[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A

Chương 130



Cùng lúc đó, chủ nhiệm lớp chuyên ngành tài chính cũng đang đọc điểm, Từ Nhạc Sâm khoanh tay trước ngực, vẻ mặt đắc ý nói: “Tên đầu tiên chắc chắn là tôi.”

Giang Tuyết Niên lười biếng nói: “Hứ.”

Chủ nhiệm lớp cười rạng rỡ nói: “Lần này thành tích của các em rất tốt, thầy rất vui. Chúng ta bắt đầu đọc từ hạng nhất.”

Nói xong ngẩng đầu nhìn về phía hàng ghế cuối nơi Từ Nhạc Sâm ngồi.

Không ít người đều nhìn ra được ẩn ý trong ánh mắt, hạng nhất chắc chắn là ở phía Từ Nhạc Sâm.

Nhiều người cũng nhìn về phía Từ Nhạc Sâm, dùng khẩu hình miệng chúc mừng hắn, Từ Nhạc Sâm không khách sáo gì, nhận hết.

“Bạn đứng nhất lần này đạt điểm tuyệt đối, dạy học hơn mười năm, đây là lần đầu tiên tôi thấy có học sinh đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn. Mọi người vỗ tay chúc mừng bạn học Vu Nam Yên.” Nói xong, chủ nhiệm lớp làm gương vỗ tay đầu tiên.

Những người khác vừa nghe thấy cái tên “Vu Nam Yên” đều sững sờ, qua 3 giây mới chậm rãi bắt đầu vỗ tay, lúc vỗ tay mặt mũi vẫn đầy vẻ khó tin: Điểm tuyệt đối? Vu Nam Yên? Làm gì có chuyện đó!!!

Chỉ có Từ Nhạc Sâm là không vỗ tay, hắn siết chặt lấy mép bàn, đầu ngón tay trắng bệch. Đợi đến khi tiếng vỗ tay dần yên lại, cuối cùng không nhịn được đứng lên, sắc mặt cứng đờ nói: “Lão sư, ngài có đọc nhầm tên không? chắc chắn là Vu Nam Yên chứ không phải người khác?”

Chủ nhiệm lớp mỉm cười: “Không thể nhầm được, thầy đã đối chiếu với các lão sư bộ môn khác cả chục lần, em nghi ngờ cũng là bình thường, ngay từ đầu bọn ta cũng không tin, nhưng sau khi xem bài thi, tất cả lão sư đều thấy điểm số của Vu Nam Yên không có vấn đề gì.”

“Không nhầm là được…” Từ Nhạc Sâm lúc này không chỉ là mặt cứng đờ, cả người giống như con rối bị thiếu dầu bôi trơn ở các khớp, từng động tác đều cứng đờ, chậm chạp ngồi xuống.

Giang Tuyết Niên dùng khuỷu tay huých huých vào cánh tay Từ Nhạc Sâm: “Này, đừng quên vụ cá cược.”

Từ Nhạc Sâm ngơ ngác nhìn Giang Tuyết Niên: “Chúng ta cá cược cái gì?” Dạo gần đây hắn toàn lo ôn thi, trong đầu ngoài thi cử ra chẳng còn gì khác, thật sự không nhớ nổi đã cá gì với nàng.

Giang Tuyết Niên hết nói nổi, trách móc nhìn hắn: “Cậu vậy mà quên? Thôi quên thì thôi vậy.”

Vốn dĩ chẳng xem Từ Nhạc Sâm là gì, những chuyện liên quan đến hắn cô cũng chẳng thèm để tâm, bản thân cũng chẳng nhớ rõ.

Từ Nhạc Sâm nghe “Vu Nam Yên” nói vậy, lại thấy nàng nể mặt không nhắc đến cá cược trước mặt mọi người, trong lòng bỗng dâng lên chút cảm kích.

