[BHTT][Edit] Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Phải Làm Sao
Chương 20
Mễ Lật lên lầu, trước tiên ghé qua phòng bên cạnh. Thượng Giai vẫn chưa tan ca, Chị Đào đưa số WeChat của Thượng Giai cho Mễ Lật, cô vừa thêm vào Thượng Giai lập tức chấp nhận.“Trễ thế này rồi còn tăng ca sao?” Mễ Lật chủ động nhắn trước.“Ừ đó! Đợi tôi tích góp thêm chút tiền liền từ chức không làm, ngày nào cũng làm chó cho khách hàng, tức muốn no luôn rồi!”Thượng Giai chắc là đang tức lắm, nhưng dù gì cũng là dân sales kỳ cựu nhiều năm, đổi sắc mặt nhanh vô cùng, vừa phàn nàn xong đã như không có chuyện gì, hỏi Mễ Lật về quyết định ở An Thành.Mễ Lật chỉnh sửa lại lời của An Thành cho uyển chuyển rồi kể với Thượng Giai, sau khi biết chuyện, Thượng Giai khá tiếc nuối, nói bảo họ suy nghĩ thêm, nếu đổi ý thì cứ báo nàng bất cứ lúc nào.Thật ra thì, cơ hội mà Thượng Giai nói khiến Mễ Lật hơi động lòng, cứ nhìn cái kiểu làm ăn nửa vời của An Thành, nếu một ngày nào đó hắn tuyên bố không làm nữa, Mễ Lật cũng chẳng thấy ngạc nhiên. Nếu đối phương thực sự đáng tin, hợp tác đầu tư mở một tiệm bánh ngọt cũng là một lựa chọn không tệ.Chỉ là…Mễ Lật liếc nhìn số dư trong tài khoản ngân hàng của mình, là nữ chính từ nhỏ đã bị bắt nạt, mấy cái thẻ ngân hàng của cô còn chẳng nhiều tiền bằng khoản Mễ Lật tích cóp được trong hai năm qua. Thôi thì, cứ thành thật đi làm thuê đã.Thứ hai, sáng sớm Mễ Lật đến cửa hàng, tờ rơi với poster của An Thành vẫn chưa in xong, tạm thời chưa cần quảng bá sản phẩm mới. Mễ Lật chuẩn bị sẵn nguyên liệu hôm nay, rồi xin An Thành nghỉ nửa ngày.“Tiểu Lật Lật, tôi cảm thấy tôi vẫn còn cứu vãn được, cô thật sự không thể yêu tôi thêm lần nữa sao?” An Thành ôm ngực, làm ra vẻ vô cùng tổn thương.“Yêu cái gì? Giữa chúng ta có loại tình cảm này sao?” Mễ Lật không hiểu nổi An Thành lại đang diễn cái trò gì nữa.“Không phải cô định đi chỗ khác phỏng vấn rồi bỏ rơi tôi sao?”“Tôi đâu có…”Mễ Lật ngơ ra một giây, đại khái hiểu được mạch não của An Thành. Hôm qua An Thành đã nói ra mấy câu “lời vàng ý ngọc” đó, chắc bản thân cũng thấy hơi làm lung lay lòng quân, đúng lúc hôm nay Mễ Lật lại xin nghỉ, hắn liền tưởng Mễ Lật thất vọng với mình, định bỏ đi.Nhìn bộ dạng An Thành lúc này đúng là có chút tội nghiệp. Haizz, muốn làm cá mặn thì có gì sai chứ? Bản thân cô từ bỏ công việc lương cao, đúng chuyên ngành, chạy tới đây làm một đầu bếp bánh ngọt, trong mắt người khác chẳng phải cũng là một lựa chọn kiểu cá mặn hay sao?Nghĩ đến đây, Mễ Lật quyết định an ủi An Thành một chút.