[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A
Chương 127
Ba ngày sau, Giang Tuyết Niên từ miệng của Vu Địch biết được cuộc đàm phán đầu tiên giữa đại diện đế quốc và thủ lĩnh Simon Yves Cáp Tân Tư—Pengeno đã không thành công. Pengeno cảm thấy đế quốc đưa ra điều kiện quá tham lam, thậm chí còn nổi giận ngay tại chỗ, khiến bầu không khí trở nên khó xử, cuối cùng là tộc trưởng nhà Carpenter ra mặt hòa giải, mới mời được Simon Yves về ở tại nhà mình.Hai mẹ con phu nhân Amelia Carpenter lần này lại càng hống hách, khiến tâm trạng của Vu Uy cực kỳ tệ.Vu Địch đã nghe ông mắng nhà Carpenter không ít lần.Thứ tư, vì kẹt xe nên Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn đến phòng thi muộn 10 phút.Giang Tuyết Niên sau khi đến thì ngồi xuống chỗ của mình bắt đầu làm bài.Cô đã hứa với Vu Uy là sẽ đạt điểm tuyệt đối, vì thế khi thi vô cùng nghiêm túc, gần như không ngẩng đầu lên lần nào, dĩ nhiên cũng không biết được Từ Nhạc Sâm ngồi bên cạnh đã trải qua một chuỗi tâm lý từ khinh thường, mỉa mai đến nghi hoặc...Kỳ thi thứ nhất kết thúc, Giang Tuyết Niên tựa người vào lưng ghế, ngón tay xoay bút nhanh như gió, ánh mắt rơi vào một điểm cố định, bắt đầu ngẩn người.Lúc phát hiện bài thi đã bắt đầu mà “Vu Nam Yên” còn chưa đến, Từ Nhạc Sâm cứ tưởng “Vu Nam Yên” cố tình trốn thi, ai ngờ 10 phút sau “Vu Nam Yên” lại chạy tới, ngồi xuống là bắt đầu làm bài, tay không ngừng viết, cứ như đề thi dễ lắm vậy.Từ Nhạc Sâm cho là “Vu Nam Yên” đang giả vờ, không qua bao lâu, nàng thế mà thực sự điền kín bài thi.Nhưng càng nghĩ càng thấy không đúng, không thể nào để trắng mà vẫn đạt điểm, mà nếu điền sai thì kín bài cũng vô dụng.Lại nhớ tới lần trước “Vu Nam Yên” cược với hắn, hùng hồn nói sẽ cướp lấy hạng nhất của hắn, một bộ dạng chắc chắn như thể chuyện đó vốn là sự thật.“Vu Nam Yên” dựa vào đâu mà tự tin như vậy?Chẳng lẽ... Nàng lấy được đáp án trước?Giám thị ôm đống bài thi rời đi, Từ Nhạc Sâm cuối cùng nhịn không nổi, đứng dậy đi đến trước mặt Giang Tuyết Niên, nhíu mày hỏi: “Vu Nam Yên, không phải cậu đã học thuộc đáp án trước rồi đấy chứ?”Giang Tuyết Niên ngẩng mắt nhìn hắn bằng ánh mắt nhìn kẻ ngốc: “Có hoang tưởng thì đi chữa đi.”Từ Nhạc Sâm mỉa mai: “Cậu xấu hổ nên nổi nóng sao? Cậu mới chuyển trường được mấy hôm, tôi nhìn thấy bài thi của cậu kín mít, không thể là làm bừa được. Vu Nam Yên, đánh cược không thắng liền đi tìm đáp án, gan cậu cũng to thật.”“……” Giang Tuyết Niên đến ánh mắt cũng lười bố thí cho hắn.Người bên cạnh quen biết với Từ Nhạc Sâm kéo kéo tay áo hắn: “Nhạc Sâm, chắc không phải như cậu nghĩ, trường chúng ta quản rất nghiêm, hơn nữa cậu nghĩ xem, người bình thường ai mà có bản lĩnh học thuộc được mấy bộ đề? Cậu chắc là nghĩ quá rồi.”Từ Nhạc Sâm hoàn hồn lại, biết mình vừa rồi đã quá xúc động.