[BHTT-Edit] Phạm Thượng - Huyền Tiên
C35 - Ta tên Mục Từ
Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến.Phó Thanh Vi nhìn dòng tin nhắn trong giao diện WeChat của mình: "Tiếp theo hai người họ trong phòng mà do lớn do nhỏ," quả quyết nhấn giữ và xóa ngay, sau đó mở cửa phòng.Cam Đường đúng là mỗi ngày đều thêm dầu vào lửa.Nàng tuyệt đối không thể tiếp tục tự ám thị bản thân như vậy, nếu không sớm muộn cũng tự bẻ cong chính mình.Mục Nhược Thủy nhìn qua cánh cửa chỉ mở một nửa, thấy chiếc giường bên trong lộn xộn thành một mớ hỗn độn, chắc hẳn từng góc trên giường đều mang theo hơi thở của Phó Thanh Vi. Cô nghĩ, tối nay có thể ngủ một giấc thật ngon.Phó Thanh Vi tưởng cô không thích, vội nói: "Em sẽ dọn ngay, Quán Chủ tìm em có việc gì sao?"Mục Nhược Thủy đưa điện thoại cho nàng."Giúp ta thêm một liên lạc."Phó Thanh Vi cúi đầu nhìn dãy số trên bàn phím quay số, Mục Nhược Thủy giải thích: "Sư phụ của Chiêm Anh, tạm thời có chút tác dụng."Mục Nhược Thủy không định nói với Phó Thanh Vi về chuyện cô vừa xin tiền từ Tuế Dĩ Hàn. Đây là một quỹ nhỏ bí mật của riêng hai người. Ngày nào đó Phó Thanh Vi khiến cô vừa lòng cả tâm lẫn thân, cô sẽ đưa thẻ đó cho nàng.Cô không nói, Phó Thanh Vi sao có thể đoán ra được rằng một câu nói của cô đã khiến Tuế Dĩ Hàn chuyển ngay 100.000 tệ. Chính xác hơn, chỉ với một chữ duy nhất.Trong khi đó, Phó Thanh Vi làm việc chăm chỉ bán mạng suốt một thời gian dài mà vẫn chưa tích góp được vài chục nghìn. Chỉ cần một con mèo nhỏ ốm nặng thôi cũng có thể rút cạn toàn bộ tiền tiết kiệm của nàng.Phó Thanh Vi giúp cô lưu số của Tuế Dĩ Hàn vào danh bạ, tiện thể hỏi: "Có muốn em giúp người tạo một tài khoản WeChat không? Có thể gửi tin nhắn thoại."Nàng nhớ Mục Nhược Thủy vẫn đang dùng phương pháp nhập liệu viết tay, vừa chậm lại vừa giống người già.Mục Nhược Thủy: "Là ứng dụng màu xanh đó phải không?""Đúng, mọi người đều dùng nó. Ngoài gửi tin nhắn thoại còn có thể gọi video nữa. Người đã thử gọi video chưa? Có thể nhìn thấy đối phương đang làm gì dù cách xa ngàn dặm.""Thấy rồi." Mục Nhược Thủy lần đầu tiên thông qua gương nước, dùng đôi mắt của Phó Thanh Vi để nhìn người ta gọi video."Đạo trưởng biết nhiều thật." Phó Thanh Vi mỉm cười nói.Mục Nhược Thủy thầm nghĩ: Đều là em dạy ta, dùng tay em, hoặc dùng đôi mắt của em.Phó Thanh Vi bỗng nhớ đến chuyện cô từng nói về việc nhìn thấy người ta cởi đồ lót, vô thức mím môi.Nàng gạt những suy nghĩ vẩn vơ đó sang một bên, ngẩng đầu, giọng bình thường: "Em giúp người đăng ký nhé?""Được." Mục Nhược Thủy đáp, "Ra sofa ngồi, ta lười đứng."Phó Thanh Vi dùng số điện thoại của Mục Nhược Thủy để đăng ký một tài khoản WeChat mới. Vì đoán rằng Quán chủ cũng lười nghĩ tên tài khoản, nên nàng tự quyết định. Khi đến phần cài đặt tên, nàng hỏi: "Người muốn dùng tên gì?"Mục Nhược Thủy ban đầu bảo tùy ý, sau đó lại hỏi: "Em lấy tên gì?"Tên nickname mà con gái thường đặt làm sao nghiêm túc được, Phó Thanh Vi tuyệt đối không nhắc tới, nhân cơ hội hỏi: "Đạo trưởng, tên thật của người là gì?"Nàng biết cô có tôn hiệu là Từ Nhượng, đạo hiệu là Nhược Thủy, nhưng chắc hẳn vẫn còn một cái tên tục gia thật sự. Một số sư phụ thậm chí còn đặt đạo danh cho đệ tử (1).Mục Nhược Thủy dùng ngón trỏ chống lên trán, tựa người lười biếng trên sofa, nói: "Từ Nhượng?"Phó Thanh Vi: "......"Mục Nhược Thủy chỉ nghe được gọi là họ Mục từ những thiên kiêu (con trời) dám xâm phạm sau núi và tìm cái chết. Chiêm Anh và Chủ nhiệm Tuế thì kính cẩn gọi cô là Từ Nhượng Chân Nhân, còn lại cô không biết