[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A
Chương 128
Giang Tuyết Niên không thèm để ý đến hai người bọn họ, xoay người đưa tay nâng cằm Thời Thanh Phạn lên, cúi người lại gần, đồng tử đen láy lóe lên ánh sáng u tối: “Thanh Thanh, cậu thông minh như vậy, chắc sẽ không bị mấy câu của Vu Triết lừa gạt chứ?”Lời Giang Tuyết Niên vang lên, hơi thở nóng rực phả vào bên tai Thời Thanh Phạn, vành tai trắng như tuyết của cô lập tức đỏ bừng lên, nóng đến bỏng tay.Cô mím môi, khẽ nói: “Không, đặc phái viên đế quốc không chỉ là một quan chức nhỏ của đế quốc, lần này đến là mang nhiệm vụ đàm phán thay mặt đế quốc, nhưng ảnh hưởng cũng không lớn, đế quốc sẽ không vì ông ta mà trở mặt với mấy đại gia tộc Cáp Tân Tư, thứ hạng của bốn đại gia tộc Cáp Tân Tư cũng sẽ không thay đổi vì được ông ta ưu ái. Nếu không có gì bất ngờ, đặc phái viên lần này là để thăm dò giới hạn của Cáp Tân Tư, về sau khi ký hiệp ước, đế quốc sẽ cử người khác đến, ít nhất… Cũng phải là phó thủ tướng.”Trên mặt Giang Tuyết Niên hiện lên nụ cười, vui vẻ hôn một cái lên mặt Thời Thanh Phạn: “Không hổ là Thanh Thanh nhà tôi, thật thông minh.”Thời Thanh Phạn nhất thời không đề phòng, né tránh, vành tai còn lại cũng đỏ ửng.“…...” Vu Triết chỉ cảm thấy "Sầm Thanh Thu" gì cũng biết.Hắn hít sâu một hơi, cố đè nén sự xấu hổ khi bị vạch trần, nói: “Nam Yên, cưới một người không yêu mình sẽ không hạnh phúc, ba mẹ tôi chính là bài học đi trước.”Cốc Á Duy cũng gật đầu: “Nam Yên, mấy năm nay cậu không ở nhà nên không biết, anh rể với chị gái tôi ngày nào cũng cãi nhau, chiến tranh lạnh, chị ấy không biết đã khóc bao nhiêu lần rồi.”Giang Tuyết Niên cười nhạt: “Vu Triết, anh miệng thì nói Thanh Thanh không yêu tôi, chẳng lẽ cô ấy không yêu tôi thì phải yêu anh sao?”“Thanh Thanh, cậu thích Vu Triết?” Giang Tuyết Niên nheo mắt hỏi.Thời Thanh Phạn thản nhiên nói: “Không thích.”Sắc mặt Vu Triết hơi cứng lại, bàn tay giấu sau lưng siết chặt thành nắm đấm.“Nghe thấy chưa, anh hai, Thanh Thanh không thích anh. Còn chuyện cô ấy có thích tôi hay không, thì không cần anh phải lo.” Giang Tuyết Niên liếc mắt nhìn gương mặt Thời Thanh Phạn, “Tôi luôn có cách khiến cô ấy yêu tôi.”Vu Triết kế hoạch thất bại, không muốn tiếp tục tự rước lấy nhục, cố gắng gượng cười một cái rồi rời đi.Cốc Á Duy lập tức đi theo.Hắn liếm đôi môi khô khốc, hỏi: “Nam Yên, cậu có cách gì khiến Thanh Thu thích cậu?”“Muốn biết?” Ánh mắt Giang Tuyết Niên rơi xuống mặt hắn.Cốc Á Duy không kiềm được gật đầu.“Đợi Thanh Thanh yêu tôi rồi, cậu sẽ biết.” Giang Tuyết Niên cười khẽ một tiếng, xoay người khoác vai Thời Thanh Phạn rời đi.Cốc Á Duy nhìn bóng lưng hai người cùng nhau rời đi, hồi lâu mới hoàn hồn lại.Về đến nhà, Giang Tuyết Niên lập tức đi gặp Vu Uy.