[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi
Chương 9
Đêm tối.Những tòa cao ốc trong chủ thành rực rỡ ánh đèn, khu thương mại trung tâm phồn hoa nhất vẫn người đến người đi tấp nập, sáng như ban ngày.Đèn neon muôn màu rực rỡ, tiếng ồn ào huyên náo không ngừng giao hòa, vang vọng.Ngay chính giữa trung tâm chủ thành, sừng sững một tòa cao ốc cao nhất.Mà tòa nhà kia, chính là biểu tượng cho quyền lực kinh tế tối cao nơi đây, tập đoàn Cố thị.Cố Cảnh Danh đứng trước cửa sổ sát đất rộng lớn trong văn phòng, tay cầm một chiếc ly cao chân tinh xảo, trong đó có chút rượu vang đỏ, sóng sánh theo chuyển động cổ tay cô.Cô hơi gật đầu, ánh mắt nhìn xuống bên dưới, chăm chú quan sát khu thương mại phồn hoa nhất chủ thành, trong mắt người ngoài, nơi này là vùng đất vàng rực rỡ, nhưng dưới góc nhìn của Cố Cảnh Danh, nó chẳng khác gì một món đồ chơi nằm gọn trong tay cô.Văn phòng không bật đèn.Chỉ có ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua cửa kính sát đất chiếu vào, một nửa ánh sáng hắt lên gương mặt cô.Cửa văn phòng vang lên tiếng gõ.Cố Cảnh Danh xoay người, "Vào đi."Quản gia tay cầm một xấp tài liệu, cung kính bước vào: "Cố tổng."Đèn điều khiển bằng giọng nói lập tức bật sáng.Quản gia: "Cố tổng, kỳ mẫn cảm của ngài sắp đến, có cần tôi sắp xếp để phu nhân gặp ngài không?"Quản gia là người kỳ cựu của Cố gia.Từ nhỏ đã chứng kiến Cố Cảnh Danh trưởng thành.Cố Cảnh Danh nổi tiếng là người quyết đoán, máu lạnh trên thương trường, luôn giữ được sự tỉnh táo đến tột cùng, không bao giờ để cảm xúc chi phối, chỉ coi trọng lợi ích thương mại, tất cả mọi thứ đều được cân đo theo lợi ích lớn nhất.Quản gia đặt tập tài liệu trong tay lên bàn làm việc của nàng: "Đây là những chuyện gần đây của phu nhân."Cố Cảnh Danh đặt ly rượu vang xuống bàn, ánh mắt lướt qua tập tài liệu mà quản gia để lại, hờ hững nói: "Ông cho rằng tôi sẽ quan tâm đến loại chuyện này sao? Chỉ là không ngờ đến lúc này mà Cung Tâm Ngọc vẫn không chịu cúi đầu, Cố Diên Khanh đúng là giống nàng đến kinh ngạc..."Quản gia cúi đầu, không đáp.Cố Cảnh Danh như chợt nhớ ra điều gì, lông mày bất giác nhíu lại: "Hai tháng trước, Cung Tâm Ngọc nói, bộ phim này của nàng khi nào thì đóng máy?"Quản gia đã ngoài 50 âm thầm thở dài trong lòng.Miệng thì nói không quan tâm, thế mà lại nhớ rõ mồn một ngày người ta đóng máy là khi nào, lại không chịu thẳng thắn, cứ phải để hắn nhắc nhở.Tiểu Cố tổng tính cách miệng cứng lòng mềm, đúng là y đúc vị Cố tổng này."Cố tổng, phim của phu nhân còn bốn ngày nữa là kết thúc."Cố Cảnh Danh hài lòng gật đầu: "Dạo này tôi có một dự án cần đàm phán, không thể để kỳ mẫn cảm ảnh hưởng đến cảm xúc của tôi, nói