[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau

Chương 46: Tại Sao Lại Phóng Đãng Như Vậy?



Sau khi chơi kèn Xô na xong, cả hai cuối cùng cũng ra khỏi phòng ngủ. Khi họ bước ra, Thi Nam Bắc vẫn có chút tủi thân, lẩm bẩm sau lưng Triệu Tuân Âm: “Chị cứ coi thường tinh hoa dân tộc và những thứ tổ tiên để lại của chúng ta!"

Triệu Tuân Âm đi phía trước, thính giác của cô thực sự rất tốt, đương nhiên không thể loại trừ việc Thi Nam Bắc nói quá lớn: “...”

Lương tâm có trời đất chứng giám, cô thực sự không coi thường tinh hoa dân tộc, cũng không coi thường những gì tổ tiên để lại, cô chỉ càng bị nàng thuyết phục hơn, không biết Thi Nam Bắc đã bị cuộc đời hành hạ quật ngã thế nào mà quyết định đi học kèn Xô na vì sau này sợ sẽ thất nghiệp?

Cho dù là ai đứng ở vị trí của cô cũng không thể nào hiểu được chuyện này! Hơn nữa Thi Nam Bắc lại còn là cô gái vô cùng xinh xắn.

Không biết Thi Nam Bắc đang nghĩ gì, sau khi lẩm bẩm hồi lâu, Thi Nam Bắc lại có can đảm chạy tới hỏi Triệu Tuân Âm: “Em dạy chị thổi thì thế nào?"

Vẻ mặt cao cấp của Triệu Tuân Âm đột nhiên trở nên lạnh lùng, "... Em dạy chị điều gì?"

“Kèn Xô na." Thi Nam Bắc càng nói, càng cảm thấy lời mình nói có lý. Thi Nam Bắc cho rằng Triệu Tuân Âm không hiểu về kèn Xô na không hiểu về cái đẹp của nó do không biết thôi, nói xong Thi Nam Bắc còn vô cùng nghiêm túc. "Sau khi chị học được cách thổi, chị sẽ cảm nhận được vẻ đẹp của các nhạc cụ truyền thống Trung Quốc, thực sự đấy, em không đùa đâu."

Triệu Tuân Âm: "..."

Ngay cả khi không học, cô vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của các nhạc cụ truyền thống Trung Quốc, được không.

Thi Nam Bắc muốn nói điều gì đó, rất có thể là thuyết phục Triệu Tuân Âm dấn thân vào con đường không trở lại với tư cách là một nhạc công chơi kèn Xô Na, kết quả là có người gõ cửa, Triệu Tuân Âm nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn, một lúc sau thấy bảo mẫu đã chạy ngay ra mở cửa.

Vừa mở cửa, bảo vệ của hai khu nhà đã đi tới, không biết họ nói gì. Triệu Tuân Âm vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ. Sau khi bảo vệ rời đi, cô hỏi bảo mẫu: "Từ công ty quản lý tài sản?"

“Vâng, thưa cô chủ.” Bảo mẫu là một người dì khoảng bốn mươi tuổi, trông rất trung thành và lương thiện, rất siêng năng, nấu nướng giỏi và có thể nấu được cả món Hoa lẫn món Tây.

"Họ tới đây làm gì?" Triệu Tuân Âm hỏi.

"Họ đến hỏi xem gia đình chúng ta có tổ chức đám cưới ở trong khu dân cư hay không. Họ nói cộng đồng không cho phép mê tín thời phong kiến, điều này khiến người dân khá lo lắng." Bảo mẫu dường như chứng kiến cảnh này quá nhiều nên nhìn Thi Nam Bắc chơi Xô na trên lầu trông rất bình tĩnh, “Tôi nói cô chủ đang chơi ở trong nhà."

Triệu Tuân Âm: "..."

Nếu không sống đến ba mươi bốn tuổi, nghe được điều này, có lẽ cô thậm chí không còn mặt mũi ngồi trên ghế sofa.

Nhưng Thi Nam Bắc có rất nhiều mặt mũi, không những không xấu hổ, còn có gan hỏi bảo mẫu: "Dì, dì thấy con chơi giỏi không? Chị ấy vừa rồi ác ý với con."

Dì là người lương thiện, khi Thi Nam Bắc hỏi dì câu này, dì liền thành thật trả lời: "Nghe hay đấy. Tôi chưa bao giờ nghe Xô Na có thể chơi được giai điệu này."

