[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau
Chương 45: Hãy Cho Chị Thấy Kỹ Năng Của Em
Vì vợ phải ôn tập để chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ nên Triệu Tuân Âm không dám gây sự với em bé Thi Nam Bắc, sau khi tán tỉnh đối phương, cô phớt lờ Thi Nam Bắc và để cô vợ nhỏ đi tiếp tục ôn tập, trong khi cô ngồi trên ghế sofa như một tên tra nam kéo quần lên là không nhận ra ai, vừa nghe vợ học bài vừa ăn sáng.Quên đề cập đến một chuyện, vì lần trước Triệu Tuân Âm nhờ trợ lý tìm dì phụ bếp nấu ăn, trợ lý làm việc rất nhanh, phải mất nửa tháng mới tìm được người kín miệng, cho nên hôm nay dì ấy mới đến, cuối cùng đã chấm dứt sự phụ thuộc của họ vào thức ăn hàng bên ngoài.Nhưng nhược điểm duy nhất là...“Cẩn thận.” Dưới ánh mắt rực lửa của Triệu Tuân Âm, Thi Nam Bắc cảm thấy không thoải mái, nhịn không được nói: “Dì vẫn còn ở nhà!"Triệu Tuân Âm dù sao cũng lớn hơn nàng mười ba tuổi. Cô đã quen với việc không biết xấu hổ: “Dì đang nấu ăn trong bếp.” Nàng nghe thấy giọng nói của vợ mình nghiêm túc hơn bình thường khi ở trên giường một lúc lâu. Thời gian trôi qua, Triệu Tuân Âm ở độ tuổi ba mươi cảm thấy mình càng ngày càng biến thái, bởi vì cô muốn nghe Thi Nam Bắc bằng giọng khàn khàn đọc bài trên giường, nhưng khi cô nói với Thi Nam Bắc ý tưởng này, thì Thi Nam Bắc cũng không từ chối, chỉ yêu cầu cô chú ý....Điều đó có nghĩa là được thôi.Triệu Tuân Âm mỉm cười vỗ vỗ ghế sofa bên cạnh, nói với Thi Nam Bắc: “Tới đây, ngồi cạnh vợ đi.”Thi Nam Bắc: "..."Biến thái.Nhưng Thi Nam Bắc vẫn đi tới, vừa ngồi xuống, Triệu Tuân Âm liền cúi người thấp giọng nói với Thi Nam Bắc: "Đọc nghiêm túc cho vợ em nghe đi nào?"Thi Nam Bắc mặt không biểu cảm nhìn cô: "..."Trông Thi Nam Bắc như không nói nên lời và nghẹn ngào trước sự đồi trụy của vợ.Triệu Tuân Âm bất động.Thi Nam Bắc cầm một cuốn sách y học dày màu xanh lam, mở nó ra và nói với Triệu Tuân Âm: "Chị có bệnh không? Để em xem trong sách y học của em có cách chữa trị nào không."Dường như mềm yếu cũng không đủ, Triệu Tuân Âm mất bình tĩnh, trực tiếp uy hiếp: “Fanfic.""..." Vẻ mặt của Thi Nam Bắc đột nhiên có chút vặn vẹo, đành phải làm cho Triệu Tuân Âm hiểu sai lầm trước, cuối cùng, sau khi nhịn một lúc, đành phải nũng nịu nói: "Chị hư quá..."Trong lòng Triệu Tuân Âm rung động“...”Và tôi – tác giả xin lược bỏ khoảng 3.000 từ ở đây. Tấn Giang không cho phép tôi viết hay ám chỉ. Lý do chính là tôi sợ nếu viết ra sẽ dẫn đến làm hỏng một thế hệ thanh niên. Tôi không có lựa chọn nào khác. Mọi người đều có thể sử dụng trí tưởng tượng của mình. Nhưng điều duy nhất tôi có thể nói rằng khi kết thúc cuộc trò chuyện của hai người, Triệu Tuân Âm vội vàng kéo Thi Nam Bắc lên lầu. Nói chung, tiếng rên rỉ khiến dì dưới tầng lắc đầu, dù sao hai người còn trẻ lại còn là một cặp đôi mới cưới.Chậc chậc chậc chậc... Triệu Tuân Âm là một người không biết xấu hổ, không có việc gì để làm, nhưng Thi Nam Bắc thì khác. Thi Nam Bắc vẫn còn là sinh viên đại học, và là sinh viên y khoa nên gần như cùng lúc khi vừa làm xong, Thi Nam Bắc quay lại lôi cuốn sách nằm trên sàn. Yêu thích học tập thì tốt, nhưng nếu yêu thích học tập vào thời điểm này, khiến nữ diễn viên chính xuất sắc nhất Triệu Tuân Âm của chúng ta sẽ có chút tổn thương lòng tự trọng, nên Triệu Tuân Âm nheo mắt hỏi nàng:“... Em có cần phải làm việc chăm chỉ thế không?"Thi Nam Bắc cầm cuốn sách lên và đọc qua nội dung mà nàng không quen. Sau khi nghe những gì Triệu Tuân Âm nói sau lưng, Thi Nam Bắc đối xử với Triệu Tuân Âm như một ông già bảy mươi tám mươi tuổi đối xử với một đứa trẻ chưa mọc tóc: “Trẻ mà không chịu khó thì về già sẽ khổ – Hiểu không?""..." Thi Nam Bắc chợt nhớ ra điều gì đó, quay lại nói với vợ: “Em xin lỗi, em quên mất chị chưa học xong đại học hàm thụ..."Vẻ mặt vốn tươi cười của Triệu Tuân Âm cứng đờ trong giây lát: "..."Đây có phải là những gì con người nói ra được không? Có thể nói rằng cô đọc rất ít cũng không sao. Có cần nhấn mạnh ở đây rằng cô đã học đại học đào tạo từ xa không?Bằng cử nhân liên kết thạc sĩ y khoa thì tuyệt vời lắm sao!?—Đương nhiên tuyệt vời.Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Triệu Tuân Âm cũng biết, xét theo vợ mình là một người vô tư, lời nói của em ấy có lẽ là nói thật, suy cho cùng vợ cũng không có ý giễu cợt cô, hoặc là đang giễu cợt cô thì cô cũng phải thừa nhận, dù sao việc cô vừa làm quả thực có chút quá đáng, em bé không có kinh nghiệm trong những việc này, thậm chí cô còn phát điên và lấy dụng cụ ra chơi, điều này khiến Thi Nam Bắc không thể kìm được nữa, trực tiếp cắn vào vai cô, trên đó để lại một hàng dấu răng... Nghĩ đến việc cô vừa làm, Triệu Tuân Âm cũng không còn quấy rầy so đo với cô vợ nhỏ nữa.Vợ cô cũng thích đọc sách thì để em ấy đọc sách, đọc sách luôn là một điều tốt, vì vậy Triệu Tuân Âm, người không thích đọc sách, lại nằm xuống và nói với Thi Nam Bắc đang khỏa thân ngồi ở cuối giường: "Được rồi, em phải chăm chỉ học tập. Sau này phải kiếm được nhiều tiền hơn, gia đình chúng ta sẽ trông cậy vào em, bác sĩ Thi."Bác sĩ Thi cũng mạnh dạn nói: “Yên tâm, em sẽ không đối xử tệ với chị đâu.”Thi Nam Bắc học thuộc lòng một lúc, Triệu Tuân Âm đang nghịch điện thoại di động trên giường. Sau khi Thi Nam Bắc ghi nhớ xong, hai người ôm nhau nói chuyện một lúc mới nhớ ra Thi Nam Bắc có mang theo thứ gì đó.. "Là một loại nhạc cụ, bạn cùng phòng không cho em luyện tập ở ký túc xá. Vì là thi cuối kỳ nên em mang nó về." Thi Nam Bắc nằm trong vòng tay của Triệu Tuân Âm và nghịch đuôi tóc của Triệu Tuân Âm, mái tóc của Triệu Tuân Âm được uốn xoăn một chút, cũng có vài sợi highlight màu lạnh so với mái tóc đen dài thẳng bây giờ, càng có dáng vẻ của một người phụ nữ trưởng thành hơn. Khiến Thi Nam Bắc em bé tim tím mê mẩn không thôi, nhất định sẽ nghịch tóc Triệu Tuân Âm khi rảnh rỗi. Nếu Thi Nam Bắc không sợ bạn cùng phòng Ngô Lệ Lệ vì tình yêu của nàng mà ghét nàng, Thi Nam Bắc có thể đã quá khích khi đăng bài trên WeChat Moments.