với nàng, đóng máy xong thì đến chỗ ở của tôi chờ, còn nữa, bảo nàng hiểu rõ, trước khi khiến tôi hài lòng, nàng không có tư cách gặp Diên Khanh."Cố Cảnh Danh: "Nghe nói bên cạnh nàng dạo gần đây xuất hiện một tiểu hoa lưu lượng, độ thảo luận khá cao."Quản gia khẽ run trong lòng.Cố Cảnh Danh: "Dù sao nàng vẫn là phu nhân trên danh nghĩa của Cố gia, đừng để mấy tin đồn này ảnh hưởng đến danh tiếng Cố gia, tiểu hoa lưu lượng đó là Beta đúng không? Phong sát đi."Chỉ cần là người xuất hiện bên cạnh phu nhân, cho dù là Beta, Cố tổng cũng tuyệt đối không buông tha.Tuy là Omega, nhưng lại có dục vọng chiếm hữu còn mạnh hơn cả Alpha.Quản gia: "Vâng, Cố tổng."Cố Cảnh Danh: "Chuyện bên phía Diên Khanh sắp xếp thế nào rồi?"Quản gia: "Đã đưa Alpha có độ phù hợp gen cao nhất đến Cố gia rồi, tên Dư Chu Chu, rất ngoan ngoãn, tiểu Cố tổng cũng chưa tỏ vẻ chán ghét."Cố Cảnh Danh gật đầu, "Ba đại gia tộc kia đang rình rập, không còn thời gian cho Diên Khanh tiếp tục làm loạn nữa, bảo Alpha kia sớm chiếm được cảm tình của Diên Khanh, vì Cố gia sinh ra người thừa kế đời tiếp theo, như vậy Diên Khanh mới có thể an phận lại."Quản gia: "Công việc trong giới giải trí của tiểu Cố tổng đã bị tôi cản lại toàn bộ, sức nóng của vở diễn tốt nghiệp cũng đã bị tôi đè xuống, Cố tổng, ngài thật sự muốn làm tuyệt tình đến vậy sao?"Ly rượu cao trên tay bị Cố Cảnh Danh cầm lên, một hơi uống cạn, "Tuyệt tình? Là người thừa kế Cố gia, mà không đặt tâm trí vào sự nghiệp gia tộc, lại muốn làm diễn viên, để xem con bé có bao nhiêu bản lĩnh chống đối được tôi."Quản gia thức thời rút lui.Ánh đèn trong văn phòng rộng lớn chợt vụt tối.Cố Cảnh Danh phả ra một hơi rượu, thô bạo kéo bung cúc áo sơ mi trên cùng.Nếu không phải vì phân hóa thành Omega, cô cũng chẳng đến mức lệ thuộc vào tin tức tố của Cung Tâm Ngọc đến vậy.Cô hy vọng Cố Diên Khanh có thể hiểu được, phân hóa thành Omega, vốn dĩ đã định sẵn là ở thế yếu.Không muốn trở thành con rối của tin tức tố, vậy thì hãy lợi dụng gen của Alpha ưu tú nhất, sinh ra đứa con ưu tú nhất.Giữ con, bỏ mẹ.......Cùng với sự can thiệp và ảnh hưởng ngày càng sâu của công nghệ vào gen, loài người phân hóa thành sáu giới tính.Những kẻ có tiền có quyền đều mong muốn đời sau của mình sở hữu gen vượt trội, giành lấy nhiều tài nguyên xã hội hơn.Người có tiền càng ngày càng giàu, người có gen bình thường lại càng khó vươn lên.Các gia tộc lớn độc chiếm nền kinh tế, dân thường chỉ có thể chen chúc sống bên ngoài khu vực trung tâm thành phố.Mà giữa bốn đại gia tộc, tám họ lớn, sự cạnh tranh cũng ngày càng khốc liệt.Hổ và đại bàng đang đấu đá, sư tử và báo đứng sau quan sát, còn linh cẩu, kền kền thì ở xa vây quanh chờ thời, tranh thủ ăn chút cơm thừa canh cặn.Tối đó, Dư Chu Chu ngủ cũng tạm ổn.Bảy ngày đã trôi qua một nửa, cho dù có lo lắng, nhưng chuyện này cũng không thể nóng vội.Cô nhìn thấy nhiệm vụ được gửi tới trên điện thoại.Còn ba ngày nữa, kỳ mẫn cảm của Cố Diên Khanh sẽ đến, Omega thường gọi giai đoạn này là kỳ phát tình.