[BHTT] Lưu niên

Chương 3. Sạp hàng




Giang thành


"Mẹ, hài nhi muốn mua cái đó"


"Mau mau đến xem, sạp hàng bên kia"


"Thơm quá, 2 vị thiếu niên đó bán cái gì vậy?"


"Ta cũng không biết, mau đến đó xếp hàng"


Một sạp hàng nhỏ gây náo nhiệt cả con phố của Giang thành. Người ta truyền nhau rằng chỉ mới mở được 10 ngày đã nổi tiếng gần như vang dội ở thành này của họ. Món ăn sạp hàng đó mới lạ mà người dân Giang thành chưa từng thấy hoặc nghe qua, chưa bàn đến ngon hay không mùi thơm của nó đã truyền đi mấy con phố.

Điểm thu hút khách nhân ghé đến nữa do lão bản của sạp hàng này là 2 vị thiếu niên lang lớn lên rất đẹp mắt, 1 người cường tráng khí phách, 1 người ôn nhu như ngọc. Không ít cô nương gia tò mò đến xem rồi lại đỏ mặt trốn mất.


"Lão bản, ngươi đây là bán món gì", một vị đại hán tò mò hỏi.


Lãm Bắc Hi chỉ vào tấm biển hiệu nhỏ treo kế bên sạp hàng: "Khách quan, ngài có thể xem trên này. Có giá tiền, có tranh vẽ món ăn đó"


Lãm Bắc Hi nghĩ dù gì người cổ đại cũng không thể biết món đó là gì, chi bằng cô vẽ minh hoạ thì họ sẽ hình dung ra. Đúng vậy, sạp hàng này là của Lãm Bắc Hi và Tư Diệp mở. Ở hiện đại, gia đình nhà họ Lãm mấy đời kinh doanh nhà hàng ăn uống, tốt xấu gì Lãm Bắc Hi cũng được xem như con nhà nồi, từ nhỏ đã ở trong bếp phụ việc, một mình có thể nấu cả mấy chục món là chuyện bình thường.


"Thơm quá, ca ca cái đó là gì vậy?"
Một tiểu tử 5,6 tuổi được mẹ ẵm trên tay đứng ở sạp hàng hít hít vài cái.


"Cái đó gọi là khoai tây chiên, ăn vào sẽ có vị ngọt ngọt mặn mặn"


"Mẹ, con muốn ăn"


Mẹ đứa nhỏ nói với Lãm Bắc Hi: "Lão bản, 2 phần khoai tây chiên"


"Khách quan đợi một lát"


"Tư ca, 2 phần khoai tây chiên"


"Hảo, tới liền", Tư Diệp tay chân nhanh lẹ gọt 2 củ khoai tây sau đó rửa sạch rồi nhúng qua lớp bột thả vào chảo dầu lớn. Một lát sau vớt khoai ra ngoài, nhớ lời Lãm Bắc Hi chỉ cẩn thận để cho dầu chảy ra rồi mới cho vào túi giấy.

Lãm Bắc Hi lấy một mảnh tre nhỏ, cái này được dùng để đựng nước sốt cà chua cô chế biến, đã ăn khoai tây chiên tất nhiên phải chấm nước sốt mới ngon. Không có hộp mang đi như thời hiện đại nên phải nhờ Tư Diệp lấy tre về chặt nhỏ ra, rửa sạch làm đồ đựng nước chấm.


"Của đệ. Đa tạ, lần sau ghé đến"



"Ta cũng muốn cái gì khoai tây chiên đó. Khoai tây thì ra cũng chiên được giòn như vậy"


"Ta nữa, cái này ngươi làm thế nào vậy tiểu bằng hữu"


Lãm Bắc Hi liếc mắt thấy vài vị đầu bếp ở mấy tửu lầu trong thành cũng đến đây, hỏi đông hỏi tây. Cô xua tay nói:
"Bí mật, các vị khách quan thông cảm ta không thể nói. Chén cơm của huynh đệ ta"


Ngoài bán khoai tây chiên, Lãm Bắc Hi còn bán thêm 2 món là gà rán, hamburger thịt chiên. Cô cũng muốn bán thêm nữa nhưng sạp hàng của bọn họ quá nhỏ, chỉ có 2 người không thể chuẩn bị được hết.



