[BHTT - edit ] NỮ THẾ TỬ - Vu Hoan
CHƯƠNG 153 : YẾN VƯƠNG
CHƯƠNG 153 : YẾN VƯƠNG
Tấn Dương bị Chu Sĩ Hoằng đem vào nội đình giam giữ, đối với toà cung này hắn chưa quen thuộc, từ khi Yến quân tiến vào trong thành, bên trong nội viện phi tần cùng cung nhân chạy tán loạn, yến quân cực khổ mới bắt hết được tay chân của Hoàng đế. Yến vương cũng khôi phục lại thập nhị giám nội thị, cho nên trong cung không hề có thay đổi, việc thay đổi duy nhất, chính là Cẩm y vệ đổi thành Yến quân.Chu Sĩ Hoằng tìm một tên thái giám, chọn tới, chọn lui đều cảm thấy không ổn thoả, cuối cùng lại đưa Tấn Dương công chúa trở về Nghi Nhu Điện, Chu Sĩ Hoằng nhìn Xuân Hoà Cung bị thiêu rụi, liền hỏi "Vì sao nội đình bị thiêu huỷ, không cho người sửa chữa?"Thái giám cẩn thận trả lời: "Hoàng Hậu từng đem Yến vương Thế tử giam giữ nơi này, sau đó cháy, Thế tử mất tích, náo loaajn xảy ra, triều đình không có tiền tu sửa, liền cứ để vậy."Chu Sĩ Hoằng đem Tấn Dương nhốt vào Nghi Nhu Điện, vào trong điện, Tấn Dương ngẩng đầu nhìn, vẹt cũng đã bay đi, nàng thở dài, ánh mắt bất đắc dĩ cùng thê lương, nói: "Chạy cũng không thoát, vẫn là nơi này."Chu Sĩ Hoằng nhìn vị công chúa,trong mắt hắn có sát tâm, nhưng cũng không giám động thủ, hắn biết lúc nãy Yến vương không giết nàng, giờ mình động thủ sợ rằng sẽ làm cho mối quan hệ của phụ tử họ ngăn cách"Nếu như không có Thế tử ngàn dặm xa xôi chạy tới cầu xin cho ngươi, Công chúa sẽ giống như các Hoàng tử khác, chết trong trận binh hoả này.""Tấn Dương ở ngay trước mắt tướng quân, sống hay chết đều một lời của tướng quân." Tấn Dương lạnh nhạt nói, đối với sinh tử nàng đã không còn để ý."Mạng của ngươi bé nhỏ không đáng kể, nhưng Thế tử là con trai độc nhất của Đại vương, giết ngươi, liền khiến phụ tử nghi kỵ, thiên hạ đã gặp chiến loạn khổ sở hết đường, vất vả mới có ngày hôm nay, ta làm sao lại bởi vì một nữ nhân như ngươi, không để ý tình phụ tử họ. để họ xa cách." Chu Sĩ Hoằng nói"Xin hỏi tướng quân, phụ tử vì sao nghi kỵ?" Tấn Dương xoay người hỏi.Chu Sĩ Hoằng ngây ra không rõ vì sao, Tấn Dương lại nở nụ cười nói "Lúc trước bọn họ đúng thật là phụ tử, tâm ý đều ở một phương. Thế nhưng hiện tại khác rồi. Yến vương làm chủ tử cấm thành này, sau này thân phận của bọn họ còn có thêm là quân và thần, tâm ý giờ đổi thành thiên hạ""Có thể làm phụ tử nghi kị, ngăn cách xưa nay đâu phải vì một người." Tấn Dương lại nói.Chu Sĩ Hoằng đánh giá vị công chúa này, hắn giật mình nói "Người người đều nói Tấn Dương công chúa từ nhỏ đã thông tuệ, đa mưu túc trí, trăm nghe khong bằng một thấy.Thế tử ở kinh thành đều nhờ công chúa che chở, điểm này Chu Sĩ Hoằng ta xin cảm kích. Công chúa từ nhỏ sinh ra ở hoàng thất, cũng biết những chuyện cơ bản, phải làm