“Đúng là, với chỉ số thông minh của cậu, sao có thể học thuộc nổi đáp án.”Từ Nhạc Sâm đè nén cảm giác bất an nhàn nhạt trong lòng, liếc mắt nhìn “Vu Nam Yên” đang không thèm để ý đến mình, quay về chỗ ngồi xuống.Đến kỳ thi thứ hai, Từ Nhạc Sâm vẫn không quên quan sát “Vu Nam Yên”.Lần này “Vu Nam Yên” không chỉ làm kín bài, mà còn làm rất nhanh, mới dùng một nửa thời gian làm bài đã điền kín cả tờ giấy thi, sau đó lại như lần trước, bắt đầu xoay bút chơi.Từ Nhạc Sâm: “……”Liên tiếp tám môn thi, “Vu Nam Yên” môn nào cũng như vậy.Đợi thi xong hết, Từ Nhạc Sâm vẫn không tóm được nhược điểm gì của nàng. Kết thúc kỳ thi, Từ Nhạc Sâm nhịn không được lên diễn đàn trường than vãn.【Bạn cùng phòng thi với tôi là học sinh chuyển trường, mới học có một tuần, vậy mà lúc thi bài làm kín mít như thể cái gì cũng biết hết, chưa từng thấy ai thích ra vẻ đến vậy (cạn lời)】— Học sinh chuyển trường? Là Vu Nam Yên hay là Sầm Thanh Thu?— Chắc là Vu Nam Yên, tôi thi chung phòng với cô ấy, có một lần vô tình liếc thấy bài thi của cô ấy, đúng là kín thật.— Lỡ đâu người ta thật sự biết hết thì sao? Chủ thớt than vãn cái gì thế? Tôi thấy người ta làm bài kín thì có gì đáng để than vãn đâu (nhún vai)— Vì ghen tị chứ sao.— Hahahaha chủ thớt tính chơi khăm mà lại tự vả.— Khoan đã, sao tôi cứ cảm thấy người chủ thớt nói là Sầm Thanh Thu ấy nhỉ? Cô ấy cũng là học sinh chuyển trường, bài thi của cô ấy cũng kín mà……——Ồ hố, vậy rốt cuộc chủ thớt đang nói ai?——Bất kể là ai, cũng đều là vì ghen tị thôi. Không ngờ ở đại học Môn Tân lại có học sinh mặt mũi khó coi như vậy, cạn lời thật.…... Giang Tuyết Niên nhân lúc hỗn loạn cũng thả một bình luận, khóe mắt liếc về phía Từ Nhạc Sâm, quả nhiên sắc mặt hắn thay đổi.Cô thu dọn cặp sách đứng dậy, lúc đi ngang qua bên cạnh Từ Nhạc Sâm, nhẹ nhàng nói: “Chủ thớt, lần sau lên bài nhớ ẩn danh kỹ chút nha.”Cơ thể Từ Nhạc Sâm cứng đờ, ngẩng đầu chỉ thấy bóng lưng "Vu Nam Yên" đang đi xa, sắc mặt khó coi đến cực điểm.Có chuyện gì còn mất mặt hơn việc nói xấu người khác mà lại bị chính người ta bắt tại trận chứ?Thi xong, đại học Môn Tân sẽ có ba ngày nghỉ, trong ba ngày giáo viên các môn chấm bài và tổng hợp kết quả, ba ngày sau học sinh đến nhận bảng điểm, tham gia đại hội tuyên dương.Giang Tuyết Niên và Thời Thanh Phạn đã hẹn gặp nhau ở đầu cầu thang tầng này để cùng về trang viên gia tộc Vu thị, nhưng khi cô ra khỏi lớp thì không thấy bóng dáng Thời Thanh