh, chị đều sẽ trân trọng em, yêu thương em, coi em là thân nhân, bất kể là nghèo khó hay giàu sang, khỏe mạnh hay bệnh tật, em nguyện ý tiếp nhận chị không?”Ánh mắt Tần Dao vừa chân thành vừa nóng bỏng, mang theo độ ấm như có thể thiêu cháy lòng người, Mễ Lật cảm thấy, sớm muộn gì cũng có một ngày cô sẽ đắm chìm trong ôn nhu của nữ thần mà không thể thoát ra được.Cô khẽ gật đầu, nước mắt không kiềm được trào ra.Phòng khách tối đen như mực, Lật Lật từ dưới gầm sofa chui ra, lắc lắc lông, vươn người lười biếng một cái, chuẩn bị đi vào phòng ngủ của chủ nhân ngủ qua đêm.Còn chưa kịp đi vào, với bản năng nhạy bén nó lập tức phát hiện có gì đó không đúng, bình thường vào giờ này, phòng ngủ cũng nên là một mảnh tối om, vậy mà hôm nay lại còn sáng đèn, đồng thời còn có những âm thanh kỳ quái đứt quãng truyền ra.Với tư cách là một con mèo có lòng hiếu kỳ, Lật Lật không hề bị mấy thứ bất thường này làm cho sợ hãi, nó theo khe cửa lẻn vào, chui xuống gầm giường, âm thanh đúng là truyền từ trên kia xuống.Nó đứng thẳng hai chân sau lên, định ngó đầu nhìn xem tình hình ra sao, bỗng nhiên một bàn tay đột ngột từ trong chăn vươn ra, siết chặt lấy mép giường.Lật Lật theo phản xạ lập tức lùi trở vào gầm giường, đợi một lúc thấy bàn tay kia cũng không đuổi theo, mới lại to gan bò ra ngoài.Trên tay có mùi rất quen thuộc, là vị chủ gần đây vẫn luôn chăm sóc nó, người đó tuy thường làm mấy hành động kỳ lạ với nó, nhưng sẽ nấu cho nó món canh cá siêu ngon. Vì canh cá, nó vẫn khá yêu thích người này.Nó lại đứng dậy lần nữa, thè lưỡi liếm liếm bàn tay kia.“Chị, chị chưa đóng cửa! Con mèo!”Là giọng của vị chủ nhân kia.“Không sao, em nói to chút nó sẽ tự biết sợ mà chạy.”Kèm theo giọng nói là một tiếng cười nhẹ, tiếp theo sau là một tràng câu mắng, chỉ là rất nhanh, giọng điệu đã đổi khác.Lật Lật nhận ra giọng nói vừa rồi là của vị chủ nhân đã đưa nó về đây. Nó lại chui về gầm giường, dự định chờ không khí yên tĩnh thì sẽ nhảy lên giường ngủ, nhưng chờ mãi, trong phòng vẫn không có dấu hiệu gì là sẽ yên lặng. Cuối cùng, nó hết kiên nhẫn, quay đầu rời khỏi phòng ngủ, trở lại phòng khách, nhảy lên sofa, chen chúc cùng Dao Dao đã nằm sẵn ở đó ngủ thiếp đi.Sáng sớm, đồng hồ báo thức reo lên, Mễ Lật mơ mơ màng màng mò tay lấy điện thoại, tắt báo thức, lại kéo chăn chùm kín người.Thật thoải mái a, nhiệt độ trong chăn vừa phải, không nóng không lạnh, một chút cũng không muốn rời giường…“Khoan đã!” Mễ Lật một phát hất tung chăn, đột nhiên ngồi dậy.Má ơi! Hôm qua mình đã làm cái gì!?Một vài hình ảnh khiến người ta mặt đỏ tai hồng chớp lóe trong