[BHTT] [savokiku] Nhặt được công chúa điện hạ
Chương 2: Hồi sinh công chúa điện hạ
Cảm xúc đầu tiên của 3 người đều là há miệng lớn đến mức rớt cả quai hàm. Thật ko thể tưởng tượng được lại có người đẹp đến mức như vậy. Làn da trắng mịn, đôi môi vẫn đỏ mọng, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt tuy rằng vẫn ngắm nghiền nhưng dù có ngắm vẫn là cảm thấy vô cùng xinh đẹp... Cơ mà khoan, 4000 năm rồi mà sao... nữ nhân này vẫn.... Lý Vũ kỳ nhanh chóng rút súng ra, hướng ngay giữa trán thi thể mà chuẩn bị bóp cò. Thấy vậy, savoki ngay lập tức giữ tay lý vũ kỳ lại"chị định làm gì...""Em ko thấy sao? Mộ này chưa có dấu hiệu của cậy phá nên mọi thứ trong này đã là của 4000 năm trước. Dù sinh vật nào tồn tại trong ngôi mộ này cũng đã là 4000 năm rồi, cô ta cũng sẽ trở thành bộ xương trắng như những người trong quan tài nhỏ kia chứ. Cô ta chắc chắn là quỷ, nếu ko hạ thủ sẽ chẳng biết lúc nào cô ta bật dậy bóp chết từng người chúng ta đâu." Savoki vẫn đứng đó, giữ tay lý vũ kỳ, ko cho bắn và chính savoki cũng ko hiểu vì sao mình lại làm thế? (tác giả: ngộ hiểu! :3 ) Đúng lúc đó, tako lên tiếng:"Lý tỷ tỷ, bên trong miệng nàng có cái gì đó phát ra ánh sáng màu xanh..."- lý vũ kỳ nghe thế liền nhìn chăm chú vào miệng của thi thể kia. Được một lúc mới hô lớn:"Chúng ta phát tài rồi!"- sau đó còn cười vui vẻ làm savo, tako ko hiểu gì. Thấy độ "cu đơ" của 2 đứa, lý vũ kỳ liền giải thích "Cái Thi thể này giữ được 4000 ko thối vì trong miệng nàng ngầm một viên ngọc chống phân hủy*. Loại ngọc này từ thời xưa đã có giá liên thành, thế nên nếu chúng ta bán đi chắc chắc sẽ kiếm đc ko ít tiền đâu. Hê hê"(*để loại ngọc này trong miệng thi thể sẽ khiến thi thể ko bị thối rữa, bảo toàn đc nhân dạng trước lúc chết- các bạn có thể xem "ma thổi đèn" để biết thêm)"Giá trị của nó lớn như vậy, xem ra cô gái này thân phận cũng ko nhỏ đâu. Savoki, cậu nhìn hoa văn trên áo và cách trang điểm của cô ta xem có biết đc thân phận của cô ta hay ko?"-tako lên tiếng. Savoki soi đèn pin, nhìn kỹ từng đường nét trên áo của người này. Cô ta mặc một chiếc áo được trang trí hết sức kỳ công, họa tiết trên áo đều là những con phượng hoàng rất lớn, có thể chắc chắn rằng cô ta là người hoàng tộc. Vậy có thể là hoàng hậu, công chúa, vương phi,... Nhưng nhìn kĩ thì mới thấy, rõ ràng những con phượng hoàng kia đều là màu đỏ tươi, thế nên đáp án chỉ có một..."Cô ta chắc chắn là công chúa"- nghe savoki nói vậy, cả 3 lại tiếp tục nhìn vào người trong quách..."Cô ta thực sự quá xinh đẹp đi, diễn viên, ca sĩ, người mẫu chắc cũng ko bằng đc" – tako chép chép miệng. Xem ra từ lúc nhìn thấy thi thể xinh đẹp này, tako quên hết sợ hãi rồi."