[BHTT][Edit] Bạch nguyệt quang nàng hối tiếc không kịp - Đồ Nghê
Chương 13: Dễ dụ
Gửi xong tin nhắn này, cô đưa điện thoại di động cho trợ lý Đàm Mỹ Lệ giữ, bắt đầu quay chụp.Lộc Miên làm việc đều rất tập trung, mãi mãi sẽ đem trạng thái hoàn mỹ nhất bày ra trước ống kính, hưởng thụ ống kính.Quay chụp toàn bộ xong thì đã qua giờ cơm trưa, cô ngồi dựa trên ghế mở một chai nước suối ngửa đầu uống, Đàm Mỹ Lệ đưa di động cho cô, "Miên tỷ, vừa rồi điện thoại di động của chị nhảy ra mấy tin nhắn, chắc là có việc gấp."Đôi mắt đang tản mạn của Lộc Miên hơi ngưng tụ, để nước khoáng lên bàn, đưa tay cầm lấy di động.Nghe tới có việc gấp, cô vô thức nghĩ đến Lâm Giản.Nhưng mở ra, lại không phải Lâm Giản. 【 Lộc Miên!!! Giang hồ cấp cứu! 】【 Em đang ở gần công ty, phát định vị cho chị, chị đến tìm em rồi giả làm bạn gái của em nha, siêu cấp gấp gáp! 】【 Em đụng phải người yêu cũ đáng chết, mẹ nó, nàng thế mà cảm thấy em muốn cùng nàng quay lại, em phải vả mặt nàng, không thì nửa tháng em ngủ không yên giấc, nhanh đến đây giúp em, em nói với nàng bạn gái của em đợi chút nữa sẽ đến rồi! 】【Nhanh nhanh nhanh, nhìn thấy tin nhắn làm ơn trả lời, việc thành mời chị ăn cơm, van cầu chị ! 】Nguyên bản Lộc Miên mang theo ánh mắt khẩn trương chùng xuống, điện thoại đối diện với thanh âm hấp tấp của nữ nhân ở bên tai vang lên, làm cô có chút đau đầu.Người gởi tin nhắn cho cô là Phong Tuệ, em gái của Phong Ánh - lão bản công ty của Lộc Miên, hai mươi tuổi, sinh viên năm hai đại học. Một năm trước nói có bạn gái, sau đó không biết vì nguyên nhân gì chia tay, ngày đó chia tay nàng còn tổ chức tiệc để mọi người chúc mừng. Lộc Miên còn nhớ rõ, chúc mừng đến cuối, nàng ngồi trên sàn nhà khóc ròng, bị anh của nàng - Phong Ánh, vác đi.Trong trung tâm thương mại ngẫu nhiên gặp phải người yêu cũ? Là người yêu cũ để nàng khóc ròng kia sao? Vậy thì đúng là hỏng bét.Lộc Miên từ trước đến nay chán ghét loại chuyện phiền toái này, nhưng cô có thể tưởng tượng được, nếu như hôm nay không giúp nàng, nàng hùng hùng hổ hổ chạy đến chọc phá bản thân, không để cho hình ảnh của mình được tốt.【 Khoảng mười phút đồng hồ nữa mới đến được. 】【Nhất định phải đúng giờ đó! 】Sau mười phút, Lộc Miên đúng giờ xuất hiện ở nhà hàng mà Phong Tuệ nói, cô liếc mắt liền thấy được cô gái ăn mặc tây trang ngồi đối diện với Phong Tuệ.Phong Tuệ ngồi trước bàn, cởi áo khoác. Giữa mùa đông vẫn mặc áo hở rốn, cổ áo chữ V, tóc búi củ tỏi. Lối trang điểm kiểu hơi cường điệu, mang theo sự quái dị và ương ngạnh."Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ở đây!" Nàng hướng Lộc Miên phất tay, một giây liền vào vai, gọi cô tỷ tỷ.Lộc Miên đi đến bên cạnh bàn, nàng đứng dậy ôm lấy cánh tay của Lộc Miên, diễu võ dương oai nhìn đến cô gái ngồi đối diện."Giới thiệu với cô một chút, đây chính là bạn gái của tôi, tên là Lộc Miên, là người mẫu rất lợi hại đó nha.""Thường xuyên catwalk biểu diễn ở nước ngoài, đại ngôn quảng cáo, một người so với một người càng nổi tiếng hơn." Phong Tuệ có chút tự hào.