[BHTT] [savokiku] Nhặt được công chúa điện hạ
Chương 1: Tìm bảo vật
Đen đặc. khắp nơi đều là đen đặc! xung quanh tối đến nỗi không thể nhìn thấy bàn tay mình. Mùi ẩm mốc cứ sực lên như thể cho người ta cái cảm giác tất cả không khí ở đây hoàn toàn bị lên men vậy. Bỗng chốc 3 ngọn đèn bật sáng, có 3 người quần áo rách rưới, bẩn thủi bùn đất vác trên vai mấy cái ba lô lớn đang cẩn thận tiến vào. Không còn nghi ngờ gì nữa. Đây chắc chắn là bọn trộm mộ "Này, Tako. Ta thấy hình như càng ngày càng lạnh"- Triệu Gia Mẫn trên trán đầy mồ hôi lạnh vỗ lưng Trương Ngữ Cách rồi nói. "Tất nhiên rồi. chúng ta đã xuống đến tầng sau nhất của mộ thất nên lạnh là điều đương nhiên"- Trương Ngữ Cách nuốt nước bọt cái ực rồi trả lời..."Tớ thực hối hận khi đi cùng cậu vào đây a.... "- Savoki bắt đầu mếu máo. "Hai đứa có im đi không, mộ này thực sự không quá nguy hiểm nên mới cho 2 đứa đi cùng. Đừng có làm ồn nữa, nếu ko ta sẽ bỏ mặc hai đứa ở đây đó"- Lý Vũ Kỳ bắt đầu bực mình vì 2 đứa trẻ này. Và từ đó trong mật thất ko còn một tiếng động nào nữa .... Lần sờ mò trong mộ thất thêm 1 giờ nữa thì cả 3 cùng đi tới một cuối 1 hành lang, nơi đó chỉ có một cánh cửa duy nhất. Cánh cửa đá cao 3m hơn nhìn thôi cũng đủ hiểu là ko thể phá ra đc mà phải dùng cách khác để mở. Lý Vũ Kỳ đã là dân đạo mộ chuyên nghiệp nhìn thôi cũng đủ biết là loại cửa này cần có cơ quan để mở liền áp tai vào tường nghe ngóng, đồng thời lấy hai ngón tay gõ gõ khắp cánh cửa và bờ tường xung quanh Trong khi đó, Savoki cầm đèn pin rảnh rỗi soi khắp cách vách tường, liền động trúng ngay một cây cột đồng có khắc chữ. Không chần chờ gì nữa, Savoki vội vàng chạy lại xem xét cây cột đồng... Trên cây cột khắc rất nhiều chữ tượng hình, nhưng có chữ rõ, có chữ đã mờ đi do thời gian, dịch một lúc liền thấy 3 chữ: "Đại Chu mộ". Là một ngôi mộ đã tồn tại gần 4000 năm rồi, Savoki cảm thấy phấn khích vô cùng, quên hết cả mệt mỏi, sợ hãi nãy giờ. Cũng phải thôi, bởi đây cũng chính là lý do để cô sinh viên năm 3 khoa khảo cổ bất chấp mọi nguy hiểm để vào đây mà. Savoki mắt sáng rực nhìn nhìn dòng chữ. "Quả thật khác với sách vở rất nhiều a."- Savoki trong đầu thầm nghĩ. Nếu như bình thường chỉ ngồi trong giảng đường nghe lão sư đầu hói ru ngủ cùng với đó là những cuốn giáo trình lịch sử dài miên man khô khan buồn chán, thì sao có thể bằng được sờ vào được nhìn thấy hiện vật như thế này được... "Cạch Cạch"- Lý Vũ Kỳ gõ gõ một hồi liền phát hiện ra gần cửa có một viên gạch rỗng trong liền mạnh tay ấn vào một cái, ngay lập ức trên cánh cửa hiện nổi lên những hình thù kì lạ. Gồm hình một cái cây, một hòn đá, một ngọn lửa, một giọt nước và một cái nữa ở trên cùng đã bị mờ đi. Mật khẩu. Đây rõ ràng là đòi mật khẩu! Savoki thấy động, chạy tới xem xét rồi lẹ tay ấn mạnh hình nổi hình ngọn lửa vào trong. Lý Vũ Kỳ lập tức rùng mình một cái rồi hét lên"Cẩn thận có bẫy!!!"