[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi
Chương 75
Căn cứ Chu thị, không có gì nổi bật, giữa hàng loạt thế lực chỉ có thể xem như trung quy trung củ.Giữ trung lập, không bày tỏ lập trường, dốc sức ủng hộ người đi theo mình."Thà đứng thẳng đường đường chính chính, giành lại tôn nghiêm của bản thân, còn hơn làm con rối phụ thuộc người khác, sống tạm bợ qua ngày."Âm thanh như ma quỷ vang vọng trong đại sảnh trống vắng."Là ai? Ai đang nói chuyện?"Tổng tài căn cứ Chu thị, Chu Hồng Huân, kề cận không rời đứa con trai út đang sốt cao liên tục.Mấy ngày mấy đêm chưa từng chợp mắt.Ông tưởng mình xuất hiện ảo giác, bởi trong căn phòng này ngoài ông và con trai, không còn ai khác.Căn cứ Chu thị nằm ở vị trí phía trung trên.Một nửa căn cứ là núi cao.Diện tích canh tác rất ít.Nhưng vẫn có thể tự cung tự cấp, không phụ thuộc nhiều vào nguồn tiếp tế của Vân Thành."Chẳng phải Chu tổng luôn muốn tìm tôi sao?"Dư Chu Chu mặc một bộ đồ đen gọn gàng dễ hành động, quần áo bó sát càng tôn lên vóc dáng tinh gọn."Là cô... Lãnh đạo mới của căn cứ Dư thị. Đáng tiếc là cô không được Vân Thành công nhận." Chu Hồng Huân đứng dậy, chắn con trai ra sau lưng, trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác. "Cô lại là một Alpha?"Dư Chu Chu từ bậu cửa cao vài mét nhảy xuống, nhẹ nhàng tiếp đất, đứng dậy: "Tôi có thể chữa khỏi cho con trai ông."Khí thế ung dung không hề hoảng loạn trên người Dư Chu Chu khiến Chu Hồng Huân bất giác dâng lên một cơn cảm giác khuất phục kỳ lạ.Ông cũng từng phân hoá thành Alpha, nhưng cấp độ gen quá thấp, đến tư cách bước vào Vân Thành cũng không có."Thuốc kích phát phân hoá giới tính mà Vân Thành cung cấp là một trò lừa đảo, tuyến thể không thể tái sinh, dù trong cơ thể có tin tức tố Alpha hay Omega thì cũng chỉ là tự lừa mình, tin tức tố bạo loạn không có điểm dừng, sẽ làm đứt toàn bộ kinh mạch, dù có một số rất ít người chịu được lượng tin tức tố ấy, thì cũng sẽ phá hỏng thể chất. Đó chỉ là một thủ đoạn để Vân Thành kiểm soát người ở Biên Thành."Dư Chu Chu nói ngắn gọn, không muốn tốn lời vô ích."Ông có thể không tin tôi, nhưng con trai ông e là không còn nhiều thời gian để chờ Vân Thành thương hại mà ra tay cứu giúp."Chu Hồng Huân cúi đầu, bắt đầu do dự, chuyện xảy ra ở căn cứ Thạch thị bọn họ cũng đã nghe phong phanh."Ba... Con khó chịu quá..."Cậu thiếu niên nằm trên giường trị liệu trông chừng 17-18 tuổi, thân nhiệt quá cao khiến toàn thân run rẩy, sắc mặt ửng đỏ, mắt đỏ rực vì sốt, thần trí mơ hồ, chỉ có thể rên rỉ trong đau đớn.Tin tức tố Alpha của Chu Hồng Huân trước tin tức tố của Dư Chu Chu, chẳng khác gì đom đóm trước trăng sáng.