đầu như những đoạn phim bị tua lại, nàng với Tần Dao hôm qua, hôm qua…Không thể nào! Tần Dao chẳng phải tuần sau mới về sao? Nhất định là đang nằm mơ! Giống như buổi sáng hôm đó thôi mà.Mễ Lật lại nằm xuống, khoé mắt liếc thấy chiếc gối cùng ga giường bên cạnh, có một chút dấu vết đã từng có người ngủ qua.Có lẽ là mình nằm mơ thấy mấy thứ kỳ lạ, ngủ không yên nên mới lăn lộn… Chắc vậy…Mễ Lật còn chưa kịp tự thôi miên xong, Tần Dao đã xuất hiện ở cửa phòng ngủ.“Muốn dậy luôn hay ngủ thêm một chút?”“Ngủ thêm một chút!” Mễ Lật mặt đỏ bừng, chui đầu lại vào chăn như đà điểu chui cát.“Được, có cần nhắn với lão bản của em một tiếng không?” Tần Dao hỏi.A… Vẫn là thôi đi… Trốn làm cái này ấy mà, có một lần thì sẽ có lần hai, đã mở đầu thì sẽ không thể khống chế được bản thân, kiểu gì cũng sẽ bày ra đủ thứ lý do lười biếng cho mình.Mễ Lật cố gắng thoát khỏi lực hấp dẫn của chiếc giường, lơ mơ lết vào phòng tắm với một cái chỏm tóc dựng đứng phía sau đầu, trên đường, nàng nhìn thấy Lật Lật đang thò đầu thám thính bên ngoài phòng tắm, một người một mèo bốn mắt nhìn nhau trong chốc lát, Mễ Lật liền đuổi nó ra ngoài, tiện tay đóng luôn cửa phòng tắm.Rất tốt, trong thời gian ngắn nàng thật sự không muốn nhìn thấy con mèo nào nữa.Rửa mặt xong, Mễ Lật ra khỏi phòng tắm đã thấy Tần Dao bày sẵn một bàn bữa sáng.Bữa sáng kiểu Tây, sandwich kẹp giăm bông, nửa đĩa trứng xào, bên cạnh là một ly cà phê nóng, không phải món gì cầu kỳ, nhưng có thể nhìn ra được là rất có tâm.Mễ Lật vừa ngồi xuống, Tần Dao nói: “Mấy món này chị không rành lắm đâu, nếu em chịu dạy thì chị có thể học.”“Không không không, hôm nay là trường hợp đặc biệt, em còn chưa điều chỉnh được lịch sinh hoạt.” Mễ Lật vội vàng nói: “Chị bận như vậy, cứ để em nấu bữa sáng cho chị, để chị nghỉ thêm một chút.”Được ở bên nữ thần, với cô đã là ân điển của ông trời, nếu còn để nữ thần phải tận tình hầu hạ cô từng chút một, thì cô thật sự chẳng biết phải làm sao mới tốt.Tần Dao hơi khó hiểu nhìn nàng: “Trường hợp đặc biệt gì?”Ánh mắt Mễ Lật quét từ đôi mắt Tần Dao xuống đến bờ môi nàng, lại lướt qua vạt áo trước ngực, cuối cùng dừng trên bàn tay đang cầm nĩa, một vệt đỏ ửng khả nghi lặng lẽ lan trên má. Mễ Lật vội cúi đầu, chuyên tâm đối phó với phần bữa sáng trên đĩa, không dám đáp lại ánh mắt của Tần Dao.“Vậy nếu sau này ‘tình huống đặc biệt’ này xảy ra mỗi ngày thì sao?” Tần Dao tiếp tục trêu chọc Mễ Lật.