-Sau đó liền kéo Savoki cùng Tako ném ra ngoài rồi nhảy ra nằm úp xuống đất cùng hai đứa. Đã là hầm mộ thì chắc chắn có bẫy, vừa rồi Savoki bất cẩn như vậy nhỡ có ngàn tên bắn ra hoặc ngàn đao phi tới thì sao.... Thế nhưng đợi mãi chẳng có gì. Mọi người đang định đứng dậy thì bỗng nghe thấy tiếng động rất lớn như thể ngàn cỗ máy khổng lồ đang hoạt động rồi dần dần cánh cửa được kéo ra.... Cả 3 tròn mắt nhìn! Đợi một lúc, khi mọi thứ đã yên tình trở lại, tất cả mới đừng lên xem xét, Lý Vũ Kỳ dùng súng giả bắn vài viên đạn trắng vào trong dò xét xem bên trong có bẫy ko, một lúc ko thấy gì mới thở phào nhẹ nhõm. "Sao em lại biết ấn vào đó thế? "- Lý Vũ Kỳ tò mò hỏi Savoki"Tại em thấy mấy hình vẽ đó rõ ràng ám chỉ 5 nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Sở dĩ em ấn vào hình ngọn lửa vì nhà Chu căn cơ là hỏa; Cũng chính vì lý do này nên sau khi thống nhất đất nước, Tần doanh chính mới xưng "thủy hoàng đế", chữ "thủy" ở đây cũng đc hiểu là để át đi hỏa khí của nhà Chu" Lý Vũ Kỳ bắt đầu thấy việc mang theo một sinh viên khảo cổ cũng không phải là ko có lúc cần đến, liền quay sang Tako gật đầu nhẹ một cái. Bởi nếu Tako ko thuyết phục bằng lý do này thì có giời mới dám mang một đứa như Savoki vào mộ thất. "Không nói nữa, chúng ta vào trong thôi"- Lý Vũ Kỳ nói xong xách theo mã tấu lừ lừ đi vào trong, dáng vẻ chuyên nghiệp vô cùng. Một lát sau mọi người đã đi dò xét xung quanh căn phòng này thì cũng đã thấy, căn phòng này chắc hẳn là căn phòng cuối cùng của hầm mộ. Trong phòng chứa rất nhiều đồ cổ có giá trị, Lý Vũ Kỳ ra lệnh cho cả bọn nhặt nhạnh những thứ có giá trị bỏ vào ba lô thật nhanh. Savoki thực sự có chút hoa mắt, chóng mặt, đau đầu. Thực sự có cảm giác những vật này là từ sách giáo trình đi ra vậy. Bình hoa gốm tinh xảo, chân nến bằng đồng chạm khắc chi tiết... phải nói là quá choáng đi! Thực sự mà nói Savoki cùng ko phải kiểu thanh niên nghiêm túc như trong truyền thuyết sẽ ngăn cản bọn trộm mộ mà nộp đồ cổ cho quốc gia, cái này thú thực là cô đã bị Lý Vũ Kỳ test thử từ ở nhà rồi, cũng đã làm cam kết sẽ chỉ đi theo, nhìn ngắm, sờ và giúp đỡ vận chuyển chứ ko làm gì khác. Nhưng quả thực nhìn mấy thứ đồ giá trị này chỉ được sờ quá mà ko được sở hữu cùng có chút đau lòng. Mọi thứ cũng đã làm xong hết, cả 3 để ba lô ở góc tường rồi ngồi sụp xuống nghỉ lấy sức để chuẩn bị rời mộ. Giờ ngồi lại rồi, savoki mới để ý được độ quỷ dị ở trong căn phòng. Đúng vậy, trong phòng có một cái quách (quan tài bằng đá rất lớn) ở giữa và 7 cái quan tài ở xung quanh.... Đúng là có chút quỷ dị nhưng Lý Vũ Kỳ cũng đã trấn an rằng nếu chỉ đi qua, ko chạm vào quan tài, không phá hoại hay cậy cục gì thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra cả, thế nên nãy giờ Savo, Tako mới đi quanh mấy cái quan tài nhặt nhạnh đồ đạc mà chẳng mảy may suy nghĩ gì; ko những vật còn bị những đồ vật kia làm cho tập trung hết mọi ánh nhìn cho nên giờ ngồi lại nhìn một cái bao quát tổng thể thì mới thấy sợ. " Cạch cạch..."