[BHTT] [EDIT] Cùng Ảnh Hậu Loé Hôn Sau

Chương 44: Đang Nói Lời Tình Cảm Mà



"... Em đang nói về chương trình tạp kỹ về sinh tồn nơi hoang dã đó à?” Cô chắc chắn không nghĩ vợ mình lại điên cuồng nhẫn tâm như vậy, nên Triệu Tuân Âm không chịu thua mà hỏi lại Thi Nam Bắc.

"Vâng!" Vợ cô gật đầu khẳng định.

Triệu Tuân Âm cụp mắt xuống nhìn người vợ trước mặt, mái tóc ướt xõa trên khuôn mặt trắng trẻo của nàng, trong phút chốc, Triệu Tuân Âm đã ba mươi tuổi thực sự muốn ném chiếc khăn tắm trong tay vào mặt nàng không chút do dự.

Thi Nam Bắc thực sự khiến cô tức điên.

“... Đôi khi chị rất muốn biết trong đầu em đang nghĩ gì.” Triệu Tuân Âm sờ sờ mặt vợ, khẽ thở dài, “Ngay cả một vài ngôi sao nam cũng không dám tham gia chương trình tạp kỹ đó, nhưng em thì hay, muốn chị đi tham gia chương trình đó."

Nghe được sự oán giận trong lời nói của vợ, Thi Nam Bắc thản nhiên nói: “Nhưng chương trình tạp kỹ đó thực sự rất hay..."

Nó thực sự rất hay. Thật thú vị khi được ngắm nhìn những loài động vật và thực vật đầy màu sắc đó!

"...Hay là chúng ta đổi chủ đề đi.” Triệu Tuân Âm cảm thấy tốt nhất không nên nói chuyện với người vợ rắc rối của mình, nên cô chủ động đổi chủ đề nói: “Kỳ nghỉ hè sắp đến rồi, em có kế hoạch gì không?”

Đây là câu hỏi dành cho Thi Nam Bắc, nếu Thi Nam Bắc chưa kết hôn với Triệu Tuân Âm, Thi Nam Bắc vẫn có thể sắp xếp cho kỳ nghỉ hè của mình, tuy nói là sắp xếp nhưng phần lớn thời gian của Thi Nam Bắc đều dành cho việc chơi game. Trước kia không có vấn đề gì, nhưng bây giờ nàng đã kết hôn với Triệu Tuân Âm, lại đang sắp đến kì nghỉ hè, nếu mỗi ngày ở nhà chỉ để chơi game, chẳng phải nàng đã quá tệ bạc với Triệu Tuân Âm khi phải đi từ Thượng Hải đến Thành Đô mỗi ngày?

Dù sao Triệu Tuân Âm cũng là nữ hoàng điện ảnh, vì nàng nên mới phải tự dày vò bản thân nhiều, mà Thi Nam Bắc có chút nông cạn, nhưng không có nghĩa là nàng không nghĩ cho người khác.

Vì vậy Thi Nam Bắc ngoan ngoãn nói: "Em chắc là không có kế hoạch gì đâu? Còn chị thì sao?"

"Chị? Kỳ nghỉ hè của em hẳn là chị không quá bận rộn. Chị chỉ có một bộ phim phải quay vào tháng 8. Trước đó, tháng 7 chắc cũng không có nhiều việc đâu." Triệu Tuân Âm nghĩ đến bạn thân nhất của cô, khi An Hòa và Kỳ Ngộ đi hưởng tuần trăng mật sau khi họ kết hôn, Triệu Tuân Âm thậm chí còn phàn nàn rằng An Hòa đã trở thành một ngôi sao lâu như vậy, có nơi nào trong và ngoài nước chưa từng đến? Mà còn đòi phải đi hưởng tuần trăng mật.

"Em thì biết cái gì, du lịch có thể biết rõ nhất cách một người đối xử với em, em biết không? Đặc biệt là trước và sau khi kết hôn." An Hòa luôn nghiên cứu rất kỹ về hôn nhân. Biết cô đã kết hôn, An Hòa vẫn đặc biệt gọi điện cho cô để nói về chuyến đi trăng mật của cô và việc cô cưới được một người vợ trẻ đẹp. Điều quan trọng nhất đối với những người trẻ tuổi là hình thức "Em cảm thấy không sao, nhưng vợ em mới bao nhiêu tuổi? Em có thể để tâm chút được không."

Lời cô ấy nói có vẻ có lý, Triệu Tuân Âm liền hỏi: "Nơi nào tốt nhỉ?"

"Chị không biết, dù sao thì cũng đừng đến Maldives."

Chuyến đi hưởng tuần trăng mật của An Hòa là đến Maldives. Sở dĩ Kỳ tổng đến đó là vì ở đó có một khách sạn thuộc quyền sở hữu của Tập đoàn Tề Thiên, đến đó có thể kiểm tra xem, An Hòa ngốc nghếch nhìn Kỳ Ngộ bận công việc trong chuyến đi hưởng tuần trăng mật. An Hoà không có ấn tượng tốt với Maldives.