Ở giai đoạn này, Omega sẽ sinh ra sự lệ thuộc giả đối Alpha có độ tương thích cao.Vì thế, trong vài ngày tới cô nhất định phải chiếm được thiện cảm của Cố Diên Khanh, khiến nàng không bài xích sự xuất hiện của mình trong kỳ mẫn cảm.Ngón chân Dư Chu Chu hơi co lại.Cô biết vẻ ngoài của mình không tệ.Những ngày qua đóng vai yếu thế xem như khá thành công.Cô định sẽ tiếp tục lợi dụng gương mặt này thêm một chút.Dư Chu Chu mở tủ quần áo trong phòng.Vô số quần áo đủ kiểu khiến cô trong nhất thời có hơi hoa mắt, nhưng ánh mắt rất nhanh đã khóa chặt vào mục tiêu.Chiếc váy này vải ít đến đáng thương.Trong đầu Dư Chu Chu hiện lên gương mặt lạnh lùng, cao quý lại cấm dục, tự kiềm chế của Cố Diên Khanh.Nàng sẽ thích kiểu phong cách này sao?Cố Diên Khanh ngáp một cái đi xuống lầu, tối qua cô ngủ không ngon, quầng thâm nhạt hiện dưới mắt.Giấc mơ đêm qua hỗn loạn, giống như một bộ phim được ghép vội bằng nhiều đoạn rời rạc.Chủ yếu là trong mơ cứ lặp đi lặp lại gương mặt đó, khiến cô cảm thấy bực bội.Dư Chu Chu mặc một bộ đồ mát mẻ, đang lưỡng lự bưng trứng rán trong bếp.Váy ngắn được làm bằng lớp voan mỏng màu phấn trắng, chiều dài chỉ vừa chạm gốc đùi, phần lưng chỉ có hai dải dây mảnh buộc thành nơ bướm, chỉ cần khẽ kéo nhẹ, cả bộ váy sẽ tuột xuống ngay.Bộ dạng này, nhìn thế nào cũng thấy có mưu đồ riêng.Dư Chu Chu không biết nên mở lời thế nào để khiến cách ăn mặc của mình trở nên hợp lý một chút.Nghe thấy tiếng động từ cầu thang, Dư Chu Chu hít sâu một hơi, đẩy cửa ra.Cố Diên Khanh ngủ không ngon, thân thể lười biếng khiến phản ứng của cô chậm hơn thường ngày, không phát hiện Dư Chu Chu đã im lặng xuất hiện phía sau mình.Dư Chu Chu đặt trứng rán lên bàn ăn, vươn tay ôm lấy lưng Cố Diên Khanh, hai người dán chặt vào nhau."Diên Khanh, buổi sáng tốt lành."Cố Diên Khanh khi không quay phim hay ra ngoài hoạt động thì rất thích mặc đồ ở nhà đơn giản, áo sơ mi trắng hoặc áo dài tay chất liệu cotton màu trắng.Loại quần áo này đều có một đặc điểm chung—nhẹ và thoáng.Cho nên cô có thể cảm nhận rất rõ ràng nhiệt độ cơ thể ấm áp của Dư Chu Chu, cùng đường cong mềm mại đang dán sát vào lưng mình.Thái dương Cố Diên Khanh giật giật.Trong phút chốc, cô còn tưởng mình lại đang gặp ác mộng. Cô chắc là chưa tỉnh, vẫn còn trong mộng, bằng không sao có thể xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ như vậy vào sáng sớm chứ.Dư Chu Chu vốn nghĩ rằng Cố Diên Khanh sẽ tức giận, hoặc sẽ dùng sức đẩy cô ra, sau đó dùng gương mặt lạnh lùng đó mắng cô một trận.Nhưng Cố Diên Khanh lại không có phản ứng gì, chỉ là... Đứng yên ở đó.Không khí lập tức lạnh đi, thời gian như ngưng đọng.Dư Chu Chu đã từng tưởng tượng rất nhiều phản ứng khác nhau của Cố Diên Khanh.Nhưng duy chỉ không nghĩ tới sẽ là kiểu phản ứng... Hoàn toàn không có phản ứng.Không khí xung quanh trong phút chốc trở nên vô cùng ngượng ngập, Dư Chu Chu chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch trong lồng ngực.Vài phút nữa lại trôi qua, Dư Chu Chu buông Cố Diên Khanh ra.Lặng lẽ mang bữa sáng đã làm xong trong bếp đặt lên bàn ăn.Cố Diên Khanh không nói một lời, chỉ kéo ghế ra ngồi xuống, bắt đầu thong thả ăn bữa sáng, như thể chuyện khi nãy chưa từng xảy ra.Toàn bộ quá trình hoàn toàn không liếc nhìn Dư Chu Chu lấy một cái, giống như trong phòng khách này chưa từng có nàng tồn tại.Nếu không ai phối hợp, thì độc diễn cũng không thể tiếp tục.Dư Chu Chu lặng lẽ quay về phòng, thay bộ quần áo kia ra.Cố Diên Khanh ăn xong bữa sáng, đứng dậy, chậm rãi đi về phòng, đè nén cú sốc thị giác vừa nãy phải chịu.Dư Chu Chu không còn tâm trạng để ăn sáng, buồn bã thu dọn bát đũa.Cô vẫn là quá đề cao sức hấp dẫn của bản thân.Nghĩ rằng mấy ngày nay giả vờ ngoan ngoãn, có thể khiến Cố Diên Khanh nảy sinh vài phần tâm tư mập mờ với mình.Nhận ra bản thân có lẽ chẳng có chút sức hút nào, đối với một Alpha mà nói, là một đả kích cực lớn.Dư Chu Chu thất vọng trở về phòng mình, nằm lên giường, kéo chăn trùm kín mặt.Cùng lúc đó, ở một nơi khác...Cố Diên Khanh cũng đang làm cùng một động tác như vậy, cô máy móc nằm xuống giường, nhắm mắt lại.Coi khoảng thời gian ăn sáng vừa rồi như một phần nối tiếp của giấc mộng.Chăn trùm kín lên mặt.Cố Diên Khanh thở ra một hơi nặng nề, chắc chắn là cô tỉnh dậy không đúng lúc.Nếu không, làm sao cảnh tượng trong mơ lại xuất hiện ngay trong thế giới thực?Sau cổ có chút khó chịu.Cố Diên Khanh nhíu mày.Cô muốn xóa bỏ hình ảnh vừa nhìn thấy khỏi đầu mình.Cái gì mà chiếc cổ thon dài, làn da trắng mịn, đôi chân giao nhau, còn có dái tai lộ ra một nửa dưới mái tóc dài...Trong phòng dần dần lan ra mùi hương tin tức tố suối lạnh trong đầm sâu.Cố Diên Khanh muốn khống chế cơ thể, muốn thu hồi lại tin tức tố, nhưng thất bại.Mùi hương tin tức tố càng lúc càng nồng đậm.Càng lúc càng có xu hướng mất kiểm soát.Cố Diên Khanh khẽ cắn môi dưới, hàng lông mày nhíu chặt hơn.Tình hình bây giờ, chỉ có một cách giải thích.Cô đến kỳ phát tình sớm.Nói một cách dễ hiểu hơn, cô đến kỳ phát tình... Sớm 3 ngày.