Ánh mắt Lộc Miên tỉ mỉ quan sát, cô gái trước mặt nhìn rất tinh xảo, đôi mắt thâm thúy, có chút vẻ của con lai, nhưng mặt lạnh, Lộc Miên chủ động nói chuyện vài câu nàng vẫn chưa đáp lại.Phong Tuệ trực tiếp thay nàng trả lời: "Ah, nàng tên Tần Chỉ, là bạn gái cũ của em.""Ngồi đi ngồi đi ~" Phong Tuệ lôi kéo Lộc Miên ngồi xuống, từ đầu đến cuối ôm cánh tay cảu cô, cả người dính trên người cô như vậy, nũng nịu hỏi: "Tỷ tỷ, chị tuyệt đối không được hiểu lầm, tụi em chỉ là trùng hợp gặp nhau, chị sẽ không không cao hứng chứ?"Lộc Miên khẽ gật đầu một cái, tài diễn xuất của nàng cũng triển lộ, đôi mắt hẹp dài chán đời cũng dính thêm chút nhu tình, "Đương nhiên sẽ không, chị không có nhỏ mọn như vậy.""Em biết tỷ tỷ tốt nhất." Phong Tuệ đưa tay gọi: "Gọi món ăn trước đã, phục vụ ~"Phong Tuệ hai tay chống lấy quai hàm, nhìn xem bạn gái cũ sắc mặt trầm ám, trên mặt tràn đầy hạnh phúc cùng nụ cười đắc ý, khiêu khích nói:"Cô còn không tin nữa, Tần Chỉ, cô cho rằng tôi là ai, rời xa cô cũng không tìm được người yêu? Phải vì cô mà thủ thân sao? Nhờ chia tay với cô, không thì tôi cũng không gặp được Lộc Miên tỷ tỷ tốt như vậy, chị ấy lại ôn nhu quan tâm, còn là người mẫu thời thượng. Còn hiểu tôi, rất biết làm, các phương diện đều rõ, so với kỹ thuật của cô còn tốt hơn nhiều."Tần Chỉ nhíu mày, rốt cuộc bị kích thích đến mức phải mở miệng: "Kỹ thuật hơn ta? Vậy cô trước đó đều là diễn cho tôi xem, đều lừa gạt tôi?""Đương nhiên rồi, tôi đối với Lộc Miên tỷ tỷ không cần phải diễn gì cả, thật sự trải nghiệm đều cảm nhận rõ ràng, không có tinh lực mà nghĩ đến chuyện phải diễn làm gì"Tần Chỉ ngược lại hít một ngụm khí: "Phong Tuệ, em là cố ý chọc giận tôi phải không?""Cái gì mà cố ý chọc giận cô, cô có mặt mũi như vậy sao? Chỉ là bạn gái của tôi hoàn mỹ quá, không nhịn được muốn cho người ta biết mà thôi."Phong Tuệ chính là như vậy, giận lên là không biết giữ mồm giữ miệng, cho dù là giả, nhưng chuyện riêng tư này bị nói ra vẫn làm cho Lộc Miên cảm thấy khó chịu, nắm chặt cổ tay Phong Tuệ mở miệng ngăn cản: "Được rồi, những chuyện này chúng ta về nhà lại nói, được không?"Phong Tuệ ngản người một chút, lập tức cười có chút ý vị sâu xa, ánh mắt kia thật giống như nói cho Lộc Miên: ** ***, làm tốt lắm!Cái gì mà về nhà lại nói, thế mà lực sát thương còn nhiều hơn là ngồi đây bô lô ba la!Ngay sau đó, Lộc Miên lập tức bị ánh mắt địch ý của Tần Chỉ nhắm tới.Tần Chỉ là kiểu tướng mạo lạnh lùng, rất có tính công kích. Nhìn lối trang điểm của nàng, chắc là kiểu cấp cao ở công ty không làm gì cũng toát ra vẻ uy nghiêm, bị nàng nhìn như vậy, ít nhiều cũng có chút áp lực.Lộc Miên cũng mảy may không có yếu thế.Một lần nữa Phong Tuệ ôm lấy cánh tay của Lộc Miên, dán mặt lại gần lỗ tai của cô, cực kì mập mờ ở bên tai cô bật hơi: "Được ~ chúng ta trở về nhà từ từ ---""Xin hỏi các vị dùng gì?"Đột nhiên, một giọng nữ lạnh lùng vang lên cắt đứt Phong Tuệ.Thanh âm này... Lộc Miên ngơ ngẩn, nghiêng đầu nhìn lại, biểu tình kinh ngạc."