“Tần Dao!” Mễ Lật đập tay xuống bàn, “Ăn cũng không bịt nổi miệng chị hả!”Tần Dao bật cười, không tiếp tục chọc thỏ con đang xù lông nữa.Sau bữa sáng, Tần Dao lái xe đưa Mễ Lật đi làm, cô không giống Tần Hạo người từng nói mấy câu kiểu “em đi làm ở tiệm bánh ngọt mất mặt nhà tôi” gì đó, Tần Dao chỉ nhắc lại một lần nữa, hỏi Mễ Lật có muốn đến làm trợ lý cho cô không.Chính là cái kiểu “có việc thì làm trợ lý, không có việc thì làm… Gì đó”, bao ăn bao ở bao tiêu tiền.Mễ Lật thật sự sốc vì Tần Dao lại có thể mặt không đổi sắc nói ra chuyện “bao dưỡng” bằng giọng điệu công việc nghiêm túc như vậy.Tần Dao tỏ vẻ cho rằng tối qua cô còn tưởng đã đủ để Mễ Lật nhìn thấu bản chất của mình rồi.“Không, chị luôn có thể làm em thấy thế nào gọi là vô sỉ không.” Mễ Lật nghiêm túc ngồi thẳng lưng, ra vẻ bản thân trong sáng đoan chính, quyết không sa ngã cùng phần tử tà ác.“Ồ, vậy thì vinh hạnh quá rồi.” Tần Dao khóe môi cong lên, thản nhiên tiếp nhận lời cáo buộc này.Nói đùa thì nói đùa, Mễ Lật vẫn từ chối đề nghị kia, không phải vì cái thứ gọi là “tự tôn” mơ hồ gì, mà vì… Cô còn có điều lo nghĩ khác.Theo tuyến nội dung gốc của truyện, tất cả những nữ phụ ngáng đường nữ chính và nam chính cuối cùng đều không có kết cục tốt, bao gồm cả Tần Dao. Tuy Tần Dao lúc đầu rất mạnh mẽ, đến cả Tần Hạo cũng phải kiêng dè vài phần, nhưng sau đó khi Hứa Trứ gài bẫy Tần gia, chính Tần Dao là người gánh toàn bộ nồi máu chó đó. Công ty của nàng bị tổn thất nặng nề, bản thân nàng cũng vì chuyện này mà chủ động từ chức khỏi tập đoàn Tần thị, kết thúc thê lương, cuối cùng bị ép phải cưới chồng một cách qua loa.Khi mới xuyên vào sách, Mễ Lật không nghĩ xa đến vậy, khi đó cô cần một cái đùi đủ to để ôm sống sót qua giai đoạn đầu, mà thực lực hiện tại của Tần Dao chính là đùi vàng tiêu chuẩn. Nhưng theo thời gian, khi quan hệ giữa cô và Tần Dao càng ngày càng thân thiết, sự lo lắng trong lòng cô cũng ngày một lớn hơn.Cô từng không chỉ một lần nhắc Tần Dao phải cẩn thận Hứa Trứ, nhìn qua có vẻ Tần Dao cũng nghe lọt. Mễ Lật biết tuyến chính không thể hoàn toàn tránh khỏi, cô có thể phần nào thay đổi hướng phát triển, nhưng ai biết đến cuối cùng sẽ thành ra cái dạng gì?Nếu đến lúc đó vẫn không thể ngăn được Hứa Trứ, Mễ Lật hy vọng mình có thể cho Tần Dao một nơi trú thân, có thể không giàu sang gì, nhưng giống như hiện tại Tần Dao sẵn sàng che chở cho cô, thì lúc đó cô cũng muốn làm chỗ dựa cho Tần Dao.