[BHTT - Edit] 108 Cách Bắt Nạt Nhóc Câm
Chương 71: Giằng co
Ngụy Tầm dựa vào trên ghế, nhàm chán lướt điện thoại. Cô mở tin nhắn trò chuyện của Trương Bách Thu ngày hôm đó, lướt qua một cách chán nản, màn hình hiện lên một cái gì đó, Ngụy Tầm lập tức mắt sáng lên, nhúc nhích ngón trỏ quay lại.Là lịch sử trò chuyện giữa Trương Bách Thu và một tài khoản có tên là con số, tin nhắn trò chuyện ngoài mấy tấm ảnh ra, không có gì khác. Và mấy tấm ảnh này, vừa khéo chính là những tấm ảnh Tạ Tư Văn chụp lén, Ngụy Tầm dám khẳng định, tuyệt đối có điểm đáng ngờ!Cô lập tức chuyển tên tài khoản này cho người bạn hacker của mình. Và lại gửi thêm một phong bao lì xì lớn nữa. Người bạn hacker không cần Ngụy Tầm nói nhiều, ngay lập tức hiểu ra. Nhận lấy bao lì xì, sảng khoái gửi một câu: Được rồi!Một bóng người xuất hiện trước mặt Ngụy Tầm, cô ngẩng đầu, đôi mắt hạnh quen thuộc đối diện với cô, cô cong cong mắt, cất điện thoại vào túi, nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của Văn Tiêu Tiêu."Giáo viên hỏi chuyện cậu à?" Ngụy Tầm hỏi.Văn Tiêu Tiêu có chút xấu hổ khi bị nhéo mặt trên hành lang, nàng đẩy tay Ngụy Tầm vẫn còn đặt trên mặt mình ra, mặt hơi hồng, gật đầu."Có phải hỏi cậu về chuyện ảnh chụp không?" Ngụy Tầm lại hỏi.Văn Tiêu Tiêu gật đầu, đánh thủ ngữ: Mình đã giải thích rồi.Ngụy Tầm giơ tay vừa bị nhóc câm đẩy ra, xoa loạn mái tóc nàng: "Không sao, mình sẽ giải quyết ổn thỏa trong hai ngày nữa." Sau đó cúi đầu, áp đầu vào mũi Văn Tiêu Tiêu làm nũng: "Nhóc câm, mình rất nhớ cậu."Văn Tiêu Tiêu mặt bỗng nóng bừng, đẩy đẩy vai Ngụy Tầm, nhưng không đẩy ra được. Làm gì có ai mới xa nhau một tiết học đã nói nhớ."Sữa bò và bánh mì mình để trên bàn cậu thấy chưa?" Ngụy Tầm rút đầu về.Văn Tiêu Tiêu lần này lắc đầu, đánh thủ ngữ: Buổi trưa ăn bánh bao ướt no quá rồi, mình không ăn.Ngụy Tầm nói: "Cũng có thể uống sữa bò, bổ sung Canxi." Nói rồi, Ngụy Tầm so sánh chiều cao của mình với nhóc câm, hai người chênh lệch một cái đầu: "Cách biệt nhiều lắm, bổ sung thêm chút Canxi, để cao lên."Văn Tiêu Tiêu má hơi phồng lên, nàng mới không lùn, nàng là chiều cao trung bình, chỉ là Ngụy Tầm vừa khéo cao hơn chiều cao trung bình một cái đầu mà thôi. Thấy nhóc câm phồng má, Ngụy Tầm cười khẽ thành tiếng, đưa ngón tay chọc chọc mặt nhóc câm: "Mình có nói cậu lùn đâu."Ngụy Tầm còn muốn nói gì nữa. Đáng tiếc là, Văn Tiêu Tiêu đã lãng phí quá nhiều thời gian ở văn phòng, hai người vừa mới gặp mặt chưa được bao lâu thì chuông vào học đã vang lên. Ngụy Tầm đành phải lưu luyến không rời đưa người trở lại phòng học.Không có việc gì làm, Ngụy Tầm cũng đành trở về phòng học.Vừa trở lại phòng học, tin nhắn của người bạn hacker liền gửi đến. Là một file nén. Ngụy Tầm có chút kinh ngạc, hỏi: Nhanh vậy sao?Người bạn hacker: Cậu ta đã dùng cùng một điện thoại đăng nhập tài khoản này, dữ liệu lần trước đã lấy được, chỉ cần trực tiếp trích xuất ra là được. Ngụy Tầm: Tốt, cảm ơn.