[BHTT] [EDIT] Nghẹn Ngào - Lý Tư Nặc

Chương 17



Năm Minh gia phá sản, Minh Ly vừa tròn hai mươi hai tuổi, sinh viên năm cuối đại học.

Mùa xuân năm ấy vẫn còn rất lạnh, nhất là những ngày cận Thanh Minh, những hạt mưa xen lẫn tuyết trắng xoá dội thẳng vào người đi đường, không nể nang mặt mũi ai.

Thật ra, từ một năm trước đó Minh Ly đã linh cảm có gì đó không ổn. Cha cô không còn về nhà đúng giờ như trước, thường xuyên ra ngoài xã giao, dự tiệc rượu, mà mỗi lần trở về người nồng nặc mùi thuốc và cồn. Nhưng cha cô vốn là người không hút thuốc, cũng chẳng mấy khi uống rượu, lại càng ít tham dự tiệc tùng.

Từ khi Minh Ly có ký ức cho đến nay, ba trăm ngày trong năm, cả nhà đều quây quần bên bàn ăn.

Mẹ cô tính tình ỷ lại, hay làm nũng, dùng lời người ngoài mà nói thì là có chút lập dị, đến nỗi nếu cha cô chưa về, bà nhất định không chịu ăn. Bởi vậy, dù bận rộn đến mấy, cha cô cũng sẽ cố về nhà ăn cơm tối.

Nhưng năm đó thì khác, những bữa cơm gia đình thưa thớt dần, mẹ cô hầu như lúc nào cũng mặt ủ mày chau.

Minh Ly từng lặng lẽ hỏi cha có phải công ty đang gặp vấn đề không.

Cha cô chỉ cười, vỗ vai cô: "Chỉ là chút rắc rối nhỏ thôi, rất nhanh sẽ giải quyết được."

"Cha không lừa con chứ?" Minh Ly nửa tin nửa ngờ.

"Cha có khi nào lừa con?" Ông giữ vẻ mặt thản niên, rồi đổi sang chuyện khác: "Con sắp tốt nghiệp rồi, có định tìm việc không? Hay là đi du học?"

"Hà Lan thế nào? Hay là Ireland? Đức?" Ông liệt kê liên tục mấy quốc gia, chưa kịp để Minh Ly phản ứng, lại lắc đầu: "Thôi, mấy nơi đó xa quá."

Minh Ly ôm tay ông cười khẽ: "Con quyết định rồi. Sau khi tốt nghiệp, con sẽ vào Viện vũ kịch Kinh An."

"Làm diễn viên múa có cực quá không?" Cha cô cau mày, "Làm việc đâu dễ như đi học."

"Cực cũng được ạ. Nhảy múa là điều con yêu thích, chỉ cần được đứng trên sân khấu, con không thấy khổ."

Khi ấy, đôi mắt Minh Ly tràn đầy ước mơ cùng chờ mong.

Nhưng không ai ngờ, toà nhà này lại sụp đổ chỉ trong một sớm một chiều.

Sau cái chết đột ngột của cha, Minh gia phá sản, khoản nợ hơn mười mấy tỷ ập xuống. Tài sản bị bán sạch, những gì có thể thế chấp cũng đã thế chấp hết, cuối cùng vẫn còn lại gần bốn trăm triệu nợ chưa trả.

Ngày đó, Minh Ly phải gồng mình gánh vác hết mọi thứ. Con đường tương lai mờ mịt. Và chính Cố Thanh Sương đã thay cô trả hết phần nợ còn lại.

Vậy thì, mất tự do có là gì đâu?

Cô không thể và cũng không nên, nói rằng mình oan ức.

"Này" Một đôi tay quơ quơ trước mặt Minh Ly, những ngón tay thon dài đan vào nhau, búng một cái, tạo nên tiếng vang không nhỏ trong nhà hàng thịt nướng huyên náo. Minh Ly mới lấy lại tinh thần, liền thấy Chúc Hàn Tinh chống cằm, nhìn chằm chằm mình: "Chị Ly, từ lúc vào cửa đến giờ cậu cứ ngẩn ngơ, nghĩ gì thế hả?"

Đôi mắt Minh Ly dần lấy lại tiêu cự, tâm trí cũng trở về, nhưng không nghe rõ Chúc Hàn Tinh vừa nói gì. Cô cầm ly nước uống một ngụm, che đi sự lúng túng.

