[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A
Chương 124
Vu Mãn sau khi nhận được nhiệm vụ từ Vu Uy liền lập tức liên hệ với phu nhân Amelia Carpenter và Vu Triết.“Phu nhân, kết quả điều tra lần này, ngài thấy nên hồi đáp thế nào để vừa không khiến tộc trưởng nghi ngờ, lại vừa khiến ông ta yên tâm về thiếu gia? Tôi bên này có thể phối hợp.” Vu Mãn khom lưng, cung kính nói với Amelia Carpenter.Amelia Carpenter sắc mặt âm trầm, cúi mắt nhìn bộ móng tay tinh xảo kiều diễm của mình: “A Triết, con nói đi.”Vu Mãn quay người nhìn về phía Vu Triết, “Thiếu gia?”Vu Triết đứng lên nói: “Cứ nói là năm ngoái tôi đi du lịch tình cờ quen biết ngài Simon Yves, vì nói chuyện hợp nên trở thành bạn vong niên, chuyện này hoàn toàn không có sự nhúng tay của gia tộc Carpenter. Dù sao thì lúc đó chẳng ai biết ngài Simon Yves sẽ trở thành đặc phái viên của đế quốc, đúng không?”Nghe thì cứ như chuyện bịa, làm sao lại trùng hợp đến thế.Trong lòng Vu Mãn chùng xuống, nếu thật sự báo cáo như vậy, Vu Uy nhất định sẽ nghi ngờ.“Thiếu gia, ngài có chứng cứ không? Chứng minh ngài và ngài Simon Yves đã quen biết từ năm ngoái.”“Tất nhiên có.” Vu Triết đã dám tỏ ra quen thân với Simon Yves trước mặt Vu Uy thì chắc chắn đã chuẩn bị đường lui, gần đây sức khỏe của Vu Uy không có vấn đề gì, hắn vẫn còn có thể kéo dài thời gian, chưa thể trở mặt với ông ta lúc này.Vu Triết đưa ảnh cho Vu Mãn, “Ảnh là photoshop, nhưng người thẩm định ảnh tôi đã mua chuộc rồi.” Đồng thời đưa cho Vu Mãn một tấm danh thiếp, “Bên ngài Simon Yves tôi cũng đã thông báo, lời tuyên bố đối ngoại của ông ấy sẽ trùng khớp với tôi.”Vu Mãn khẽ bóp lấy bàn tay đang hơi run rẩy của mình, nhận lấy bức ảnh. Dù là như vậy, với tính cách của Vu Uy, chắc chắn vẫn sẽ nghi ngờ.Hắn phải nghĩ cách mới được.“Được, phu nhân, thiếu gia, tôi sẽ khiến tộc trưởng tin vào chuyện này.”Ba ngày sau, Vu Mãn mang theo ảnh chụp và báo cáo điều tra đến tìm Vu Uy.Trong thư phòng của tòa nhà chính, Vu Uy nhìn chằm chằm vào tấm ảnh trên bàn, chân mày nhíu lại nghiêm nghị: “Vu Mãn, đây là toàn bộ những gì cậu điều tra được? Nhà Carpenter không nhúng tay, tất cả chỉ là trùng hợp?”Trán Vu Mãn khẽ rịn mồ hôi, “Tộc trưởng, A Mãn không dám kết luận vội vàng, nhưng bức ảnh đã được chuyên gia xem qua, không phải là ảnh ghép, đúng là ảnh chụp thiếu gia với ngài Simon Yves từ năm ngoái.”Vu Uy không gọi hắn là “A Mãn”, mà dùng thẳng tên đầy đủ, điều đó khiến Vu Mãn cảm thấy nguy cơ đang đến gần.Vu Uy chắc chắn đã bắt đầu nghi ngờ hắn rồi.Hắn vất vả lắm mới có được vị trí hôm nay, nếu bị Vu Uy ghét bỏ, thì sẽ trở thành kẻ vô dụng trong mắt Amelia Carpenter và Vu Triết, đến lúc đó, sẽ chẳng có ai thương hại hay giúp đỡ hắn nữa.