[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A
Chương 139
Y tá khi bị bác sĩ nhìn sang thì chớp mắt, cười với vẻ mặt vô tội.Viện trưởng có lẽ đã nghe tin từ chỗ y tá, nét vui mừng trên mặt vẫn chưa kịp tan đi, hỏi bác sĩ: “Raul, giờ này không phải cậu đang trực sao? Tìm tôi có chuyện gì?”Raul bình tĩnh nói: “Chuyện tôi muốn nói e là Karen đã kể với ngài rồi, nhưng còn một việc Karen chưa biết, tôi cần báo cho ngài.”Viện trưởng lập tức ngồi thẳng người: “Có liên quan đến hai vị đỉnh cấp phân hóa giả đó sao?”“Đúng vậy.” Raul xác nhận.“Nhưng chuyện này không tiện để người thứ ba biết……” Raul liếc mắt sang phía Karen.Có được thông tin quan trọng hơn, viện trưởng cũng không để tâm, phất tay nói với Karen: “Karen, cô quay lại làm việc đi.”Karen sắc mặt không mấy dễ coi, âm thầm trừng Raul một cái, không tình nguyện bước ra ngoài.Raul chờ cửa văn phòng đóng hẳn mới xoay người lại nói với viện trưởng: “Không giấu gì ngài, hai vị đỉnh cấp phân hóa giả đó vừa rồi là do tôi trực tiếp tiếp nhận khám bệnh, tôi mạnh dạn hỏi vài câu lẽ ra không nên hỏi, đúng lúc tâm trạng họ tốt, đã trả lời thắc mắc của tôi.”“Là vấn đề gì?” Viện trưởng chống tay lên bàn đứng lên, ánh mắt đầy mong đợi nhìn Raul.“Hai vị đỉnh cấp phân hóa giả đó là người Cáp Tân Tư.”……Viện trưởng sau khi nhận được tin chính xác từ Raul thì mừng như điên, lập tức sử dụng hệ thống liên lạc nội bộ để liên hệ với đương nhiệm thủ lĩnh Cáp Tân Tư — Bành Cách Nặc, báo cáo chuyện này.“Thưa ngài thủ lĩnh, dạo gần đây không phải đế quốc đang lấy danh ngạch liên hôn với đỉnh cấp phân hóa giả để ép ngài phải chấp nhận điều kiện của bọn họ sao? Bây giờ thì tốt rồi, chúng ta cũng có đỉnh cấp phân hóa giả, không cần phải chịu sự khống chế của bọn họ nữa!”Pengeno nói: “Cậu làm rất tốt, mấy ngày nữa tôi sẽ cho người dẫn cậu đến gặp họ.”Viện trưởng nén lại niềm vui, cung kính nói: “Thưa ngài thủ lĩnh, tôi là một người yêu nước chân thành của Cáp Tân Tư, chỉ cần là việc có lợi cho Cáp Tân Tư, dù lên núi đao xuống biển lửa cũng không từ, ngài cứ việc sai bảo.”Bành Cách Nặc nói: “Cáp Tân Tư sẽ không quên cống hiến của cậu.”Cúp điện thoại, Bành Cách Nặc lập tức sai người đi điều tra thân phận của “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu”, ngón tay khẽ gõ mặt bàn, trầm ngâm trong chốc lát nói: “Gần đây Vu gia chẳng phải tìm được một đứa con riêng sao? Bắt đầu từ phía đó điều tra trước.”……Sáng hôm sau, thân thể Thời Thanh Phạn đã hoàn toàn hồi phục, hai người rửa mặt xong xuống ăn sáng, liền thấy Vu Uy đang ngồi sẵn ở bàn ăn, cười hiền từ với các nàng, bên cạnh là Khang Cảnh và Cốc Á Duy chưa biết chuyện “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu” là đỉnh cấp phân hóa giả, nên khi thấy Vu Uy đột nhiên xuất hiện thì có phần ngơ ngác.Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn đi tới, Vu Uy chủ động đứng lên ân cần với con dâu tương lai: “Thanh Thu, cơ thể đã đỡ hơn chưa? Có cần đến bệnh viện kiểm tra lại lần nữa không?”“Sầm Thanh Thu” nói: “Đã hoàn toàn hồi phục.”Vu Uy thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt, tối qua lo lắng đến trằn trọc lăn qua lăn lại, đến tận một hai giờ sáng mới ngủ được. Nào, mau ngồi xuống ăn sáng đi.”Khang Cảnh và Cốc Á Duy đưa mắt nhìn nhau: Đây là tình huống gì vậy?Chỉ qua một đêm, đã xảy ra chuyện gì mà bọn họ không biết sao???Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn ngồi sát nhau, khi người hầu đang dọn món lên lười biếng ngáp một cái, nói: “Ba, sao ba không quan tâm con chút nào vậy?”Vu Uy cười nói: “Ba sao lại không quan tâm con, chẳng qua là do con quá khỏe, hoàn toàn không để lại cơ hội cho ba lo lắng.”Người hầu bày đầy bàn thức ăn, so với bữa sáng thường ngày của họ thì bữa nay xa hoa gấp mấy lần, không cần đoán cũng biết chắc chắn là Vu Uy dặn dò.Vấn đề là tại sao đột nhiên Vu Uy lại đối xử với “Vu Nam Yên” tốt đến vậy?Nghĩ đến chuyện tối qua ba người cùng tham dự yến tiệc gia tộc Carpenter, chẳng lẽ là “Vu Nam Yên” đã làm gì đó giúp Vu Uy ghi điểm trong buổi tiệc sao?!Trên bàn ăn, Vu Uy căn bản không lo ăn uống, cầm đũa gắp món không ngừng cho “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu”, đợi đến khi hai người gần như ăn no, mới nói: “Chiều nay sẽ đưa hai đứa đi gặp ngài thủ lĩnh.”“Bịch!” Khang Cảnh ngồi không vững, ngã phệt xuống đất.Cú ngã này khá nặng, nhưng hắn chẳng có thời gian để lo xem mông mình có bị sưng không, chỉ biết sững sờ trước chuyện Vu Uy muốn đưa “Vu Nam Yên” đi gặp Bành Cách Nặc.Đó chính là người lãnh đạo tối cao của Cáp Tân Tư! Dù là Vu Uy cũng không thể nói gặp là gặp, “Vu Nam Yên” dựa vào đâu?Cốc Á Duy vội đỡ Khang Cảnh dậy, mà ba người bên kia, cha con nhà người ta hoàn toàn không thèm để ý tới động tĩnh bên này.Khang Cảnh ngồi xuống với vẻ hồn bay phách lạc, liền nghe thấy Vu Uy lại nói: “Đã bảo Vu Địch dọn sẵn phòng ở tòa nhà chính rồi, lát nữa hai đứa cứ chuyển thẳng qua đó ở. Con gái của Vu Uy mà lại ở cái chỗ như thế này, thật không ra gì.” Mặt đầy ghét bỏ.Khang Cảnh, Cốc Á Duy: “……” Đại cữu, sao cậu có thể như thế vậy!Vu Uy ăn qua loa mấy miếng liền rời đi. Chẳng bao lâu sau, Vu Địch dẫn mấy người hầu tới, giúp “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu” thu dọn hành lý.Khang Cảnh ăn không vô, Cốc Á Duy hận không thể theo “Vu Nam Yên” về ở cùng nhà chính.Thấy Giang Tuyết Niên hoàn toàn dửng dưng, Khang Cảnh nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được, hỏi: “Nam Yên, tối qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao đại cữu lại đột nhiên đưa cô đi gặp ngài thủ lĩnh?”Giang Tuyết Niên thản nhiên nói: “Tối qua ở buổi tiệc, tôi chỉ vào mũi tộc trưởng Carpenter chửi một trận, đắc tội chú ấy thấu trời, ba sợ chú ấy thuê người ám sát, nên mới dẫn tôi đi tìm ngài thủ lĩnh cầu chút bảo hộ.”Cốc Á Duy không thể tin nổi: “Thật hả?”Giang Tuyết Niên liếc hắn một cái, lười dây dưa với bọn họ, giả vờ cười nói: “Coi như giả đi, có đầu óc thì sẽ không tin thật.”Khang Cảnh: “……” Muốn chửi tục.Cốc Á Duy: “……” Tuy bị tức đến ngứa răng, nhưng vẫn thấy Nam Yên ngầu quá thì biết làm sao.Người Vu Địch dẫn tới làm việc rất nhanh, chưa đến mười phút đã thu dọn xong đồ đạc trong phòng của Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn.Vu Địch bước tới mời hai người sang nhà chính, Giang Tuyết Niên đứng dậy, kéo tay Thời Thanh Phạn đi ra ngoài, Vu Địch cung kính đi theo sau lưng hai người.Sau khi họ rời đi, trong phòng ăn chỉ còn lại Khang Cảnh và Cốc Á Duy.Khang Cảnh càng nghĩ càng không hiểu:
“Cô ta chỉ là con riêng, sao bây giờ lại còn cao quý hơn cả bọn mình?”Cốc Á Duy nhìn ra phía cửa, chậm rãi nói: “Vu gia sắp đổi chủ rồi.”Trước đây cho dù Vu Uy có sủng ái “Vu Nam Yên” đến đâu, Cốc Á Duy cũng chưa từng nghĩ nàng có thể lay chuyển được địa vị của Vu Triết, nhưng bây giờ thì khác, mức độ coi trọng mà Vu Uy dành cho “Vu Nam Yên” đã hoàn toàn vượt xa dự đoán của tất cả mọi người.Vu Uy rời đi là để tìm người liên hệ với Bành Cách Nặc, muốn báo cho hắn chuyện “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu” là cấp phân hóa đỉnh cấp, nào ngờ người ông phái đi còn chưa kịp liên hệ với phủ thủ lĩnh, bên phủ thủ lĩnh đã chủ động gọi điện thoại tới trước.Vu Uy vừa bắt máy, kinh ngạc phát hiện người gọi cho mình lại chính là Bành Cách Nặc.“Ngài thủ lĩnh, chào ngài.” Vu Uy bình tĩnh không kiêu ngạo không tự ti nói.Cho dù địa vị của Bành Cách Nặc có tôn quý đến đâu, cũng là do bốn đại gia tộc cùng tiến cử ra, Vu Uy cũng không cảm thấy mình kém hơn hắn chút nào.Giọng điệu Bành Cách Nặc ôn hòa: “Vu tộc trưởng, mạo muội liên hệ với anh, không biết anh có thời gian đến phủ thủ lĩnh gặp một chuyến không?”Ánh mắt Vu Uy lóe lên một tia tinh quang, cười nói: “Nếu ngài thủ lĩnh có chỗ nào cần dùng đến tôi, cứ nói thẳng trong điện thoại là được.”Bành Cách Nặc cười nói: “Chuyện này gấp gáp, tôi cũng không vòng vo với Vu tộc trưởng nữa. Về việc Vu Nam Yên và vị hôn thê Sầm Thanh Thu của nàng, là đỉnh cấp phân hóa giả, tôi đã biết, tôi muốn đích thân gặp hai cô ấy.”
“Cô ta chỉ là con riêng, sao bây giờ lại còn cao quý hơn cả bọn mình?”Cốc Á Duy nhìn ra phía cửa, chậm rãi nói: “Vu gia sắp đổi chủ rồi.”Trước đây cho dù Vu Uy có sủng ái “Vu Nam Yên” đến đâu, Cốc Á Duy cũng chưa từng nghĩ nàng có thể lay chuyển được địa vị của Vu Triết, nhưng bây giờ thì khác, mức độ coi trọng mà Vu Uy dành cho “Vu Nam Yên” đã hoàn toàn vượt xa dự đoán của tất cả mọi người.Vu Uy rời đi là để tìm người liên hệ với Bành Cách Nặc, muốn báo cho hắn chuyện “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu” là cấp phân hóa đỉnh cấp, nào ngờ người ông phái đi còn chưa kịp liên hệ với phủ thủ lĩnh, bên phủ thủ lĩnh đã chủ động gọi điện thoại tới trước.Vu Uy vừa bắt máy, kinh ngạc phát hiện người gọi cho mình lại chính là Bành Cách Nặc.“Ngài thủ lĩnh, chào ngài.” Vu Uy bình tĩnh không kiêu ngạo không tự ti nói.Cho dù địa vị của Bành Cách Nặc có tôn quý đến đâu, cũng là do bốn đại gia tộc cùng tiến cử ra, Vu Uy cũng không cảm thấy mình kém hơn hắn chút nào.Giọng điệu Bành Cách Nặc ôn hòa: “Vu tộc trưởng, mạo muội liên hệ với anh, không biết anh có thời gian đến phủ thủ lĩnh gặp một chuyến không?”Ánh mắt Vu Uy lóe lên một tia tinh quang, cười nói: “Nếu ngài thủ lĩnh có chỗ nào cần dùng đến tôi, cứ nói thẳng trong điện thoại là được.”Bành Cách Nặc cười nói: “Chuyện này gấp gáp, tôi cũng không vòng vo với Vu tộc trưởng nữa. Về việc Vu Nam Yên và vị hôn thê Sầm Thanh Thu của nàng, là đỉnh cấp phân hóa giả, tôi đã biết, tôi muốn đích thân gặp hai cô ấy.”