[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi

Chương 76



Tuy rằng tối hôm qua giữa hai người họ đã xảy ra vô số chuyện không tiện nói rõ,

Nhưng đó đều là do bị ảnh hưởng bởi tin tức tố.

Vậy mà Thạch Niệm Húc vừa mở mắt đã có thể nói mấy câu kỳ lạ khiến người ta dễ hiểu lầm như vậy.

Hứa Nhất Thi trợn trắng mắt, từ trên giường ngồi dậy: “Đừng có thân thiết với tôi, tôi sẽ không tha thứ cho cậu đâu.”

Phong cách ăn mặc của Hứa Nhất Thi luôn là ngọt ngào dễ thương.

Gương mặt trứng ngỗng tinh xảo, đôi mắt tròn xoe, luôn khiến người ta có cảm giác… IQ không cao lắm.

Nhưng thực ra cô là một học bá chính hiệu.

Chẳng qua là không muốn tốn tâm trí cho mấy chuyện vụn vặt không quan trọng.

Cho nên từ nhỏ đến lớn, rất nhiều chuyện nhỏ nhặt của Hứa Nhất Thi đều là do Thạch Niệm Húc lo liệu.

Ví như; kỳ sinh lý tới lúc nào.

Cần uống nước đường đỏ.

Bị cảm thì uống thuốc gì.

Chỉ cần gây ra chuyện gì, người đầu tiên Hứa Nhất Thi nghĩ tới luôn là Thạch Niệm Húc.

Chính cô cũng đã quen với điều đó từ lâu.

Nhiều năm qua, hai người không rời nửa bước, cùng nhau trưởng thành, cùng theo sau Cố Diên Khanh, Hứa Nhất Thi từng nghĩ… Họ sẽ mãi mãi như thế.

Thạch Niệm Húc cao hơn Hứa Nhất Thi nửa cái đầu.

Kiểu tóc đuôi sói mới cắt khiến cô trông càng thêm sắc sảo gọn gàng.

Cô cầm lấy chiếc kính gọng vàng bên giường, đeo lên: “Buổi sáng muốn ăn gì? Một lát còn phải đến công ty.”

Hứa Nhất Thi thực sự rất ghét cái kiểu tự nhiên như không có chuyện gì xảy ra của Thạch Niệm Húc.

Những vết bầm tím lấm tấm trên cơ thể rõ rành rành là bằng chứng cho những hành động “trượt lời” của Thạch Niệm Húc tối qua, vậy mà bản thân nàng lại chẳng có chút ý định hối lỗi nào.

Hứa Nhất Thi nghẹn một bụng tức, tức tối quay người, đúng lúc thấy Thạch Niệm Húc tùy ý vén tóc lên…

Tim cô bỗng chệch nhịp vài phát.

Trước đây cái người này đã từng có sức hút thế này chưa nhỉ?

Thấy cũng khá soái đấy chứ.

Hứa Nhất Thi lập tức lắc lắc đầu, vội xua tan những suy nghĩ hoang đường trong đầu, chắc chắn là do tin tức tố gây ra.

Chờ cô qua kỳ phát tình xong, cô nhất định sẽ đập nát cái đầu chó của Thạch Niệm Húc.

Hứa Nhất Thi: “Tôi muốn ăn sandwich trứng chiên, với sữa nóng. Còn bánh mì tròn mới nướng, phải có bơ quả bơ và hạt vụn rắc lên, còn nữa… Bánh chuối phải thêm mật ong.”

Một hơi nói ra cả đống thứ.

Thạch Niệm Húc chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ bước vào bếp, bắt đầu chuẩn bị từng món một cách trật tự.

Cảm giác như đấm vào bông, Hứa Nhất Thi càng bực hơn.

Nhưng mà bữa sáng ngon thật.

Trước khi đến công ty, Hứa Nhất Thi còn cố ý đi tắm.

Hứa Nhất Thi: “Tôi mới không muốn dính mùi hương tin tức tố Alpha của cậu, vừa thối vừa khó ngửi.”

Thạch Niệm Húc mím môi, ngón cái khẽ miết lên ngón trỏ.

Khóe môi hơi cong lên.

Đáng tiếc là không rửa sạch.

Tin tức tố trên người nàng sẽ hoàn toàn bao phủ lấy Hứa Nhất Thi.