“Tôi không phải muốn nhảy việc, chỉ là muốn đi đến Ngũ Nguyên Kiều một chuyến…”“Cô đến Ngũ Nguyên Kiều làm gì?” Chưa đợi Mễ Lật trả lời, An Thành đã bừng tỉnh đại ngộ: “A tôi biết rồi! Có phải cô muốn đi tìm ông chồng tra nam của mình không?”Mễ Lật do dự không biết nên nói với An Thành thế nào, chuyện ly hôn này Tần Hạo đã dặn cô không được nói với ai, hiện tại vẫn chưa lấy được giấy chứng nhận ly hôn, Mễ Lật vẫn còn bị Tần Hạo kiềm chế. Nhưng cô xin nghỉ với lão bản, mà đối phương đã hỏi rồi, nếu không nói rõ lý do thì cũng hơi khó xử.“Tôi có chút chuyện riêng…”Mễ Lật vừa mới mở lời đã bị An Thành ngắt ngang.“Ái chà đừng nói nữa! Đúng lúc bên đó có một quán trà sữa cực kỳ ngon, lúc cô về nhớ mua cho tôi… Mua ba cốc!”Nhìn dáng vẻ hào hứng của An Thành, Mễ Lật thật sự không biết nên phàn nàn chuyện hắn lại nhớ được chỗ đó có tiệm trà sữa ngon, hay nên phàn nàn việc hắn một lần đòi uống hẳn ba cốc.Ngoại trừ việc không quá hứng thú với chuyện kiếm tiền, An Thành là một lão bản khá tốt trong mọi phương diện khác. Tuy tự mình thì dễ dãi, nhưng cũng không khắt khe với người khác, cực kỳ dễ nói chuyện, Mễ Lật không chỉ xem hắn là lão bản, mà còn là bạn bè, trước khi cửa hàng của An Thành chính thức đóng cửa, cô vẫn chưa có ý định nhảy việc.Chuyện xin nghỉ đến đây là xong, Mễ Lật đến dưới lầu công ty Tần Hạo gọi điện cho hắn, điện thoại kết nối nhưng không ai bắt máy. Cô lại gọi sang số khác, kết quả vẫn còn nằm trong danh sách chặn, chưa được gỡ ra.Mễ Lật còn phải quay về tiệm làm việc, không muốn đứng chờ, liền đến quầy lễ tân, nhờ họ giúp gọi điện cho Tần Hạo.“Xin hỏi cô có hẹn trước không?” lễ tân hỏi.“Không có, nhưng anh ấy biết hôm nay tôi sẽ đến tìm.” Mễ Lật trả lời.“Nếu không có hẹn thì phiền cô chờ thêm một lát.” Lễ tân lịch sự từ chối.“Tôi là vợ anh ấy, đây là giấy đăng ký kết hôn của tôi với anh ấy, làm phiền cô giúp tôi liên lạc với anh ấy một chút.” Hôm nay đi làm thủ tục ly hôn nên Mễ Lật thuận tiện mang theo giấy kết hôn.“Xin lỗi cô, cô đã là người tự xưng là vợ Tần tổng thứ 186 mà tôi tiếp đón, trong đó có 38 người từng đưa ra giấy kết hôn, vẫn mong cô ngồi tạm bên kia chờ một chút, tôi nghĩ Tần tổng làm xong việc sẽ chủ động liên lạc với cô.”???Còn có chuyện như vậy luôn?Mễ Lật một lần nữa bị thế giới kỳ diệu này làm cho chấn động, xin hỏi thế giới này đã hết đàn ông chất lượng rồi sao? Tại sao các cô gái cứ gặp Tần Hạo là như phát cuồng, đến chuyện làm giả giấy đăng ký kết hôn cũng làm được?Không còn cách nào khác, Mễ Lật đành phải gọi cho Tần Dao, Tần Dao rất nhanh đã hồi âm, nói Tần Hạo khoảng năm phút nữa sẽ xuống.Nhân lúc này, Mễ Lật đi tìm tiệm trà sữa mà An Thành nói đến, đang là giờ làm việc nên trong quán không quá đông, Mễ Lật nghĩ nghĩ, dứt khoát mua luôn một lần sáu cốc.Lúc cô quay lại cửa công ty Tần Hạo, Tần Hạo đã lái xe từ tầng hầm lên đợi sẵn.