[BHTT - edit ] NỮ THẾ TỬ - Vu Hoan
CHƯƠNG 154 : PHỤ TỬ CÙNG QUÂN THẦN
CHƯƠNG 154 : PHỤ TỬ CÙNG QUÂN THẦN
Yến vương đăng vị, đại xá thiên hạ, bắt tay chỉnh đốn triều cương, tu sửa thành trì, tuyên bố cáo động viên nạn dân.Điện càn thanh. Hoàng đế ngồi ngay ngắn trên điện, cổn long bào phiên vương của Yến vương đã được đổi thành hoàng sắc cổn phục, trên bả vai có những đường vân, rồng bay cực kì bắt mắt."Bệ hạ, Yến vương điện hạ đã tới." Thái giám đi vào bẩm báo sau đó lui về sau.Yến vương vội vã đăng cơ, liền sắc phong Hoàng Hậu, việc lập Thái tử được bách quan dâng tấu, nhưng Hoàng đế vẫn do dự, trước đêm sắc lập hắn gọi Triệu Hi Ngôn vào điện.Triệu Hi Ngôn bôn ba bên ngoài, người đầy mệt mỏi bước vào diện, tiến lên quỳ sát nói "Thần Triệu Hi Ngôn, khấu kiến bệ hạ, bệ hạ thánh cung vạn phúc."Hoàng đế cũng không muốn nhìn Triệu Hi Ngôn ở nơi kia, liền hỏi "Kinh thành không có Yến vương phủ, ngươi đang ở nơi nào?""Trường an nhai cùng Đại thông nhai ở phủ Tấn Dương công chúa." Triệu Hi Ngôn thẳng thắn trả lời."Thiên bộ lang vừa mới gặp chém giết, Tấn Dương công chúa phủ quá mức xúi quẩy."Hoàng đế nói.Ý của hắn là không thích Triệu Hi Ngôn ở lại công chúa phủ.Triệu Hi Ngôn rơi vào trầm mặc, Hoàng đế lại nói: "Ngươi là đích tử của trẫm, Hoàng tử không thể ở lại công chúa phủ.""Đông cung đã xây dựng một toà thân vương phủ, ngươi tuyển chọn hạ nhân, sau đó vào ở, làm phủ đệ của mình." Hoàng đế nóiNghĩa bóng chính là để Triệu Hi Ngôn lựa chọn vị trí thân vương hoặc Thái tử, Triệu Hi Ngôn dập đầu nói : "Thần, xin nghe theo bệ hạ sắp xếp."Hoàng đế giãn lông mày, sau đó nói "Vị trí trữ quân cùng Tấn Dương công chúa, ngươi chỉ có thể lựa chọn một trong hai."Triệu Hi Ngôn mở mắt nhìn sàn nhà đen thui truóc mặt, sau đó nhắm mắt đáp "Thần chọn... Tấn Dương công chúa."Hoàng đế nghe xong đập bàn đứng dậy nói "Ngươi..." sau đó phất tay áo nói "Đây chính là ngươi nói, ngươi lại vì một nữ tử, liền giang sơn này cũng không cần?""Hài nhi sẽ đâu có nói muốn ngồi lên vị trí đó?" Triệu Hi Ngôn hỏi ngược lại.Hoàng đế nhìn chằm chằm Triệu Hi Ngôn, nắm chặt tay nói "Ngươi đang trách vi phụ sao?"Triệu Hi Ngôn vội vã dập đầu giải thích "Hài nhi không dám."Hoàng đế sau đó đi tới trước mặt Triệu Hi Ngôn nâng nàng dậy nói "Ngươi còn trẻ, ngày sau còn dài, Thái tông dòng dõng đông đảo, từ tôn thất trung chọn cũng được.""Phụ thân, người hi vọng ta có thể kế vị, vì sao người lại muốn bắt một nữ nhân để làm điều kiện cùng mượn cớ." Triệu Hi Ngôn không hiểu nhìn chằm chằm phụ thân mình nói "Lẽ nào hài nhi chọn Tấn Dương công chúa, liền không thể đảm nhiệm được sao?"Hoàng đế nhướn mày, xoay người nói "Ai cũng có thể, bao quát cả nữ tử thanh lâu kia, ta có thể khoan dung, nhưng Tấn Dương công chúa tuyệt đối là không thể."Triệu Hi Ngôn lần nữa quỳ sát nói "Vậy xin bệ hạ, đem phong hào Yến vương