[BHTT-AI] Tôi không muốn được bao dưỡng, nhưng cô ấy cứ khăng khăng
Chương 35
【Hệ thống phụ: Cảnh báo nguy hiểm cấp 2. Nhân vật phụ “Chu Vi” – người quen biết nguyên tác Tô Duyệt – sắp xuất hiện.】
【Ký chủ: Hệ thống ơi, em xin tăng bảo hiểm nhân thân.】
【Hệ thống phụ: Hệ thống không kinh doanh bảo hiểm. Nhưng có thể bán em túi giấy để thở đều.】
---Chiều hôm đó, văn phòng có người đến thăm.Tô Duyệt đang ôm laptop chậm rãi gõ bản dự thảo, vừa viết vừa lén nhìn Lục Dao—chị vẫn đang đọc tài liệu, ngón tay thon dài lật từng trang, trông y như Tổng giám đốc lạnh lùng trong phim truyền hình 8 giờ tối.Cô sắp sửa quay lại màn hình thì—“Tô Duyệt?”Cô giật bắn người, quay đầu lại.
Cách cô vài bước, một cô gái mặc váy công sở màu kem, tóc uốn nhẹ, đôi mắt long lanh đang nhìn cô đầy ngạc nhiên.“Là cậu thật à? Tiểu Duyệt?!”Cô gái chạy tới, đưa tay kéo tay cô, thân mật không ai bì.“Lâu quá không gặp! Cậu... sao lại làm ở đây? Lần trước gặp còn ở Mỹ mà!”【Hệ thống phụ: Chu Vi – bạn thân đại học của nguyên tác, từng nghi ngờ Tô Duyệt có bệnh mất trí nhớ sau một vụ tai nạn. Cảnh báo: độ thân mật cao, nguy cơ lộ tẩy: 78%.】
【Ký chủ: Bật chế độ ngu ngơ!】
【Hệ thống phụ: Đã bật. Chúc em may mắn.】
Tô Duyệt cười cười, hơi rút tay về:
“À, mình… tạm về nước làm việc. Không ngờ lại gặp cậu ở đây.”Chu Vi nhíu mày. “Sao cậu nói chuyện như người xa lạ vậy?”“Đâu có...” Cô gãi đầu. “Cậu xinh quá, mình hơi ngơ ngác ấy mà.”“Vẫn cái kiểu nói chuyện chối đây đẩy!” Chu Vi bật cười. “Nhưng mà dễ thương ghê.”【Hệ thống phụ: Giao tiếp đạt yêu cầu. Mức nghi ngờ của Chu Vi giảm 12%.】
【Ký chủ: Em đúng là diễn viên tiềm năng.】
---Ngay lúc đó, một bóng người tiến lại gần.“Xin lỗi, cô là ai?”Giọng lạnh như đá rơi vào ly soda.
Tô Duyệt giật mình, quay lại thấy Lục Dao đang đứng phía sau, tay đút túi, ánh mắt sâu thẳm.Chu Vi nhìn sang, lập tức thẳng lưng:
“Tôi là bạn cũ của Tô Duyệt, tên là Chu Vi. Còn cô?”Lục Dao hơi nhướng mày.
“Là người hướng dẫn công việc của cô ấy.”Một giây yên lặng.Sau đó, Lục Dao nhìn sang Tô Duyệt, nhẹ giọng nhưng cố tình nhấn:“Cô gọi tôi là gì nhỉ?”“…”
Tô Duyệt nuốt nước bọt, cảm giác cái hố trước mặt mình sâu hơn mọi khi.【Ký chủ: Gọi là “Lục tổng” thì lạnh quá, “chị Dao” thì hơi… thân. Em nên làm gì?】
【Hệ thống phụ: Gợi ý: gọi “Dao Dao” đi, cho chị ấy chết luôn tại chỗ.】
“À... là ‘chị Dao’ ạ.”