“Cô mua nhiều trà sữa vậy làm gì?” Tần Hạo thấy Mễ Lật xách một túi to trà sữa, rất ngạc nhiên.“Cho An Thành.” Mễ Lật đặt túi trà sữa lên ghế sau, rồi ngồi vào ghế phụ, thắt dây an toàn.“An Thành? Là cái sếp biến thái nhà các cô đó hả?”Anh mới là biến thái đó! Mễ Lật thầm mắng giùm An Thành một câu. Nghĩ đến việc sắp đi ly hôn, Mễ Lật quyết định nhịn thêm một chút, tránh lúc này chọc giận Tần Hạo làm hắn đổi ý, đợi lấy được giấy ly hôn rồi thì cô chẳng cần dè chừng gì nữa.Hai người đến cục dân chính, quá trình ly hôn diễn ra rất thuận lợi, họ không có vấn đề chia tài sản, cũng không có tranh chấp quyền nuôi con, cả quá trình chưa đến một tiếng là xong xuôi.“Chuyện này tạm thời không thể công khai được, biết không?” Trước khi ký tên, Tần Hạo lại một lần nữa dặn dò.“Tại sao a?” Lần trước khi Tần Hạo yêu cầu không được công khai, Mễ Lật liền muốn hỏi, “Nếu anh lo bên ông ngoại anh thì để tôi đi nói với ông.”“Cô đừng lo tại sao nữa, tóm lại là không được công khai.” Sau khi bắt Mễ Lật viết cho mình một bản hợp đồng bá đạo cam kết không được tiết lộ, Tần Hạo mới chịu ký tên vào giấy ly hôn, hắn nói với Mễ Lật: “Cô muốn ly hôn tôi đã đồng ý, sau khi ly hôn cô muốn chơi thế nào tôi cũng mặc kệ, miễn đừng để truyền thông bắt được là được, tôi không muốn một ngày nào đó lên báo lại thấy người ta bảo tôi mọc cả cánh đồng cỏ xanh trên đầu.”Tôi còn sợ đầu mình đầy nón xanh đây này! À mà giờ thì không cần sợ, chúng ta đã ly hôn, sau này đống nón xanh đó không còn liên quan đến tôi.Nghĩ đến đây, Mễ Lật hơi thấy vui, nhưng nghĩ kỹ lại cảm thấy mình vẫn bị gài một vố.Nếu cô và Tần Hạo đã ly hôn mà không thể công khai, mấy cô nữ phụ tiểu thư kia đâu có biết, chẳng phải vẫn sẽ lần lượt tìm đến cô sao?Tần Hạo về việc này tỏ ra vô cùng kiên quyết, hoàn toàn không cho thương lượng, Mễ Lật thở dài trong lòng. Haizz, cách mạng phải đi từng bước một, ít nhất giờ không còn ràng buộc hôn nhân, cô cũng xem như được tự do.“Cái công việc ở tiệm bánh gì đó, nghỉ được chưa?” Từ cục dân chính đi ra, Tần Hạo hỏi.“Cái đó thì liên quan gì đến anh?”“Chuyện ly hôn của chúng ta không công khai, người ngoài vẫn tưởng cô là vợ tôi. Vợ của Tần Hạo tôi, thiếu phu nhân của tập đoàn Tần thị, lại đi làm thuê ở một tiệm bánh nhỏ, người khác nhìn vào sẽ nghĩ gì? Là Tần gia sắp phá sản? Hay là tôi đang ngược đãi cô?”Vậy thì anh công khai đi chứ!Mễ Lật cầm giấy ly hôn trong tay, trong lòng cũng không hoảng hốt, dứt khoát từ chối yêu cầu của Tần Hạo: “Ngay cả lễ tân công ty anh còn không biết tôi là bà chủ của họ, anh còn lo người khác biết tôi là vợ anh?”Tần Hạo bị Mễ Lật chặn họng không nói nên lời, một lúc sau mới thốt ra: “An Thành biết.”