"Mọi chuyện đừng tự mình quyết định. Hãy hỏi cô vợ nhỏ của em nhiều hơn. Đừng bỏ qua ý kiến của em ấy chỉ vì em ấy còn trẻ."

Nhớ lại lời An Hòa nói, Triệu Tuân Âm tự nhiên hỏi vợ: "Em có muốn đi đâu không? Chúng ta đi hưởng tuần trăng mật thì sao? Tháng bảy chị được nghỉ phép, sau đó chị có thể đưa em đến đó?"

"—Có ạ!” Thi Nam Bắc nghe vậy, vui vẻ trả lời như một đứa trẻ: “Có một nơi mà em luôn muốn đến.”

"Sao thế? Ở đâu?" Nhìn dáng vẻ vui vẻ của Thi Nam Bắc cười lên vô cùng xinh đẹp, hai lúm đồng tiền rõ ràng cùng khuôn mặt ngây thơ trong sáng, nhìn lên vừa đẹp vừa ngọt ngào, Triệu Tuân Âm không khỏi bật cười. Cô mềm lòng, lời nói càng ngày càng ôn hòa.

"Semporna!" Thi Nam Bắc nhảy múa bằng tay và nói với Triệu Tuân Âm, trong khi nói chuyện, nàng lắc cánh tay của Triệu Tuân Âm và nói một cách vô thức: "Em nghe nói nước biển ở nơi đó rất sạch và bầu trời rất trong xanh." Ở đó có thể nhìn thấy đáy biển sâu khi lặn, và cũng có thể thanh lọc tâm hồn. Em chưa bao giờ đến bãi biển, và nếu có cơ hội, nơi đầu tiên em muốn đến là Semporna. "

Nhìn thấy Thi Nam Bắc như vậy, Triệu Tuân Âm cũng dịu dàng ôm lấy cô vợ nhỏ đang rất vui vẻ của mình, trìu mến nói: "Được rồi, chúng ta đi Semporna. Chị đưa em đi ngắm biển và lặn."

"Thật sao?!" Thi Nam Bắc ánh mắt sáng ngời.

"Được rồi, để chị sắp xếp nhé?"

"Dạ..." Thi Nam Bắc bĩu môi, nụ hôn ngọt ngào của Triệu Tuân Âm rơi xuống khóe miệng nàng. Nàng giật mình, sau đó nụ cười mở rộng, nàng ôm lấy Triệu Tuân Âm, môi họ chạm nhau, rồi hai người ngã vào chiếc giường mềm mại.

Một đêm ngon giấc.

....

Khi Triệu Tuân Âm tỉnh dậy vào ngày hôm sau, xung quanh không có ai, Triệu Tuân Âm mở đôi mắt buồn ngủ và lấy điện thoại di động trên bàn cạnh giường để kiểm tra thời gian hiện tại đã quá 9h rồi.

Cô đi ngủ hơi muộn, chủ yếu là do tối qua bận quá nên không để ý đến thời gian.

Từ trên giường ngồi dậy, nhìn quanh không thấy Thi Nam Bắc trong phòng ngủ, Triệu Tuân Âm cảm thấy có chút kỳ lạ, sáng sớm thế này Thi Nam Bắc có thể đi đâu được? Với suy nghĩ này, cô mặc áo choàng tắm và rời khỏi phòng ngủ. Khi đến cầu thang, cô nghe thấy tiếng đọc sách từ phòng khách ở tầng một.

Triệu Tuân Âm nghe một hồi, đều là thuật ngữ y khoa mà cô không hiểu.

Cô lặng lẽ đi xuống phòng khách, thấy em bé đã thu dọn gọn gàng, buộc tóc đuôi ngựa, đang đứng trên ban công ngoài phòng khách, quay mặt ra khu vườn nhỏ bên ngoài, ôm một cuốn sách trong tủ giọng nói nhỏ nhẹ.

Thật là một đứa trẻ siêng năng. Không thể phủ nhận rằng Triệu Tuân Âm, người luôn kén chọn bạn bè, lại bị thu hút bởi Thi Nam Bắc nghiêm túc như vậy.

Đây không phải là lần đầu tiên cô bị Thi Nam Bắc thu hút. Trên thực tế, trong những ngày ở bên Thi Nam Bắc, cô thường bị thu hút bởi khía cạnh mới mà Thi Nam Bắc càng trở nên giống như một bảo bối. Càng biết nhiều về Thi Nam Bắc, cô sẽ càng khám phá ra sự tốt đẹp của Thi Nam Bắc.

Lúc đầu cô còn tưởng Thi Nam Bắc chỉ là một nữ sinh đại học bình thường dễ thương, thực ra cũng không khó chấp nhận việc kết hôn với một cô gái dễ thương như vậy.

Có lẽ vì sau khi kết hôn phải có trách nhiệm nên cô bắt đầu không còn coi công việc là cả cuộc đời mình nữa, từ đó rảnh rỗi để ở bên người vợ mới cưới dần dần cô phát hiện ra người vợ này không phải là người trong sáng và đáng yêu như vậy, không quá lời khi gọi Thi Nam Bắc là đứa trẻ nghịch ngợm.