Được rồi, 2 đứa đứng né sang một bên đi, ta sẽ lấy viên ngọc ra khỏi miệng cô ta. Cẩn thận trong cô ta có cơ qua đó"- lý vũ kỳ nói(Người xưa thường đặt vào trong người thi thể những cơ quan như cung, nỏ, chỉ cần chạm vào hay làm cơ thể động sẽ có ám khí bắn ra, để hiểu thêm, mọi người hãy xem truyện "ma thổi đèn" để biết rõ hơn) Trong lúc đứng né sang một bên, ánh đèn pin của savoki chiếu xuống bên dìa hầm mộ thì liền thấy có một dòng chữ rất mờ ảo, là do khắc bằng tay lên rất thô sơ... chữ đã mờ đi nhiều rồi, chỉ dịch được mấy từ: "Chỉ có người định mệnh của công chúa... mới có thể... đánh thức nàng"- savoki thực sự ko hiểu nắm, nhưng tiếc rằng bây giờ savo đã tập trung đến cánh tay của lý vũ kỳ đang đưa tới gần thi thể trong quách kia. Lý Vũ Kỳ cẩn thận đặt tay lên cằm của thi thể, kéo nhẹ xuống, ngay lập tức miệng của thi thể hé ra, lộ ra bên trong một viên ngọc màu xanh lấp lánh. Không thấy cơ quan, lý tỷ tỷ tiếp tục cho 2 ngón tay vào miệng thi thể rồi rút viên ngọc ra ngoài. Mọi việc rất chóng vánh nhưng thực sự savoki thấy có gì đó hơi... mất lịch sự. Lý vũ kỳ cầm viên ngọc lên, giật đèn pin từ tay tako, soi lên kiểm tra, khuôn mặt liền cười tươi rạng rỡ. Xem ra đây đúng là hàng thật giá thật! Được một lúc, lý vũ kỳ mới ngạc nhiên quay sang nhìn cái xác mà đổi mồ hôi lạnh:"Tại sao?... tại sao nó vẫn còn nguyên vẹn chứ...? Nếu...nếu như đã lấy ngọc chống phân hủy ra sau vài giây cái xác... nhất định phải biến thành bộ xương khô chứ???"- nghe vậy, savo tako cùng sợ đến mức run lên bần bật:"vậy... vậy... lý tỷ tỷ, rốt cục cái xác kia là... là cái dạng gi...?" Đang lúc 3 người đang nhìn nhau thì bỗng trên cổ thi thể có thứ gì đó phát ra ánh sáng màu đỏ. Lý vũ kỳ liều lình đưa tay lật một chút cổ áo của thi thể lên thì thấy có một chiếc vòng cổ ngọc đỏ đang phát sáng lấp lánh, là sau khi bỏ viên đá ở miệng ra thì cái vòng mới phát sáng. Lý vũ kỳ lại mắt sáng lên hình $ và định giật cái vòng ra nhưng ko hiểu sao ko thể giật đc ra liền quay sang nói với 2 thanh niên kia"2 đứa khéo tay hơn ta, thử cởi nó ra xem sao." Tako nghe thế liền loay hoay một hồi nhưng vẫn ko tháo đc cái vòng kia, đành nhường lại cho savoki thử sức. (xin lỗi, em chỉ là nv phụ) Savoki nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ kia mà ko khỏi có chút e ngại, cánh tay chậm chạm vươn tới cơ thể của người trong quách. Đến gần một chút, savoki liền ngửi thấy trên người cô gái này có một mùi hương rất thơm như thể một đóa hoa vậy thật khiến cho đầu óc người ta thư thái một chút. Savoki chạm đến cái vòng thì bỗng thấy như thể có 1 dòng điện xẹt qua người, Và chưa kịp làm gì thì chiếc vòng đã tự động đứt ra... Mọi người vô cùng ngạc nhiên nhưng rồi lại nghĩ chắc là do lý vũ kỳ và tako nãy giờ giằng giật nhiều quá nên nó đứt sẵn rồi, savoki sờ vào là rời ra luôn. Nhưng tiếc rằng ko phải như thế. Lý vũ kỳ lấy chiếc vòng ra cầm đèn pin soi vào xem xét, rồi lại mỉm cười vì tiếp tục tìm đc bảo vật. Cả 3 người đang ngắm nhìn chiếc vòng thì bỗng "đinh" một tiếng. Savoki quay đầu lại phía sau vì nghĩ âm thanh phát ra từ phía sau nhưng vừa mới quay đầu đi đã nghe tiếng "á...