“Vậy trước đó dì nghe giai điệu gì?” Thi Nam Bắc hỏi.

"Khó mà nói... Thường chỉ thấy trong mấy đám ma."

Thi Nam Bắc nghiêm túc nói: "Thật ra đó chỉ là một trong những tình huống được ứng dụng. Ở nhà sinh em bé cũng có thể thổi. Hay là con thổi giúp dì thì sao?"

Dì còn chưa kịp mở miệng, Triệu Tuân Âm đã đi tới kéo nàng đi: "Em không định học bài sao?! Em có thời gian nói chuyện nhưng không có thời gian đọc sách? Không sợ thi cuối kỳ trượt sao?"

"Nhưng mà em..."

"Im đi!" Triệu Tuân Âm không thể chịu đựng được Thi Nam Bắc nữa. Nhạc cụ quá sâu sắc. Nếu cô tiếp tục chiều chuộng Thi Nam Bắc, cô có thể trở thành người đầu tiên trong làng giải trí lên hot search vì nhận được những lời phàn nàn từ hàng xóm. “Nếu còn chơi Xô na ở nhà, buổi tối chị sẽ bắt em làm tài xế!"

Thi Nam Bắc là một bé thụ chính hiệu. Nỗi lo lớn nhất trong cuộc đời Thi Nam Bắc chính là có người muốn nàng làm công. Vì thế khi nghe được lời này, Thi Nam Bắc lập tức sợ hãi, nhỏ giọng nói: “Không thổi thì không thổi vậy. Đang yên đang lành cứ lôi chuyện tài xế ra đe dọa người ta.”

Triệu Tuân Âm: "..."

Bởi vì chị không thể kiểm soát được cái miệng của em, hiểu không?!

Hiểu!!!

***

Sau khi ném Thi Nam Bắc vào phòng làm việc, điện thoại reo nên Triệu Tuân Âm lấy điện thoại nói chuyện với quản lý của cô. Người quản lý gọi đến chỉ để nói về buổi diễn tạp kỹ mà Triệu Tuân Âm thực sự không muốn đi, nói rằng thời gian ấy để ở bên cạnh vợ còn hơn nhưng người đại diện của cô lại nảy ra ý tưởng tồi và nói rằng hay là cho vợ cô đi cùng?

"Dẫn em ấy đi làm gì?" Triệu Tuân Âm nhéo nhéo lông mày hỏi: "Chọc tôi tức điên sao?"

"Cái gì? Cô vợ nhỏ của cậu đã chọc tức cậu à?" Người quản lý không mấy vui mừng về cuộc hôn nhân chớp nhoáng của Triệu Tuân Âm, nói thật là cô đã bên cạnh Triệu Tuân Âm đến đây suốt chặng đường, và chứng kiến Triệu Tuân Âm cuối cùng cũng trở thành nữ hoàng điện ảnh mà bây giờ ai cũng khen ngợi, nỗi buồn đằng sau đó thực sự khó có thể giải thích được với người ngoài.

Mặc dù trước đây Thư Ngọc có chút cặn bã và hay lật mặt giả vờ không quen biết, nhưng khi hai người họ ở bên nhau thì Thư Ngọc thật lòng tốt với Triệu Tuân Âm, cô ấy đã cung cấp tài nguyên và những thứ khác cho Triệu Tuân Âm như thể không cần tiền. Trong chuyện hai người chia tay khó nói ai đúng ai sai, mà hãy nói về cô vợ nhỏ 21 tuổi mà Triệu Tuân Âm đã kết hôn bây giờ – cô ấy có thể làm gì? Cô ấy vẫn đang đi học, còn là một đứa trẻ chưa từng thấy trong xã hội, chỉ là một đứa trẻ lớn lên trong nhà kính. Triệu Tuân Âm thực sự đang làm gì khi cưới nàng về làm vợ?

...Thật sự chỉ là muốn chọc giận Thư Ngọc và khiến Thư Ngọc ly hôn càng sớm càng tốt sao? Đột nhiên tỉnh ngộ?

Có vẻ như không, ít nhất xét theo sự hiểu biết của người quản lý đối với Triệu Tuân Âm trong nhiều năm qua, Triệu Tuân Âm trông không giống loại người coi việc kết hôn là trò chơi.

Vậy tại sao Triệu Tuân Âm lại cưới đứa trẻ đó?

