[BHTT - ABO][Edit] Cắn Nữ Chính Một Cái, Nữ Phụ Ác Độc Biến A

Chương 123



Việc trường học đột nhiên có thêm hai học sinh chuyển trường, rất nhanh đã lan truyền khắp đại học Môn Tân.

Hai người mới chỉ chuyển trường vào buổi sáng, vừa tan tiết liền lập tức trở thành nhân vật được bàn luận sôi nổi trên diễn đàn trường.

So với sự ngang ngược của Giang Tuyết Niên, thì Thời Thanh Phạn ở chuyên ngành thưởng thức nghệ thuật lại khiêm tốn hơn nhiều.

Nhưng với dung mạo của nàng, dù muốn khiêm tốn cũng không được.

Cùng lớp với Cốc Á Duy, không những không giúp đỡ, mà khi bị người khác nhận ra hai người quen nhau còn hỏi quan hệ giữa hai người, hắn lập tức nói ra chuyện Thời Thanh Phạn là vị hôn thê của em gái cùng cha khác mẹ của Vu Triết, đồng thời vạch rõ ranh giới giữa hai người.

Vu Triết dung mạo tuấn tú, khí chất phi phàm, là nhân vật phong vân của đại học Môn Tân, rất nhiều Omega và Beta đều thầm có cảm tình với hắn, mà chuyên ngành trưởng thức nghệ thuật thì hơn phân nửa là fan của Vu Triết.

Vì Cốc Á Duy là em họ của Vu Triết, nên người trong chuyên ngành đều chơi thân với hắn, mưu tính thông qua Cốc Á Duy mà quen được với Vu Triết.

Vì vậy khi Cốc Á Duy tỏ thái độ rõ ràng không có thiện cảm với Thời Thanh Phạn, lại còn tiết lộ thân phận của nàng, thì đại đa số người trong ngành bắt đầu dùng bạo lực lạnh đối với nàng, còn một số ít thì chọn cách phớt lờ.

Bạo lực lạnh không chỉ đơn thuần là đồng loạt không nói chuyện với Thời Thanh Phạn, mà còn là tụm năm tụm ba trò chuyện cười nói, dùng ánh mắt khinh miệt để nhìn nàng, với một Omega ở độ tuổi này thì điều đó tuyệt đối không thể chịu đựng được.

Nhưng Thời Thanh Phạn hoàn toàn không bị ảnh hưởng, lạnh nhạt điềm nhiên, chẳng cần ai để ý đến mình, khí chất trên người nàng đủ khiến người ta phải dè chừng lùi bước.

Lúc nghỉ trưa, Cốc Á Duy nhắn tin cho Vu Triết.

Cốc Á Duy: “Triết ca, em đã làm theo lời anh, liên kết cả lớp cô lập Sầm Thanh Thu.”

Vu Triết: “Rất tốt. Có phản ứng gì không?”

Cốc Á Duy: “Rất kỳ lạ, chẳng có phản ứng gì.”

Vu Triết: “Em giúp anh để ý kỹ một chút, đừng để xảy ra chuyện.”

Cốc Á Duy: “Yên tâm đi, Triết ca đã để mắt đến người nào, em nhất định phải giúp anh bảo vệ thật tốt, đừng lo, em vẫn luôn theo dõi, tuyệt đối không để xảy ra chuyện ~”

Mưu tính của Vu Triết rất đơn giản, chính là tạo ra khó khăn, khiến cho “Sầm Thanh Thu” bị cả thế giới quay lưng, đến lúc đó hắn sẽ anh hùng cứu mỹ nhân, tự nhiên sẽ chiếm được cảm tình của “Sầm Thanh Thu”.

Trước đây Khang Cảnh từng tìm Cốc Á Duy hợp tác, nhưng hắn không đồng ý, vì Khang Cảnh căn bản không thể hạ được “Sầm Thanh Thu”.