rõ ràng.Thế tử tương lai sẽ làm trữ quân cùng đế vương, giữa các ngươi không có cách nào có thể đến được với nhau.""Tướng quân cảm thấy thù giết cha không đội trời chung hay sao?" Tấn Dương hỏi thẳng."Không đơn thuần là mỗi việc này." Chu Sĩ Hoằng lạnh lùng nói.Tấn Dương ngốc lăng tại chỗ, nghĩ một chút, sau đó nàng nói "Việc nhà thiên tử chính là quốc sự, người trong Hoàng thất mặt mũi còn so với mạng sống quan trọng hơn.Nhân luân, tông pháp cũng đều là do người mà ra, sinh ra ở Hoàng thất, chỉ có hai chữ mệt mỏi.""Yến vương là phiên vương, con trai của Vũ tông tiên đế, là minh quân của Đại Minh, sau này Thế tử cũng muốn làm một vị minh quân...""Chu đại nhân!" ngoài điện truyền tới một thanh âm lanh lảnh.Chu Sĩ Hoằng quay người lại, liền vội vã tiến lên hành lễ "Thế tử."Sau một hồi hỏi dò Triệu Hi Ngôn mới hỏi ra được, Chu Sĩ Hoằng đưa Tấn Dương tới Nghi Nhu Điện."Chu đại nhân cho rằng, quân chủ làm sao mới được gọi là minh quân? Lẽ nào chỉ có thể trấn một phương an bình, vâng theo lễ pháp, không để ý triều chính?""Không phải, quân chủ chính là quân của thiên hạ, trên làm dưới theo, mỗi cử chỉ , lời nói đều liên quan tới thiên hạ, quân chủ đức hạnh, cũng làm thần tử và bách tính đức hạnh, bất kể là việc quốc sự hay việc nhà, có tài có đức mới có thể là minh chủ." Chu Sĩ Hoằng giải thích nói."Nhưng Hoàng đế cũng là người, cũng là người thường giống bách tính, làm sao lại không có tư tình nhi nữ. nếu quân chủ bỏ qua việc này, so với xác chết đâu có khác nhau?" Triệu Hi Ngôn nói"Nhưng Thế tử là...." Chu Sĩ Hoằng còn muốn khuyên can"Chu đại nhân, ngài không cần phải nói nữa." Triệu Hi Ngôn chắp tay ngắt lời, thái độ có chút lạnh nhạt.Trong nháy mắt Chu Sĩ Hoằng nhìn thấy bóng dáng Yến vương, hắn biết mình chỉ là thần tử, cho nên không tranh chấp cùng Thế tử, tranh chấp cũng không được lợi lộc gì, cho nên chắp tay nói "Thần xin cáo lui."Chu Sĩ Hoằng rời đi, mang theo thân vệ, để lại thị vệ trông coi cửa điện. Triệu Hi Ngôn tới gần Tấn Dương nói "Bọn họ có làm tỷ tỷ bị thương không?"Tấn Dương lắc đầu, xoay người đi tới chỗ có ánh đèn nói "Ngươi đã quên là ta có võ công sao?"Triệu Hi Ngôn đương nhiên là không quên, nàng nói "Chu tướng quân là tâm phúc của phụ vương, từ khi phụ vương còn là thiếu niên, dưới trướng hắn đều là thân binh võ nghệ cao cường, muốn đối địch ... ta sợ tỷ tỷ chịu thiệt.""Tấn Dương có Thế tử che chở, bọn họ mặc dù có sát tâm, nhưng cũng không giám động thủ." Tấn Dương nói.Triệu Hi Ngôn thở phào nhẹ nhõm "Tỷ tỷ không có việc gì là tốt rồi, nếu ta đến trễ một chút...""Ngươi để ta đi đi." Tấn Dương đang nhìn chằm chằm ánh nến, liền quay đầu nói."Cái gì?" Triệu Hi Ngôn ngốc lăng tại chỗ, rối rắm nhìn Tấn Dương.Tấn Dơng chờ đợi rất