“Không phải.” Khi nhắc đến Thi Nam Bắc, Triệu Tuân Âm bất giác mỉm cười mà không hề hay biết, tuy rằng đang phàn nàn, nhưng trong tai quản lý luôn có cảm giác như đang phát tán cơm tró, đặc biệt là giọng nói của Triệu Tuân Âm khi cô nói nhẹ nhàng như vậy, người quản lý của cô, người đã quen nghe những lời nói tục tĩu của cô, nổi da gà khi nghe cô nói: "Em ấy chính là như vậy, làm việc gì cũng không quan tâm quá nhiều thứ. Có lẽ em ấy còn không nghĩ bản thân đã xúc phạm tôi."

Quản lý: "..."

Tại sao lại cảm thấy Triệu Tuân Âm đang khoe khoang tình cảm?

"... Có vẻ như vợ cậu cũng được." Người đại diện có chút tức giận nói: "Vậy hôm nay cậu có quay lại Thượng Hải không? cậu hãy nhờ trợ lý đổi vé. Khi nào cậu mới quay lại?"

Nói đến việc trở lại Thượng Hải, Triệu Tuân Âm tự nhiên nhớ tới cuộc điện thoại mà Thư Ngọc gọi cho cô ngày hôm qua, nói cho cô về việc gặp cô vào tối thứ bảy.

Đã quá 12 giờ trưa rồi. Cũng sắp đến giờ bay về Thượng Hải để hẹn Thư Ngọc rồi.

"Muộn hơn chút." Triệu Tuân Âm nói.

“Muộn hơn chút là khi nào?” Người đại diện nghe điện thoại có chút phát điên, “Cậu có biết mấy ngày nay tôi đã thúc giục cậu bao nhiêu việc không? Chị ơi, sao trước đây em không thấy chị yêu gia đình mình đến vậy.?!"

Có vẻ như đúng, sau khi kết hôn, Triệu Tuân Âm đã nắm bắt cơ hội và tranh thủ từng phút giây thời gian để đến Thành Đô. Cô đã từ chối rất nhiều thông báo, nếu tiếp tục như vậy, rất có thể cô sẽ bị đối tác của mình đưa vào danh sách đen.

"Gần đây em ấy thi cuối kỳ, áp lực rất lớn. Tôi sẽ ăn tối với em ấy rồi quay lại."

"??? Ăn tối xong mới về à?" Người đại diện nổi điên, "Sáng mai 6h30 phải lấy xe đến trường quay để kịp quay phim. Cậu ăn tối rồi quay lại. Cậu định tối nay không ngủ à?"

Triệu Tuân Âm trông thực sự thờ ơ, "Tôi có thể ngủ trên máy bay. Thế thôi, tôi cúp máy đây."

Quản lý: "..."

Cô ghét phụ nữ đã có gia đình!

***

Triệu Tuân Âm cúp điện thoại với người đại diện của mình, ở một mình cô cũng không có việc gì làm, nên cô cầm kịch bản đi đến phòng làm việc cùng Thi Nam Bắc, xem ra Thi Nam Bắc vẫn đang học bài. Dường như Thi Nam Bắc chỉ trở nên ngoan ngoãn lúc kỳ thi cuối kỳ sắp diễn ra, đầu óc nàng chỉ toàn học tập. Khi Triệu Tuân Âm bước vào phòng làm việc, người bên kia hoàn toàn không chú ý đến cô, khi cô đến gần và nghe thấy một giọng nói, Thi Nam Bắc ngẩng đầu lên nhìn cô. Có lẽ Thi Nam Bắc đang hỏi cô tại sao lại vào đây?

“Chị đi đọc kịch bản, không quấy rầy em.” Triệu Tuân Âm khua kịch bản trước mặt Thi Nam Bắc, nhẹ giọng nói, sợ làm phiền vợ yêu đang học bài.

Thi Nam Bắc gật đầu, không nói gì, tiếp tục học bài. Triệu Tuân Âm cũng ngồi xuống bắt đầu đọc kịch bản, tuy đang đọc kịch bản nhưng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, cô nhìn người vợ xinh xắn dễ thương bên cạnh đang mặc áo sơ mi trắng rộng thùng thình và mái tóc đen dài xõa ngang vai.

Trước đây Triệu Tuân Âm chưa bao giờ biết mình có thể nhẫn nại như vậy, cũng không biết mình có thể chiều chuộng người khác nhiều như vậy, rất lâu trước đây, cô cũng chính là người được nuông chiều, có lẽ là vì người đó. Điều duy nhất cô học được là sau khi đến tuổi trưởng thành, cô bắt đầu trầm tĩnh hơn, tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống và bắt đầu quan tâm đến mọi người xung quanh.