Chúc Hàn Tinh mắt sáng lên, cười tươi rói: "Sẽ không phải đang suy nghĩ về kế hoạch của mình ban nãy chứ?"

Minh Ly: "..."

"Nghĩ cái đầu cậu á." Minh Ly liếc cô bạn một cái: "Chẳng bao giờ nói được câu nào đàng hoàng."

Chúc Hàn Tinh gắp miếng thịt nướng bỏ vào đĩa cô: "Vậy cậu còn có thể nghĩ cái gì? Không lẽ là Cố Thanh Sương?"

"Không được sao?" Minh Ly không muốn để Chúc Hàn Tinh biết mình lại nhớ cha, "Dù sao cũng vì mình mà bị thương, mình lo cho chị ấy thì có gì lạ?"

Chúc Hàn Tinh bĩu môi: "Nói mới nhớ, Cố gia cũng lạ thật đấy. Cố Thanh Sương bị thương mà lại không cho vợ mình chăm, ngay cả mặt cũng không thấy. Hay là giấu bệnh gì đó?"

Minh Ly: "..."

Minh Ly không lên tiếng, tiếp tục gắp thịt nướng lên ăn, Chúc Hàn Tinh vỗ bàn, "Thật đó, cậu không nghi ngờ chút nào sao?"

"Ăn nhiều một chút." Minh Ly bọc miếng thịt trong rau, nhét thẳng vào miệng cô ấy, "Bớt nói linh tinh."

Chúc Hàn Tinh nuốt xong liền bĩu môi: "Thật sự không nghĩ đến chuyện ly hôn à?"

Minh Ly dừng đũa, khẽ lắc đầu một cái, rồi lại gật gù.

"Là sao nữa?" Chúc Hàn Tinh mịt mờ.

"Sẽ. Nhưng không phải bây giờ."

"Muốn chờ hết hợp đồng thật à? Sớm hai năm hay muộn hai năm, Cố Thanh Sương chẳng phải cũng sẽ quay về cuộc sống ban đầu sao? Tại sao cứ giữ cậu ở đó vậy?"

"Đây là con đường mình chọn." Minh Ly cười nhạt: "Làm người, không thể nói không giữ lời."

Đã nói đến mức này, Chúc Hàn Tinh chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, "Cậu thật là..."

Minh Ly giục Chúc Hàn Tinh đổi đề tài, đừng có mãi nói chuyện liên quan đến cô. Chúc Hàn Tinh bèn kể chuyện bát quái ở đoàn phim, nói đến việc diễn viên quần chúng gây sự hôm qua bị thay vai, cảnh phải quay lại hết.

Vừa dứt lời, điện thoại Chúc Hàn Tinh reo.

Giọng của quản lý vang lên như tiếng kèn đồng: "Em gái ngoan của tôi! Cô lại lại lại lại lại lên hot search rồi!"

Chúc Hàn Tinh tiện tay mở Weibo ra, "Tôi mới ra ngoài có nửa ngày...."

Chữ "thôi" còn chưa kịp nói, đã lập tức choáng váng.

Hot search thứ nhất: #Chúc Hàn Tinh bại lộ chuyện tình yêu#

Hot search thứ hai: #Chúc Hàn Tinh dắt bạn gái đồng tính đến bệnh viện#

Hot search thứ ba: #Chúc Hàn Tinh mang bạn gái đến đoàn phim bắt nạt người khác#

Và còn một một cụm từ kinh khủng hơn, đang leo top với tốc độ quỷ dị: #Chúc Hàn Tinh và bạn gái mang thai hộ#

Chúc Hàn Tinh: "%¥##@!!!"

Cô đập bàn: "Mấy cái Doanh Tiêu Hào* chết tiệt này còn ác độc hơn tôi tưởng!!!"

(*Doanh Tiêu Hào: mấy tài khoản truyền thông bên Trung, chuyên giật tít, thổi phồng, bẻ lái drama các kiểu....)

May mà sáng nay vừa gặp Minh Ly, Chúc Hàn Tinh đã đưa cho cô ấy một chiếc khẩu trang. Nhờ vậy mà không có tấm ảnh nào thấy rõ được mặt của Minh Ly.