Hơn nữa là bao phủ từ trong ra ngoài.

Đến tập đoàn Cố thị.

Phần lớn thư ký đều đã bị Thạch Niệm Húc thay mới.

Do bị nàng dẫn dụ rơi vào kỳ phát tình cưỡng chế, mấy ngày nay Hứa Nhất Thi không đến công ty.

Nhìn thấy nhiều gương mặt xa lạ khiến cô có chút không thoải mái.

Chỉ là những thư ký này đối với cô vẫn khá nhiệt tình.

Mà điều khiến cô dễ chịu nhất là những thư ký mới đều là Beta.

Kể từ khi Thạch Niệm Húc từ một Omega biến thành Alpha, Hứa Nhất Thi không chỉ bị ảnh hưởng bởi Alpha mà thậm chí còn có bóng ma tâm lý với Omega.

Beta thì không ngửi được mùi tin tức tố,
Hứa Nhất Thi mặc áo len cổ cao, che đi những dấu vết mà Thạch Niệm Húc để lại trên người cô.

Cho nên mấy thư ký mới cứ tưởng hai người họ là chị em thân thiết, đồng nghiệp tốt.

Thạch Niệm Húc trời sinh mặt lạnh.

Quá mức bình tĩnh lý trí, trông như thể chẳng dễ tiếp cận chút nào.

Cho nên mấy thư ký kia chuyển mục tiêu sang Hứa Nhất Thi, người nhìn vừa mềm mại vừa dễ bắt chuyện.

Muốn làm việc tốt, điều quan trọng nhất là lấy lòng sếp.

“Da của Hứa tổng sao mà đẹp thế? Vô cùng mịn màng, giống như trái đào, hồng hồng mềm mềm.”

Hứa Nhất Thi chẳng hứng thú với mấy lời này.

Cô muốn tìm hiểu tình hình của Cố Diên Khanh.

Dù cô biết Thạch Niệm Húc cố ý không cho cô biết những thay đổi ở Vân Thành.

Nhưng cô vẫn phải dùng sức mình để giúp đỡ Cố Diên Khanh.

“Thật sao?” Đôi mắt Hứa Nhất Thi tròn xoe sáng bừng lên, cầm gương nhỏ soi qua soi lại: “Tôi bình thường cũng chẳng chăm sóc da gì mấy đâu mà.”

“Nói mới nhớ, mấy cô vào đây từ khi nào? Sao trước đây tôi chưa từng gặp?”

Có lẽ vì Hứa Nhất Thi quá dễ gần, vài thư ký liền vây quanh nàng.

Mặc dù Thạch Niệm Húc đang ngồi ở bàn làm việc cách đó không xa xử lý tài liệu, nhưng ánh mắt liếc qua liếc lại đều bị cái đám ríu rít xung quanh Hứa Nhất Thi thu hút.

“Chúng tôi là thư ký mới mà Thạch tổng vừa tuyển, chủ yếu phụ trách…”

Hứa Nhất Thi giống như một chiếc bánh ngọt mềm mại, trông vừa thơm vừa ngọt, luôn khiến người ta không kìm được mà muốn tiến lại gần.

Thạch Niệm Húc nhíu mày.

Một Omega đã bị Alpha hoàn toàn đánh dấu, tin tức tố trên người, dù chỉ còn lại một tia cực nhỏ, vẫn có thể bị Alpha ngửi thấy rõ ràng.

Cho nên dù cách nhau vài mét…

Thạch Niệm Húc vẫn có thể ngửi được mùi trên người Hứa Nhất Thi, nhưng lúc này, Omega vốn dĩ được tin tức tố của cô bao phủ hoàn toàn, trên người lại lẫn thêm mùi nước hoa của người khác.

Cho dù những mùi nước hoa kia không phải là mùi tin tức tố.

Nhưng vẫn khiến cô có chút không vui.

Tập hồ sơ trên bàn làm việc chẳng hiểu sao tự bung ra, rơi xuống đất, phát ra tiếng “cách” khá chói tai.

Sự chú ý của các thư ký lập tức bị thu hút, nhìn thấy vẻ mặt Thạch Niệm Húc có chút lạnh lùng, tất cả đều im bặt, bắt đầu trở lại với công việc của mình.