gì thêm, thậm chí đạo hiệu Nhược Thủy cũng không rõ bằng Phó Thanh Vi.Phó Thanh Vi: "Đó là tôn hiệu, không phải tên thật."Mục Nhược Thủy không bận tâm: "Hay em đặt cho ta một cái tên đi."Phó Thanh Vi cảm thấy như được ban đặc ân: "Điều này, điều này không hợp lẽ, phải không?" Nàng đặt tên cho một bậc tổ tông hơn trăm tuổi, thật sự giống như đi ngược quy luật tự nhiên."Có gì không hợp? Chỉ là một cái tên thôi.""Nói đi cũng phải nói lại, trước đây em không biết đạo hiệu của người là Nhược Thủy..." Phó Thanh Vi vừa cười vừa nhắc đến chuyện hiểu lầm trước đây."Nhược Thủy......" Mục Nhược Thủy lẩm bẩm một tiếng, hóa ra đây mới là đạo hiệu của cô. Khuôn mặt không chút biểu cảm, giọng nói lười biếng: "Em nói tiếp đi.""Khoa Trưởng Chiêm nhắc đến người, nói là Từ gì đó. Sau này ở Linh Quản Cục, Chủ nhiệm Tuế và mọi người gọi người là Cố vấn Mục. Lần đầu tiên lên núi, em cứ tưởng người tên Mục Từ, suýt nữa đã gọi vậy. May mà chưa nói ra, nếu không thật sự sẽ gây ra trò cười lớn."Người phụ nữ khẽ buông một tiếng cười nhẹ."Vậy gọi là Mục Từ đi.""Sao ạ?" Phó Thanh Vi ngây người."Tên của ta, Mục Từ.""......"Nàng thật sự đã đặt tên cho Quán Chủ, toàn thân Phó Thanh Vi như bị một cú sốc khiến đầu óc choáng váng, phải tựa vào sofa để giữ thăng bằng.Giữa hai người họ bây giờ rốt cuộc tính là quan hệ gì?Mục Nhược Thủy: "Không phải nói là nickname có thể sửa sao?"Phó Thanh Vi từ trong dòng suy nghĩ rối rắm kéo mình trở lại, linh hồn như trôi lơ lửng, chậm rãi đáp: "Phải, đúng vậy."Nàng choáng váng đặt nickname của Mục Nhược Thủy là: Mục Từ.Sau đó, Phó Thanh Vi mở WeChat của mình, tránh ánh mắt Mục Nhược Thủy, đổi tên "Nhà nước không bảo vệ phế vật" thành "A Phó Hồng Tuyết", tạm thời mượn tạm, dù sao đây cũng là một cái tên nghiêm túc.Phó Thanh Vi trở thành người bạn WeChat đầu tiên mà Mục Nhược Thủy thêm vào, thậm chí nàng còn lặng lẽ cài đặt chế độ ghim trò chuyện lên đầu.Mục Nhược Thủy chỉ vào chữ "A" trước tên nickname của Phó Thanh Vi, hỏi: "Đây là gì? Sao không giống chữ Hán?"Phó Thanh Vi bình tĩnh đáp: "Chỉ là một ký hiệu thôi, không có ý nghĩa gì."Sau đó nàng hướng dẫn cô một số chức năng cơ bản, Mục Nhược Thủy nhanh chóng nắm được, ôm lấy ứng dụng mới để nghiên cứu."Không phải người định đi tắm sao?""Không vội, trời còn chưa tối. Em đi làm ấm giường trước đi.""Dạ?""Em cứ ngủ trước, đừng bận tâm đến ta." Tốt nhất là ngủ lâu một chút, để lại nhiều mùi hương hơn.Phó Thanh Vi do dự vài bước, quay đầu lại hỏi: "Người sẽ không nhân lúc em ngủ mà lén trèo lên giường em đấy chứ?"Mục Nhược Thủy ngẩng đầu khỏi màn hình ứng dụng, đáp: "Khi nào muốn trèo, ta nhất định sẽ gọi em dậy.""......"Trên đường về phòng, Phó Thanh Vi bật cười.Sao tự nhiên lại nói chuyện mờ ám thế này...Điều khó tin là nàng bắt đầu cảm thấy thích kiểu mờ ám không có ý đồ xấu này.Thật là... ở một mình lâu quá, giờ có gì cũng cảm thấy ngon.Nàng đóng cửa phòng, cởi đồ và chui lại vào chăn, mở WeChat trả lời tin nhắn của Cam Đường.[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Tiến triển đến đâu rồi? Nữ chính A và nữ chính B đã "do" chưa?[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Sao tự nhiên đổi tên thế???[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Cả ảnh đại diện cũng đổi?! Chắc chắn có chuyện! Mình khuyên cậu trong vòng 3 phút phải khai thật ra, nếu không thì phim 18+ sẽ hầu hạ cậu đấy!Phó Thanh Vi: "......"Phải nói thật, hiện giờ nàng không chịu nổi việc bị ép xem phim 18+. Rất dễ đưa mình và quan chủ vào vai chính.