Chủ nhiệm lớp tiếp tục đọc điểm, Từ Nhạc Sâm đứng thứ hai, tổng điểm 753, nếu không có điểm tuyệt đối của “Vu Nam Yên” đè lên, thì điểm này của hắn quả thực cũng đủ để tự hào.

Sau khi chủ nhiệm lớp đọc xong hết điểm của mọi người, Từ Nhạc Sâm bất ngờ cúi đầu nói khẽ một câu “Cảm ơn” với Giang Tuyết Niên.

Giang Tuyết Niên khó hiểu liếc hắn một cái, là nói với cô?

Kết quả Từ Nhạc Sâm hoàn toàn không nhìn cô, ánh mắt vẫn nhìn thẳng lên phía trước, chỉ có vành tai hồng hồng.

“Giờ nghỉ giữa tiết là 20 phút, 20 phút sau chúng ta bắt đầu đại hội khen thưởng.” chủ nhiệm lớp nói xong rời khỏi lớp.

Những người vốn trước kia cùng Từ Nhạc Sâm đứng chung chiến tuyến, sau khi thấy thành tích của “Vu Nam Yên” đều lập tức thay đổi thái độ với nàng, chủ nhiệm lớp vừa rời đi, bên cạnh “Vu Nam Yên” lập tức chen kín người.

“Vu Nam Yên, cậu vậy mà thi được điểm tuyệt đối, thật là lợi hại a!”

Giang Tuyết Niên cười ngạo nghễ: “Đúng không, tôi vốn dĩ đã giỏi rồi mà.”

“Cậu học giỏi như vậy, sao không thi đại học?” Có người thắc mắc hỏi.

Giang Tuyết Niên chống cằm, nheo mắt nói: “Nếu như ba cậu có một đứa con gái riêng, mà con bé đó còn học giỏi, thì mẹ cậu có đồng ý để ba cậu nhận lại con gái không?” “Vu Nam Yên” hoàn toàn không tránh né khi nhắc đến thân phận con riêng của mình.

Những người xung quanh nghe xong lời nàng nói, đều nảy sinh đồng cảm: “May mà bây giờ ba cậu đã nhận lại cậu rồi, sau này cậu không cần giả vờ là không biết học.”

Từ Nhạc Sâm càng nắm chặt nắm tay, nói: “Chúng tôi sẽ giúp cậu, không để anh trai cậu và đám theo đuôi ổng bắt nạt cậu đâu.”

“Đúng rồi đó, bọn tôi đều sẽ giúp cậu, cậu đừng sợ.”

Giang Tuyết Niên không ngờ chỉ một câu mình nói bâng quơ lại có hiệu quả như vậy, quả nhiên không ai cưỡng lại được học bá.

…...

Phòng học của Khang Cảnh và Vu Triết ở cùng tầng, tan học như thường lệ, Khang Cảnh mở diễn đàn trường, vừa lướt xuống trang chủ tay chợt khựng lại.

Thấy trên trang chủ có ba bài viết, phía sau đều gắn chữ “HOT”, một cái có tên “Vu Nam Yên”, một cái có tên “Sầm Thanh Thu”, còn cái cuối cùng thì có cả tên “Vu Nam Yên” lẫn “Sầm Thanh Thu”.

So với việc hai người kia chiếm trọn tâm điểm của diễn đàn trường, Khang Cảnh càng quan tâm lý do những bài viết về bọn họ xuất hiện hơn.

Bài viết đầu tiên là 【Tôi phát điên rồi, các cậu biết Vu Nam Yên không? Cô ấy……】. Dấu ba chấm kia khơi lên sự tò mò, dù Khang Cảnh chán ghét “Vu Nam Yên” vẫn không nhịn được mà ấn vào xem.

——Vu Nam Yên lần này thi cuối kỳ lại được điểm tuyệt đối!!! Tròn 800 điểm đó!!!

Tim Khang Cảnh đập mạnh, tiếp tục kéo xuống xem.