Khi Minh Ly mở Weibo ra xem, cũng choáng váng luôn.

Chuyện vô căn cứ đến nực cười, vậy mà dân mạng lại kể rành rọt như thật.

Đến mức nếu cô không phải là người trong cuộc, e rằng cũng tin sái cổ!

Trong khi Chúc Hàn Tinh và quản lý đang bàn cách xử lý khủng hoảng, Minh Ly cũng không nuốt nổi miếng thịt nướng nào.

Không đầy hai phút sau, điện thoại cô rung lên.

Là trợ lý của Cố Tuyết Tường gọi tới. Minh Ly cắm tai nghe, vừa để nói chuyện, vừa che đi tiếng ồn xung quanh.

"Minh tiểu thư," Trợ lý vào thẳng vấn đề: "Về vụ hot search, ngài định xử lý thế nào?"

Minh Ly không ngờ tin tức bên Cố gia lại nhanh đến vậy. Trong chuyện này rõ ràng Chúc Hàn Tinh mới là nhân vật chính, cô không muốn để Cố gia nhúng tay, bèn nói: "Cứ để bạn tôi giải quyết, cô ấy sẽ đăng đính chính."

"Nhưng hiện tại, trên mạng đã xuất hiện không ít bài viết liên quan đến ngài." Trợ lý nói: "Bên này chúng tôi sẽ trực tiếp xử lý, chỉ gọi báo ngài một tiếng."

"Được, cảm ơn." Minh Ly khẽ ngừng, rồi do dự hỏi: "Còn Cố Thanh Sương, cô ấy thế nào rồi?"

Trợ lý cười nói: "Vừa định báo với ngài đây, Cố tiểu thư đã tỉnh rồi. Nghe nói điện thoại của cô ấy đang ở chỗ ngài, ngài định mang tới hay để tôi qua lấy?"

"Để tôi mang qua." Minh Ly đứng bật dậy.

"Vậy làm phiền Minh tiểu thư."

Minh Ly cúp máy, nhìn sang thấy Chúc Hàn Tinh lười biếng dựa vào ghế, gõ điện thoại biên tập bài đính chính:【Không có yêu đương, không có bạn gái. Đó là bạn thân nhất nhất nhất nhất của tôi, người tốt nhất trên đời.】

Chỉ chưa đến mười giây, phần bình luận đã nổ tung:

[Vậy là chị thật sự thích con gái hả?! Quao quao quao!]

[Không thì đến bệnh viện làm gì? Bảo bảo đổ bệnh rồi ư?]

[Không có chống lưng mà dám bắt nạt diễn viên quần chúng, thật buồn nôn!]

[Chị Xuân Liễu của chúng tôi dính phải cô đúng là vận xui tám đời!]

[...]

Chúc Hàn Tinh ngày thường không phản hồi bình luận, hôm nay lại phá lệ:

【Không chắc, nhưng tôi thích cái đẹp.】

【Sinh bệnh là chuyện bình thường thôi mà, tôi đau đầu nên đi khám.】

【Cô ta bắt nạt tôi thì mấy người không thấy, tôi phản kháng liền bị chụp lại à?】

【 Chị Xuân Liễu trong đoàn phim nói thích hợp tác với tôi lắm đó.】

Minh Ly dặm lại son môi, sửa soạn xong xuôi rồi chuẩn bị rời đi.

Chúc Hàn Tinh tuy bận rộn nhưng vừa nãy vẫn nghe được mấy câu Minh Ly nói qua điện thoại: "Cố Thanh Sương tỉnh rồi à?"

Minh Ly gật đầu: "Ừm, bữa này ăn không hết, lần sau ăn tiếp."

Chúc Hàn Tinh thở dài: "Đi đi."

Minh Ly khoé môi câu lên, rồi cầm chìa khoá đi ra ngoài, Chúc Hàn Tinh dõi theo bóng lưng cô thật lâu.

Đôi mắt cay cay, chua xót đến nỗi muốn rơi lệ.

*********************
Tác giả có lời muốn nói:

Chú thích: Xuân Liễu là biệt danh mà fans của Xuân Liễu Y đặt cho cổ.

Cảm tình của Chúc Hàn Tinh đối với Minh Ly có chút phức tạp.

A Ly thật là vui vì sắp được gặp lão bà~

Chương trước Chương tiếp
Loading...