“Nhạc cụ?” Lần trước Triệu Tuân Âm nhìn thấy cây đàn piano trong phòng của Thi Nam Bắc, bà của Thi Nam Bắc nói rằng Thi Nam Bắc đã học đàn piano cấp 10, nhưng hôm qua chiếc hộp mà Thi Nam Bắc mang tới lại là một chiếc hộp hình chữ nhật không phải cây đàn piano đúng không?"Ngoài piano ra em có chơi loại nhạc cụ nào khác không?” Triệu Tuân Âm, người không biết gì về âm nhạc, thành thật hỏi. Ngoài việc không giỏi đọc sách, Triệu Tuân Âm còn là một hố đen âm nhạc. Trước kia cô giành được giải ảnh hậu.Song quay phim điện ảnh, đạo diễn đã yêu cầu cô thu âm bài hát kết thúc của bộ phim, điều này sẽ tiết kiệm và hiệu quả trong việc quảng bá cho phim, nhưng cô đã nói rằng sẽ không ghi âm ngay cả khi cô chết, nhưng đạo diễn cũng là người có năng lực và ép cô vào thu âm.Bài hát đã được thu âm nhưng kết quả thu âm thực sự rất tệ. Ngay cả kỹ sư âm thanh triệu đô mà đạo diễn thuê cũng không thể cứu cô khỏi bị lạc nhịp, bài hát không được ra mắt, nếu không thì đã... Vì bài hát kết thúc đó mà có lẽ cư dân mạng trên Douban phải cho phim một sao.Có thể tưởng tượng được giọng hát của Triệu Tuân Âm đáng sợ đến thế nào."Sau khi học một nhạc cụ, tự nhiên sẽ học các nhạc cụ khác. Âm nhạc đều có mối liên hệ với nhau." Thi Nam Bắc vừa giải thích với vợ vừa chơi đùa với mái tóc của Triệu Tuân Âm.Nói mới nhớ, cô chưa từng thấy Thi Nam Bắc chơi nhạc cụ bao giờ, nên Triệu Tuân Âm vỗ mông Thi Nam Bắc nói: “Sao em không thể hiện chút tài năng cho chị xem?”Thi Nam Bắc ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt mơ hồ hưng phấn nói: "Chị chắc chắn chứ?"Thành thật mà nói, Thi Nam Bắc đã không có khán giả ủng hộ trong nhiều năm!“Đương nhiên.” Triệu Tuân Âm cho rằng Thi Nam Bắc đang nghi ngờ sự ủng hộ của cô dành cho vợ mình, nên không chút do dự nói.“Vậy thì chị không được hối hận đâu đấy.” Thi Nam Bắc vừa nghe xong liền bật dậy khỏi giường, mặc áo choàng tắm và đi vào phòng làm việc để lấy nhạc cụ mà bản thân mang theo ngày hôm qua.Sau khi mở nó ra trước mặt Triệu Tuân Âm, khuôn mặt nàng hơi tối sầm khi Triệu Tuân Âm nhìn rõ cây đàn: "... Kèn đồng?"Chẳng phải cô vừa nói muốn Thi Nam Bắc thổi kèn cho cô sao? Chẳng trách bạn cùng phòng không cho nàng chơi ở ký túc xá!Xứng đáng!“Là kèn Xô na!" Thi Nam Bắc sửa lại: “Không phải kèn đồng hiểu không?!”"