——Chủ thớt đúng là điên rồi, sao có thể có người thi được điểm tuyệt đối……

——Chủ thớt, uống thuốc đi.

——Tôi học cùng lớp với chủ thớt và Vu Nam Yên, Vu Nam Yên đúng là thi điểm tuyệt đối.

——Tôi cũng học tài chính đây, chủ thớt không điên, là Vu Nam Yên điên rồi, người bình thường làm sao thi được điểm tuyệt đối, Vu Nam Yên chắc chắn không phải người thường, cô ấy là thần!!!

——Ban đầu lớp tôi còn khinh thường cô ấy vào trường bằng cửa sau, đúng là bọn tôi hồ đồ rồi t_t

——Tôi còn từng coi thường thân phận con riêng của cô ấy, giờ hối hận cực kỳ, mới nãy vừa chính thức xin lỗi Vu Nam Yên, ai ngờ cô ấy chẳng để bụng, cô ấy thật tốt [che miệng khóc]

……

Càng xem Khang Cảnh càng thấy tim đập loạn, cảm giác huyết áp cũng lên theo, vội vàng thoát khỏi bài viết, muốn tiêu hóa chút thông tin vừa nhìn thấy.

“Vu Nam Yên” lại có thể thi được điểm tuyệt đối???

Khang Cảnh nghĩ mãi không thông, nghĩ đến đau đầu, dứt khoát bấm vào bài viết thứ hai.

【Các cậu tuyệt đối không ngờ được đâu, Sầm Thanh Thu cô ấy……】

Khang Cảnh nhíu mày, chẳng lẽ hai bài này cùng một người đăng? Văn phong giống nhau ghê.

Tiếp tục kéo xuống xem.

——Sầm Thanh Thu thi được 799 điểm!

——Cái gì cái gì cái gì???

——Tôi có nhìn nhầm không đấy?

——Mấy cậu không nhìn nhầm đâu, có người không chỉ ngoại hình vô song, mà thành tích học tập cũng không ai sánh kịp, trường mình bao nhiêu năm thành lập rồi, chưa từng có ai chỉ bị trừ đúng một điểm.

——Ban đầu tôi còn mơ mộng về Sầm Thanh Thu, nghĩ mình học giỏi, gia thế tốt, ngoại hình cũng được, chắc là có cửa… Ai ngờ thành tích của nữ thần vừa công bố, tôi xẹp liền… Tôi không xứng!

——Vu Nam Yên là học tra đến cả thi đại học cũng không thi, cô ta lấy đâu ra mặt mũi mà mơ mộng tới nữ thần của tôi a, có cách nào khiến hai người họ hủy hôn không, tôi không cho phép gen đời sau của nữ thần bị Vu Nam Yên phá hoại [khóc lớn]

——Đồ con riêng đáng ghét.

Nếu Khang Cảnh chưa từng đọc bài viết đầu tiên, lúc này chắc chắn sẽ hùa theo bọn họ mắng chửi về hôn ước giữa Vu Nam Yên và Sầm Thanh Thu, nhưng mà đời không có nếu.

Khang Cảnh còn chưa kịp vui sướng vì thấy bọn họ chê cười “Vu Nam Yên” không xứng với “Sầm Thanh Thu”, liền có người biết chuyện nhảy ra minh oan cho “Vu Nam Yên”.

——Tin nóng tin nóng! Vu Nam Yên thi cuối kỳ được điểm tuyệt đối!!!

——??? Cậu đùa tôi đấy à?

——Chút hài hước này chẳng buồn cười chút nào.

——Ai tin được chứ?

——Vãi!!! Tôi vừa ra ngoài xem, đúng là Vu Nam Yên được điểm tuyệt đối thật!!!

——Tôi cũng đi xem rồi, là thật đó!!!

——Tôi thu lại lời vừa rồi, Vu Nam Yên quá đỉnh!!!

——Chuyện này có khoa học không???