á...." vô cùng chói tai của tako và mọi thứ lại tối đen, savoki quay lại soi đèn pin khắp nơi nhưng ko tìm thấy 2 người kia đâu nữa... tim đập mạnh đến mức nhảy lên cổ họng. Bỗng chiếc đèn pin của savoki trở lên lờ mờ lúc tắt lúc sáng vô cùng đúng lúc, thêm vào đó, rõ ràng... rõ ràng... vừa rồi savo còn thấy có một thân ảnh màu đỏ lướt qua mặt mình với tốc độ dọa người. Mồ hôi lạnh trên lưng, trên trán đã đổ ra như tắm, trong đầu savoki bây giờ chỉ còn ý niệm duy nhất là "chạy trốn" nhưng ko hiểu sao hai chân đã mềm nhũn từ lúc nào ko sao chạy đc nữa.... Rồi bỗng có một lực đạo rất mạnh đánh vào bàn tay đang cầm đèn của savoki khiến cho chiếc đèn rơi xuống đất. Và tia sáng cuối cùng cũng đã vụt tắt. Bây giờ cả căn phòng đều là một mảng tối đen, lạnh lẽo và im ắng. Savoki ko nhìn thấy gì xung quanh nữa, cùng ko nghe tiếng lý vũ kỳ hay tako nữa, chỉ nghe đc tiếng tim mình đập nhanh như tiếng trống thúc quân.... Đang ko biết làm gì thì bỗng savoki thấy cổ mình lành lạnh, cảm giác có vật cứng kề lên cổ mang một áp lực rất khủng khiếp khiến savo sợ đến mức cả người mềm nhũn... Và tiếp sau đó là một âm thanh trong trẻo, lạnh lùng và có phần tức giận: "NGƯƠI LÀ AI?" Savoki mặc dù rất sợ nhưng khứu giác vẫn là đang hoạt động, liền ngửi thấy một mùi hương quen thuộc. Phải! Chính là mùi thơm mà cô gái nằm trong quách cũng có... Đừng nói là..................... Savoki mồ hôi đổ ra như tắm, muốn tát mình mấy cái để tỉnh khỏi cơn ác mộng này.... Không thấy savoki trả lời, cô gái kia ngữ khí càng thêm lạnh lùng: "Rốt cục ngươi là ai? Nói mau!"- sau câu này, savo cảm thấy cố mình có chút đau, vật cứng trên cổ lại bị dụng thêm 1 chút lực... "Ta...ta... là người bình thường...!"-câu trả lời này hơi.... Vật cứng trên cổ lại tiếp tục đc ra tăng lực đạo, savoki cảm thấy đau vô cùng.... Và có vẻ như rất tức giận, cô gái kia nói tiếp:"Ngươi rốt cục là ai? Làm gì lén lút trước mặt bản cung hả?" Ôi thần linh ơi! Bản cung! Cô ta chắc chắn là vị công chúa nằm trong cái quách kia rồi. chẳng nhẽ khai thật với cô ta rằng mình đến trộm mộ cô ta sao, savoki bẻ gãy ý nghĩ ngay lập tức. mình còn cha mẹ già ở nhà, nếu khai vậy chắc chắn ko có đường về nữa rồi! Thấy savoki vẫn im lặng, cô gái kia ra tăng lực đạo. Khiến cho savoki cảm thấy cổ mình rất đau và nghe trong ko khí có mùi máu tanh. Savoki biết mình ko xong rồi, thấy hối hận vô cùng khi vào mộ này"Ta là sinh viên khoa khảo cổ, vào đây để nghiên cứu, cũng chỉ định đi loanh quanh bên ngoài thôi, ko ngờ lại lạc "nhà" của cô "- savoki tự thấy khâm phục mình khi nói dối ko chớp mắt."Hừm... ngươi nghĩ rằng bản cung ko dám giết ngươi sao? Các ngươi rõ ràng là vào đây ăn trộm đồ trong này mà còn dám nói dối"- lời vừa nói ra, savoki sợ đến mức phát khóc, kêu ầm ĩ: "công chúa tha mạng... công chúa tha mạng" Cô gái kia thấy vậy có chút bất đắc dĩ, ko ngờ người kia lại dễ khóc đến như vậy. liền lắc lắc đầu... Một lúc sau savoki thấy vật cứng trên cổ cửa mình rời xa một chút, liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa bao lâu đã nghe cô gái kia hỏi tiếp:"Bây giờ là năm bao nhiêu rồi?""Năm 2016..."- savoki vừa trả lời xong liền thấy vật cứng kia lần nữa trở về cổ mình, hơn nữa lực đạo còn mạnh hơn nhiều. dần dần đã xuất hiện một dòng chất lỏng mùi tanh tưởi chảy xuống từ cổ savoki."Người còn dám nói dối trước mặt bản cung sao?""Khoan đã. Đừng giết ta, ta nói thật mà, ko tin ngươi có thể nhìn những người hầu cận của mình nằm ở 7 chiếc quan tài kia đã đều là bộ xương trắng cả rồi." savoki sợ hãi nói Cô gái kia im lặng ko nói gì nữa như thể đang suy nghĩ điều gì. Vật cứng trên cổ savoki cũng đc bỏ xuống. Một lúc sau mới lên tiếng:"thắp đèn lên" Savoki run run sờ vào trong túi lấy ra một chiếc bật lửa kiểu cổ, bật lên đưa về phía cô gái kia... ngay lập tức, hàm rơi xuống đất..."Ôi thần linh ơi! Kia là tiên nữ hạ phàm a, lúc ngủ nhìn cô ta đã đẹp như vậy nhưng ko ngờ đến lúc thức còn đẹp hơn gấp trăm lần."-trong đầu savoki thầm nghĩ Ánh sáng bật lửa dù ko quá mạnh nhưng cũng khiến cho đôi mắt đã quen với bóng tối suốt 4000 năm kia nheo lại. "Ngươi muốn ta móc mắt ngươi ra sao?"- nghe vậy savoki ngay lập tức đưa bàn tay kia ra che bớt ánh sáng hướng về phía cô gái kia. Rồi nhanh nhảu dẫn đường cho nàng ta kia đến xem mấy cái quan tài. Lần lượt từng cái quan tài đc soi vào và lộ ra những chiếc đầu lâu trắng hếu:"Ngươi có biết họ ko?"- savoki hỏi"Họ là thuộc hạ của ta"- cô gái kia trả lời. Thấy cô gái kia trở nên trầm mặc với ánh mắt vô cùng mông lung, savoki lấy hết dũng cảm nhìn cô gái kia rồi nói:"Ta biết ngươi đến từ thời chu, nhưng công chúa à, thời đại của ngươi cũng qua đc 4000 năm rồi. Bây giờ, nơi ngươi đứng ko phải là chu quốc nữa mà là đất nước trung quốc." Savoki nói xong cả căn phòng lại rơi vào im lặng. bỗng chân savoki đạp phải cái gì đó, liền soi xuống thì thấy 1 chiếc đèn pin. Savoki tắt lửa, bật đèn lên thì đập vào mắt chính là thanh kiếm đồng trên tay cô gái kia- cái thanh kiếm vẫn còn dính máu của mình này chính là thứ mình vừa lượm được và để ở chỗ balo. Bỗng savoki thấy hối hận khi lượm nó... Savoki sau đó soi đèn khắp căn phòng liền thấy lý vũ kỳ và tako đang nằm bất tỉnh nhân sự ở chỗ để balo liền quay sang cô gái kia nói lớn:"Ngươi đã làm gì bọn họ!""Bọn họ chỉ là bất tỉnh nhân sự mà thôi!"\"�@X��T