lâu, hiện nay thành đã bị phá, tộc nhân cũng chẳng còn ai, tâm tình nàng cũng rối rắm, nàng nói "Trải qua binh biến lần này, trên đời cũng đã không còn thân nhân của ta."Triệu Hi Ngôn sửng sốt nói "Tỷ tỷ, người là đang trách ta sao?"Tấn Dương lắc đầu, trong mắt nàng đều là mệt mỏi, nàng nói "Ta trước giờ đều không thích tranh giành, làm sao lại thích quyền lực đây, hiện giờ ngươi đã thành đại nghiệp, lưu lại ta, ngươi và phụ thân ngươi càng thêm lạnh nhạt.Thiên hạ rộng lớn như vậy, nơi nào có thể đi đây, vây ở chốn nhỏ hẹp này, đã đủ rồi.""Thái bộc tự khanh Thẩm Dật Chu, đối với công chúa là người nào?" Triệu Hi Ngôn đột nhiên hỏi."Hắn từng là người của công chúa đi, hắn chưởng quản mã, chắc hẳn vì công chúa đã làm nhiều việc, thân phận thật sự của hắn..."Tấn Dương bỗng sửng sốt, nàng nhớ tới nhiều năm về trước thẩm vấn Cố thiên Lan, cùng những lời nói của Triệu Hi Ngôn giống nhau "Việc của Thẩm Dật chu, là ngươi nói cho Cố Thiên Lan, hay là nàng nói cho ngươi?""Cố chỉ huy sứ luôn nghe chỉ thị của ta để làm việc." Triệu Hi Ngôn đáp.Nghe được mấyy lời này, trong lòng Tấn Dương không vui, qua loa trả lời "Biết chân tướng thì sao, người cũng đã chết rồi.""Ta tự mình đi hỏi Thẩm Dật Chu." Triệu Hi Ngôn xoay người nói "Hắn đang ở trong tay ta.""Một kẻ bạc tình, thì có thể biết cái gì?" Tấn Dương xoay người nói, Triệu Hi Ngôn đã bước đi một đoạn, Tấn Dương lại nói "Ngươi, vì sao cứ cố chấp chuyện đã qua từ lâu rồi."Triệu Hi Ngôn dừng lại, xoay người, viền mắt hồng hào nói "Bởi vì..."Nàng tiến lại gần Tấn Dương nắm thật chặt hai tay của Tấn Dương, nghẹn giọng nói "Ta muốn danh chính ngôn thuận cưới ngươi, muốn ngươi làm thê tử của ta. Nếu như việc đó không phải là sự thật, coi như là ta mượn cớ bịa ra, miễn để bọn họ tin tưởng, tin tưởng ta với ngươi không cùng tông, vậy ta liền có thể cưới ngươi vào cửa.""Nếu như, ta nói nếu như, đây là sự thật, Hoàng thất làm sao để chuyện dèm pha này truyền ra, chỉ bởi vì ngươi muốn cưới ta, Yến vương làm sao có thể đồng ý để ngươi lấy ta?" Tấn Dương nói."Hắn sao có thể không đồng ý." Triệu Hi Ngôn phất tay nói."Ta từ nhỏ đã chính là Thế tử, là Yến vương tạo nên cục diện này. Thái tông vẫn có thể lấy dân nữ làm hậu, vì sao ta không thể cưới ngươi làm thê. Đừng quên ta..." Tấn Dương sửng sốt, vội vã đưa tay lên che miệng Triệu Hi Ngôn lại. bàn tay lạnh lẽo phủ lên đôi môi nóng rực, Tấn Dương nói "Tai vách, mạch rừng, có những lời, đến chết cũng để trong bụng mà mang theo, không thể nói với ai."Triệu Hi Ngôn gỡ tay Tấn Dương, sau đó nàng đặt lên ngực mình, ánh mắt tội nghiệp, khẩn cầu nói "Đừng đi.""Ta không muốn trở thành một Hoàng đế cô đơn."Tim trong lồng ngực đập liên hồi, bản tính nàng luôn trầm tĩnh, nghe những