Ấy, đều quên gọi món, tỷ tỷ, chị muốn ăn cái gì nha?"Phong Tuệ lật menu, quay đầu hỏi ý kiến Lộc Miên, lại phát hiện Lộc Miên đang nhìn hướng khác, nàng thuận theo ánh mắt của Lộc Miên nhìn theo, không khỏi mở to mắt.Nhà hàng này thế mà lại có một phục vụ viên xinh đẹp như vậy, sau trước giờ không có gặp qua?Vô ý thức lại muốn đến công ty anh trai haizz!"Xin hỏi các vị muốn dùng gì" Lâm Giản dưới ánh mắt kinh ngạc của Lộc Miên duy trì mỉm cười, đem câu hỏi lặp lại một lần nữa."Tỷ tỷ, muốn ăn gì?"Nhất thời Lộc Miên không thể phân tâm trả lời Phong Tuệ.Lâm Giản mặc trên người đồng phục nhân viên nhà hàng, tay cầm bút cùng menu, đứng rất cung kính, trước ngực đeo thẻ nhân viên, chính là nhân viên phục vụ ở nơi này.Lâm Giản không có nhìn cô, mà là nhìn Phong Tuệ ở bên cạnh, dưới ánh mắt cung kính ẩn giấu thứ gì, bất mãn, không cam lòng, tức giận?Lộc Miên cố gắng phân biệt, trong trí nhớ đôi mắt hoa đào của Lâm Giản từ trước đến nay đều là ôn nhu đa tình, tới bây giờ cô cũng chưa từng thấy qua ánh mắt nàng nhìn ai như vậy.Là địch ý, giống như ánh mắt vừa rồi Tần Chỉ nhìn mình, nhưng nàng rất biết ẩn nhẫn."Tỷ tỷ, em hỏi chị muốn ăn cái gì..."Tại sao vẫn còn nhìn? Không biết phải hay không, Phong Tuệ ảo giác, luôn cảm thấy giữa Lộc Miên và phục vụ này có một cỗ vi diệu hơi thở.Tuy nói bản thân Phong Tuệ cũng có nghĩ đến nhìn thêm phục vụ xinh đẹp này vài lần, thậm chí muốn hỏi phương thức liên lạc của mỹ nữ. Nhưng nàng sợ là Tần Chỉ ngồi đối diện sẽ nghĩ Lộc Miên là loại tra nữ có thể tùy tiện bị người khác câu hồn.Nàng cũng không muốn để Tần Chỉ cảm thấy mình có một bạn gái không thương mình, dùng sức giật góc áo Lộc Miên, híp mắt uy hiếp nói: "Tỷ tỷ, tối nay chị không muốn lên giường ngủ phải không?"Hoàn hảo diễn ra một nét cô bạn gái nhỏ ngạo kiều bất mãn khi thấy bạn gái mình nhìn nữ nhân khác.Lộc Miên đem ánh mắt chuyển khỏi người Lâm Giản, "Thật xin lỗi vừa rồi thất thần, chị nhận nhầm người.""Hừ ~"Lộc Miên nói: "Món em thích là được, chị đều có thể ăn."Hoàn toàn là một dáng vẻ chị lớn cưng chiều bạn gái."Há há ~" Phong Tuệ gọi món, trong lúc đó cũng không quên ngước mắt trào phúng nhìn bạn gái cũ của mình: "Tần tiểu thư muốn ăn gì tự mình gọi đi nha."Tần Chỉ không lên tiếng, trong con mắt tinh tường nhìn chằm chằm Lộc Minh, như muốn thấy rõ điều gì đó."Cá hấp đường phèn, sườn heo xào tỏi, thịt xào lăn cắt miếng, ừ..." Gọi xong, Phong Tuệ đưa menu lại cho Lâm Giản, "Được rồi, cho tôi gọi những món này đi.""Vâng, xin chờ một chút." Lâm Giản lễ phép cúi mình đáp, quay người rời đi.Chỉ có Lộc Miên nhìn thấy, nàng để lại cho mình một ánh mắt u oán ủy khuất.Lâm Giản rời đi, lực chú ý của Lộc Miên chuyển về phía Phong Tuệ, điện thoại phát ra tin nhắn. 【 Mình trước đó không thấy tin nhắn của Miên Miên, thật xin lỗi, bởi vì tối hôm qua xin nghỉ, hôm nay phải trực ca sáng, trước đó vẫn luôn bận làm việc, lão bản không cho phép mình dùng điện thoại.】Lộc Miên nhìn lướt qua, vừa tắt màn hình, lại có một tin nhắn được gửi tới, cái này nối tiếp cái kia.【 Cô gái kia chính là bạn gái của Miên Miên sao? Thật xinh đẹp, rất đáng yêu.】【 Nàng đáng yêu như thế, Miên Miên chắc là có thể dễ dàng dỗ tốt, giả như nàng biết được Miên Miên giới thiệu chỗ ở cho mình, Miên Miên đang lúc xem phim bỏ nàng lại để tới thăm mình, cũng không sao hả? 】Đọc những dòng tin nhắn này, trong đầu Lộc Miên có thể tự động vang lên tiếng nói ngọt ngào của Lâm Giản, cùng dáng vẻ thăm dò của nàng, kệch cỡm.Khóe miệng nhẹ cười giễu cợt, đúng lúc mượn cơ hội này, để Lâm Giản triệt để cắt bỏ suy nghĩ..Lộc Miên: 【 Không sao, tôi có nói qua với nàng, lúc đó có hơi giận, bất quá một chút là dỗ xong. 】---Hảo trà xanh :)))