Đánh xong những lời này, Ngụy Tầm liền nóng lòng bắt đầu xem xét file, giải nén, mở ra.Quả nhiên!Tài khoản phụ con số này đã tham gia một đống nhóm chat hỗn loạn của trường, hơn nữa phỏng chừng chính là tài khoản phụ mới được tạo ra cho chuyện này, hoàn toàn không có thông tin gì khác, chỉ có tin nhắn bịa đặt.Một tảng đá nặng nề trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.Vừa tan học, Ngụy Tầm liền chạy vọt lên, Văn Tiêu Tiêu còn tưởng Ngụy Tầm đến tìm mình, không ngờ Ngụy Tầm đi đến trước mặt bạn cùng bàn của nàng là Trương Bách Thu rồi dừng lại.Ngụy Tầm xem ra tâm tình có chút kích động, đang cố gắng kiềm chế điều gì đó. Ngụy Tầm nắm chặt điện thoại: "Ra đây một chút, tôi có chuyện muốn nói với cậu."Trương Bách Thu biểu hiện rất bình tĩnh, xen vào kinh nghiệm lần trước, cô ta không trực tiếp đồng ý yêu cầu của Ngụy Tầm: "Bạn học Ngụy Tầm, có chuyện gì cậu cứ nói thẳng ở đây đi."Ngụy Tầm hừ lạnh một tiếng, cũng không đưa ra giải thích gì, chỉ mở màn hình điện thoại di động, lắc lư trước mặt Trương Bách Thu. Trương Bách Thu thấy nội dung trên màn hình, đồng tử co rút lại, hoảng loạn thấy rõ bằng mắt thường, giọng nói ngay lập tức lạnh xuống: "Chúng ta ra ngoài nói chuyện."Văn Tiêu Tiêu vẻ mặt không rõ nguyên do nhìn Ngụy Tầm và Trương Bách Thu, có chút lo lắng, một mặt, Ngụy Tầm là bạn gái nàng, mặt khác, Trương Bách Thu là bạn bè nàng, nàng không hy vọng hai người cãi nhau.Cảm nhận được cảm xúc bất an của Văn Tiêu Tiêu, Ngụy Tầm thay bằng khuôn mặt tươi cười, an ủi Văn Tiêu Tiêu: "Đừng lo lắng, chúng mình chỉ đi giải quyết một chút chuyện thôi." Văn Tiêu Tiêu gật đầu, nhưng cảm xúc bất an lại không hề biến mất chút nào, không khí bất ổn lan tỏa trong không gian quá mãnh liệt, giống như ngọn lửa cháy bên cạnh rượu mạnh, không biết khi nào sẽ bùng phát.Trương Bách Thu đi theo Ngụy Tầm ra ngoài, vẻ mặt cô ta biến đổi. Hai người đi đến một nơi sẽ không bị người khác quấy rầy. Trương Bách Thu siết chặt hai tay, bằng chứng đều đã bị đối phương nắm trong tay, cô ta cũng không giả vờ nữa: "Cậu muốn gì?"Ngụy Tầm nhìn chằm chằm Trương Bách Thu, bình tĩnh lại một lúc, mới mở miệng, giọng nói lạnh lẽo như băng: "Tại sao cậu lại làm như vậy."Trương Bách Thu cười nhạo một tiếng: "Còn tại sao, ghen tị chứ sao, cậu chưa từng nghe đến biệt danh vạn năm lão nhị của tôi à?" Ngụy Tầm nhíu mày, cô không phải là không nghĩ đến khả năng này, nhưng cô luôn cảm thấy không phải lý do này."Cậu," Ngụy Tầm nhất thời không biết nên chất vấn như thế nào. Trương Bách Thu không còn gì để mất, nói một cách vô cảm: "Dù sao chuyện cũng đã như vậy rồi, cậu muốn làm gì thì làm, muốn tố cáo giáo viên cũng được, hay muốn thông báo cho cả thiên hạ cũng không vấn đề."Ngụy Tầm đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Trương Bách