[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau

Chương 47: Bản Chất Của Tình Yêu Là Kéo Dài



Bởi vì Triệu Tuân Âm đăng một bài đăng trên Weibo, những người hâm mộ mới bình tĩnh một lúc lại trở nên phấn khích và nhanh chóng gửi chủ đề hàng đầu #Vợ Triệu Tuân Âm học bài# đến chủ đề được tìm kiếm nhiều thứ ba trên Weibo. Vốn dĩ có một ca sĩ mờ nhạt chuẩn bị phát hành một bài hát mới, anh ấy đã chuẩn bị từ lâu và mua một đội thủy quân, cuối cùng đã gây chú ý trên Weibo, nhưng cuối cùng lại đụng phải Triệu Tuân Âm, một chuyên gia thường xuyên biến mất khỏi Weibo và có một chương trình thể hiện tình cảm trực tuyến, mọi hot search đều bị cướp, nam ca sĩ tức giận đến mức chửi bới không ngừng ở nhà.

Cư dân mạng đã tiêu hóa tin tức về việc kết hôn của Triệu Tuân Âm ở một mức độ nhất định. Thành thật mà nói, Triệu Tuân Âm đã ba mươi bốn tuổi. Việc một ngôi sao nữ kết hôn ở độ tuổi này không phải là điều bất ngờ. Chỉ là cộng đồng mạng không hài lòng với việc bảo vệ người vợ bí ẩn quá mức khiến họ rất tò mò, không biết ai lại lợi hại đến vậy có thể khiến nữ hoàng điện ảnh Triệu Tuân Âm bình tĩnh lại và trở về với gia đình, vậy nên tự nhiên dưới Weibo của cô có rất nhiều cư dân mạng làm những điều tốt...

Cư dân mạng rảnh rỗi đến mức moi ra chiếc móc khóa Triệu Tuân Âm đã đăng ngày hôm qua do Thi Nam Bắc tặng. Họ so sánh nó với bài đăng trên Weibo ngày hôm nay rồi cười một cách không thiện chí dưới bài đăng trên Weibo của cô: “Các người đã phát hiện ra chưa? Vợ của Triệu Tuân Âm dường như là một bạn thụ, và Triệu Tuân Âm dường như không sẵn lòng trở thành công cho lắm, đặc biệt khi vợ cô ấy nói rằng cô ấy là T ngày hôm qua, điều đó có lẽ khiến cô ấy bị kích thích.”

"T thì sao vậy? T không có nhân quyền sao? Triệu Tuân Âm như thế này, vợ nói chị ấy là T cũng không sao đi? Chị ấy cũng là T với mái tóc dài được không?"

"Vậy là hai người này đều cùng thụ? Nếu hai người cùng thụ thì một người phải công??? [Doraemon ngạc nhiên]"

"Triệu Tuân Âm, Triệu Tuân Âm, nếu chị cưới em sẽ tuyệt vời như thế nào đây [Goutou]. Em sẵn sàng trở thành công vì tình yêu."

"Trên lầu sao lại như thế không biết xấu hổ như vậy? Bạn là 1? Tuân Âm nhìn em này, em là cường công nghiêm túc, loại công móng sắt."

"Chết tiệt, móng guốc sắt, im đi, Triệu Tuân Âm và vợ của cô ấy có mối quan hệ thực sự tốt, được không? Bạn không thấy cô ấy đã không thể hiện tình yêu của mình với ai khác ngoài việc thể hiện tình yêu với Thư Ngọc mười năm trước không? Điều này chứng tỏ là tình cảm thật lòng phải không?"

Sự tiến bộ của khoa học công nghệ đương đại vẫn chưa tốt ở một khía cạnh nào đó, đặc biệt là đối với những nghệ sĩ như cô, Thư Ngọc... Thư Ngọc, họ đã xa nhau gần chục năm rồi, đến giờ vẫn có người nhắc đến họ. Trên Weibo của cô, Triệu Tuân Âm xem bình luận trên Weibo, bởi vì người đầu tiên nhắc tới Thư Ngọc, người ở phía dưới tự nhiên sẽ nhớ tới người yêu cũ của cô, cho nên những người ở dưới bắt đầu nhớ lại chuyện giữa cô và Thư Ngọc.

Một số là đúng và một số là sai, và một số trong đó cô gần như quên mất cho tới khi họ nhắc lại, cư dân mạng bắt đầu suy đoán lý do khiến cô chia tay Thư Ngọc:

Có người nói là do gia đình Thư Ngọc ép buộc, cha Thư Ngọc không thích Triệu Tuân Âm, có người nói là Triệu Tuân Âm dính líu đến các ngôi sao nữ khác trên phim trường, khiến Thư Ngọc bị cắm sừng, là bởi vì hai người ở bên nhau ngoài đời vốn là vì lăng xê chiêu trò, nhưng khi Thư Ngọc và Triệu Tuân Âm gặp được tình yêu đích thực, họ tự nhiên chia tay. Cô yêu thử Thư Ngọc để có được tài nguyên trong Thiên Hạo Entertainment. Thật không may, Thư Ngọc quá tận tâm với tình yêu đến mức gần như quay lưng lại với gia đình mình. Cuối cùng, cô đã nhìn thấy bộ mặt thật của Triệu Tuân Âm và hai người chia tay nhau.

...Cô phải nói rằng những cư dân mạng này có trí tưởng tượng thực sự phong phú, Triệu Tuân Âm vừa cầm điện thoại di động vừa chậm rãi suy nghĩ.

Trong những năm đầu tiên sau khi chia tay Thư Ngọc, Triệu Tuân Âm thực ra cũng không biết lý do tại sao cô và Thư Ngọc chia tay, xem ra việc họ ở bên nhau là điều đương nhiên và không có gì khác biệt, khi kết thúc câu chuyện, sự chia ly trở thành cái kết cuối cùng.

Sau này, thời gian trôi qua, cô đã suy nghĩ quá nhiều, hoặc có thể sau khi gặp được nhiều người hơn, cô mới dần hiểu ra lý do thực sự khiến cô chia tay Thư Ngọc vào thời điểm đó.

Không có cái gì gọi là yêu hay ghét. Cuối truyện, hai người đều chia tay nhau vì mệt mỏi.

Lúc đó cô quá bận, Thư Ngọc cũng bận việc riêng, không biết từ khi nào họ bắt đầu rất ít gặp nhau, cũng không biết từ khi nào họ bắt đầu không nói chuyện với nhau, gặp nhau rồi cũng không biết nói gì.

Không thể phủ nhận rằng lúc đó họ vẫn còn yêu nhau, nhưng ngày qua ngày, năm này qua năm khác, cả hai đều không sẵn sàng gác lại chuyện riêng của mình để chiều lòng đối phương, và họ đều là những người mạnh mẽ, lại là những người cần người bạn đồng hành, vì vậy sự chia ly là không thể tránh khỏi.

Trên thực tế, trong cuộc sống luôn là như vậy, nếu có thể đạt được tất cả những gì mình mong muốn thì có lẽ cuộc sống cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Cô hơi trầm ngâm, không. Cô không biết tại sao, nhưng suy nghĩ của cô lại nhớ đến những gì sếp Kỳ Ngộ đã nói với cô trước khi cô hẹn hò mù quáng với Thi Nam Bắc:

“Một người chìm đắm trong quá khứ không phải là điều tốt.” Sếp của cô là người chứng kiến mối quan hệ của cô với Thư Ngọc. Cô ấy là người ít nói và hiếm khi bày tỏ quan điểm của mình về việc hai người có ở bên nhau hay không. Chỉ là một lần như vậy, khi cô nói muốn quay lại Thành Đô để hẹn hò mù quáng với một cô bé, sếp của cô lần đầu tiên nói về chuyện giữa cô và Thư Ngọc: “Thật ra dùng một người để quên đi người cũ là một lựa chọn tốt nhất."

“Tại sao chị không nghĩ là em vẫn nên yêu Thư Ngọc?” Cô hỏi.