[Phó Thanh Vi]: Vì mình vừa tìm được một công việc mới, muốn để lại ấn tượng tốt cho công ty.[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Chế độ đãi ngộ thế nào?[Phó Thanh Vi]: Sáu bảo hiểm và hai quỹ, lương sau thuế hai mươi nghìn, thử việc ba tháng.[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: ........[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Đúng là dân IT các cậu giỏi thật. Mình làm trợ lý luật sư sau khi tốt nghiệp, một tháng còn không chắc được ba nghìn, nản thật.[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Công ty đó tên gì, mình lên Thiên Nhãn tra giúp cậu xem sao.Phó Thanh Vi nói tên công ty công nghệ mà Linh Quản Cục dùng để ngụy trang. Nàng đã tra cứu trước đó, đây là công ty hợp pháp, phạm vi kinh doanh rõ ràng và thực tế, còn có người đại diện pháp lý. Chỉ là không biết đó có phải cấp cao của cục hay chỉ là một người được chọn ngẫu nhiên.[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Oa, mấy công ty kiểu cơ bản không tuyển dụng công khai này mà cậu cũng ứng tuyển được, đúng là chị em giỏi giang của mình! Đến lúc cậu được vào chính thức, phải mời mình một bữa thịnh soạn đó nhé.[Phó Thanh Vi]: Mời cậu ăn buffet hải sản đắt nhất.[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Sau khi được vào chính thức, nếu có cơ hội thì nhớ giới thiệu mình vào nha!!! Mức lương cao thế này, cái gì mình cũng có thể làm được. [Nước mắt ghen tỵ tuôn trào.jpg][Phó Thanh Vi]: Được![Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Mình thấy cái ID này chưa đủ ngầu, bảo sao không tìm được bạn gái. Hay là mình đổi sang một cái mới?[Phó Thanh Vi]: Đổi thành gì?[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Khổ luyện cơ vòng* siết chặt người thương, thấy thế nào?*Cơ vòng là nhóm cơ ở hậu môn và bàng quang, mấy ní muốn có thể tự search ảnh.[Phó Thanh Vi]: .......[Phó Thanh Vi]: [Thu tay lại đi, đừng làm loạn nữa.jpg][Phó Thanh Vi]: Đừng đổi nữa.[Khổ luyện cơ vòng siết chặt người thương]: Sao vậy?[Phó Thanh Vi]: Luyện cơ vòng cho chắc đã rồi hãy đổi, đỡ khiến bạn gái thất vọng lúc thực chiến.[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Có lý. [Gật đầu]Phó Thanh Vi nhấn vào ảnh đại diện, nhìn thấy cô ấy đã đổi lại nickname cũ, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.Nàng trò chuyện với Cam Đường thường xuyên như vậy, lỡ một ngày nào đó Mục Nhược Thủy nhìn thấy rồi hỏi ID này có ý nghĩa gì, chẳng lẽ nàng phải giải thích trực tiếp cho cô ấy sao?Ngay cả không cần thực hiện, chỉ cần giải thích thôi cũng đủ khiến nàng muốn chui xuống đất rồi.[Phó Thanh Vi]: Mình phải xem tài liệu dự án đây, không nói chuyện với cậu nữa.[Khỉ mẹ chạy trốn ở Hoa Quả Sơn]: Đi đi. Cậu đã là một động vật xã hội trưởng thành rồi, còn mình vẫn như Makka Pakka* [nhậm tay và chảy nước miếng.jpg]*Makka Pakka: nhân vật trong chương trình thiếu nhi của Anh tên In The Night Garden.Phó Thanh Vi dùng lý do tìm được công việc mới để thành công che giấu nguyên nhân đột ngột đổi ảnh đại diện, đồng thời nghĩ ra một nickname mới: [A Phó Thực Tập], rồi tự tay ghim khung chat với Mục Nhược Thủy lên đầu.[Chúng ta đã là bạn bè rồi, mau gửi lời chào đi nào!][Mục Từ]: [Tin nhắn thoại 5 giây]Phó Thanh Vi vừa định gửi tin nhắn cho cô thì nhận được tin nhắn thoại từ Mục Nhược Thủy. Đây có được xem là tâm linh tương thông không?Nàng cắn nhẹ môi dưới, không giấu được vẻ e thẹn và vui sướng, nhấn vào tin nhắn thoại rồi áp lên tai nghe."Ra ngoài, vào trong, ra ngoài, vào trong."Phó Thanh Vi không cần ai dạy cũng hiểu, đây là Mục Nhược Thủy đang ra lệnh cho nàng, đồng thời thử nghiệm tính năng ghi âm. Vì từ cuối cùng là "vào trong"......Phó Thanh Vi nhấn nút ghi âm, nói: "Đã rõ, em không ra ngoài, sẽ ở bên trong."