Cô liều.Lục Dao nhướng mày, ánh mắt có vẻ… hài lòng đến kỳ lạ.
“Ừm.”Chu Vi bên cạnh nhìn hai người họ, ánh mắt lướt qua như đang phân tích lượng điện từ giữa đôi bên.“Chị Dao… là cấp trên, đúng không?”Tô Duyệt gật đầu.Chu Vi hơi nghiêng đầu, nửa đùa nửa thật:
“Vậy chị có bao dưỡng cô ấy không? Tiểu Duyệt nhà tôi được nhiều người theo đuổi lắm đó.”“…”Lục Dao quay sang.
“Tôi không bao dưỡng ai cả.”
Ngừng một nhịp.
“Nhưng nếu cô ấy cần một chỗ dựa, tôi có thể cân nhắc tài trợ toàn phần.”【Ký chủ: Chị ơi đừng nói kiểu đó! Bạn em đang nhìn em như tiểu tam ấy!!】
【Hệ thống phụ: Thế còn em, em có đang rung động không?】
【Ký chủ: Em... hơi muốn xin tài trợ thật sự rồi.】
---Sau khi Chu Vi rời đi, Tô Duyệt vẫn còn thấy lưng mình toát mồ hôi.Lục Dao không nói gì, chỉ nhìn cô một lát.“Bạn thân?”
Chị hỏi.“Vâng… hồi đại học thôi.”
Cô lí nhí. “Cũng không thân lắm…”“Vậy à.”
Lục Dao gật nhẹ, xoay người trở lại bàn làm việc.Trước khi đi, chị nói thêm một câu rất nhẹ:“Sau này... đừng để người khác gọi cô là Tiểu Duyệt trước mặt tôi.”“…”Tô Duyệt đứng ngây người, tim đập loạn xạ.【Ký chủ: Hệ thống, hình như… chị ấy ghen?】
【Hệ thống phụ: Chúc mừng. Đây là cấp độ "chiếm hữu nhẹ nhàng", rất thích hợp để đào thêm hố tình cảm.】
【Ký chủ: Vậy em đào liền!】
【Hệ thống phụ: Nhớ đội mũ bảo hiểm trước.】
---
【Ký chủ: Hệ thống ơi, em xin tăng bảo hiểm nhân thân.】
【Hệ thống phụ: Hệ thống không kinh doanh bảo hiểm. Nhưng có thể bán em túi giấy để thở đều.】
---Chiều hôm đó, văn phòng có người đến thăm.Tô Duyệt đang ôm laptop chậm rãi gõ bản dự thảo, vừa viết vừa lén nhìn Lục Dao—chị vẫn đang đọc tài liệu, ngón tay thon dài lật từng trang, trông y như Tổng giám đốc lạnh lùng trong phim truyền hình 8 giờ tối.Cô sắp sửa quay lại màn hình thì—“Tô Duyệt?”Cô giật bắn người, quay đầu lại.
Cách cô vài bước, một cô gái mặc váy công sở màu kem, tóc uốn nhẹ, đôi mắt long lanh đang nhìn cô đầy ngạc nhiên.“Là cậu thật à? Tiểu Duyệt?!”Cô gái chạy tới, đưa tay kéo tay cô, thân mật không ai bì.“Lâu quá không gặp! Cậu... sao lại làm ở đây? Lần trước gặp còn ở Mỹ mà!”【Hệ thống phụ: Chu Vi – bạn thân đại học của nguyên tác, từng nghi ngờ Tô Duyệt có bệnh mất trí nhớ sau một vụ tai nạn. Cảnh báo: độ thân mật cao, nguy cơ lộ tẩy: 78%.】
【Ký chủ: Bật chế độ ngu ngơ!】
【Hệ thống phụ: Đã bật. Chúc em may mắn.】
Tô Duyệt cười cười, hơi rút tay về:
“À, mình… tạm về nước làm việc. Không ngờ lại gặp cậu ở đây.”Chu Vi nhíu mày. “Sao cậu nói chuyện như người xa lạ vậy?”“Đâu có...” Cô gãi đầu. “Cậu xinh quá, mình hơi ngơ ngác ấy mà.”“Vẫn cái kiểu nói chuyện chối đây đẩy!” Chu Vi bật cười. “Nhưng mà dễ thương ghê.”【Hệ thống phụ: Giao tiếp đạt yêu cầu. Mức nghi ngờ của Chu Vi giảm 12%.】
【Ký chủ: Em đúng là diễn viên tiềm năng.】
---Ngay lúc đó, một bóng người tiến lại gần.“Xin lỗi, cô là ai?”Giọng lạnh như đá rơi vào ly soda.