Thi Nam Bắc... Thi Nam Bắc.

Triệu Tuân Âm nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thi Nam Bắc, trong lòng cô biến thành một vũng nước mà không nhận ra, chắc chắn đó là một chiếc đũa thần, cô không khỏi lấy điện thoại di động ra, đặt ở chế độ im lặng, sau đó chụp ảnh Thi Nam Bắc từ phía sau, một bài đăng hiếm hoi trên Weibo thể hiện tình cảm:

Triệu Tuân Âm V: 【Em bé đang học bài không để ý đến tôi [khiếu nại].】

Cư dân mạng và người hâm mộ dạo này vừa yêu vừa ghét vợ của Triệu Tuân Âm. Tất nhiên, họ yêu mến nàng vì Triệu Tuân Âm bắt đầu rời bỏ cuộc sống của một cán bộ kỳ cựu sau khi kết hôn.

Những người hâm mộ nóng lòng chờ đợi một tháng cho một bài đăng trên Weibo đã rất xúc động. Nhưng hận vợ cô cũng là hận thật sự, dù sao cũng không thể làm gì được, Triệu Tuân Âm là một người phụ nữ được công chúng yêu mến, nói bản thân sẽ mang lại hạnh phúc cho các cô gái trên toàn thế giới. Rồi đến lúc nói muốn kết hôn là kết hôn.

Người hâm mộ của cô đã không chấp nhận điều đó trong một thời gian. Sau đó, Triệu Tuân Âm bắt đầu thể hiện tình cảm của mình một cách điên cuồng.

... Thật sự là quá đáng.

"Cô ấy phớt lờ chị nhưng em quan tâm chị 【khóc】.Tại sao chị không cưới em? Em sẵn sàng để chị trói em lại bên người chị mỗi ngày!"

“Em cứ tưởng phải đợi đến nửa năm mới nhận được một bài đăng mới từ chị trên Weibo 【Tạm biệt】, nhưng không ngờ một ngày sau chị lại đăng lên Weibo. Ha, vẫn là thể hiện tình cảm thôi ."

"Một chân đá bay bát cơm tró nà, tôi không muốn ăn! Khi nào chị mới tung ảnh hai chúng ta ra?!"

“Tôi hiểu hết mọi chuyện,nhưng tôi vẫn không hiểu tại sao chị lại đột nhiên kết hôn..."

"【Doraemon ngạc nhiên】Đây là vợ của Tuân Âm sao?! Cô ấy trông trẻ quá! Triệu Tuân Âm, chị đã kết hôn với trẻ vị thành niên à?!"

"Học bài??? Vậy là vợ chị vẫn đang đi học? 【Khóc】Chị thực sự vẫn yêu thân hình trẻ trung."

“Cả đời tôi cũng đợi được đến ngày Triệu Tuân Âm khoe vợ trên Weibo... Thật đáng sợ.”

Tất nhiên, cũng có những fan bỏ sót vấn đề. Giống như Thám tử lừng danh Conan, họ phóng to bức ảnh không biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng tìm được manh mối và nói:

"Chờ một chút, tại sao gáy vợ chị lại đỏ? Vậy Triệu Tuân Âm là Công???"

"Cái gì? Triệu Tuân Âm là Công?! Tôi luôn cho rằng cô ấy là Thụ! Làm sao một nữ nhân như vậy lại có thể là Công?! Chẳng lẽ Ngự tỷ không chịu nổi sao???"

"Mấy người bị sao vậy? Tất cả sự chú ý của bạn đã đi đâu rồi? 【Đầu chó】. Vậy tối qua Tuân Âm đã có một khoảng thời gian vui vẻ à?"

"Thật xin lỗi, tôi vẫn luôn cho rằng Triệu Tuân Âm là người máu lạnh. Dù sao trên mặt cô ấy lúc nào cũng là biểu hiện máu lạnh 【Tạm biệt】 Hiện tại tôi sai rồi, tôi sai rồi!!!"

Triệu Tuân Âm: "..."

Tại sao những người hâm mộ này lại phóng đãng như vậy? Tại sao suốt ngày quan tâm đến chuyện trên giường của cô hơn cả bản thân cô!

Chương trước Chương tiếp
Loading...