"Mỗi thứ 10 phần, nhanh lên"


Lãm Bắc Hi định lên tiếng mắng người nào mua đồ ăn lại mất lịch sự như vậy, thì bị thỏi bạc trắng trước mặt làm cho loé mắt. Thôi vậy, khách hàng là thượng đế.

"Khách quan, ngài chờ một lát"


Nam tử áo đen không đáp, khoanh tay đứng nhìn chằm chằm vào sạp hàng của bọn họ.


Tư Diệp quay đầu, kéo ống tay áo của Lãm Bắc Hi khẽ nói: "Hi đệ, nam tử đó có sát khí rất nặng."


"Huynh có đánh lại hắn không?"


"Tất nhiên không"


"Vậy thì mau làm đi, muốn hắn chém chết chúng ta à"


Tư Diệp, Lãm Bắc Hi cuống cuồng chuẩn bị đồ ăn cho vị nam tử đó. Hắn không thúc giục nhưng khí tràn của hắn doạ 2 tiểu bằng hữu thiếu niên này sợ hãi, Lãm Bắc Hi đọc truyện quá nhiều nên còn sợ lỡ như chậm vài giây, hay không ngon có khi nào 1 đao tiễn cô và Tư ca lên đường không????


.

.

"Khách quan, hôm nay chúng ta chỉ bán đến đây. Ngày mai lại ghé đến ủng hộ"
Tư Diệp kéo tấm bảng xuống, nói với hàng người vẫn đứng chờ.


"Tiểu bằng hữu, ta đây xếp hàng đã 1 canh giờ"


"Phải đó, các ngươi bán chỉ mấy canh giờ như thế sao"


Lãm Bắc Hi và Tư Diệp tất nhiên muốn bán tiếp, ai lại chê tiền nhưng mà đồ chuẩn bị đã hết sạch.

"Ngày mai chúng ta sẽ chuẩn bị nhiều đồ hơn, khách quan thông cảm huynh đệ ta lần đầu bán hàng còn có mong các vị chiếu cố", Lãm Bắc Hi mỉm cười ôm quyền cúi đầu.

Mọi người thấy nam tử xinh đẹp trẻ tuổi nói như thế cũng không thể gây khó dễ đành giải tán đám đông.



—————
Tiểu viện.

"Hi đệ, ngươi cười như thế sợ là cô nương nhà nào nhìn thấy thì bà mối lại đạp vỡ cửa nhà chúng ta"

Tư Diệp vừa chặt gà vừa nhìn Lãm Bắc Hi ngồi đếm ngân lượng, đếm đến vui vẻ lâu lâu còn cười lớn.


"Tư ca, huynh đi thanh lâu chưa?"


Tư Diệp tức thì đỏ mặt, hắn nhìn Lãm Bắc Hi nói: "Đệ đệ, ngươi! Chúng ta là quân tử không nên đến những nơi ăn chơi truỵ lạc như thế"


Nếu có cuộc bầu chọn thanh niên tốt, Lãm Bắc Hi sẽ bầu cho Tư Diệp! Cổ đại, nam tử 15,16 đã thành gia lập thất, không thì cũng lập thiếp,...nhưng vị bằng hữu này cô gặp được thì khác.
Ở Tư gia chăm chỉ làm việc, lớn lên đôn hậu thật thà, tuy nhiều lúc ăn nói xàm xàm nhưng rất tốt bụng, chính trực, nếu ở thời hiện đại thanh niên tốt như thế chắc chắn sẽ khiến các cô gái theo đuổi.


"Ca, huynh cổ hủ. Ai nói đi thanh lâu phải truỵ lạc, có người đến chỉ để thưởng rượu xem ca"


"Đệ đã đi thanh lâu?"


"Chưa, không có tiền"
Nếu Lãm Bắc Hi xuyên qua mà được là con nhà giàu, cô chắc chắn đến ngay thanh lâu gọi hoa khôi ra chiêm ngưỡng. Không phải trong truyện đều miêu tả thanh lâu tập hợp mỹ nữ nhiều như thế nào sao, Lãm Bắc Hi tò mò.