——Có gì mà không khoa học, mấy người cứ bám lấy thân phận con riêng của Vu Nam Yên không buông, chi bằng đi mắng ba cô ấy đi, dù gì người ngoại tình đâu phải cô ấy.

——Tôi phải lập một bài viết mới, Vu Nam Yên và Sầm Thanh Thu đúng là trời sinh một cặp!!!

……

Bài viết thứ ba có tiêu đề rất trực diện.

【Gửi đến cặp đôi trời định Vu Nam Yên và Sầm Thanh Thu, từ giờ tôi chính là fan CP đứng đầu của hai người!!!】

——Mỗi lần hai người cùng xuất hiện khung hình, đều là động lực để tôi chăm chỉ học tập mỗi ngày, cầu xin hai người xuất hiện cùng nhau nhiều hơn và phát đường nhiều vào!!! [che miệng khóc]

——Fan CP số 2 đến điểm danh! Nhớ phát đường nhiều nhiều nhé!!!

——Số 3 đây!!! Cuộc sống của tôi đã đủ khổ rồi, tôi cần ăn đường!!!

……

Về sau cả bài viết đều là người đến điểm danh báo danh.

Khang Cảnh bực bội thoát khỏi diễn đàn, càng nghĩ càng thấy có gì đó sai sai, liền đứng dậy chạy đến trước cửa lớp của Vu Triết tìm hắn.

Học sinh lớp Vu Triết đều biết hắn là người nhà của Vu Triết, vừa thấy đã lên tiếng: “Lớp trưởng với chủ nhiệm lớp đang ở văn phòng, còn chưa về đâu.”

Khang Cảnh cố nặn ra một nụ cười: “Vậy tôi đợi cậu ta ở đây một lát.”

Lớp Vu Triết cũng có người lên diễn đàn trường, ai nấy đều biết Vu Nam Yên là em gái cùng cha khác mẹ của Vu Triết, sau khi xem xong bài viết, có người không nhịn được ra ngoài nói với Khang Cảnh.

“Cậu tìm lớp trưởng có việc gì a? Là muốn báo cho cậu ấy biết Vu Nam Yên thi được điểm tuyệt đối?”

Lần đầu tiên Khang Cảnh gặp phải người nói chuyện chẳng biết lựa lời, nghẹn một bụng tức, quay mặt đi không thèm đáp.

Người kia cũng không để tâm, chạy trở lại nhập bọn với đám người đang tụm năm tụm ba bàn tán chuyện gì đó.

Khang Cảnh đợi chừng 7-8 phút thì thấy Vu Triết ôm một thùng giấy to trở về, hắn nhìn thấy Khang Cảnh thì hơi ngạc nhiên, đặt thùng giấy xuống bàn bước ra ngoài, nhìn thấy sắc mặt sốt ruột của Khang Cảnh, hỏi: “Sao thế? Lần này thi không tốt sao?”

“Đúng thật là không tốt… Nhưng chuyện tôi muốn nói với cậu không phải việc này.” Khang Cảnh liếc vào trong lớp Vu Triết, đám người tụ tập kia vẫn đang dõi theo hắn với Vu Triết.

Khang Cảnh cẩn thận kéo Vu Triết ra chỗ khác, thấp giọng nói: “Là chuyện thành tích của Vu Nam Yên!”

Vu Triết nghe vậy, chẳng mấy quan tâm, phủi phủi bụi dính trên áo: “Cô ta thi được bao nhiêu điểm? Không đến nỗi là 0 điểm đấy chứ.”

Vu Nam Yên được Vu Uy chính thức nhận về, cũng một phần là nhờ mẹ của Vu Triết, phu nhân Amelia Carpenter đã cho người điều tra Vu Nam Yên, biết nàng là một đứa ăn chơi trác táng, không ham học, không đe dọa gì đến vị trí người thừa kế của Vu Triết.

Khang Cảnh thấp giọng, nhấn mạnh từng chữ: “Cô ta thi được điểm tuyệt đối!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...