[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 21
“Cửa hàng này là hai chúng ta cùng mở, tôi có thể để lại cửa hàng cho cậu, nhưng cậu phải đưa tiền cho tôi!”Mễ Lật vừa vào cửa, đã nghe thấy người đàn ông đến gây sự kia nói vậy.Nghe giọng điệu này, chẳng lẽ là bạn trai cũ của An Thành?Mễ Lật quan sát người kia, chỉ thấy hắn có đường nét ngũ quan sáng sủa, sống mũi cao, môi hơi mỏng, nhìn chung cũng được xem là điển trai.Nhưng dù có đẹp trai đến đâu, lúc cãi nhau đến đỏ mặt tía tai cũng tụt giá trị nhan sắc nghiêm trọng, huống hồ lúc này Tần Hạo đã đứng ngay cạnh hắn, là nam chính trong tiểu thuyết, tuy Tần Hạo là một tra trong chuyện tình cảm, lại còn nóng nảy, nhưng ngoại hình thì đúng là không chê vào đâu được, so ra thì người kia càng trở nên thô tục lỗ mãng.Ánh mắt Tần Hạo đảo qua lại giữa người đàn ông kia và An Thành mấy lần, cuối cùng dừng lại trên người An Thành, hỏi: “An Thành?”Không trách hắn hôm nay không nhận ra, lần trước gặp An Thành thì hắn còn mặc đồ nữ, hôm nay lại mặc đồ nam, nhìn đúng là khác nhau thật.An Thành còn chưa kịp trả lời, người đàn ông kia đã quay đầu, giọng gắt gỏng nói với Tần Hạo: “Anh là ai?” Nói xong liền liếc nhìn An Thành, lại liếc sang Tần Hạo, chỉ vào Tần Hạo rồi hỏi An Thành: “Bạn trai mới của cậu? Tôi đã nói rồi mà, sao tự nhiên lại đòi chia tay, còn nói tôi cắm sừng? Nhìn lại cậu xem!”“Anh đừng nói bừa! Tôi với anh ta chẳng có quan hệ gì, người ta có vợ rồi, là người đã có gia đình đàng hoàng.” An Thành vốn không định để ý tới tên điên này, lại thấy sắc mặt Tần Hạo càng lúc càng đen, sợ hắn nổi giận rồi đập luôn cái cửa hàng của mình thì khổ, nên vội giải thích một câu.“Giỏi ghê nhỉ! Ngay cả đàn ông có vợ mà cậu cũng tán tỉnh được!”Người kia hoàn toàn không nghe lọt tai lời nào, cố chấp dùng một logic thần kỳ của riêng mình để giải thích mọi câu trả lời nghe được, cuối cùng còn định giơ tay túm cổ áo An Thành, nhưng giữa hai người lại có quầy hàng chắn giữa, An Thành lùi lại một bước, hắn liền túm hụt, cả người lệch đi, vừa khéo đối mặt với Tần Hạo.Thực ra Tần Hạo cũng không làm gì, nhưng riêng gương mặt hắn thôi đã đủ gây thù chuốc oán rồi, ít nhất Mễ Lật nghĩ vậy, dù gì cái kiểu “tà mị cuồng ngạo” nghe thì ngầu, nhưng nói khó nghe một chút thì chính là... Đáng ăn đấm. Huống hồ người đàn ông kia cứ nhất quyết coi Tần Hạo là tình địch, giờ lại phát hiện tình địch còn đẹp trai hơn mình, nghĩ sao cũng thấy tức lộn ruột.Không rõ là vì muốn vớt vát chút thể diện hay là thẹn quá hóa giận, sau khi không túm được An Thành, hắn bèn trút toàn bộ cơn giận lên người Tần Hạo đang đứng bên cạnh, đẩy Tần Hạo một cái, mắng: “Anh cũng là đồ không biết xấu hổ! Có vợ rồi mà còn qua lại với đàn ông!”Mễ Lật trơ mắt nhìn hắn đẩy Tần Hạo hết cái này tới cái khác, còn sắc mặt Tần Hạo sắp đen như đáy nồi đến nơi, lập tức hút một ngụm trà sữa lớn để trấn an bản thân.Anh bạn, tuy anh nói rất đúng, đàn ông song tính mà đã kết hôn rồi còn vụng trộm với đàn ông khác thì đúng là không thể tha thứ được, mà nếu là gay đi lừa cưới phụ nữ thì càng tệ, nhưng theo như cô biết thì tên Tần tra nam này hình như đâu có cong…Nhưng mà Tần tra nam có vợ rồi, à không, là ngay trước mặt vợ vẫn cứ dây dưa không rõ với mấy cô gái khác, hình như cũng chẳng khác gì những gì tên này đang chửi lắm đâu.Mễ Lật lặng lẽ nhích chân dịch sang bên cạnh, quyết định không cần đi quản chó cắn chó, tìm một nơi an toàn xem kịch là được. Theo quan sát của cô, chỗ của ông anh mập mạp kia rất ổn, cách ba người kia gây sự cũng không quá gần, tránh được tai bay vạ gió, cũng không quá xa để bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào, có thể nói là vị trí xem kịch tuyệt hảo.