Nhưng Vu Triết thì khác, hắn ra tay, thì “Sầm Thanh Thu” tám chín phần mười là không thoát được, tương lai đánh mất thân thể là chuyện chắc chắn.

Cho nên khi Vu Triết vừa nhắc đến, Cốc Á Duy lập tức đồng ý.

Ngoài việc khiến Vu Triết nợ mình một ân tình, còn có thể khiến Vu Nam Yên mà hắn có hứng thú trở lại trạng thái độc thân, việc tốt gấp đôi, sao lại không làm?

Cốc Á Duy vừa kiểm tra diễn đàn trường, vừa đi về phía căn-tin.

Trang đầu của diễn đàn quả nhiên có bài viết thảo luận về thân phận của “Sầm Thanh Thu”, bài viết là do học sinh chuyên ngành thưởng thức nghệ thuật đăng, tuy mang tính phân biệt đối xử, nhưng người ủng hộ bài viết đều là người trong ngành.

Người ngoài ngành vô tình vào xem, đọc bình luận liền bị định hướng, nảy sinh ấn tượng xấu với “Sầm Thanh Thu”.

Cốc Á Duy lướt qua một vòng các bình luận trong bài, hài lòng thoát ra ngoài, ánh mắt bỗng nhiên khựng lại — có một bài viết bóc phốt “Vu Nam Yên” cũng đang hot.

Cái gì đây?

Chẳng lẽ “Vu Nam Yên” vừa vào đã đắc tội với người khác vì tính tình xấu sao?

Cốc Á Duy vội vàng nhấn vào xem, phát hiện xu hướng của bài viết về “Vu Nam Yên” gần như y hệt bài của “Sầm Thanh Thu”.

Chủ thớt bóc phốt “Vu Nam Yên” là con ông cháu cha, không có điểm thi đại học mà chỉ nhờ nhà có thế nên mới được chuyển vào chuyên ngành tốt nhất của đại học Môn Tân, người đó bày tỏ sự thất vọng với nhà trường, càng thêm khinh thường cha mẹ của “Vu Nam Yên” đã lạm dụng chức quyền, sao có thể là em gái của Vu Triết được!

Rất nhanh, có người dùng giọng điệu mỉa mai để phản hồi: Vu Nam Yên đích thực là em gái của Vu Triết, chỉ có điều là con riêng.

Cốc Á Duy nghi ngờ người trả lời là Khang Cảnh.

Hắn nhíu mày thoát khỏi bài viết, nghĩ ngợi một lát, rồi dần dần giãn mày.

Nghĩ kỹ thì cũng không tệ, nếu “Vu Nam Yên” rơi vào hoàn cảnh bị cả lớp lạnh nhạt, mà chỉ mình mình đối xử tốt với nàng, chẳng phải giống như anh hùng cứu mỹ nhân sao.

Tâm trạng Cốc Á Duy khá tốt, đi đến căn-tin số 7 mà mình thường ăn, vừa đến cửa, người phía trước đang đứng bất động đột nhiên xoay người lại, đâm sầm vào hắn, khiến hắn loạng choạng một cái, suýt nữa ngã xuống đất.

“Xin lỗi, tôi không chú ý, cậu không sao chứ?” Nam sinh đâm vào hắn nhìn mặt mày không dễ chịu chút nào, lời xin lỗi nghe cực kỳ qua loa, thiếu thành ý.

Cốc Á Duy nhíu mày: “Cậu nói xem? Một Alpha đâm vào một Omega như tôi, Omega mà không sao à? Cậu đứng ngẩn người ở cửa căn-tin làm gì?”

Lúc Cốc Á Duy đến gần đã phát hiện ra nam sinh kia đang ngẩn người nhìn vào bên trong căn-tin số 7.

Nam sinh nghe vậy mím môi, liếc vào bên trong căn-tin, sắc mặt lập tức đên lại, “Không có! Tôi đâu có ngẩn người!” Từng chữ từng chữ đều nghiến răng nghiến lợi.