[Mục Từ]: [Tin nhắn thoại 2 giây]Phó Thanh Vi nhấn mở.Mục Nhược Thủy nói: "Ngủ đi, đừng bận tâm đến ta."Phó Thanh Vi vứt điện thoại sang một bên, chìm vào giấc ngủ.Trên giường không chỉ có mùi của Phó Thanh Vi mà còn thoang thoảng hương thơm đặc biệt mà Mục Nhược Thủy để lại sau những ngày qua. Mùi hương tựa như hoa cỏ và gỗ, từng sợi như quấn lấy hơi thở của nàng.Phó Thanh Vi ngủ say, ý thức mờ mịt dần chìm vào cơn mê.Trong lúc đó, Mục Nhược Thủy có vào phòng một lần. Ban đầu định hỏi nàng có bộ đồ ngủ nào khác không, nhưng lại thấy nàng đang nằm bất tỉnh trên giường.Hương thơm đặc biệt trên người Mục Nhược Thủy chiết xuất từ một loại gỗ quý hiếm ở Tây Hải Tụ Quật Châu, kết hợp với nhiều dược liệu chế thành. Nguyên liệu và công thức gốc đã thất truyền từ lâu. Phó Thanh Vi đôi khi cảm thấy sự ảnh hưởng không phải là ảo giác. Mùi hương này thực sự có tác dụng mê hoặc tâm trí người phàm, thậm chí khiến họ rơi vào trạng thái hôn mê như bây giờ.Mục Nhược Thủy bắt mạch cho nàng, sau đó đặt tay nàng xuống.May mắn là mùi hương này không gây hại gì cho cơ thể người bình thường, chỉ là khiến giấc ngủ sâu hơn, thậm chí không mơ thấy gì.Cô đã đi đến cửa, nhưng lại quay trở lại.Đã vào phòng, cô đứng bên giường, cúi xuống vùi mặt vào cổ Phó Thanh Vi một hồi, cẩn thận không để lại dấu vết, lau sạch mọi vết nước, rồi thản nhiên rời đi.Sau đó, cô ngồi trên ghế sofa trong phòng khách và bắt đầu tự vấn.Không phải tự vấn về việc làm đúng hay sai, hay có thừa nước đục thả câu hay không, mà là nhận ra rằng tần suất mình làm những việc này ngày càng cao. Trong khoảng thời gian ngắn, cô đã uống máu của nàng, nếm nước mắt của nàng. Theo lý, như vậy đủ cho nhu cầu của cô trong một thời gian dài.Nhưng tại sao mỗi khi nhìn thấy nàng, cô lại không kìm được mà muốn đến gần, ôm thật chặt, thậm chí muốn hôn và cắn vào cổ nàng?Đây không phải là dấu hiệu tốt.Dù sao thì Phó Thanh Vi cũng sắp chết, nàng không thể sống hơn vài chục năm nữa.Còn cô thì có một cuộc đời bất tận.Có lẽ cô nên giảm bớt tần suất này.Dù là buffet cũng không nên ăn đến mức mỗi lần đều làm mình no căng.*Phó Thanh Vi ngủ một giấc từ chiều đến chín giờ tối, bị đói mà tỉnh dậy. Cảm giác trống rỗng trong dạ dày thúc đẩy nàng lê mình ra khỏi giường, đôi chân mềm nhũn như sợi mì, chầm chậm bước đến tủ lạnh trong phòng khách, vừa mở cửa tủ vừa ngáp dài.Phó Thanh Vi cầm hai quả trứng và một nắm rau, chậm rãi đi vào bếp.Bốp-Chiếc tô nhựa đầy nước rơi xuống đất, phát ra một tiếng động lớn.Phó Thanh Vi chậm một nhịp, nhìn xuống dưới chân, lại mơ hồ nhìn đôi tay thon dài khỏe mạnh của mình, dường như không hiểu tại sao nàng lại không giữ nổi một chiếc tô.Nàng định cúi xuống nhặt, nhưng vừa cúi đầu đã cảm thấy chóng mặt dữ dội. Căn bếp nhỏ hẹp trong tầm mắt xoay tròn như một chiếc kính vạn hoa đen trắng.Đôi chân mềm nhũn, mặt đất như nhấp nhô dưới chân. Nàng không đứng vững, mắt tối sầm, ngã ngửa về phía sau.Tuy nhiên, gáy nàng không bị đập xuống đất như dự đoán, một bàn tay đã kịp thời ôm lấy eo nàng từ phía sau. Lưng nàng tựa vào một cơ thể mềm mại và ấm áp.Phó Thanh Vi nhắm mắt, yếu ớt nói: "Em......""