Thu, nhưng cô nhất định phải hỏi ra nguyên do, chẳng lẽ nhóc câm lại phải chịu sự bắt nạt nhiều năm như vậy một cách không minh bạch? Điều này thật quá đáng buồn. Ngụy Tầm hạ quyết tâm, nhất định phải điều tra rõ ràng mọi chuyện. Vì thế tiếp tục hỏi: "Vậy cậu và Tạ Tư Văn là sao?" Ngụy Tầm nhìn cô ta.Trương Bách Thu động tác cứng lại khi nghe thấy cái tên này, trong mắt lóe lên một tia chán ghét, sau đó ánh mắt lướt xuống đất: "Tôi và Tạ Tư Văn có thể có chuyện gì, bạn học cấp hai thôi." Ngụy Tầm nhét điện thoại vào túi lại: "Tạ Tư Văn không nói với tôi như vậy đâu." "Các cậu liên lạc với nhau không ít sau khi lên cấp ba đâu," Ngụy Tầm nói.Mặc dù Ngụy Tầm không tìm thấy gì trong lịch sử trò chuyện của hai người, nhưng việc Tạ Tư Văn nói dối về chuyện duy trì liên lạc, có nghĩa là giữa hai người này tuyệt đối có điều mờ ám.Trương Bách Thu nheo mắt lại: "Cậu ta nói gì với cậu?" "Tôi không cần thiết phải nói cho cậu biết nhỉ," Ngụy Tầm trên mặt lộ ra một nụ cười mà như không cười, khiến người ta cảm thấy rợn người.Trương Bách Thu nhanh chóng hồi tưởng lại trong đầu, cô ta rất cảnh giác, cảm thấy Ngụy Tầm đang gài bẫy mình, cô ta sẽ không mắc lừa. Trương Bách Thu xoay người: "Tôi phải về.""Đứng lại." Ngụy Tầm sắc mặt ngưng lại: "Tiêu Tiêu nói với tôi, cậu ấy và cậu không quen biết nhau từ cấp hai, tại sao cậu lại cố ý dẫn dắt Tạ Tư Văn đến bắt nạt cậu ấy." Mặc dù không có bằng chứng xác thực, nhưng khả năng là tám chín phần.Nghĩ đến nhóc câm ngày đó cuộn tròn trong chăn ký túc xá, toàn thân bầm tím, còn bị sốt cao, lửa giận trong lòng Ngụy Tầm càng sâu hơn. Huống chi trước khi cô gặp nhóc câm, nàng đã một mình chịu đựng nhiều năm như vậy, không biết đã phải chịu bao nhiêu oan ức, bao nhiêu bắt nạt, Ngụy Tầm thực sự tức đến run người."Cậu không biết, mấy năm nay, Tạ Tư Văn đã mang đến tổn thương lớn thế nào cho cậu ấy sao?" Ngụy Tầm từng câu từng chữ chất vấn, âm thanh áp suất cực thấp.Trương Bách Thu bước chân dừng lại trong chớp mắt, ở góc khuất mà Ngụy Tầm không nhìn thấy, cô ta mở miệng, khí thế vô cảm thu lại trong chốc lát, vai căng cứng, nhưng cuối cùng vẫn cố ý nói: "Biết chứ, cho nên, tôi không phải đang bù đắp cho cậu ấy sao?"Ngụy Tầm nghe câu nói này máu dồn lên não, xông lên kéo cổ áo Trương Bách Thu, vì tức giận đã lên đến đỉnh điểm, mắt Ngụy Tầm đỏ hoe vì giận: "Cậu có bị bệnh không? Nỗi đau khổ của người khác trong mắt cậu là vui đùa sao?" "Còn bù đắp, cậu ấy cần cậu bù đắp sao?!!" Ngụy Tầm mở to mắt giận dữ, mắng Trương Bách Thu.Trương Bách Thu trong tình huống nghiêm trọng như vậy lại cười một cách khó hiểu: "Cậu căng thẳng về cậu ấy như vậy, quan hệ hai người là gì, thật sự là đồng tính luyến ái sao?" Ngụy Tầm trầm mặc, sau đó kiên định nói: "Đúng vậy." "Văn Tiêu Tiêu là bạn gái tôi, tôi quan tâm cậu ấy, tôi đau lòng cho cậu ấy, tôi bảo vệ cậu ấy." "Cho nên, tôi