Hứa Nhất Thi vừa định tiếp tục moi thông tin, lại bị Thạch Niệm Húc ngắt lời, khuôn mặt vốn tươi tắn chợt cau lại.

“Thạch tổng, Hứa tổng, có gì cần dặn dò ạ?”

Đám thư ký lập tức chuồn đi mất.

Hứa Nhất Thi ngồi phịch lên bàn làm việc trước mặt Thạch Niệm Húc, khoanh tay, nâng cằm: “Tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, nói rõ sự thật với tôi, nếu cậu nói thật, tôi cũng không phải không thể tha thứ cho cậu. Chuyện Cố tổng… Thật sự là do cậu hại?”

Sau cặp kính gọng vàng, trong ánh mắt nàng hiện lên cảm xúc mơ hồ khó lường.

Trên đời này, có thể phách lối trước mặt Thạch Niệm Húc như vậy, chắc chỉ có mỗi Hứa Nhất Thi.

Thạch Niệm Húc khẽ kéo cổ áo, nới lỏng cà vạt, người hơi ngả về sau, phả ra một luồng khí nóng: “Tôi nói thật rồi thì sao? Cậu lại tiếp tục làm bạn với tôi?”

Hứa Nhất Thi bỗng cảm thấy Thạch Niệm Húc lúc này có chút nguy hiểm, theo phản xạ kéo lấy cà vạt của nàng, tỏ ra mình có thế mạnh hơn: “Vậy… Vậy không thì sao… Chúng ta đã hứa sẽ độc thân đến suốt đời mà, là cậu phản bội tôi, còn phản bội cả Cố tổng, nếu cậu có khó nói gì thì…”

“Không có gì là khó nói cả, tôi chỉ đang suy nghĩ cho bản thân, cho gia tộc, năng lực của tôi không thua kém Cố Diên Khanh, tại sao Thạch thị chỉ có thể sống nhún nhường ở biên thành? Chỉ cần xử lý Cố thị, ba đại gia tộc còn lại cũng sẽ công nhận tôi, từ đó, Thạch thị có thể trở thành một trong bốn đại gia tộc.”

Giọng khàn đục vang lên trong phòng làm việc.

“Là Cố Diên Khanh quá chủ quan.”

“Tôi không cho phép cậu nói Cố tổng như vậy.” Hứa Nhất Thi siết chặt cà vạt của Thạch Niệm Húc, kéo mạnh khiến khuôn mặt nàng lại gần hơn: “Cố tổng là Omega ưu tú nhất, cậu ấy hoàn hảo mạnh mẽ, là người mà chúng tôi nguyện ý đi theo, cô là đồ lừa đảo, cô lừa tôi.”

Ánh mắt Thạch Niệm Húc cụp xuống lại hiện lên một tia ý cười: “Đúng thế, tôi đã lừa cậu rất lâu.”

Mùi hương tin tức tố Alpha thoáng tràn ra.

Hứa Nhất Thi đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, vội vàng buông tay, xoay người định nhảy xuống khỏi bàn làm việ, nhưng eo lại bị Thạch Niệm Húc giữ chặt.

“Thạch Niệm Húc, cô điên rồi sao? Đây là văn phòng, sáng sớm đã phát tình cái gì mà phát tình!”

Thạch Niệm Húc đứng dậy, cúi người xuống, môi mỏng lành lạnh khẽ lướt qua tuyến thể sau cổ của Hứa Nhất Thi.

“Cậu trước đây chẳng phải rất thích một tiểu minh tinh sao? Tôi đã ký hợp đồng với cậu ta rồi, lúc nào rảnh thì đến gặp đi.”

Nam Omega có phong cách đáng yêu ngọt ngào, rất giống kiểu của Hứa Nhất Thi.

Trong lúc xử lý công việc liên quan đến giới giải trí cho Cố Diên Khanh, Hứa Nhất Thi cũng tiện thể để ý đến mấy nghệ sĩ mà mình thích.

“Mấy chiêu lấy lòng rẻ tiền này vô dụng thôi, lỗi mà cậu gây ra là không thể tha thứ.”

“Đã vậy thì, cậu cũng không cần gặp hắn.”

“Này! Biết cậu là than đen rồi, nhưng có thể đừng quá đáng thế không?”

“Cậu thích hắn?”