lời này của Triệu Hi Ngôn làm nàng không kiểm soát được chính mình.Yến vương sau khi đăng cơ, Triệu Hi Ngôn sẽ làm Thái tử, sau này sẽ kế vị, là người đứng đầu nắm quyền, đối với nữ nhi của kẻ thù như nàng nhất định Yến vương sẽ kiêng kỵ.Nếu mình đi hay ở cũng sẽ có sóng gió không ngừng mà ập tới, đối với Triệu Hi Ngôn cũng cực kỳ bất lợi, điểm này nàng trong lòng hiểu rõ.Một phiên vương căm hận huynh trưởng mình, mà đoạt lại quyền lực, làm sao có thể buông tha, tiếp nhận nữ nhi của kẻ thù bên cạnh mình, làm sao có thể tin Tấn Dương công chúa trong lòng không có tâm trả thù đây.---Càn thanh cung –Thi thể Hoàng đế được đặt trong đại điện, Yến vương ngồi đó nhìn thi thể lạnh lẽo nói đến nửa ngày."Đại vương." Chu sĩ Hoằng đi tới hành lễ.Yến vương ngẩng đầu, nhìn thuộc hạ, trong lòng rõ ràng thời khắc này nhi tử của mình nhất định là đang ở cùng Công chúa.Yến vương đứng dậy, đi ra cửa điện."Quả nhân trấn thủ biên cương, chịu nhục hơn ba mươi năm, chờ đợi mới đến được ngày hôm nay, quyết không để huỷ hoại trong tay một nữ nhân." Yến vương nói."Đại vương ý người chỉ là Tấn Dương công chúa sao?" Chu Sĩ Hoằng hỏi."Nàng đem Thế tử mê hoặc tới thần hồn điên đảo, nếu như tương lai, quả nhân truyền ngôi cho Thế tử, phòng trước không bằng phòng sau, bên gối là khó đề phòng nhất, ta giết cả tộc nàng, ai có thể nói trước ngày sau nàng có lợi dụng Thế tử mà đoạt quyền, phục quốc hay không." Yến vương lo lắng nói."Nử tử có quyền là do quân vương sủng ái, Thế tử một mình toạ trấn ở Yến đô, có phong thái của Minh quân, việc này không đến nỗi như vậy." Chu sĩ Hoằng nói.Yến vương cười lạnh một tiếng "Đường cao tông chẳng phải là anh minh chi chủ sao, có công mở rộng bờ cõi, sánh vai với bao nhiêu đế vương, nhưng chẳng phải võ thị được srng ái, cuối cùng nhà Đường đổi thành nhà Chu sao?"Chu Sĩ Hằng nghe những lời Yến vương nói, liền chắp tay "Đại vương, thần cho rằng, những chuyện Thế tử làm đều sẽ đúng mực.""Đúng mực?" Yến vương quay người lại, rút ra kiếm trên lưng chỉ về phía khẩu súng ngắn mà Triệu Hi Ngôn bắn lúc sáng "Đây là đúng mực của nàng sao?"Chu Sĩ Hoằng thấy thế, cúi đầu nói "Điện hạ, lúc đó người vung kiếm sắp hạ xuống, Thế tử cũng chỉ là bất đắc dĩ, vì không kịp vào điện ngăn cản thôi.""Nếu như lệch một chút, đánh trên đầu quả nhân, nàng vì một nữ nhân, không sợ mang tiếng giết cha, đây là việc mà một đứa con có thể làm sao?" Yến vương thu hồi kiếm, ngồi xuống xoa trán, lại nói"Quả nhân nghĩ mãi cũng không hiểu, nàng làm sao coi trọng một nữ tử, vì nữ tử đó mà điên cuồng như vậy, *ngay cả thân phận của mình cũng quên."Chu sĩ Hoằng nghe Yến vương nói, hắn không rõ ý tứ trong lời nói của chủ tử, liền hỏi "Đại vương..."