không thể, và cũng sẽ không khoan dung cho mấy người bắt nạt cậu ấy." "Trương Bách Thu, cậu tốt nhất nên tránh xa cậu ấy ra một chút," Ngụy Tầm đưa ra tối hậu thư cho Trương Bách Thu.Trương Bách Thu đồng tử chấn động, máu lập tức dồn lên não, cô ta cắn răng, cố ý làm ra vẻ không hề để tâm, nhún vai, vẫy tay: "Tôi không làm đó, cậu có thể làm gì?""Cậu!" Ngụy Tầm giơ tay lên, còn chưa kịp hạ xuống, đã bị một bàn tay quen thuộc nắm lấy. Hơn nữa Ngụy Tầm vốn dĩ đã thu lại lực, tay cô không rơi xuống.Ngụy Tầm quay đầu lại, là nhóc câm đang thở hổn hển, cô trừng lớn mắt, nhóc câm thất vọng nhìn cô."Nhóc câm, mình! Mình không phải..." Ngụy Tầm ngay lập tức giọng yếu đi, cô đã hứa với nhóc câm là không được kích động như vậy nữa.Trương Bách Thu hai tay vô lực rũ xuống bên đùi, trên mặt thay bằng dáng vẻ bị bắt nạt: "Tiêu Tiêu, tớ xin lỗi, tớ không nên dây dưa với bạn cậu." Cổ áo lộn xộn cộng thêm hành động của Ngụy Tầm, nhất thời quả thực rất khó giải thích.Ngụy Tầm lập tức buông cổ áo Trương Bách Thu, tức giận chỉ vào Trương Bách Thu: "Tôi có đủ bằng chứng rồi mà cậu còn dám diễn như vậy? Cậu bị điên à?"Trương Bách Thu lảo đảo lùi lại vài bước, kéo cổ áo, ho khan, không biết còn tưởng Ngụy Tầm không phải kéo cổ áo cô ta, mà là bóp cổ cô ta."Trương Bách Thu cái đồ tâm thần! Tôi nhớ kỹ cậu." Ngụy Tầm bị dáng vẻ trà xanh này của Trương Bách Thu chọc điên, diễn xuất thật đáng kinh ngạc.Sau đó Ngụy Tầm lập tức quay đầu lại: "Nhóc câm cậu nghe mình nói, Trương Bách Thu chính là kẻ tung tin đồn!"Trương Bách Thu lại ở bên cạnh gây nhiễu loạn tầm mắt: "Tiêu Tiêu, bạn học Ngụy Tầm đột nhiên lấy ra một đoạn lịch sử trò chuyện của một tài khoản phụ không rõ nguồn gốc, cứ nhất quyết chỉ vào nói tin đồn gần đây là do tớ tung ra, tớ có lý do gì để làm chuyện này sao?" Trên mặt Trương Bách Thu đầy vẻ oan ức, nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Ngụy Tầm, cố ý sợ hãi lùi lại vài bước.Ngụy Tầm tức giận đến giậm chân: "Cậu!" Cô quay đầu nhìn về phía Văn Tiêu Tiêu: "Mình có tất cả ghi chép Wechat, đã xác nhận chính là cậu ta."Trương Bách Thu vẻ mặt bối rối nhìn Văn Tiêu Tiêu, cổ áo lộn xộn cộng thêm biểu cảm vô tội khiến cô ta trông rất đáng thương.Văn Tiêu Tiêu nhất thời không biết nên tin tưởng ai, Ngụy Tầm quả thực có tính khí nóng nảy, nhưng cô chưa bao giờ tùy tiện oan uổng người khác như vậy.Nàng vốn dĩ không có ý định đến làm phiền cuộc nói chuyện của hai người, nhưng giáo viên chủ nhiệm nhờ một bạn học vừa từ văn phòng về gọi nàng và lớp trưởng đến văn phòng một chút, có nhiệm vụ muốn giao cho họ, hơn nữa nàng quả thực vẫn còn chút lo lắng, nên Văn Tiêu Tiêu đã đến tìm Trương Bách Thu. Không ngờ vừa đến đã thấy cảnh tượng như vậy, Văn Tiêu Tiêu lập tức xông lên ngăn cản hai người tiếp tục xảy ra xung đột tay chân.Ngụy Tầm nổi giận: "Nhóc câm, cậu tin tưởng mình hay tin tưởng cậu ta!"