"Đệ còn nhỏ"


"Chúng ta ngày kia Giang thành có lễ hội liền nghỉ 1 bữa đến đó xem"

"Đừng nhăn nhó, chỉ đến uống rượu xem ca hát."

"Được, quân tử nhất ngôn"

"Hảo"
Lãm Bắc Hi nói thầm, quân tử cái con khỉ, cô là mỹ nữ, kệ đi hứa đại với hắn đi.


"Khoang đã, lễ hội chắc chắn đông người. Chúng ta có thể bán món gì đó"


Tư Diệp hỏi: "Bán gì?", hắn rất tán dương Lãm Bắc Hi, đệ đệ này nhiều ý tưởng mà hắn sống 17 năm trên đời vẫn không hiểu được.


"Ngày mai huynh tìm cho đệ một cái cối xay, tìm tre, đừng chặt nhỏ ra mà tìm cho đệ cả cây tre lớn"
Lãm Bắc Hi nhảy số, cô đã biết mình nên bán gì ở lễ hội chắc chắn sẽ đắt hàng. Ngân lượng bạc trắng ơi ta đến đây.....!




——————

Lễ hội ở Giang thành vào mùa xuân rất đông đúc người, nam thanh nữ tú y phục tinh xảo bước trên đường lớn. Ngày này cũng là diệp để công tử tiểu thư nhà nào đó hẹn gặp, trao tín vật nếu có tình chờ sau đấy bà mối tới cửa làm mai.



"Tiểu thư nhà chúng ta gửi vị công tử kia"
Một nha hoàn nhét vào trong tay Tư Diệp tờ giấy sau đó chỉ về phía Lãm Bắc Hi đang đứng sạp hàng.


"Cô nương, tiểu thư nhà cô là ai?"
Tối nay, đây là tấm giấy thứ 4 rồi. Đệ đệ nhà hắn xem ra rất đào hoa.


"Tiểu thư con gái của viên ngoại hàng tơ lụa. Trong giấy có tỏ tường mọi việc, nhờ ngài đưa cho công tử kia."



"Hi đệ, có người đưa thư"


Lãm Bắc Hi xua tay: "Huynh cất đi, mau đến đây phụ ta"


Tư Diệp vội vàng đến, cối xay này rất nặng nên việc phụ trách xay là do hắn.


"Tiểu huynh đệ, hôm nay ngươi bán buổi tối"


"A Lộc huynh, ngươi cũng đi lễ hội"


"Ta tất nhiên đi, ngươi bán cái gì a?", vị Lộc huynh là khách quen của bọn họ hầu như ngày nào cũng ghé.


"Nước dưa hấu và táo"


"Lạ như vậy, đến cho ta cả 2 thứ"


Lãm Bắc Hi lấy trái dưa hấu ngâm trong thùng nước bổ ra, cẩn thận gọt vỏ rồi đưa cho Tư Diệp dùng cối xay xay, mọi người xung quanh kinh ngạc nhìn nước từ quả dưa hấu chảy xuống.

Lãm Bắc Hi dùng muôi múc nước đổ vào ống tre, sau đó làm tiếp nước ép táo tương tự rồi đưa cho Lộc huynh.


"Ngươi thử"

"Hảo ngọt, ta lần đầu uống ngon như vậy"

Lãm Bắc Hi cười, dụng cụ thô sơ cái này nếu có thêm đá lạnh càng ngon. Không có đá nên cô phải phiền Tư Diệp gánh nước suối ngâm hoa quả.


"Ngon thật không, đắt như vậy", nam tử kế bên tò mò nhìn Lộc huynh một hơi uống cạn, chỉ là giá của nước này không hề rẻ có thể sánh ngang rượu của tửu lầu trong thành.


"Tất nhiên ngon, ta lừa ngươi làm gì."


"Đến ta cũng mua giống hắn"


"Lão bản, ta xếp hàng đã lâu ngươi mau đi"

"Các vị khách quan từ từ"


Giá đắt như thế vì Lãm Bắc Hi dự tính chỉ kiếm tiền từ 2 món này trong hôm nay, cô biết là ngày mai mấy nơi khác cũng học được chiêu ép nước dưa hấu, nước táo này thôi. Ngày mai thì Lãm Bắc Hi đây đã bán món khác.