“Chào cô chào cô!” Ông anh mập mạp thấy Mễ Lật lại gần, nhỏ giọng chào, “Tôi họ Phan, là quản lý phụ trách mấy cửa hàng ở khu này, đây là danh thiếp của tôi. Cô là trợ lý của tiểu Tần tổng sao?”“Tiểu Tần tổng” là chỉ Tần Hạo sao? Mễ Lật nhận lấy danh thiếp của quản lý Phan, lúc này mới nhớ ra Tần Dao từng nói thứ hai sẽ cử người đến nói chuyện với An Thành về việc bán cửa hàng, xem ra người này là cấp dưới của Tần Dao.“Tôi không phải trợ lý của anh ta.” Tôi là vợ cũ của anh ta, chuyện này hình như cũng chẳng vẻ vang gì cho lắm, Mễ Lật nghĩ thôi đừng nói thì hơn.“Ồ ồ.” Quản lý Phan rõ ràng cũng không quá bận tâm đến mối quan hệ giữa nàng và Tần Hạo, không đào sâu vấn đề đó nữa mà chuyển sang hỏi: “Ông chủ các cô và trợ lý Diêu là bạn bè sao?”Trợ lý Diêu? Chưa từng nghe tới… Mễ Lật nhíu mày suy nghĩ, hình như trong tiểu thuyết cũng không nhắc tới người này.“Không biết.” Mễ Lật trả lời thành thật.“Vậy à?” Quản lý Phan lộ ra vẻ mặt như đang suy tư điều gì.Thật ra chuỗi cửa hàng khu này vốn không có ý định bán, sáng nay ông nhận được cuộc gọi từ Diêu Phỉ thì vô cùng kinh ngạc.Diêu Phỉ là trợ lý của Tần Dao, không phải loại trợ lý chạy vặt như pha trà rót nước, đón máy bay mua cơm, mà là cánh tay phải của Tần Dao, chuyện trong công ty ngoài Tần Dao ra thì Diêu Phỉ là người quyết định.Mà quản lý Phan chỉ là quản lý khu vực của một bộ phận kinh doanh thuộc công ty Tần Dao, cấp bậc của ông hoàn toàn không đủ để báo cáo trực tiếp với Diêu Phỉ, cho nên càng không ngờ Diêu Phỉ lại chủ động liên lạc với mình, đã vậy còn nói về chuyện này.Trong lúc hai người đang trò chuyện, Tần Hạo và tên bạn trai cặn bã của An Thành đã đánh nhau, nhờ có hào quang nam chính, Tần Hạo đánh trận này gần như nghiền ép đối thủ, nhưng tên bạn trai cũ của An Thành cũng không phải kẻ vô dụng, cứng đầu kéo cả Tần Hạo lăn xuống đất, bàn ghế đổ rầm một loạt.Mễ Lật há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt, lại hút một ngụm trà sữa cho đỡ sốc, tiện thể hỏi quản lý Phan: “Ông có muốn uống một ly không?”“Muốn muốn!” Quản lý Phan lau mồ hôi trán, liên tục gật đầu, hôm nay ông chỉ định đến nói chuyện về giá cả chuyển nhượng với An Thành, trong lòng còn thầm tính thăm dò xem cửa hàng này có quan hệ gì với Diêu Phỉ không, biết đâu có cơ hội nịnh bợ, ai ngờ chưa kịp mở đầu bao lâu, đã có một người xông vào, cãi nhau với An Thành không kiêng nể gì.Nói cãi nhau cũng không đúng lắm, chủ yếu là người kia một mình mắng chửi, cái gì khó nghe cũng nói ra được, An Thành gần như không thèm đáp lại. Quản lý Phan đi đàm phán làm ăn đàng hoàng, ai ngờ bị kéo vào chuyện này, cảm thấy hơi bị dọa sợ một chút.Mễ Lật lục trong túi ra một ly trà sữa, giúp quản lý Phan cắm sẵn ống hút rồi đưa cho ông, An Thành cũng bước lại, lau mặt xong, cả người mệt mỏi nhìn Mễ Lật: “Cho tôi một ly nữa.”Thế là Mễ Lật lại lấy thêm một ly đưa cho An Thành, ba người cùng im lặng hút trà sữa, âm thầm nhìn diễn biến cẩu huyết đang bùng nổ trước mắt.“Có cần báo cảnh sát không?” Mễ Lật thấy hai người kia hoàn toàn không có ý định dừng tay, hơi lo sẽ xảy ra chuyện nghiêm trọng.