....."Dù là Xô na hay kèn đồng, dường như cũng không có nhiều khác biệt, bởi vì đây hoàn toàn không phải là điều mà Triệu Tuân Âm nghĩ đến một cây sáo hay đàn violin, nhưng cô không ngờ Thi Nam Bắc lại mang kèn Xô na đến."Chị chết rồi à? Em định chơi Xô na trong đám tang của chị à?" Không có gì đáng ngạc nhiên khi Triệu Tuân Âm có thành kiến với Xô na. Trên thực tế, điều duy nhất cô biết là nó xuất hiện trong đám tang."Tại sao chị lại có ý nghĩ như vậy đối với vua nhạc cụ?" Thi Nam Bắc có chút không vui, "Đàn Xô na chơi lên nghe rất hay."Triệu Tuân Âm khoanh tay, ngồi trên giường, mặt không biểu cảm nhìn Thi Nam Bắc đang đứng dưới gầm giường: “Thật sao?”“Ừ, nếu chị không tin thì em thổi cho chị nghe." Thi Nam Bắc nói xong liền dừng lại hỏi: “À mà kính trong nhà chị có cách âm không?” Sẽ không tốt nếu sau này công ty quản lý tài sản đến khiếu nại."... Có cách âm." Triệu Tuân Âm nghiến răng nói.Vì vậy, Thi Nam Bắc đã tự tin và mạnh dạn chơi một bài hát nổi tiếng của Nhật Bản - "Vòng tròn tình yêu" trên kèn Xô na cho Triệu Tuân Âm, có thể nói nó là một bài hát hay, nhưng không ngờ rằng sau khi chơi bài hát trên kèn Xô na, lại có thể dẫn dắt cảm xúc người nghe như vậy?0,5 lần bầu không khí văn hóa lao về phía cô, nhưng người chơi còn là vợ cô. Cô muốn đánh chết nàng nhưng không thể.Triệu Tuân Âm: "..."Cô hối hận!Bài hát kết thúc và màn cảm ơn kéo tới.Thi Nam Bắc với đôi mắt sáng ngời hỏi Triệu Tuân Âm: "Thế nào? Nghe có hay không? Nó đã thay đổi quan điểm của chị về kèn Xô na chưa???"Triệu Tuân Âm trầm mặc một lát: "... Suýt chút nữa chị đã thay đổi suy nghĩ về em."Thi Nam Bắc: "?"Ý chị là gì??? Em đang định thổi cái này vào đám cưới của mình!!!Triệu Tuân Âm âu yếm chạm vào khuôn mặt xinh đẹp của vợ mình và nói: "Em có biết cảm giác nghe em chơi bản nhạc này bằng kèn Xô na là như thế nào không?""Cái gì?""Loại mối tình âm dương cách biệt ấy."Thi Nam Bắc: "..."Cuối cùng, Triệu Tuân Âm chân thành hỏi: "Em có thể cho chị biết lý do tại sao em muốn học nhạc cụ này không?" Cô dù có bị đánh chết cũng không thể tin được rằng chính bà của Thi Nam Bắc đã yêu cầu nàng học kèn này, cô tin tưởng là Thi Nam Bắc tự nguyện theo đuổi bộ môn này.Thi Nam Bắc sắc mặt rất đáng yêu, nàng cũng có thể nhìn ra Triệu Tuân Âm không thích Xô na lắm, có chút ủy khuất nói: “... Em đang nghĩ thứ này có thể thổi bay một người từ khi sinh ra đến khi chết đi? Lúc đầu em đã lo lắng mình không thể học đại học sau này nếu không tìm được việc làm, em sẽ chơi Xô Na cho người khác, và chắc chắn sẽ không thất nghiệp."Trong số các loại nhạc cụ, Xô na là vua, hoặc là thăng thiên không thì bái đường....Đúng là Thi Nam Bắc sẽ không bị mất việc.Triệu Tuân Âm nghe xong, lần đầu tiên trong lòng cảm thấy thật tốt khi Thi Nam Bắc đạt thành tích học tập tốt: “May mắn là em đã đỗ được đại học.”Nếu không, cô có thể thực sự do dự khi đi hẹn hò mù quáng!