Cốc Á Duy nổi hứng thú, vừa xoa xoa vai, vừa thuận theo ánh mắt của hắn nhìn vào bên trong, “……”

Thì ra là “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu”!

Hai người kia đang ngồi ăn ở vị trí đối diện cửa căn-tin, “Vu Nam Yên” cười rạng rỡ đút cơm cho “Sầm Thanh Thu”, người đi qua đi lại xung quanh đều không nhịn được mà quay đầu nhìn.

Cốc Á Duy nghiến răng, hỏi: “Cậu quen bọn họ?”

“Quen? Hừ, là quan hệ hộ khẩu vừa mới chuyển vào lớp tôi!” Nam sinh trừng mắt liếc vào bên trong, “Cậu còn chuyện gì không? Không thì tôi đi đây, nhìn thấy họ là tôi nuốt không trôi cơm rồi!”

Cốc Á Duy còn chưa kịp giữ lại, nam sinh kia đã tức giận quay người bỏ đi.

Cốc Á Duy nhìn chằm chằm hai người trong căn-tin, để ý thấy có người đã chụp ảnh họ, trong lòng khẽ động, lập tức mở diễn đàn trường.

Quả nhiên, ngay trang đầu là:

【Căn-tin số 7 xuất hiện cặp đôi nữ xinh đẹp!!!】

【Ảnh】 【Ảnh】 【Ảnh】

Chỉ cần một phút, tôi muốn biết hết tất cả thông tin!

— Woa! Trường mình có học sinh xinh thế này á???

— Tôi thì chưa từng gặp bao giờ.

— Chỉ mình tôi tò mò bạn gái đã theo đuổi được người đẹp kiểu gì sao? Chẳng lẽ chỉ vì biết đút cơm cho người ta ăn? Tôi cũng làm được mà!!!

— Người xuất sắc thế này, lại chẳng có ai quen biết sao?

— …… Tôi nhận ra một người trong đó, hôm nay vừa chuyển vào chuyên ngành tôi, con người kia… Khó nói quá, không khuyến khích ship bừa.

—— Vừa mới ra khỏi hai bài viết ở trên, có khi nào hai người này chính là em gái con riêng của Vu Triết và vị hôn thê của cậu ta không???

—— Aaaa!!! Không muốn đâu! Cuối cùng cũng tìm được một cặp đôi hợp gu, giờ còn để tôi ship nổi nữa hả???

—— Đã nhắc rồi là đừng có ship mà.

—— Nhưng tôi là nhan khống, không ship thì quá khó chịu. Tôi cảm thấy giữa họ nhất định có hiểu lầm gì đó, việc là con riêng đâu phải Vu Nam Yên muốn, nếu trách thì nên trách người ba ngoại tình chứ, còn Sầm Thanh Thu, càng vô tội hơn, làm vị hôn thê của con riêng thì đáng bị khinh miệt sao?

—— Người trên nói cái quái gì thế? Con riêng thì là tội gốc, đợi đến khi ba cậu ngoại tình rồi để lại cho cậu một đứa em gái con riêng xem cậu còn làm thánh mẫu nổi không.

……

Toàn bộ bài viết chỉ mất chưa đầy 3 phút để từ kinh ngạc chuyển sang tranh cãi gay gắt, một nửa số người trong bài vì Vu Triết và thân phận con riêng của “Vu Nam Yên” mà ghét bỏ, nửa còn lại thì vì nhan sắc của nàng và “Sầm Thanh Thu” mà vô thức bênh vực.

Cốc Á Duy trên mặt đổi sang biểu cảm lo lắng, nhấc chân bước vào căn-tin số 7.

Hắn đi thẳng đến trước mặt “Vu Nam Yên” và “Sầm Thanh Thu”, “Nam Yên, cuối cùng cũng tìm thấy cậu rồi!”