"Tình yêu không chỉ là một khoảng thời gian. Dù người đó có rời đi hay không thì tình yêu của em vẫn sẽ tiếp tục. Bản thân tình yêu là sự duy trì." Sếp của cô là sinh viên chuyên ngành triết học, và cô thường không hiểu rõ những gì chị ấy nói, nhưng lần đó cô hiểu rất rõ ràng: “Điều em nên làm là yêu thương người tiếp theo và trải nghiệm vẻ đẹp của cuộc sống, thay vì mãi mãi chìm đắm trong nỗi đau mất mát”.

Cô quả thực đã đau khổ vì sự ra đi của người đó trong nhiều năm, nhưng mọi chuyện đều luôn đi đến hồi kết. Có lẽ cô thực sự không phải là người chung thủy. Cô bắt đầu hẹn hò hết người này đến người khác trước khi hoàn toàn quên đi Thư Ngọc, cuộc gặp gỡ diễn ra vì cô muốn quên đi, nhưng cô lại mãi vấn vương về nó.

Sau này, cô nghĩ có lẽ ý nghĩa quãng đời còn lại của mình là để nhớ về mối tình thất bại đó nên cô đã cô đơn thêm nhiều năm nữa, cho đến ngày hôm đó, cô buông bỏ mọi sự bất đắc dĩ trong một khoảnh khắc vô cùng hiếm hoi, rồi quay trở lại với Thành Đô, quay trở lại nơi cô bắt đầu, gặp một cô gái và câu chuyện sau đây bắt đầu.

Bản thân tình yêu là sự tiếp nối. Có thể trong lòng cô vẫn còn chút tình cảm với Thư Ngọc, cô ấy là người mà cô muốn chung sống cả đời, nhưng hiện tại cô không cần phải đi theo đuổi nó nữa. Nhớ lại những điều đó trong quá khứ, tình yêu mà mọi người từng dành cho cô, đã được cô dành trọn cho Thi Nam Bắc.

Đây là ý nghĩa của tình yêu.

“—Chị đang nghĩ gì vậy?” Cô tỉnh lại từ trong ký ức, lại tập trung ánh mắt, hóa ra là Thi Nam Bắc đang gọi cô.

“Chị đang suy nghĩ xem nên ăn gì cho bữa tối.” Cô nói rồi nhìn người vợ thân yêu của mình bước ra khỏi bàn làm việc và bước đến gần cô. Thi Nam Bắc mở to mắt nhìn cô, cúi xuống nói với cô: "Sáng nay chị không về Thượng Hải à? Bây giờ đã trưa rồi."

“Chị nói vậy à?” Cô hơi tiến về phía trước, hôn lên khóe miệng thơm ngọt ngào của nàng. “Em có muốn chị về Thượng Hải không?"

"Chị không bận việc gì à?" Thi Nam Bắc nhẹ nhàng nói.

Triệu Tuân Âm cười khúc khích, tự nhiên hỏi: “Hôm qua em có nghe thấy chị nói chuyện điện thoại không?" Vấn đề là ngày hôm qua Thư Ngọc gọi điện cho cô, trực giác mách bảo rằng Thi Nam Bắc thật sự nghe thấy cuộc trò chuyện giữa cô và Thư Ngọc, nhưng Thi Nam Bắc lại không có phản ứng gì, cô không thể biết được bên kia đang nghĩ gì.

“Có ạ.” Trông Thi Nam Bắc rất tự nhiên, chắc Thi Nam Bắc cảm thấy hơi mệt vì phải cúi xuống, nên nhấc chân ngồi vào trong lòng Triệu Tuân Âm, tìm một tư thế thoải mái để dựa vào.

“Có chuyện gì muốn hỏi chị không?” Triệu Tuân Âm vuốt ve mái tóc mượt mà của nàng hỏi.

"Chị muốn em hỏi cái gì?" Thi Nam Bắc cũng kỳ quái hỏi.