“Không sao không sao, tôi gửi tin nhắn cho trợ lý Diêu rồi, chắc cô ấy sẽ cử người đến xử lý.” Quản lý Phan vừa dứt lời, cửa tiệm đã bị người đẩy ra.Một nhóm người mặc đồng phục vệ sĩ nối đuôi nhau bước vào, đi phía sau họ là một người phụ nữ mặc vest công sở, khoảng 30 tuổi, nếu nói Tần Dao là kiểu mạnh mẽ pha chút ôn hòa, có thể tùy ý chuyển đổi giữa lạnh lùng và thân thiện, thì người này lại hoàn toàn như một bức tượng băng cứng đờ, kiểu mà chỉ cần nhúc nhích một chút là rơi đầy mảnh băng vụn.“Đó là trợ lý Diêu sao?” Mễ Lật nhỏ giọng hỏi quản lý Phan.“Đúng vậy.” Quản lý Phan cũng hạ giọng trả lời.Diêu Phỉ đi vào cửa hàng, cau mày nhìn hiện trường hỗn loạn, ra lệnh cho mấy vệ sĩ vào trước: “Tách hai người đó ra.”Vệ sĩ được huấn luyện bài bản, vừa vào là xếp thành hàng ngay ngắn, giờ nghe lệnh lập tức hành động, chớp mắt đã kéo hai người còn đang vật lộn tách ra khỏi nhau.Bạn trai cũ của An Thành thấy trận thế như vậy, biết ngay người vừa đến không thể chọc vào, ngoan ngoãn ngậm miệng đứng yên, còn Tần Hạo lại vô cùng kích động, vẫn đang giãy giụa muốn thoát khỏi đám vệ sĩ đang giữ mình lại để lao lên đá thêm một cú.“Bảo bọn họ thả tôi ra!” Tần Hạo thấy Diêu Phỉ bước vào cửa, mất kiên nhẫn quát với nàng, ánh mắt kia rõ ràng là quen biết Diêu Phỉ.“Tiểu Tần tổng, tôi nghĩ cậu sẽ không muốn để Tần tổng đích thân tới xử lý chuyện này đâu.” Diêu Phỉ đối diện với Tần Hạo, giọng điệu không kiêu ngạo cũng chẳng xu nịnh.Lời của Diêu Phỉ như một gáo nước lạnh dội xuống đầu, cuối cùng cũng khiến Tần Hạo tỉnh táo hơn một chút. Thấy vậy, Diêu Phỉ mới ra hiệu cho vệ sĩ thả hắn ra.Tần Hạo được thả tay chân, vội chỉnh lại hình tượng bị xộc xệch, chỉ vào bạn trai cũ của An Thành đe dọa: “Nếu cậu còn dám tới đây quấy rầy lần nữa…” Câu dọa nửa chừng, đột nhiên nghẹn lại, bởi vì hình như nói với ai cũng không hợp, hắn đâu có thân thiết gì với An Thành, còn Mễ Lật thì giờ cũng không phải vợ hắn nữa. Tần Hạo lúc này mới nhận ra, trận đánh này đúng là chẳng có lý do gì, vô cùng vô cớ.Nói mấy câu dọa nạt với loại người này thật đúng là tự hạ thấp mình, Tần Hạo rút tay lại, không nói thêm gì, chỉ hung hăng trừng Diêu Phỉ một cái liền xoay người bỏ đi.Mễ Lật vẫn đang hút trà sữa, cảm thấy hình như người này quên mất chuyện gì thì phải.Là chuyện gì nhỉ? Ừm, nghĩ không ra, chắc cũng chẳng quan trọng!Tần Hạo đi rồi, Diêu Phỉ bảo người đuổi bạn trai cũ của An Thành ra ngoài, sau đó mới bước tới trước mặt ba người đang xem kịch.Cô liếc nhìn quản lý Phan đầu tiên, bị ánh mắt lạnh lẽo của cô quét qua một cái, quản lý Phan rùng mình một cái, tự giác lỉnh mất.Sau đó cô lại nhìn sang An Thành, An Thành lập tức giơ hai tay lên: “Tôi đi dọn dẹp bàn ghế, hai người cứ từ từ nói chuyện.”An Thành đi rồi, Diêu Phỉ mới nhìn sang Mễ Lật, Mễ Lật bị cô nhìn như vậy có chút căng thẳng, lúc nãy đã nghe quản lý Phan nói qua địa vị của Diêu Phỉ trong công ty của Tần Dao, giờ cô hơi hoảng, chẳng lẽ vừa thoát khỏi Tần Hạo lại sắp gặp thêm một màn cẩu huyết nữa sao?!“Cô… Uống trà sữa không?” Mễ Lật toàn thân cứng đờ, lại lục từ trong túi ra một ly trà sữa, nhét vào tay Diêu Phỉ.Ánh nhìn của Diêu Phỉ chỉ dừng lại hai giây ngắn ngủi, dường như chỉ là để xác nhận thân phận của người trước mặt, xác nhận xong thì cô hơi cúi đầu: “Mễ tiểu thư Tần tổng hiện giờ đang tham dự họp báo nên không thể tới được, nhờ tôi thay mặt cô ấy chuyển lời: Hôm nay có thể có món tráng miệng ngọt ngào yêu thương không?”
-----Tác giả có lời muốn nói:Tần Dao: Cách khoe ân ái mới đó nha! Bảo bối hài lòng không~Mễ Lật: Quá nhảm rồi á!!! (mặt ghét bỏ)
-----Tác giả có lời muốn nói:Tần Dao: Cách khoe ân ái mới đó nha! Bảo bối hài lòng không~Mễ Lật: Quá nhảm rồi á!!! (mặt ghét bỏ)