Việc buôn bán rất tốt, tất cả trái cây của bọn họ gần như bán sạch. Bán chỉ 2 canh giờ là dọn hàng chuẩn bị đi hội.

"Đã hết rồi sao?"

Tư Diệp và Lãm Bắc Hi ngẩng đầu, nhìn thấy người quen! Phải nói đúng hơn là nam tử lần trước sát khí đằng đằng lại đến.

Tư Diệp chắn trước người Lãm Bắc Hi, lên tiền: "khách quan chúng ta đã bán hết, lần sau ngài đến ủng hộ"


Nam tử chỉ vào 2 ống tre trên bàn: "Ta mua"


"Cái đó không bán", đó là nước dưa hấu của huynh đệ họ. Làm từ sáng tới tối còn chưa được uống đâu


Lãm Bắc Hi kéo tay Tư Diệp, thì thầm: "nhìn kiếm bên hông hắn đi, đừng làm bừa".


"Nhanh lên"

"A Ngũ, không được vô lễ"

Một giọng nói trầm thấp vang lên, Lãm Bắc Hi theo đó nhìn phía sau lưng nam tử áo đen, có một đám người đi đến. Trời ạ! Cả tập đoàn xã hội đen cổ đại hay gì vậy!


Đám người có 3 nam, 2 nữ. Nam tử y phục màu đen, 1 nữ tử y phục trắng, tất cả họ vây quanh nữ tử mặc y phục xanh ngọc mang khăn che mặt ở giữa.


"Tiểu huynh đệ, thứ lỗi cho đệ đệ ta lỗ mãng hắn chỉ là yêu thích món ngon vật lạ", nam nhân đi đầu hướng về Lãm Bắc Hi và Tư Diệp ôm quyền.


"A không có việc gì"


Nam tử gọi A Ngũ đi qua lấy đi 2 ống tre nước dưa hấu, sau đó thẩy 1 nén bạc vào người Lãm Bắc Hi.

Huynh đệ Tư Diệp, Lãm Bắc Hi nhìn nhau....đã nghe nói cường hào ác bá cướp của vàng bạc lần đầu tiên thấy có người cướp nước ép....!

"Ta thay hắn xin lỗi nhị vị", nam tử hấy A Ngũ làm thế cũng không trách cứ, chỉ lấy ra thêm nén bạc nhỏ đưa cho 2 thiếu niên trước mặt.


Bạc này bọn họ đưa đừng nói là 2 ly nước, mua luôn cái sạp Lãm Bắc Hi cũng bán.

"Đa tạ, bạc kia đã dư rồi. Cái này ngài giữ lại đi"


"Hảo, cáo từ", nam tử đáp, thu bạc về.


Đợi cho đám người đó đi khuất, Lãm Bắc Hi và Tư Diệp mới thở phào.
"Không phải nói võ nghệ cao cường, dùng ngực đập bể đá sao? Huynh xem mặt huynh còn xanh hơn ta"


"Đệ đệ, bọn họ đông như vậy ai ai cũng một thân võ nghệ. Huynh phải nghe lời đệ quý trọng sinh mạng", Tư Diệp đáp. Nhìn sơ cũng đoán được đám người vừa rồi là cao thủ, hắn phải giữ mạng để cùng đệ đệ kiếm tiền.


Lãm Bắc Hi hừ một tiếng, nhưng lo sợ qua đi nghĩ tới nữ tử đứng giữa đám người lúc nãy, chắc chắn là mỹ nhân. Xuyên qua tới nay, mỹ nữ cũng gặp nhiều nhưng để công nhận là mỹ nhân thì vẫn chưa có ai, trừ Lãm Bắc Hi cô ra, không biết khi tháo khăn che mặt ra, nàng ta dung mạo như thế nào.

Cái khí tràng đó quá bức người, nàng ta mang khăn che nhưng đôi mắt cực kì sắc sảo, tên A Ngũ đó khi bước về phía đám người nhìn nữ tử đấy cũng không dám ngẩng đầu, hoàn toàn là một bộ dạng cung kính.

Mà thôi đi, việc trước mắt là dọn hàng nhanh nhanh, cô muốn đi đến thanh lâu.

Chương trước Chương tiếp
Loading...