ban cho thần, chỉ cần là phong hào, không cần đất phong."Hoàng đế xoay người "Yến vương??'Triệu Hi Ngôn dập đầu nói "Thần tự mình biết không hợp quy củ, đây là phong hào của phụ thân, thần là con của người, chỉ muốn giống như người."Triệu Hi Ngôn nói một câu làm Hoàng đế xúc động, từ biệt đã năm năm, tình cảm của hai cha con nhạt đi rất nhiều, có lẽ hài tử đã lớn. không còn là đứa nhỏ trước kia hắn đỡ trên gáy đi xem xiếc thú, hài tử đã trưởng thành."Được, trẫm đáp ứng ngươi." Hoàng đế xoay người chắp tay sau lưng nói"Quốc không thể không có Hậu, chuyện dời đô chưa thể thực hiện được, ngươi đi Bắc bình phủ, đem mẫu thân ngươi đón về đây, ngươi đã gần đến tuổi xuất giá, trẫm sẽ mệnh công bộ xây dựng một toà Yến vương phủ ở kinh thành.""Tạ long ân của bệ hạ, thần, tuân chỉ." Triệu Hi Ngôn dập đầu nóiHoàng đế phất phất tay, Triệu Hi Ngôn đứng dậy lui ra, cũng không lâu lắm, Hoáng đế bước từng bước tới ghế, sau đó ngồi xuống "Đại lang."Một người trẻ tuổi mặc phi sắc công phục, từ trong thiên điện đi ra "Bệ hạ."Hoàng đế vẫy tay nói "Đến, bồi trẫm chơi cờ."Viên quan liền nghe theo phân phó, tiến đến sau đó ngồi xuống, Hoàng đế nói: "Ngươi viết chiếu thư đăng cơ cùng công văn bố cáo, trẫm vô cùng thưởng thức, nếu nhị lang được một nửa hiểu chuyện như ngươi, trẫm đã không phải suy nghĩ nhiều"Viên quan hạ xuống một quân cờ, cười nói: "Bệ hạ đã quên rồi sao, nhị lang mới chỉ là đứa nhỏ mới cập quan chi niên, mà thần, từ lâu đã khôn lớn, biết ên làm gì hay không làm gì.Tính tình của nhị lang, có chút giống bệ hạ, trong lòng muốn làm chuyện gì, chắc chắn sẽ làm bằng được, không thay đổi.Việc năm đó biết bao hung hiểm, nếu như bệ hạ không vì di mẫu, liều lĩnh làm, năm đó ngài không sợ tiên đế hoài nghi sao?"Hoàng đế hạ xuống một quân cờ, hắn chưa đáp, viên quan lại đi một bước, sau đó nói."Thần luôn hâm mộ nhị lang. có phụ mẫu yêu thương, cũng vì di mẫu mà vui mừng, có một trượng phu như vậy."Viên quan liên tiếp nói, Hoàng đế than thở nói "Trẫm..."Bệ hạ kiêng kỵ Tấn Dương công chúa, vì nàng là con gái của tiên đế, cũng là cháu ngoại của Lý thị bộ tộc. bệ hạ sợ nhị lang lạc lối, thứ cho thần có một lời muốn nói." Viên quan đứng dậy chắp tay nói"Cứ nói đi đừng ngại." Hoàng đế ra hiệu cho hắn ngồi xuống."Không biết bệ hạ có nghĩ tới hay không, nguyên nhân việc nhị lang sở dĩ kiên định với lựa chọn của mình.Thần tin tưởng, nhị lang tuyệt đối sẽ không phân biệt, địch hay ta. Bệ hạ không tín nhiệm Tấn Dương công chúa, sao không triệu nàng vào cung để hỏi, bệ hạ tự mình thăm dò." Viên quan nói.Yến vương vuốt râu, nheo mắt rơi vào trầm tư.Ngày hôm sau.Hàn lâm viện soạn chỉ, lễ bộ tạo sách, Hoàng đế ở phụng thiên điện sắc phong Triệu Hi Ngôn làm Yến vương, hành động này làm văn võ bá quan không rõ.Tả thừa của Yến vương phủ, vào kinh kế nhiệm chức vụ của Lại bộ thượng