Đừng nói gì cả."Mục Nhược Thủy bế nàng ra khỏi bếp, đặt lên chiếc sofa dài trong phòng khách. Ban đầu định đưa nàng về phòng ngủ, nhưng lại nghĩ có lẽ tình trạng của nàng hiện tại là do đã nằm trên chiếc giường mà cô từng ngủ. Với thân thể phàm trần, nàng không thể chịu đựng được quá nhiều hương thơm khác lạ.Mục Nhược Thủy ấn nhẹ vài huyệt đạo trên cơ thể nàng, lẩm bẩm vài câu chú, rồi đứng sang một bên, chờ nàng từ từ hồi phục.Ánh mắt cô hơi trầm ngâm.Theo lý mà nói, lần trước Phó Thanh Vi đã nằm trong chiếc quan tài mà cô đã sử dụng suốt trăm năm, lẽ ra nó còn nhiều âm khí hơn chiếc giường trong phòng ngủ, nhưng khi đó nàng không phản ứng nghiêm trọng như bây giờ.Liệu có phải do nàng vừa bị cô hút máu, cơ thể yếu hơn, nên dễ bị ảnh hưởng?Hay vì thời gian cả hai ở bên nhau quá lâu, âm khí xâm nhập kết hợp với hương thơm khiến lượng tích tụ đạt đến mức bùng phát hôm nay?Dù là lý do nào, giờ đây Phó Thanh Vi nằm đó, sắc mặt tái nhợt, yếu ớt, đôi mắt nhắm nghiền.Mục Nhược Thủy dùng Chúc Yêu Thuật tạm thời đẩy nhanh quá trình hồi phục của nàng, sau đó quay lại bếp, nhặt chiếc tô rơi lên, lau sạch nước trên sàn.Máy hút mùi bắt đầu hoạt động kêu ù ù.Trứng được cô đập vào tô một cách gọn gàng, tiếng khuấy đều vang lên nhịp nhàng.Hành tỏi được phi thơm, cà chua cắt miếng cho vào chảo nóng xào ra nước sốt chua ngọt, thêm nước đun sôi, rồi cho mì vào. Rau xanh và trứng chiên được thêm vào sau cùng. Cuối cùng, món ăn được dọn ra, rắc lên một chút hành lá xanh.Phó Thanh Vi ngửi thấy mùi thơm liền đi đến bàn ăn ngồi xuống, nhìn tô mì trứng cà chua nóng hổi trước mặt.Mục Nhược Thủy cầm đôi đũa và một chai dầu mè từ bếp đi ra, đưa đũa cho nàng, hỏi: "Khá hơn chưa?"Phó Thanh Vi: "Tốt hơn nhiều rồi."Nàng mở chai dầu mè, rưới một chút lên tô mì, nói: "Có lẽ vừa rồi là do đói quá, đường huyết thấp nên mới ngất. Cảm ơn đạo trưởng."Nàng không nhắc gì đến việc "lại nấu cơm cho em", nếu không Quán chủ nhất định sẽ bực mình.Mục Nhược Thủy chỉ khẽ "ừ" một tiếng, không biểu lộ thái độ.Phó Thanh Vi trộn mì, cúi đầu ăn. Mì vừa mới nấu xong còn nóng, nàng thổi nhẹ vài cái rồi tiếp tục ăn, chuyên chú và nghiêm túc.Nàng không nhận ra hôm nay Mục Nhược Thủy ngồi đối diện có chút khác lạ, là một vẻ dịu dàng và thương yêu hiếm thấy.Đợi đến khi Phó Thanh Vi ăn được một nửa, tốc độ chậm lại, ánh mắt vốn đang thoáng vẻ dịu dàng của Mục Nhược Thủy cũng thu lại, cô nói: "Em quá yếu, nên mới bị ngất."Phó Thanh Vi ngẩng đầu: "???"Ngoại trừ khi còn nhỏ, đây là lần đầu tiên nàng nghe người khác nói mình yếu.Mục Nhược Thủy không chút do dự bổ thêm: "Yếu đến mức tay không trói nổi con gà."Phó Thanh Vi đặt đũa xuống, xoay cổ sang phải, ánh mắt dừng lại ở xà đơn trong phòng khách. Nàng mỗi sáng đều tập kéo xà và gập bụng ở đó, cô đã quên sao? Vài ngày trước còn khen cơ bụng nàng đẹp mà.Thà chịu chết chứ không chịu nhục!Chỉ một lần tụt đường huyết thôi mà đã muốn phủ nhận toàn bộ thành quả tập luyện nhiều năm của nàng sao?Thể chất của nàng, xét trong phạm vi người thường, không phải là quá tệ. Dáng người cân đối, cao ráo, không thiếu sức mạnh và sự linh hoạt. Nhưng nếu đặt trong phạm vi siêu nhiên, nàng lại chẳng chịu nổi một đòn, cũng chẳng khác gì người thường.Nàng đúng là sẽ chết, nhưng đó phải là mấy chục năm sau, khi cô tận mắt nhìn nàng sống một cuộc đời trọn vẹn, nằm trong vòng tay cô và nhắm mắt lại mãi mãi, không bao giờ tỉnh lại.Chứ không phải chỉ trong vài năm ngắn ngủi, vì ở bên cô mà cơ thể ngày càng suy yếu, như ngọn đèn dầu cạn kiệt.Vì thế.Mục Nhược Thủy nói: "Từ hôm nay, ta sẽ dạy em một bộ pháp điều hòa hơi thở, giúp em mạnh khỏe, an thần, cố định hồn phách."Phó Thanh Vi vốn định đứng dậy phản bác, nghe vậy liền lập tức ngồi xuống, cúi đầu giấu đi niềm vui trong lòng.Mục Nhược Thủy nói: "Em phải luyện tập chăm chỉ, không được lười biếng." Nếu không, cái giá phải trả chính là sinh mạng của nàng.Cô biết Phó Thanh Vi là người nghiêm túc, tuyệt đối không qua loa, nhưng việc này không thể mạo hiểm chút nào.Phó Thanh Vi đồng ý ngay.Mục Nhược Thủy: "Ngẩng đầu, nhìn vào mắt ta mà trả lời."Phó Thanh Vi ngẩng mặt lên, nghiêm túc đáp: "Dạ!"Nàng cảm thấy câu này đến cuối chắc hẳn cần thêm gì đó, nên trong lòng âm thầm bổ sung một từ: sư phụ."Ăn cơm trước đi, ăn xong rửa chén, rồi ra phòng khách tìm ta.""Dạ."Phó Thanh Vi cúi đầu ăn mì, vì ăn vội nên bị sặc, tay chống lên bàn, ho khan không ngừng. Nàng vừa định đứng dậy đi tìm nước thì một ly nước đã được đưa đến, bàn tay thon dài, các khớp xương rõ ràng, gương mặt điềm tĩnh của Mục Nhược Thủy hiện ra trước mắt."Ăn chậm thôi, cơ thể em chưa hồi phục. Ta đã nói sẽ dạy em thì nhất định sẽ dạy, không thất hứa.""Em đâu có sợ người thất hứa." Phó Thanh Vi uống nước, dần điều hòa lại nhịp thở, nói: "Em chỉ sợ người phải chờ lâu... à, ý là em chờ lâu quá thôi."Mục Nhược Thủy: "......"Cô không nhịn được nói: "Dạy em chỉ là tiện tay, không có ý gì, làm gì có chuyện chờ đợi ở đây?"Cãi bướng đúng là thiên phú.Phó Thanh Vi cười tươi: "Vâng, là em lỡ lời, em đang kiểm điểm đây."Nhìn ánh mắt cong cong đầy ý cười của nàng, đôi mắt phượng vốn sắc sảo nay thêm vài phần ranh mãnh, đáng yêu thì có đáng yêu, nhưng cũng thật đáng ghét.Mục Nhược Thủy giật lấy ly nước nàng uống còn dở: "Em mà ăn nhanh, sặc chết thì ta không cần dạy nữa."Phó Thanh Vi suýt nữa lại sặc.Nàng cười khẽ vài tiếng, nhìn lại thì thấy ly nước vẫn đặt trên bàn.Phó Thanh Vi chống cằm, ánh mắt hướng về bóng dáng người phụ nữ đang quay lưng về phía nàng, hướng ra ban công ngoài trời và ngắm trăng, tay chắp sau lưng. Tà áo đạo bào dài khẽ tung bay trong gió, chiếc cằm ngẩng lên lộ đường nét thanh tú, tựa như tiên nữ dưới trăng.Không biết bao lâu trôi qua, Phó Thanh Vi như bừng tỉnh khỏi giấc mơ, gắp lấy mì đã nguội một nửa cho vào miệng.Hàng mi nàng khẽ rung nhẹ.......Sau khi dọn dẹp xong nhà bếp, rửa tay và lau khô, Phó Thanh Vi bước vào phòng khách. Mục Nhược Thủy đã ngồi trên sofa, nhắm mắt chờ nàng.Phó Thanh Vi làm theo cô, bắt chước tư thế ngồi thiền, đặt chân vào đúng vị trí. Nhờ rèn luyện nhiều năm, cơ thể nàng dẻo dai, học tư thế ngồi thiền cơ bản cũng dễ dàng hơn.Về sau còn rất nhiều lợi ích khác nữa.Mục Nhược Thủy không mở mắt, nói: "Thổ nạp (nhả ra nạp vào), cách nói đơn giản chính là hô hấp. Hô hấp vốn không có quy tắc cố định, cũng không cần tư thế nhất định, nhưng người mới học phải nhờ đến ngồi thiền để tập trung tinh thần, luyện khí. Vì vậy, giai đoạn đầu em nhất định phải kiên trì ngồi thiền mỗi ngày, không được gián đoạn.""Hiểu rồi."Phó Thanh Vi chưa từng thấy quan chủ ngồi thiền, hẳn là thổ nạp đã hòa vào hơi thở của cô, trong từng hành động, mỗi bước đi, mọi tư thế đều là tu hành.Bao giờ nàng mới đạt được cảnh giới như vậy đây?E rằng ngoài sự chăm chỉ nỗ lực, còn cần có thiên phú hiếm thấy.Phó Thanh Vi hít sâu một hơi, tĩnh tâm lại.Mục Nhược Thủy thu chân, đứng dậy từ bên ghế sofa, chỉnh lại những lỗi nhỏ trong tư thế của nàng, nhìn sâu vào đôi mắt Phó Thanh Vi đang hướng về mình, nói: "Thổ nạp có thể dưỡng khí, khí lưu chuyển khắp cơ thể, khi vận dụng thành thạo có thể bảo vệ thân thể, cũng có thể phát ra bên ngoài."Phó Thanh Vi liên tưởng đến «Kim Quang Chú», giơ tay hỏi: "Có phải là 'Thiên địa huyền tông, vạn khí bản căn' loại khí đó không?"Mục Nhược Thủy gật đầu."