*EDITOR: Giải thích chỗ này: Ý của Yến vương nói là Triệu Hi Ngôn đã quên mất thân phận nữ nhi của mình mà quyết lấy Tấn DươngYến vương ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của thuộc hạ, liền vẫy tay nói "Thôi, đem chuyện đăng cơ sắp xếp nhanh chóng, bố cáo thiên hạ, còn có tang sự của Hoàng đế, văn võ bá quan cũng phải lựa chọn lại. Nhân mã theo quả vương từ Bắc bình phủ tới đây, người nào có công, tiến hành phong thưởng.""Vâng."Yến vương nhìn ra cửa sổ, bóng đêm bao phủ, cảm giác nhớ nhà dâng lên. Hắn đã rời đi mấy năm, xa cách với thê tử "Quả nhân đã ba năm không về nhà.."Thành Đức năm thứ mười sáu.Yến vương đánh vào kinh thành, lấy lý do thanh quân trắc, trắng trợn tàn sát cựu thần, Chỉ huy sứ cẩm y vệ Hồ Văn Kiệt cũng bị bắt, mấy ngàn nhân mã cẩm y vệ cũng bị giết ở Trường an nhai.Thời gian ba ngày ngắn ngủi, Yến vương quét sạch dư đảng của Hoàng đế, đều mai táng ở trận binh biến.Mùa thu, Yến vương bố cáo thiên hạ, Xưng Lý thị mưu nghịch, độc hại Đế hậu cùng Thái tử diệt cửu tộc. Hoàng Hậu độc Hoàng đế sợ tội tự sát, Hoàng đế băng hà trong càn thanh cung, sau khi ngừng chiến.Phế hậu, cử hành tang lễ cho Hoàng đế và Thái tử, Văn võ bá quan tất cả di chuyển tới kinh thành, tiếp nhận chức vụ trong triều.Tháng tám, trong lúc Hoàng đế vẫn nằm trong quan, quần thần đã thương nghị ứng viên kế nhiệm tiếp theo.Hoàng đế băng hà, Thái tử cũng đã đi theo, tiên đế còn lại mỗi Hán vương Triệu Thành Chiêu.Hán vương Triệu Thành Chiêu dâng thư, nói thân thể tàn phế, không thích hợp kế thừa đại thống, đề cử Yến vương đăng vị, bách quan thấy vậy liền phụ hoạ theo.Tháng chín, Yến vương tự mình hộ tống linh cữu tiên đế, chôn cất ở dụ lăng, miếu hiệu Anh tông.Cùng tháng, Yến vương đăng cơ làm đế, lập Yến vương phi Trương thị làm Hoàng Hậu, phong thưởng công thần, nhưng Yến vương Thế tử Triệu Hi Ngôn đích tử, sau khi Yến vương đăng cơ lại không được lập làm Thái tử, lại đặc cách phong làm Yến vương.Tân đế muốn dời đô về Bắc Bình, lại bởi vì chiến sự kéo dài quốc khố thiếu hụt, chuyện dời đô liền tạm hoãn, quốc không thể không có Hậu, bất đắc dĩ không thể làm gì khác là phái Yến vương Triệu Hi Ngôn tự mình dẫn nhân mã tới Bắc Bình đón Hoàng Hậu hồi cung.Tác giả có lời muốn nói: việc hoàng đế đăng cơ sử dụng tước vị vương để phong cho người thân, đặc biệt là cha mẹ, thường được xem là một điều cấm kỵ. Để tránh phạm phải điều này, các hoàng đế thường chọn cách sử dụng các tước vị vương bình thường, không phải là tước vị đặc biệt dành cho các bậc tôn thân, để phong cho người thân. Sau khi phong, tước vị này sẽ không được trao lại cho người khác, thể hiện sự tôn trọng và tránh gây ra những hiểu lầm không đáng có.Editor: cuối cùng cũng chiếm được cái vương vị, giờ còn đôi bạn trẻ kia thôi