“Ba, còn ba ngày nữa mới có điểm, ba gọi con gấp thế làm gì?”Giang Tuyết Niên tiện tay cầm cây bút trên bàn làm việc của Vu Uy, xoay tròn trong tay nghịch chơi.Vu Uy nhìn gương mặt thảnh thơi của nàng, không nhịn được hỏi: “Con ung dung như vậy, chắc chắn là thi được điểm tuyệt đối rồi hả?”Giang Tuyết Niên: “Con thì chắc chắn, nhưng lão sư chấm bài chưa chắc. Trong bài có mấy câu hỏi tự luận, không dễ ăn điểm. Nhưng con đã cố hết sức, không cần vì chuyện sau thi mà lo lắng.”Vu Uy ngạc nhiên nói: “Tâm lý của con cũng vững thật.”“Nếu tâm lý con không tốt, thì hồi dậy thì bị người ta gọi là ‘con không cha’ mỗi ngày, chỉ cần yếu đuối một chút là giờ chẳng còn đứng đây nói chuyện với ba rồi. Hôm nay con có thể yên lành đứng trước mặt ba, đều nhờ vào tâm lý tốt của con đó.”Câu này Giang Tuyết Niên nói với vẻ tươi cười, nhưng Vu Uy nhìn mà trong lòng lại thấy hơi chua xót, bất giác sinh ra ý muốn bù đắp, dịu giọng nói: “Lần này thi mà không được điểm tuyệt đối cũng không sao, chỉ cần trong đại hội tuyên dương có tên con, ba sẽ đồng ý cho con một điều kiện.”Mắt Giang Tuyết Niên sáng rỡ: “Thật chứ ạ?”“Ba là tộc trưởng đường đường của gia tộc Vu thị, lại đi lừa một cô nhóc con như con sao?”“Vậy điều kiện gì ba cũng đồng ý ạ?” Đôi mắt đen láy của Giang Tuyết Niên đảo tròn hai vòng, cả trái tim như viết hết lên mặt.Vu Uy nhìn mà thấy yêu thích, lòng dâng lên sự yêu chiều: “Chỉ cần ba làm được, thì đều đồng ý.”“Ba ơi, ba đối với con quá tốt!” Giang Tuyết Niên vui vẻ nói, “Vậy mấy ngày tới con phải nghĩ thật kỹ xem nên đưa ra điều kiện gì.”Từ chỗ Vu Uy về phòng, Giang Tuyết Niên ngồi xuống mép giường, ôm lấy Thời Thanh Phạn, hai người cùng ngã xuống giường.Giang Tuyết Niên vùi mặt vào bên cổ Thời Thanh Phạn, hít một hơi thật sâu, đầu mũi lướt qua làn da trắng mịn của nàng, khiến gương mặt Thời Thanh Phạn ửng hồng, cơ thể khẽ run: “Vu Uy nói gì với cậu vậy?”Giang Tuyết Niên kể lại nguyên văn cuộc nói chuyện với Vu Uy, đắc ý nói: “Ông ta giờ đóng vai người ba từ ái, còn hứa sẽ cho tớ một điều kiện, cậu nói xem, liệu có thể để ông ta phản đối việc hợp tác với đế quốc không?”“Vu Uy sẽ đồng ý sao?” Thời Thanh Phạn kinh ngạc.“Bảo bối, Vu Uy tất nhiên sẽ không đồng ý rồi.” Giang Tuyết Niên cười hôn nàng một cái, “Tớ trêu cậu thôi.”Thời Thanh Phạn có chút ngại ngùng: “Tớ tưởng tình cha con thắm thiết thật, cứ nghĩ phụ huynh cưng chiều con cái đến mức đó, vừa nãy nghe cậu nói suýt nữa tin là thật.”Giang Tuyết Niên lật người chống khuỷu tay lên giường, cúi người dịu dàng nhìn Thời Thanh Phạn: “Có người ba nghe lời thì không có, nhưng có một cô bạn gái nghe lời thì thật ra có một cái.”Thời Thanh Phạn nhìn gương mặt ở ngay trước mắt, không nhịn được nín thở, gương mặt ửng hồng, ánh mắt ngập nước: “Hôn tớ một cái.”Xem thử bạn gái có thật sự biết nghe lời hay không.