Đúng vậy, khi khí/气 hoá thành hình chính là 'khí/炁'. Khí được chia thành tiên thiên chi khí và hậu thiên chi khí, không phân cao thấp. Yêu, quỷ, ma do chủng tộc khác nhau mà sinh ra đã có khí; người, tinh, quái có thể thông qua tu luyện hậu thiên để đạt được khí. Hậu thiên chi khí cũng lấy từ trời đất, vì thế không có sự hơn kém." (2)"Vậy có thể hiểu đó là 灵气/ linh khí không?"Mục Nhược Thủy mím môi, nhận ra mình nói hơi nhiều, nhưng Phó Thanh Vi lại suy luận được bản chất của khí từ những lời này."Có thể." Cô nói, "Tay em không cần giơ cao như vậy, đây không phải lớp học, ta cũng không phải giáo viên của em.""Xin lỗi, em không để ý." Phó Thanh Vi hạ tay xuống, dù sao nàng vẫn là một sinh viên đang đi học.Nếu nói 炁/ khí chính là 灵气/ linh khí, nàng chăm chỉ luyện thổ nạp, liệu có ngày nào đó có thể tu luyện thành linh khí, truyền vào lúc vẽ bùa, không cần phải cắn đầu lưỡi nữa, và có thể trở thành một đạo sĩ thực thụ.Mục Nhược Thủy nhìn thấu ý nghĩ của nàng, nói: "Thổ nạp chỉ là nhập môn, có luyện được khí hay không còn tùy thuộc vào căn cốt của từng người. Ở thời đại này, đạo sĩ không ít, nhưng người có linh khí chỉ một trong mười mà thôi."Phó Thanh Vi nghĩ một lúc: "Lần trước em đến Linh Quản Cục, có một cố vấn tên là Khâu Nguyệt Bạch nói em có 'yểm cốt', Chủ nhiệm Tuế cũng bảo em rất hợp với tu đạo, còn nói không chừng có thể được ghi danh trong sách tiên. Là thật sao?"Mục Nhược Thủy khẽ hừ một tiếng, nói: "Yểm cốt thôi mà, ta cũng có."Phó Thanh Vi sáng tỏ: "Vậy nên đạo trưởng mới lợi hại như vậy sao?"Mục Nhược Thủy: "......"Phó Thanh Vi vốn chỉ muốn xác thực xem yểm cốt nghe có vẻ mê tín này là thật hay giả, nhưng trước mặt là một ví dụ sống động, không nghi ngờ gì nữa, như tiếp thêm một liều thuốc an thần cho nàng. Chỉ cần nàng chăm chỉ tu luyện, dù không lợi hại như Quán chủ Mục, cũng có thể đuổi kịp Khoa trưởng Chiêm đúng không?Mục Nhược Thủy thấy nàng vui vẻ, tưởng nàng đang tự mãn, liền trầm giọng nhắc nhở: "Không được vì thiên phú mà lười biếng."Điều này gián tiếp khẳng định sự hiếm có của yểm cốt.Phó Thanh Vi thầm nghĩ, nếu nàng cố gắng thêm nữa, biết đâu có thể đạt được một phần mười của Quán Chủ.Phó Thanh Vi giơ tay thề: "Tuyệt đối không lười biếng, nếu em lười, trời giáng sét, phạt em cả đời này không được gặp Quán chủ!"Mục Nhược Thủy lúc này mới gật đầu, nói: "Ở đây ta có một bộ khẩu quyết luyện thổ nạp, em hãy ghi nhớ.""Dạ."Phó Thanh Vi mở điện thoại, bật chức năng ghi âm.Mục Nhược Thủy liếc nhìn qua, không hỏi đó là gì. Nhưng khi cô đọc xong khẩu quyết, Phó Thanh Vi nhẹ nhàng chạm vào màn hình, giọng nói của cô lập tức phát ra từ chiếc điện thoại, không sai lệch chút nào.Mục Nhược Thủy: "......"Ngày xưa nếu có thứ này, cần gì sư phụ phải dạy đi dạy lại. Có những khẩu quyết và pháp chú không được ghi chép bằng văn tự, gặp phải người học chậm, có khi phải dạy hàng chục, hàng trăm lần, nói đến khô cả cổ họng.Phó Thanh Vi vừa nghe vừa lấy bút ra, cẩn thận ghi lại vào sổ, sau đó hỏi cô xác nhận từng chữ cho đúng rồi mới bắt đầu học thuộc."Học thuộc xong phải tiêu hủy, tuyệt đối không được truyền ra ngoài."Mục Nhược Thủy dặn dò từ bên cạnh, sau đó quay người đi về phía phòng ngủ: "Em từ từ học, ta đi nghỉ trước đây."Phó Thanh Vi đưa mắt nhìn theo bóng dáng cô rời đi."Đa tạ sư... đạo trưởng."***Lời tác giả:Vợ chỉ có thể là sư phụ, vì vậy đạo trưởng chính là muốn làm sư phụ. Ý tôi là, sư phụ chính là vợ đó! (⚫_⚫)Tiến độ thu nhận đồ đệ đạt 90%, để lại bình luận là tăng tốc liền-- không biết nói gì thì cứ 'a a a a a' là được!Chú thích: hơi nhiều chú thích(1)