“Chuyên gia? Cậu dám đảm bảo chuyên gia không bị mua chuộc à?” Vu Uy nói xong liền cầm điện thoại bên cạnh lên, bấm một dãy số, chờ bên kia bắt máy, nói: “Gọi mấy chuyên gia giám định photoshop đến đây.”Vu Mãn khom lưng, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi theo thái dương chảy xuống.Trong thư phòng vô cùng yên tĩnh, thời gian chờ đợi các chuyên gia giám định photoshop đến, đối với Vu Mãn mà nói dài như từng giây bị kéo dãn vô hạn.Mồ hôi từ cằm hắn nhỏ xuống, thấm vào tấm thảm lông dưới đất, loang ra một mảng đậm màu.Đầu óc Vu Mãn trống rỗng, không biết đã qua bao lâu, năm chuyên gia giám định mà Vu Uy gọi cuối cùng cũng gõ cửa bước vào.“Các người, xem xem tấm ảnh này có phải photoshop không.” Vu Uy ném ảnh lên bàn.Các chuyên gia lần lượt cầm lấy ảnh nghiên cứu, xem xong một tấm lại chuyền cho người kế tiếp, tiếp tục nghiên cứu.Bọn họ mang theo công cụ riêng, từng người vẻ mặt nghiêm túc, chuyên chú, trông vô cùng chuyên nghiệp, ít nhất là còn chuyên nghiệp hơn người mà Vu Triết đã mua chuộc.Tim Vu Mãn như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, hắn đưa tay lên dùng tay áo lau mồ hôi trên trán.Vu Uy liếc hắn một cái, ánh mắt nhàn nhạt, không nói gì.Sự yên tĩnh trong phòng khiến người ta càng thêm ngột ngạt, ngay lúc Vu Mãn gần như không chịu nổi nữa, năm chuyên gia cuối cùng cũng hoàn tất giám định.Vu Uy: “Từng người một, báo cáo.”“Vu tiên sinh.” một người đại diện trong số đó bước ra, “Chúng tôi đã kiểm tra tỉ mỉ và cẩn thận, nhận định những bức ảnh này không phải ảnh ghép.”Vu Uy nhíu mày: “Cậu nói cái gì?”Vu Mãn tuy không rõ lý do tại sao, nhưng trong lòng rốt cuộc cũng thở phào một hơi.Chuyên gia giám định lại nhấn mạnh thêm một lần: “Ảnh hoàn toàn không có bất kỳ dấu vết chỉnh sửa nào.”Ánh mắt Vu Uy sắc bén như điện, quét về phía Vu Mãn.Vu Mãn lau mồ hôi, gượng cười nói: “Tộc trưởng, trước khi tìm chuyên gia giám định, tôi cũng từng nghĩ việc này không thể trùng hợp đến vậy, nhưng hiện thực chính là trùng hợp đến mức ấy.”Vu Uy trầm mặc một lúc, nói: “A Mãn, cậu tiễn họ ra ngoài đi.”Nghe thấy Vu Uy khôi phục cách xưng hô thường ngày, khuôn mặt Vu Mãn vốn tái nhợt cuối cùng cũng có chút huyết sắc, “Vâng, tộc trưởng.”Vu Mãn rời khỏi thư phòng, tiễn năm chuyên gia ra về, sau đó lập tức liên hệ với Vu Triết. A Mãn: Thiếu gia, ông ta tin rồi.Vu Triết: Không uổng công tôi bỏ ra một khoản lớn để mua chuộc ngần ấy chuyên gia giám định.A Mãn: Thiếu gia đúng là thần cơ diệu toán, tộc trưởng suýt nữa thì nghi ngờ tôi.Trong lòng Vu Mãn hơi có chút bất mãn, nếu Vu Triết nói trước cho hắn biết chuyện này, thì hắn cũng không đến mức mồ hôi như mưa trước