thư, thấy Thế tử dùng phong hào của bệ hạ trước kia làm phong hào cho mình, liền dẫn quần thần dâng sớ, mời Hoàng đế lập Thế tử làm Thái tử, lại bị Hoàng đế từ chối.Tân quân kế vị, dựa vào sát phạt, trong tay cầm quyền sinh sát, uy vọng cực cao, bách quan không giám đắc tội, chỉ nghe theo chiếu thư.Sau khi thân vương được lập, việc tu sửa xây dựng toà thân vương phủ cũng được bắt đầu, các quan nghị luận sôi nổi "Thiên hạ này đều đồng lòng, để bệ hạ đăng cơ, việc Thế tử trấn thủ phía sau có công, là chuyện rõ ràng. Thế tử lại là đích tử, vốn nên lập là trữ quân, vì sao chỉ được lập làm thân vương? việc này không hợp lý.""Thế tử được phong làm Yến vương, dùng lại phong hào của bệ hạ, điều này là cấm kị, giờ bệ hạ lại phong thân vương cho Thế tử, bệ hạ có dụng ý gì?""Bệ hạ phong hào cho Thế tử, cũng đã công nhận năng lực của Thế tử, Yến vương, phong hào này không phải ai cũng có thể dùng.""Nếu như bệ hạ tán thành, vì sao không phong Thái tử, chỉ có Thái tử mới danh chính ngôn thuận kế thừa đại thống.""Nào ai biết suy nghĩ trong lòng bệ hạ đây."Sau khi nhận sắc phong, Triệu Hi Ngôn trở về Công chúa phủ. bên trong phủ đã thay đổi hết hạ nhân cùng nội thị, cũng có mật thám giám sát, phủ hán vương cũng vậy, Vương Thục phi được phong làm Thái phi, cho phép xuất cung cùng nhi tử của mình Hán vương sống cùng một chỗ, Vương thị cũng gãy rụng rời rạc, bị Hoàng đế gạt hết.Càn thanh cung.Tẩm cung này, hiện giờ đã đổi chủ, Tấn Dương đi vào điện, nàng chẳng xa lạ gì nơi này, hiện giờ nơi này cũng không còn là nhà của nàng nữa.Từng có lúc nàng cảm thấy từng viên ngói ở nơi này,cũng làm nàng cảm thấy không thở được.Phụ thân nàng chết ở đây, trong lòng nàng cũng không có chút cảm xúc, đôi mắt nàng lạnh lẽo, nhìn người trên điện, hành lễ "Tấn Dương khấu kiến bệ hạ."Hoàng đế ngồi thẳng, lần này hắn cẩn thận quan sát nữ tử trước mặt, khuôn mặt, dáng người, sau đó nói "Quả thực ngươi là nữ tử trẻ tuổi, có sắc đẹp xuất chúng.""Bệ hạ đã quá khen." Tấn Dương phúc thân nói "Tuổi thanh xuân rồi cũng trôi qua, dung nhan có đẹp hơn nữa, bất cứ lúc nào cũng kết thúc, chung quy cũng chỉ là một túi ra làm đẹp mắt mọi người."Hoàng đế thay đổi sắc mặt, cũng không còn là Yến vương dơ kiếm muốn chém nàng, hắn nói "Trẫm nghe nói nhị lang ở kinh thành, được ngươi chăm sóc.""Nhị lang là đường đệ của Tấn Dương, người làm Tỷ tỷ không phải nên chiếu cố đệ đệ sao?" Tấn Dương không sợ hãi mà đáp."Ngươi nếu biết quan hệ của các ngươi là tỷ đệ, vì sao còn muốn đi chêu chọc nhi của ta?" Hoàng đế chất vấn nói."Trêu trọc?" Tấn Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoàng đế, hỏi "Bệ hạ tín nhiệm nàng sao?"Hoàng đế không đáp, Tấn Dương lại nói"Bệ hạ không tín nhiệm nàng, vì lẽ đó không tin những gì nàng nói, mà đối với ta, bệ hạ là kẻ thù giết cha, giết phụ mẫu huynh đệ của ta, bệ hạ sợ ta sẽ lợi dụng nàng mà trả thù."Hoàng đế xoay người, nhìn chằm chằm biển hiệu trên đại điện, sau đó nói "Trẫm không tin, ngươi tiếp cận nàng mà không có mục đích, nhị lang tiếp cận ngươi là để dễ dàng hành động, còn ngươi, trẫm không thể tín nhiệm.Kể cả không có tầng thù hận này, ngươi và nàng tuyệt đối không thể."Tấn Dương đương nhiên biết, nếu không có thù hận việ các nàng là đồng tông tỷ đệ, sẽ khiến người trong thiên hạ trỉ chích lên án.Đặc biệt là những quan văn ảnh hưởng từ nho học, không chỉ tiên đế, ngay cả yến vương cũng vậy.Tư tưởng ngàn năm, lễ giáo truyền theo đời, sẽ không vì một người mà thay đổi, đặc biệt là quân chủ, bị vô số con mắt dõi theo, mỗi hành động, mỗi cử chỉ đều liên quan đến thiên hạ.Tấn Dương không muốn giao lưu nhiều với Tân đế, ở trong lòng nàng, Yến vương là kẻ gian dối, hắn nhẫn nhịn nhiều năm để làm phản.Triệu Hi Ngôn thì cố chấp, để mất vị trí Thái tử, điều này làm nàng trog lòng vô cùng hổ thẹn, thế nên nàng phải giải thích với người mà mình không thích, nàng nói:"Bệ hạ là đang sợ Tấn Dương thao túng Thế tử, nhưng Thế tử cũng thao túng ta.Nàng vô số lần có thể chết trong tay ta, vô số lần ta có cơ hội ra tay, có thể thay đổi thời cuộc.Nhưng ta đều vì nàng mà bỏ qua, thậm chí còn thuận theo hành động của Yến vương phủ, việc phụ tử người làm ta đều nắm trong lòng bàn tay.""Ta biết, đã lựa chọn sẽ không thể thay đổi, nhưng ta vẫn chọn, kết quả phụ mẫu đều chết, huynh đệ đều thảm, ta xin hỏi bệ hạ, vì sao Tấn Dương phải làm vậy?" Tấn Dương lạnh lùng hỏi.Hoàng đế rơi vào trầm mặc, Tấn Dương xoay người muốn rời đi, nàng nói "Tấn Dương biết bệ hạ không yên lòng, cũng biết lưu lại đây sẽ thành trở ngại cho Thế tử.Cũng khiến cho triều đình có chuyện, Tấn Dương có thể vì tốt cho Thế tử rời khỏi nơi này, bệ hạ, nếu người không yên lòng, có thể phái người giám sát. Tấn Dương tuyệt đối không rời khỏi tầm mắt của bệ hạ."Hoàng đế sửng sốt, hắn ngẩng đầu nhìn bóng lưng gầy gò của nữ tử, ánh mắt sâu sắc, lông mày nhíu lại nói"Ngươi biết trẫm không yên lòng, lấy sự thông tuệ của ngươi, sẽ biết rõ muốn tiêu trừ lòng nghi ngờ của người khác, biện pháp tốt nhất chính là vĩnh viễn biến mất, nếu như ngươi thực sự vì Ngôn nhi, vì sao không lựa chọn tự sát.?"Gió thu thổi vào điện càn thanh cung, gió thổi làm tà váy của nữ tử đung đưa, nhẹ nhàng xoa khuôn mặt tiều tuỵ của nàng. Lòng nàng hiện giờ như tro nguội, nàng nói"Ta đã sớm đem chuyện sinh tử không để ý, chết, đối với ta mà nói là một chuyện bình thường."Nàng quay đầu lại, mắt ngập lệ nói "Nếu như không phải vì nhi tử của ngươi, ta làm sao lại sợ chết đến vậy, tội gì sống mà nhục nhã đây."Tác giả có lời muốn nói:Công chúa so với Thế tử lý trí hơn nhiều, ý của công chúa là, nếu người chết đi, Thế tử sẽ sao đây, phát điên sao? Biến thành người khác sao?Editor: Công chúa của tui, khổ cực cho nàng.