“Em vẫn muốn tự mở tiệm riêng…” Mễ Lật suy nghĩ liền nói với Tần Dao, “Chờ thêm một thời gian nữa, em còn muốn thuyết phục An Thành, tốt nhất có thể cùng hợp tác, biến tiệm bánh thành chuỗi cửa hàng luôn.”Trong tay Mễ Lật tiền tiết kiệm mà nữ chính để lại không còn nhiều, nhưng nếu An Thành chịu hợp tác cùng cô, cộng thêm người mà Thượng Giai từng đề cập, chắc cũng có thể gom đủ vốn để chuẩn bị mở tiệm thứ hai.Nghe xong kế hoạch của Mễ Lật, Tần Dao cũng không ép buộc nữa, chỉ dặn nàng nếu gặp khó khăn gì thì cứ nói với cô.Khi Mễ Lật vừa bước xuống xe liền đúng lúc chạm mặt Thái Văn Mẫn. Thái Văn Mẫn từ xa nhìn thấy nàng, lại liếc vào trong xe nhìn Tần Dao, vẻ mặt hơi bất ngờ—hôm trước Tần Hạo đến tiệm tìm Mễ Lật, hắn từng gặp Tần Dao, không ngờ mấy tháng trôi qua lại gặp được lần nữa.Tần Dao tựa hồ cũng thấy hắn, gật đầu nhẹ một cái, cái gật đầu này khiến Thái Văn Mẫn càng kinh ngạc hơn, Tần Dao vậy mà còn nhớ rõ hắn?“Hi!” Mễ Lật đi ngang qua Tần Dao, bước đến chào hỏi Thái Văn Mẫn, sắc mặt có hơi mất tự nhiên. Trước khi xuống xe, Tần Dao còn hôn cô trong xe, đến khi ra ngoài mới thấy Thái Văn Mẫn đang ở đó, không biết vừa rồi có bị hắn nhìn thấy không nữa.Thái Văn Mẫn cũng không nhìn thấy gì, thậm chí còn không cảm nhận được chút gì từ luồng ám muội giữa nàng và Tần Dao, hắn chỉ nhìn theo chiếc Bentley của Tần Dao rời khỏi đầu ngõ, rồi như không thể tin nổi mà cảm thán với Mễ Lật: “Đại tiểu thư tập đoàn Tần thị tự mình lái xe sang đưa cô đến tiệm bánh nhỏ làm việc, bày ra thế trận này, cô cũng quá có mặt mũi rồi đó?”Lời còn chưa dứt, một chiếc Porsche khác lại chậm rãi chạy vào, đỗ vững vàng ngay trước cửa tiệm.Lúc còn trong xe, Đỗ Tư Oánh đã trông thấy Mễ Lật, xe vừa dừng lại cô đã nhảy xuống một cách hớn hở.“Mễ Lật! Tôi đến làm rồi đây!”Thái Văn Mẫn nhìn cô gái lạ mặt trước mắt, lại liếc chiếc xe đưa cô đến, sau đó chậm rãi ngẩng đầu nhìn tấm biển hiệu treo trên cửa tiệm, cảm thấy thế giới quan của mình đang bị chấn động nghiêm trọng.Giờ tuyển nhân viên cho tiệm bánh đã khắt khe đến mức này rồi sao? Ai nấy đều phải có xe sang đưa rước?May là một lúc sau, Thôi sư phụ quen thuộc xuất hiện, chở theo chiếc xe đạp cũ kỹ như mọi khi. Nhìn thấy chiếc xe này, thế giới quan của Thái Văn Mẫn cuối cùng cũng được cứu vớt, tuy hắn không có siêu xe bốn bánh, nhưng chiếc xe đạp thể thao gần cả chục ngàn mà hắn có ở nhà cũng đâu tệ, dù chỉ có hai bánh, thì cũng có thể xem như xe sang trong giới xe đạp rồi!
---Tác giả có lời muốn nói:Lật Lật: Lúc thích người ta thì gọi là “tiểu miêu miêu”, không thích nữa thì đến cửa cũng không cho vào! Đúng là phụ nữ thất thường!Nhìn xem! Ba chiếc xe sang, xe đạp cao cấp cũng là xe sang nha!
---Tác giả có lời muốn nói:Lật Lật: Lúc thích người ta thì gọi là “tiểu miêu miêu”, không thích nữa thì đến cửa cũng không cho vào! Đúng là phụ nữ thất thường!Nhìn xem! Ba chiếc xe sang, xe đạp cao cấp cũng là xe sang nha!