Tô Duyệt giật mình, quay lại thấy Lục Dao đang đứng phía sau, tay đút túi, ánh mắt sâu thẳm.Chu Vi nhìn sang, lập tức thẳng lưng:
“Tôi là bạn cũ của Tô Duyệt, tên là Chu Vi. Còn cô?”Lục Dao hơi nhướng mày.
“Là người hướng dẫn công việc của cô ấy.”Một giây yên lặng.Sau đó, Lục Dao nhìn sang Tô Duyệt, nhẹ giọng nhưng cố tình nhấn:“Cô gọi tôi là gì nhỉ?”“…”
Tô Duyệt nuốt nước bọt, cảm giác cái hố trước mặt mình sâu hơn mọi khi.【Ký chủ: Gọi là “Lục tổng” thì lạnh quá, “chị Dao” thì hơi… thân. Em nên làm gì?】
【Hệ thống phụ: Gợi ý: gọi “Dao Dao” đi, cho chị ấy chết luôn tại chỗ.】
“À... là ‘chị Dao’ ạ.”
Cô liều.Lục Dao nhướng mày, ánh mắt có vẻ… hài lòng đến kỳ lạ.
“Ừm.”Chu Vi bên cạnh nhìn hai người họ, ánh mắt lướt qua như đang phân tích lượng điện từ giữa đôi bên.“Chị Dao… là cấp trên, đúng không?”Tô Duyệt gật đầu.Chu Vi hơi nghiêng đầu, nửa đùa nửa thật:
“Vậy chị có bao dưỡng cô ấy không? Tiểu Duyệt nhà tôi được nhiều người theo đuổi lắm đó.”“…”Lục Dao quay sang.
“Tôi không bao dưỡng ai cả.”
Ngừng một nhịp.
“Nhưng nếu cô ấy cần một chỗ dựa, tôi có thể cân nhắc tài trợ toàn phần.”【Ký chủ: Chị ơi đừng nói kiểu đó! Bạn em đang nhìn em như tiểu tam ấy!!】
【Hệ thống phụ: Thế còn em, em có đang rung động không?】
【Ký chủ: Em... hơi muốn xin tài trợ thật sự rồi.】
---Sau khi Chu Vi rời đi, Tô Duyệt vẫn còn thấy lưng mình toát mồ hôi.Lục Dao không nói gì, chỉ nhìn cô một lát.“Bạn thân?”
Chị hỏi.“Vâng… hồi đại học thôi.”
Cô lí nhí. “Cũng không thân lắm…”“Vậy à.”
Lục Dao gật nhẹ, xoay người trở lại bàn làm việc.Trước khi đi, chị nói thêm một câu rất nhẹ:“Sau này... đừng để người khác gọi cô là Tiểu Duyệt trước mặt tôi.”“…”Tô Duyệt đứng ngây người, tim đập loạn xạ.【Ký chủ: Hệ thống, hình như… chị ấy ghen?】
【Hệ thống phụ: Chúc mừng. Đây là cấp độ "chiếm hữu nhẹ nhàng", rất thích hợp để đào thêm hố tình cảm.】
【Ký chủ: Vậy em đào liền!】
【Hệ thống phụ: Nhớ đội mũ bảo hiểm trước.】
---