- ko gian đang im lặng bị một tiếng động phá vỡ khiến cả 3 quanh lại nhìn nhau. "Ko phải em gây ra tiếng động này"- Tako lắc đầu nguây nguẩy. Lật tức, Lý Vũ Kỳ nhìn sang Savo "Cũng ko phải em nha, em ngồi im nãy giờ mà."- Savoki lên tiếng. Khuôn mặt Lý Vũ Kỳ bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, xung quanh tối như mực lại càng tạo thêm áp lực. Nếu ko phải 3 người gây ra tiếng động vừa rồi thì là ai chứ? "Lý tỷ tỷ. Rốt cục vừa rồi...là...là...cái gì...vậy?"- Tako bắt đầu run lên vì sợ trong đầu tưởng tượng ra bao nhiêu yêu ma, quỷ quái, cương thi, bọ ăn xác nhảy về hướng mình. Lý Vũ Kỳ thấy vậy liền trấn an:"Chắc ko có gì đâu, có khi chỉ là tiếng dế hay chuột trong hầm mộ mà thôi. Ở đây ngoài chúng ta ra thì còn ai còn ai nữa chứ. Trong mộ kia chỉ là mấy bộ xương khô mà thôi... vì thế nên em đừng...." "Cạch cạch..."- lần này thì cả bọn đều ko còn gì để nói nữa. Tiếng động này chắc chắn... phát ra từ trong một cái mộ gần nơi bọn họ đang ngồi nhất. "Lý... Lý tỷ tỷ... trong quan tài... có...có...có động"- Tako sợ đến mức lưỡi cũng run bần bật theo người rồi. Còn Savoki ngồi bên cạnh thì mặt cũng đã xanh tím lại. Phải. Là sợ quá ko nói nên lời nữa.... Lý Vũ Kỳ có chút sợ hãi nhưng cũng đã là dân chuyên nghiệp chỉ bình tĩnh đứng dậy, soi đèn pin vào ngôi mộ. 2 đứa trẻ kia thấy lão đại đang rời xa chỗ mình đang ngồi mà sợ hãi đi theo, tako còn cầm theo cả móng lừa đen* để đề phòng bất chắc. Lý Vũ Kỳ rút ra từ sau lưng một khẩu súng lục đầu đạn bọc thép, tay còn lại cầm thanh mã tấu sáng loáng. Đúng là cái ý tứ: Nếu có sinh vật vẫn còn sống trong đó thì sẽ tiễn nó về trời luôn. Dù nó còn sống thì cũng đã là 4000 năm rồi, nó ko thuộc về cuộc sống này nữa. Lý Vũ Kỳ ra hiệu cho Savo, Tako bên cạnh đứng vào vị trí. Chỉ cần ra hiệu là cả hai mạnh tay đẩy bật nắp quan tài ra rồi rọi đèn pin vào bên trong, và việc còn lại sẽ là lý tỷ tỷ giải quyết. Nhìn Tako bên cạnh tim đập chân run mà Savoki cũng sợ đến mức xanh cả mặt, trong miệng lẩm nhẩm cầu chúa giêsu, thánh Amen, Đức mẹ maria, đức phật a di đà,... Và rồi, lý vũ kỳ hô lên 1 tiếng "đẩy" thế là cả 2 thanh niên ra sức đẩy cái nắp quan tài sang một bên rồi rọi đèn pin vào, mắt cũng nhắm tịt ko dám nhìn gì cả. "pằng...pằng..."- hai phát súng nổ vang rồi tất cả lại rơi vào im lặng... "Không sao đâu, 2 đứa mở mắt ra xem thử đi" giọng Lý Vũ Kỳ ko mạnh ko nhẹ... Savo, tako ban đầu he hé mắt rồi dần dần nhìn vào quan tài... "Á.á....á...."