Giang Tuyết Niên ngẩng đầu liếc hắn một cái, “Có chuyện gì?”

Câu nói của Cốc Á Duy với Thời Thanh Phạn trong lớp, Giang Tuyết Niên đều đã biết, cô không ngờ Cốc Á Duy gan to đến vậy, còn dám chủ động bước tới.

Cốc Á Duy lấy điện thoại ra đưa cho Giang Tuyết Niên xem: “Trên diễn đàn trường có rất nhiều người đang moi móc thông tin của cậu, cậu với Thanh Thu bị chửi rất dữ. Cậu đừng giận, bọn họ không biết sự thật mới như vậy, tôi biết cậu vô tội, không ai có thể chọn được thân thế của mình mà.”

Cốc Á Duy vừa an ủi “Vu Nam Yên” vừa liếc nhìn biểu cảm của “Sầm Thanh Thu” bằng khóe mắt, thấy “Sầm Thanh Thu” vẫn lạnh nhạt không chút biểu cảm như mọi khi, mới thở phào nhẹ nhõm.

Chính vì biết “Sầm Thanh Thu” không thích “Vu Nam Yên”, sẽ không chủ động đi méc nàng, nên hắn mới dám đứng sau lưng dẫn đầu cô lập “Sầm Thanh Thu”, còn trước mặt “Vu Nam Yên” thì đóng vai người tốt.

Giang Tuyết Niên nhìn ba bài viết trên màn hình có liên quan đến mình và Thời Thanh Phạn, khẽ cười khẩy một tiếng, lạnh nhạt nói: “Không có gì đáng xem, đừng làm lỡ việc tôi đút cơm cho Thanh Thanh.”

Lời an ủi đã lên đến miệng Cốc Á Duy bị nghẹn trở lại, “Nhưng mà, nhưng mà… Bọn họ đang chửi cậu a. Nam Yên, có cần tôi giúp cậu giải thích với họ không?”

Giang Tuyết Niên không trả lời câu hỏi của hắn, giơ tay lên, lấy hạt cơm cố ý để dính bên môi Thời Thanh Phạn khi đút cơm bỏ vào miệng mình, nhai kỹ nuốt chậm, rồi nhìn Thời Thanh Phạn với nụ cười vừa lẳng lơ vừa đa tình, đầy ẩn ý mà nói: “Ăn rất ngon.”

Mi mắt Thời Thanh Phạn khẽ run, sắc mặt càng lạnh hơn, chỉ có vành tai là hơi hơi phiếm hồng.

Giang Tuyết Niên trêu chọc Thời Thanh Phạn đủ rồi, mới nhìn Cốc Á Duy mấy giây, “Giải thích? Bọn họ xứng sao? Không cần thiết.”

Cốc Á Duy còn muốn nói gì đó, Giang Tuyết Niên giơ tay ngăn lại, hỏi: “Á Duy, cậu học chuyên ngành gì?”

Cốc Á Duy tim nhảy thót một cái, theo phản xạ liếc nhìn “Sầm Thanh Thu”, “ thưởng thức nghệ thuật…”

“Vậy thì cậu học cùng lớp với Thanh Thanh rồi.” Giang Tuyết Niên giơ tay vỗ vỗ lên cánh tay Cốc Á Duy, “Cậu giúp tôi trông chừng Thanh Thanh, đừng để ai bắt nạt cô ấy.”

Cốc Á Duy lại nhìn “Sầm Thanh Thu” một cái, “Sầm Thanh Thu” vẫn chẳng liếc hắn lấy một lần.

“Á Duy?” Giang Tuyết Niên nhíu mày, “Cậu cứ nhìn Thanh Thanh làm gì? Không muốn giúp?”

Cốc Á Duy giật mình một cái, vội vàng nói: “Đương nhiên không phải! Nam Yên yên tâm, Thanh Thu là người của cậu, tôi nhất định không để ai bắt nạt cô ấy đâu!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...