尊号/ Tôn hiệu: Tên dành riêng cho các bậc bề trên, bày tỏ sự kính trọng道号/ Đạo hiệu: Tên khi xuất gia俗家/ Tục gia: Tên do cha mẹ đặt道名/ Đạo danh: Tên theo Đạo giáo(2)
气/ Khí:Là khái niệm phổ biến, biểu thị hơi thở, không khí, và các hiện tượng thiên nhiên. Thường dùng trong ngữ cảnh đời sống hàng ngày, chẳng hạn như không khí, khí hậu, hoặc nội khí trong cơ thể.炁/ Khí: Là một khái niệm siêu nhiên và mang tính tâm linh, đặc biệt gắn với Đạo giáo. Chữ 炁 được cấu tạo từ 火 (lửa) và 气 (khí), biểu thị sự kết hợp giữa năng lượng sống (khí) và sức mạnh tâm linh (lửa). Nó tượng trưng cho năng lượng nguyên thủy, tinh khiết nhất trong vũ trụ.先天之炁/ Hậu tiên chi khí: Thừa hưởng từ cha mẹ. Bản chất là thuần khiết cố định, nguồn gốc của sự sống. Tập trung ở thận và đan điền.后天之炁/ Hậu thiên chi khí: Hấp thụ từ thức ăn, không khí và môi trường sống, giúp hỗ trợ và bổ sung năng lượng. Tập trung ở phổi, tỳ và khắp cơ thể, có thể tăng cường bằng chế độ ăn uống và tu luyện.妖/ Yêu: Thường là động vật, thực vật hoặc vật vô tri giác tu luyện lâu năm và hóa thành hình dạng con người hoặc quái vật. Yêu thường có phép thuật, nhưng không phải lúc nào cũng độc ác. Có loại yêu thiện lương và yêu quái gây hại.鬼/ Quỷ: Là linh hồn của người hoặc sinh vật đã chết, thường không siêu thoát và tồn tại dưới dạng hồn ma.魔/ Ma: Bản chất là hiện thân của tà khí, ác tâm, hoặc sức mạnh đen tối. Khác với yêu quái hoặc quỷ, ma thường có nguồn gốc từ thế lực lớn hơn.精/ Tinh: Là các thực thể hoặc sinh vật không phải người, nhưng đã có linh tính sau một thời gian dài tu luyện hoặc hấp thụ năng lượng tự nhiên. Tinh linh thường mang hình thái đẹp đẽ怪/ Quái: Là những sinh vật kỳ lạ, thường gây sợ hãi hoặc có ngoại hình và hành vi khác thường.
尊号/ Tôn hiệu: Tên dành riêng cho các bậc bề trên, bày tỏ sự kính trọng道号/ Đạo hiệu: Tên khi xuất gia俗家/ Tục gia: Tên do cha mẹ đặt道名/ Đạo danh: Tên theo Đạo giáo(2)
气/ Khí:Là khái niệm phổ biến, biểu thị hơi thở, không khí, và các hiện tượng thiên nhiên. Thường dùng trong ngữ cảnh đời sống hàng ngày, chẳng hạn như không khí, khí hậu, hoặc nội khí trong cơ thể.炁/ Khí: Là một khái niệm siêu nhiên và mang tính tâm linh, đặc biệt gắn với Đạo giáo. Chữ 炁 được cấu tạo từ 火 (lửa) và 气 (khí), biểu thị sự kết hợp giữa năng lượng sống (khí) và sức mạnh tâm linh (lửa). Nó tượng trưng cho năng lượng nguyên thủy, tinh khiết nhất trong vũ trụ.先天之炁/ Hậu tiên chi khí: Thừa hưởng từ cha mẹ. Bản chất là thuần khiết cố định, nguồn gốc của sự sống. Tập trung ở thận và đan điền.后天之炁/ Hậu thiên chi khí: Hấp thụ từ thức ăn, không khí và môi trường sống, giúp hỗ trợ và bổ sung năng lượng. Tập trung ở phổi, tỳ và khắp cơ thể, có thể tăng cường bằng chế độ ăn uống và tu luyện.妖/ Yêu: Thường là động vật, thực vật hoặc vật vô tri giác tu luyện lâu năm và hóa thành hình dạng con người hoặc quái vật. Yêu thường có phép thuật, nhưng không phải lúc nào cũng độc ác. Có loại yêu thiện lương và yêu quái gây hại.鬼/ Quỷ: Là linh hồn của người hoặc sinh vật đã chết, thường không siêu thoát và tồn tại dưới dạng hồn ma.魔/ Ma: Bản chất là hiện thân của tà khí, ác tâm, hoặc sức mạnh đen tối. Khác với yêu quái hoặc quỷ, ma thường có nguồn gốc từ thế lực lớn hơn.精/ Tinh: Là các thực thể hoặc sinh vật không phải người, nhưng đã có linh tính sau một thời gian dài tu luyện hoặc hấp thụ năng lượng tự nhiên. Tinh linh thường mang hình thái đẹp đẽ怪/ Quái: Là những sinh vật kỳ lạ, thường gây sợ hãi hoặc có ngoại hình và hành vi khác thường.