- Tako sợ hãi hét lên khiến Savo cũng giật mình mà hét theo. Còn Lý Vũ Kỳ chỉ đứng bên cạnh lắc đầu với 2 đứa gan thỏ đế này. "Rốt cục đó cũng chỉ là bộ xương trắng thôi mà, đâu có làm gì được 2 đứa chứ, ko ngờ 2 đứa nhát gan đến vậy." Lý Vũ Kỳ nói ra câu này quả là động đến lòng tự ái của 2 thanh niên. Cả hai ko kêu nữa, tỏ rõ mình là thanh niên cứng nhìn lại vào trong quan tài thì thấy bên cạnh bộ xương trắng mặc áo giáp quân sĩ có 1 con chuột béo đang nằm bất động máu chảy đầm đìa... Vậy là cuối cùng có thể kết luận: tiếng động vừa rồi là do con chuột béo này gây ra. Savo, Tako thâm tâm ko khỏi chửi rủa con vật khốn khiếp kia đã dọa mình sợ. Tất cả đang đứng thì thấy 1 ánh sáng lóe lên, Lý Vũ Kỳ tinh mắt, giật chiếc thắt lưng của xác chết lên xem thì thấy bên trong có đính rất nhiều ngọc lục bảo. Liền ngay lập tức lấy dao nhỏ cậy ra cho vào túi..."Lý tỷ tỷ... làm như vậy... liệu có sao ko"- tako lên tiếng. Lý vũ kỳ tay vẫn cậy ngọc, miệng trả lời."Em cũng thấy rồi đấy, ở đây toàn là những bộ xương khô, có ai làm gì được chúng ta đâu. Những thứ quý giá này lại bị giữ trong đây đến gần 4000 năm, ko phải ủy khuất cho chúng sao. Ta chỉ là có lòng tốt giúp chúng trở về đúng giá trị của mình mà thôi." Savo, tako cùng chép chép miệng thì thầm với nhau: "gớm nữa. Ăn trộm thì cứ nói là ăn trộm đi. Còn bày đặt!" Lý Vũ Kỳ nghe thấy vậy lại nói:"Nếu như ta đoán ko lầm thì bên trong quan tài kia còn những tên lính như quan tài này, sẽ lại thu được ngọc quý. Mà chỗ này chắc cũng phải bán đc cả mấy triệu đô đấy! Lúc đó, 2 đứa bỏ lại những thứ lỉnh kỉnh kia ko cần mang ra cũng được thôi" Vừa nghe đến tiến, mắt Tako sáng lấp lánh 2 hình $ . Còn Savoki thì cũng vui ko kém"Nếu ko cần những vật này nữa thì có thể cho em một số vật phẩm được ko?"- Cô sinh viên này xem ra rất yêu nghề "Được. Nhưng mấy đứa phải giúp ta đẩy mấy cái nắp quan tài còn lại ra và nhặt hết ngọc đã" Nói đến việc này Savo, Tako lại nhìn nhau. Một lần cậy nắp quan tài đã hú hồn rồi chứ chưa nói là cậy hết 7 cái còn lại a. Thấy 2 thanh niên kia còn lung lạc tinh thần, Lý tỷ tỷ cố tình giễu cợt:"Ồ, xem ra 2 đứa vẫn là sợ mấy bộ xương trắng kia nhỉ? " "Không có!"- cả hai nhanh như chớp cùng trả lời. Và thế là từng chiếc quan tài nhỏ được cậy ra, túi nhỏ đựng ngọc bên hông lý Vũ Kỳ cũng nặng dần. Giờ đây chỉ còn mỗi chiếc quách lớn ở giữa nhà mà thôi."Nếu như theo phong thủy, 7 cái quan tài nhỏ xung quanh kia chỉ là người hầu để bảo vệ cái người nằm trong cái quách này mà thôi. Chính vì thế, nằm trong cái quách kia chắc chắn là một nhân vật rất quan trọng, sẽ có nhiều của cải giá trị hơn nhưng có thể sẽ có bẫy, 2 đứa phải cẩn trọng" Cả hai lại nuốt nước miếng cái ực một cái rồi bắt đầu đẩy nhưng ...đẩy ko đc.Cái nắp quách rất...rất nặng. Cả hai phải đẩy lần thứ 2 nắp quách mới trật ra rồi theo 1 đường rãnh kéo ra được. Thế nhưng khi bóng đèn phi vừa soi vào thì khiến cả ba đều hoảng sợ ko thôi...Trong quách...là một nữ nhân bằng xương bằng thịt, xinh đẹp như tiên tử. *móng lừa đen là vật được coi là có thể khắc chế bánh tông và cương thiđể hiểu thêm,mọi người có thể đọc tác phẩm "Ma thổi đèn"- tác phẩmđặt nên móng cho các truyện đạo mộ���@X��V