“Anh ấy sẽ không nói lung tung.”“Tôi không tin.”“Tôi chắc chắn anh ấy sẽ không nói.”“Tóm lại là tôi không tin.”……Cuối cùng, Mễ Lật kết thúc màn tranh cãi kiểu học sinh tiểu học này bằng một câu: “Tin hay không thì tùy.”Tần Hạo mặt đen như đáy nồi, cưỡng ép nhét Mễ Lật vào xe.“Anh làm gì?” Mễ Lật vỗ cửa kính nói: “Tôi nói cho anh biết, giấy ly hôn vừa rồi tôi đã chụp gửi cho An Thành, nếu trong vòng nửa tiếng tôi không quay về, anh ấy sẽ lập tức tung ảnh lên mạng!”Tần Hạo vòng qua bên kia ngồi vào ghế lái, còn giúp Mễ Lật thắt dây an toàn: “Đừng có hét nữa, cô tưởng tôi mù sao? Tôi đưa cô về, đích thân nói chuyện với anh ta!”Bình thường thì ngu ngu, sao đến lúc này đầu óc lại minh mẫn thế! Mễ Lật lấy trà sữa từ ghế sau lên, mở một ly, hút một ngụm lớn để xoa dịu buồn bực trong lòng, mấy ly còn lại ôm trong lòng, dự định lát nữa xuống xe sẽ không thèm để ý đến Tần Hạo.Tần Hạo cũng không để ý mấy hành động nhỏ của nàng, hai người nhìn nhau không thuận mắt, cả đoạn đường không nói thêm câu nào.Sắp đến nơi, Tần Hạo lái xe từ đường chính rẽ vào hẻm, Mễ Lật bỗng nhiên nhận ra có điều gì đó thích hợp.Trước cửa tiệm của An Thành có mấy người đang đứng xem náo nhiệt, người của mấy cửa hàng đối diện và bên cạnh cũng đều rướn cổ nhìn về phía này.Mễ Lật nhìn qua ô cửa kính, thấy một người đàn ông đang lớn tiếng la hét trong tiệm, còn An Thành mặt lạnh như tiền đứng sau quầy, không xa hai người họ, còn có một người đàn ông lùn lùn, mập mạp đang đứng đó.Thấy An Thành rơi vào tình cảnh khó xử, Mễ Lật gần như lập tức muốn xuống xe giúp đỡ, nhưng lần trước vì cứu Đỗ Tư Oánh mà bị Tần Dao dạy dỗ một trận vẫn còn để lại ấn tượng sâu sắc —— giúp người cũng không thể hành động bốc đồng.Cô nghĩ ngợi một chút, lấy ra điện thoại định gọi cho Thái Văn Mẫn, bên kia Tần Hạo đã xuống xe trước cô, đi thẳng về phía tiệm, hắn hoàn toàn không để tâm đến những người đang đứng xem bên ngoài, cứ thế đi vào trong tiệm, Mễ Lật thấy vậy cũng lập tức nhảy xuống xe, theo vào trong.
-----Tác giả có lời muốn nói:Mễ Lật: Mệt quá đi, tại sao mỗi lần cố gắng nói lý với Tần bá tổng đều kết thúc thành kiểu cãi nhau ngu ngốc vậy chứ?Tần Dao: Vì em không thể nói lý với một người ngu ngốc mà~Xem đi! Đã ly hôn thành công! Tác giả viết ngọt văn, chưa từng gạt người!
-----Tác giả có lời muốn nói:Mễ Lật: Mệt quá đi, tại sao mỗi lần cố gắng nói lý với Tần bá tổng đều kết thúc thành kiểu cãi nhau ngu ngốc vậy chứ?Tần Dao: Vì em không thể nói lý với một người ngu ngốc mà~Xem đi! Đã ly hôn thành công! Tác giả viết ngọt văn, chưa từng gạt người!