Nhưng chính cảm giác tương phản mạnh mẽ đó đã khiến cô mong muốn được hiểu rõ hơn về người kia. Càng tiếp xúc với người kia, cô càng phát hiện ra rằng Thi Nam Bắc thực sự là một cô gái rất trưởng thành.

Thi Nam Bắc có cách đối xử với mọi người của riêng mình, thậm chí còn hơn cả những gì người đã có tuổi như cô.

Cô đã đoán được, có lẽ Thi Nam Bắc đã nghe thấy cuộc điện thoại hôm qua của cô với Thư Ngọc, nếu là cô gái khác, công bằng mà nói thì chắc chắn cũng sẽ làm ầm ĩ lên, cãi nhau một trận, thật khó có thể chấp nhận những cuộc điện thoại riêng của vợ với người yêu cũ, nhất là khi người yêu cũ đã ly hôn vì vợ.

Nhưng Thi Nam Bắc lại không quan tâm, Thi Nam Bắc căn bản không quan tâm, không phải Thi Nam Bắc giả vờ không quan tâm, mà là Thi Nam Bắc từ tận đáy lòng không quan tâm đến chuyện này. Dường như đối với nàng Thư Ngọc là một người xa lạ, một người xa lạ không thể gây ra bất kỳ tổn hại nào cho cuộc hôn nhân của hai người.

Thi Nam Bắc đã cho cô đủ niềm tin trong vấn đề này. Chỉ vì lý do này, Triệu Tuân Âm cảm thấy cô đã tìm được một kho báu.

Nói xem, làm sao cô có thể không yêu một cô gái như vậy?

Trong lúc đang suy nghĩ, Thi Nam Bắc có lẽ đã nghe thấy tiếng bước chân sau khi đọc xong đoạn đó, quay người lại khi nhìn thấy Triệu Tuân Âm, đôi lông mày trong trẻo của Thi Nam Bắc không khỏi nhướng lên: “Chào buổi sáng, ái phi của ta.”

Trước đây, Triệu Tuân Âm không bao giờ biết mình sẽ trẻ con như vậy, sẽ cùng Thi Nam Bắc chơi đùa như thế này, nhưng xem ra cũng không có gì sai trái, chỉ là trêu đùa cười đùa, cuộc sống là vậy.

Cô vuốt thẳng áo choàng tắm, sau đó thực hiện nghi thức cung đình với Thi Nam Bắc, cười nói: “Thần thiếp tham kiến hoàng thượng, thỉnh an hoàng thượng.”

Đôi mắt của Thi Nam Bắc nhếch lên cười, như thể bản thân rất thích đóng phim cùng với Triệu Tuân Âm. Cũng đúng, nếu đổi lại là người khác và kết hôn với một nữ hoàng điện ảnh, chắc cũng không kìm lòng được mà kéo cô diễn cùng cả ngày lẫn đêm.

"Ái phi mau đứng dậy. Tối qua nàng đã làm việc rất chăm chỉ rồi." Thi Nam Bắc nhắc lại chuyện tối qua.

Nếu em bé muốn cùng cô lái xe, Triệu Tuân Âm cũng sẽ không chịu thua kém: “Thần thiếp vất vả hay không là phụ, nhưng điều quan trọng là thần thiếp không biết lưng của hoàng thương thế nào rồi? Hoặc là cổ họng?"

Thi Nam Bắc không ngờ rằng Triệu Tuân Âm, người có vẻ nghiêm túc nhất, lại lái xe đến trước mặt nàng. Thi Nam Bắc nhìn chằm chằm và nói: "Ái phi của trẫm đang nói chuyện gì với trẫm giữa ban ngày thế này..."

Triệu Tuân Âm bước tới, đặt tay lên vai Thi Nam Bắc, ôm Thi Nam Bắc vào lòng, sau đó ngước mắt lên và nói một cách quyến rũ:

“Thần thiếp đang nói những lời tình tứ.”

Ngay cả người có tính cách lạnh lùng cũng sẽ chảy máu mũi sau khi bị Triệu Tuân Âm lại gần một cách đột ngột như vậy, chưa kể Thi Nam Bắc, người đã thèm muốn vẻ đẹp của Triệu Tuân Âm từ lâu.

Vào lúc đó, Thi Nam Bắc đã biết trái tim đập như trống là thế nào.

Tuy rằng đã bị dọa sợ, nhưng Thi Nam Bắc cũng không biết uy nghiêm từ đâu mà ra, nàng không muốn mất liêm sỉ trước mặt Triệu Tuân Âm, đành miễn cưỡng nói như không có chuyện gì xảy ra:

"Ái phi yêu quý của trẫm, tại sao... Tại sao nàng lại mặc áo tắm như vậy?"

"Đương nhiên là tìm kiếm sự kích thích.” Triệu Tuân Âm nói vào tai Thi Nam Bắc.

Thi Nam Bắc: "..."

Xin lỗi đã làm phiền, em sợ rồi.

Nghệ sĩ các chị biết cách chơi đùa quá!

Chương trước Chương tiếp
Loading...