mặt Vu Uy.Khi Vu Mãn quay lại thư phòng, có người hầu đến tìm hắn nói Vu Uy dặn hắn đến nhà đấu giá một chuyến để mang sổ sách tháng này về.Mỗi tháng đến khoảng thời điểm này đều kiểm tra sổ sách, Vu Mãn không nghi ngờ gì, lập tức rời khỏi trang viên gia tộc Vu thị. Đợi Vu Mãn rời đi, Vu Địch âm thầm tới tìm Vu Uy để báo cáo.Vu Địch khác với Vu Mãn, tâm lý vô cùng vững vàng, hỉ nộ không lộ ra mặt, dù là được khen hay bị mắng trước mặt Vu Uy, hắn đều giữ một biểu cảm.Trước đây Vu Uy cảm thấy hắn giấu giếm quá sâu, khó nắm bắt, nên mới điều hắn đi Nam Hương Quốc chăm sóc mẹ con Vu Nam Yên, còn để lại người dễ nhìn sắc mặt như Vu Mãn bên cạnh.“Thưa tộc trưởng, hai việc ngài giao cho tôi đã điều tra rõ ràng.”Vu Địch đặt bằng chứng — một chiếc USB, đưa tới trước mặt Vu Uy.“Vu Mãn đã quy thuận phu nhân Amelia Carpenter và thiếu gia Vu Triết, thời gian cụ thể không rõ, Simon Yves là được tộc trưởng nhà Carpenter giới thiệu cho thiếu gia quen biết, trùng hợp là Simon Yves và tộc trưởng Carpenter từng là bạn cùng lớp khi du học.”Sắc mặt Vu Uy trở nên khó coi, ông cắm USB vào máy tính.Bên trong là đoạn ghi chép cuộc trò chuyện giữa Vu Mãn và Vu Triết từ lúc “Vu Nam Yên” trở về, một đoạn video ngắn quay cảnh Vu Mãn bước vào phòng của Amelia Carpenter, ảnh chụp tộc trưởng nhà Carpenter và Simon Yves thời đại học, cùng với các tư liệu hình ảnh khác.Những bằng chứng này đáng tin hơn nhiều so với mấy tấm ảnh Vu Mãn mang ra đánh lừa ông.Vu Uy mặt mày u ám, ném mấy tấm ảnh Vu Mãn đưa cho Vu Địch, tức giận nói: “Tôi gọi năm chuyên gia giám định đến, nói ảnh chụp này không phải photoshop, không có dấu vết chỉnh sửa, kết quả là giả!”Vu Địch nhìn ảnh, nói: “Tộc trưởng, bóng đổ trên ảnh này rõ ràng sai lệch, mấy chuyên gia đó là do Vu tổng quản tìm tới sao?”Môi Vu Uy mím chặt thành một đường, lạnh lùng nói: “Không phải.”Vu Địch nói: “Xem ra, bên cạnh ngài không chỉ có một mình Vu tổng quản, mà còn nhiều người khác cũng đã đầu quân cho phu nhân Amelia Carpenter và thiếu gia Vu Triết.”Vu Uy nghĩ càng thêm giận, đập mạnh một cái xuống bàn, phát ra âm thanh cực lớn, “Tôi chỉ mới ốm một trận, bọn họ liền tưởng tôi sắp chết, sốt ruột đi lấy lòng Vu Triết!”“Vu Địch, lần này cậu làm rất tốt. Tiếp theo tôi còn chuyện muốn giao cho cậu. Tất cả người bên cạnh tôi, cậu giúp tôi tra soát lại một lượt, chỉ cần có nghi ngờ, nghi có tội thì coi như có tội, xử lý hết.”“Rõ, tộc trưởng.”Vu Địch rời đi, gửi lại lời Vu Uy nói cho Giang Tuyết Niên.Ánh mắt Giang Tuyết Niên sáng lên, quay sang nói với Thời Thanh Phạn: “Người bên cạnh Vu Uy sắp bị thanh lọc toàn bộ, sự cảnh giác với Vu Triết đã lên đến đỉnh điểm, cơ hội của chúng ta tới rồi.”