Phạn đâu. Giang Tuyết Niên chuyển bước, xuống lầu, tạm thời quyết định đi đến phòng thi của Thời Thanh Phạn để tìm nàng.Giang Tuyết Niên lên tầng 5, đi đến cửa phòng học của Thời Thanh Phạn, phát hiện cửa đang đóng, qua cửa kính, cô thấy trong phòng chỉ còn ba người, ngoài Thời Thanh Phạn, còn có Cốc Á Duy và Vu Triết vốn không nên xuất hiện ở đây.Cốc Á Duy đứng một bên, Vu Triết chặn trước mặt Thời Thanh Phạn, đang nói gì đó với nàng.Cũng may thính lực Giang Tuyết Niên tốt, cách một cánh cửa vẫn có thể nghe được giọng điệu chân thành của Vu Triết: “Thanh Thu, lần trước ăn cơm, Vu Nam Yên nói tôi có ý đồ không đứng đắn với em, lúc đó tôi không thừa nhận là vì tôi quá yếu đuối, tôi thật sự thích em. Tôi biết em không thích Vu Nam Yên, là bị cô ta ép buộc mới ở bên cô ta, tôi có thể giúp em thoát khỏi sự khống chế của cô ta, chỉ cần…”Thời Thanh Phạn lạnh lùng nhìn hắn, hỏi: “Chỉ cần gì?”Vu Triết tưởng rằng nàng hỏi vậy là có hy vọng, lập tức nói: “Chỉ cần em đáp lại tình cảm của tôi, tôi nhất định sẽ giúp em.”Thời Thanh Phạn cười nhạt đầy giễu cợt, rũ mắt nói: “Hiện giờ Vu Uy đang sủng ái Vu Nam Yên, anh chẳng qua chỉ là đứa con trai mà ông ấy không ưa, ông ấy sao có thể nghe anh?”Vu Triết mắt sáng lên: “Thanh Thu, em quên mất gia tộc bên mẹ tôi rồi sao? Sau lưng tôi còn có gia tộc Carpenter, không giấu em, vì người của đế quốc có quan hệ tốt với cậu tôi, gần đây gia tộc Carpenter đã hoàn toàn có thể đứng ngang hàng với gia tộc Vu thị, cậu tôi rất thương tôi, chỉ cần tôi cầu xin ông ấy, nhất định không có vấn đề.”Nghe đến đây, Giang Tuyết Niên một cước đá văng cửa phòng học, sải bước đi đến trước mặt Thời Thanh Phạn, kéo nàng ra sau lưng mình, cười nhạo: “Anh à, anh làm vậy không đẹp lắm đâu, sao có thể nhân lúc tôi không có mặt mà đào tường nhà tôi chứ?”Vẻ mặt Giang Tuyết Niên càng lúc càng lạnh, Vu Triết khẽ giật mình, khí chất nho nhã suýt chút nữa không giữ được: “Sao em lại ở đây?”“Tôi đến đón vị hôn thê của tôi, danh chính ngôn thuận, câu này phải là tôi hỏi anh mới đúng đi, anh hai.” Giang Tuyết Niên nhấn mạnh hai chữ “anh hai”.Nói xong cô không để Vu Triết kịp phản bác, quay đầu nhìn sang Cốc Á Duy đứng bên cạnh.Cốc Á Duy vẻ mặt đầy chột dạ, không dám nhìn thẳng Giang Tuyết Niên.Giang Tuyết Niên tặc lưỡi: “Còn tưởng quan hệ chúng ta tốt lắm, không ngờ cậu lại là nội gián của Vu Triết, lén lút giúp anh ta. Cốc Á Duy, trước giờ cậu đóng kịch cũng khá tốt.”“Không có, không phải là giả vờ!” Cốc Á Duy vội vàng biện minh.Nhưng Vu Triết vừa quay đầu liếc hắn một cái, Cốc Á Duy lập tức thu lại khí thế, cúi đầu không dám nói thêm lời nào.