"... Xem ra em không quan tâm chút nào.” Triệu Tuân Âm nói như vậy, không biết có phải vì ở cùng em bé lâu như vậy hay không khiến cô cũng trở nên trẻ con, trước đây có một người bạn gái nhạy cảm và hiểu chuyện như vậy là điều mà cô chỉ có thể mong ước. Tại sao cô lại muốn làm Thi Nam Bắc ghen tị và mất bình tĩnh như khi cô gặp Thi Nam Bắc?

"Đó là bạn gái cũ của chị, em không muốn hỏi chị chuyện gì sao?"

"Em có việc gì đáng hỏi sao? Cũng chỉ là bạn gái cũ thôi mà?" Thi Nam Bắc không đồng ý nói. Thi Nam Bắc thực sự là một người đã từng nhìn thấu thế giới này. Thi Nam Bắc không hề để tâm đến chuyện nhỏ nhặt này “Em đã đọc cả câu chuyện của chị và chị ấy mấy lần rồi. Nói đi nói về thì cũng chỉ xoay quanh ân oán tình thù chứ có gì thay đổi đâu”.

Ồ, đứa trẻ vẫn không quan tâm.

“Tối nay cô ấy hẹn gặp chị, em nghĩ thế nào?” Triệu Tuân Âm không biết bản thân là cố ý hay vô ý. Thi Nam Bắc hiểu lầm ý cô, Thi Nam Bắc tưởng cô mời mình đi gặp đối phương cùng nên lập tức từ chối, lý do rất đơn giản:

Sinh viên y khoa không có thời gian để ra ngoài vào cuối học kỳ hoặc thậm chí hội kiến nguyên thủ quốc gia cũng không có thời gian.

"Cứ đi đi, chị không đi một mình được à? Em không có thời gian đi cùng chị."

Sắc mặt Triệu Tuân Âm đột nhiên dừng lại: "..."

Tại sao em lại nghĩ chị cần em đi cùng?

“Chị đã ba mươi bốn rồi, nên tự mình đối mặt với sự việc đi." Nhìn thấy Triệu Tuân Âm im lặng, Thi Nam Bắc tưởng rằng không đồng ý nên lập tức hóa trang thành một cô gái trưởng thành để giáo huấn Triệu Tuân Âm: “Là bạn gái cũ của chị, không phải của em. Hơn nữa, em còn phải thi cuối kỳ. Chạy loanh quanh với chị mất rất nhiều thời gian."

Triệu Tuân Âm: "..."

Những gì em nói có lý và khiến chị không nói nên lời.

“... Chị không có ý định mời em đi cùng.” Sau khi suy nghĩ một lúc, Triệu Tuân Âm giải thích. Cô không muốn Thi Nam Bắc nghĩ rằng cô là người không dám đi hẹn gặp với người yêu cũ một mình, vì cô quá xấu hổ.

"Vậy chị muốn nói với em cái gì?" Thi Nam Bắc nghi hoặc hỏi.

Triệu Tuân Âm: "..."

Chỉ cần nghĩ rằng chị đang nói quá nhiều, được chứ?

Triệu Tuân Âm thực sự ngưỡng mộ vợ mình. Cô thực sự muốn biết Thi Nam Bắc có quan tâm đến điều gì không, hoặc lo lắng cũng được.

"Được rồi, em sẽ không nói với chị nữa. Dì gọi chúng ta đi ăn tối, sau bữa tối em phải học bài." Thi Nam Bắc ngẩng đầu ra khỏi vòng tay cô, nghiêm túc nói: "Ái phi phải ngoan nhé. Cuối học kỳ trẫm rất bận nên đã rất yêu chiều nàng, khi nàng nói mười phút nhưng trẫm đã để nàng lái xe 1 tiếng đồng hồ rồi, trẫm phải đặt quốc sự làm trọng?

"... Thần thiếp hiểu rồi." Triệu Tuân Âm mặt không biểu tình nói.

Thi Nam Bắc đáp lại bằng một nụ hôn ngọt ngào. Triệu Tuân Âm nhắm mắt lại và thở dài. Thật khó để cô không thích một người như Thi Nam Bắc.

Chương trước Chương tiếp
Loading...