Ngón trỏ Thạch Niệm Húc lướt dọc theo đường cong eo Hứa Nhất Thi, như thể chỉ là một câu hỏi vu vơ.

“Liên quan gì tới cô! Dù có thích ai, cũng không bao giờ là cô, đồ lừa đảo!”

Thạch Niệm Húc áp suất toàn thân trầm nặng.

Hiển nhiên là đã tức giận thật sự.

Sau khi phân hoá thành Omega, cô rất nhanh điều chỉnh lại tâm thái, lựa chọn ở bên cạnh.

Hứa Nhất Thi gần như bị cô thâm nhập mọi ngóc ngách trong cuộc sống, rời khỏi cô, Hứa Nhất Thi căn bản chẳng thể sống bình thường được.

Thạch Niệm Húc cứ nghĩ như vậy là đủ để nàng thoả mãn.

Nhưng khoảnh khắc phân hoá thành Alpha, ý nghĩ muốn đánh dấu, chiếm hữu, muốn đem nàng giấu kỹ mãi mãi dưới cánh mình, ý nghĩ này ngày càng mạnh, cho đến khi sợi dây lý trí đứt hoàn toàn.

“Vậy sao?”

Thạch Niệm Húc khẽ hít một hơi, trong không khí bắt đầu lan ra hương đào, mùi hương tin tức tố của Hứa Nhất Thi.

“Cho dù là vậy, cậu cũng không thể rời khỏi tôi.”

“Thạch Niệm Húc! Cô điên rồi, định giam giữ tôi sao? Không đời nào, tôi sẽ không để cô toại nguyện!”

Dù Hứa Nhất Thi vùng vẫy thế nào, vẫn bị Thạch Niệm Húc đè chặt đến mức không thể nhúc nhích.

Giống như trước kia, dù nàng có giở bao nhiêu trò mè nheo tinh quái, cuối cùng cũng đều bị Thạch Niệm Húc nhìn thấu.

Ở trước mặt cô, Hứa Nhất Thi dường như chẳng thể giấu được gì, cũng chẳng có chỗ nào để trốn.

Tuyến thể sau cổ bị cắn, Hứa Nhất Thi nghiến răng: “Thạch Niệm Húc, cô chỉ là phân hoá lại thành Alpha, đâu phải biến thành... Dâm quỷ!”

Rất nhanh, đầu óc Hứa Nhất Thi bắt đầu hỗn loạn, không thể suy nghĩ mạch lạc được nữa.

Thạch Niệm Húc khẽ bóp lấy vòng eo mềm mại hơi có chút thịt của nàng.

Cũng may.

Chỗ thịt bị sút đi mấy hôm trước vì nóng trong người, bây giờ đã được nàng bồi bổ trở lại.

Từ nhỏ họ đã lớn lên cùng nhau, 90% cuộc sống đều có nhau, nếu không thích nàng, thì còn biết đi thích ai?

......

Biên thành.

Căn cứ Chu thị giao ra thuốc giải.

Đồng thời ký kết hiệp định.

không được tiếp tục động đến căn cứ Dư thị.

Dư Chu Chu cũng đưa ra phương thuốc điều hoà bạo loạn tin tức tố.

Nhưng để phòng ngừa Chu thị bị người khác lôi kéo phản bội, cô vẫn giữ lại một phần.

Thuốc có ba liệu trình, phương thuốc của liệu trình cuối cùng, cô không cung cấp.

Căn cứ Chu thị phải tự tìm nguyên liệu, gửi đến căn cứ Dư thị để bào chế.

Dư Chu Chu nhìn bảng hệ thống ảo hiện ra trước mắt.

Trên đó hiển thị bản đồ Vân Thành và biên thành, cùng phạm vi thế lực.

Những thế lực không phụ thuộc Vân Thành đều chuyển thành màu đỏ.

Trong tay cô đang là bức thư cầu cứu do Bạch Tư Cầm gửi đến.

Bạch thị đã bị khống chế.

Nếu như Vân Thành đã muốn diệt cỏ tận gốc, vậy thì thay vì chờ chết, chẳng bằng phản kháng.

Người không phạm ta, ta không phạm người, người dám phạm ta, dù xa đến mấy cũng phải tru diệt.

Chương trước Chương tiếp
Loading...