Áp lực tinh thần từ tin tức tố cường đại một khi đè xuống, ông hoàn toàn không có sức phản kháng."Chỉ cần cô có thể cứu được con trai tôi, tôi nhất định sẽ không làm khó căn cứ Dư thị nữa."Chu Hồng Huân siết chặt nắm tay, như đang hạ quyết tâm.Dư Chu Chu bước lên vài bước, liếc mắt nhìn đứa trẻ đang nằm trên giường bệnh."Tình trạng của cậu ta rất nghiêm trọng, tin tức tố bị ứ đọng trong cơ thể không có lối thoát, cậu ta không những không thể phân hoá thành Alpha, mà còn có nguy cơ tử vong, hạn chót để điều trị, là hôm nay."Cô chỉ khẽ động ngón tay, tinh thần lực điều khiển túi kim châm bên hông trải đều trên bàn, bung ra, hàng chục cây ngân châm lơ lửng giữa không trung.Có cây dài có cây ngắn, có cây to có cây nhỏ.Cây châm đầu tiên đâm xuống đầu cậu thiếu niên."Cô đang làm gì?" Chu Hồng Huân muốn xông tới ngăn cản."Nếu ông muốn con trai ông chết ngay bây giờ, vậy thì cứ việc ngăn tôi."Giọng Dư Chu Chu lạnh băng vang lên."Ba... Con không sao..."Sau khi Dư Chu Chu dùng tinh thần lực đâm cây châm đầu tiên, mãi vẫn chưa tiếp tục đến cây thứ hai."Cô còn đợi gì? Sao không tiếp tục trị liệu?"Dư Chu Chu cười lạnh một tiếng: "Chẳng lẽ Chu tổng tưởng tôi tới đây làm từ thiện sao? Những việc Chu tổng đã làm với căn cứ chúng tôi...""Vậy cô muốn sao? Tôi không còn lựa chọn nào khác."Chu Hồng Huân cứng đờ, không dám động đậy, ông muốn gọi người ngoài vào, nhưng lại sợ Dư Chu Chu làm hại con mình."Ông đầu độc nguồn nước, ở Biên Thành đang thiếu thuốc men, loại độc này đối với trẻ nhỏ và người già chính là trí mạng, ông yêu quý con trai như thế, lúc làm những chuyện đó, có từng nghĩ rằng các bậc cha mẹ khác cũng đang tuyệt vọng như ông lúc này không?"Ánh mắt Dư Chu Chu sắc bén dán chặt vào Chu Hồng Huân.Trán Chu Hồng Huân toát mồ hôi lạnh, Dư Chu Chu có thể lặng lẽ xâm nhập vào tận trong căn cứ mà không bị phát hiện, còn xuất hiện bên cạnh ông như bóng ma.Trong căn cứ này không ai có thể chế ngự được nàng, mức phân hoá Alpha của nàng hẳn là cực kỳ cao."Vân Thành bảo tôi làm gì thì tôi làm cái đó, muốn trách thì trách cô đã chọc giận người của Vân Thành."Dư Chu Chu thật ra không thích dùng sức mạnh để uy hiếp người khác.Cây ngân châm thứ hai cắm xuống cơ thể thiếu niên, cơn đau khiến hắn hét lớn."Đừng mà!" Chu Hồng Huân lập tức quỳ nửa người xuống, "Tôi đã đưa đứa con đầu tiên của tôi tới Vân Thành, tôi không thể mất thêm đứa con thứ hai nữa, nếu cô hận, xin hãy trút giận lên tôi, đừng làm hại con tôi."Dư Chu Chu: "Thuốc đó rốt cuộc là ai đưa cho ông?""Là Thạch thị, Thạch thị phụ thuộc vào Cố gia thế lực mạnh nhất ở Vân Thành, giờ Cố gia sụp đổ, bọn họ lại chuyển sang bám lấy Kim gia, chỉ cần thuận theo dòng nước, bám vào những kẻ mạnh, chúng tôi mới có con đường sống."Biên Thành hỗn loạn, mạng người rẻ như cỏ rác, các thế lực giằng xé lẫn nhau, nếu không có chỗ dựa đủ mạnh, chỉ có thể bị nuốt chửng không chút thương tiếc."Tôi có thể cho ông một con đường thứ hai."
Dư Chu Chu cắm từng cây kim bạc vào các huyệt đạo trên người thiếu niên, thân thể đỏ bừng kia bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang dần ổn định lại, vẻ mặt đau đớn cũng được xoa dịu, "Căn cứ của ông chắc cũng có không ít người vì thuốc phân hoá thất bại mà hoặc là chết, hoặc là tàn phế, tôi có thể đưa ông một phương thuốc để làm dịu di chứng do bạo loạn tin tức tố gây ra, nhưng ông phải nói rõ cho người trong căn cứ biết sự nguy hại của loại thuốc đó, cũng như vạch trần lời dối trá của Vân Thành."Chu Hồng Huân lập tức hiểu được dụng ý của Dư Chu Chu."Cô muốn làm gì? Điều đó là không thể."Thật ra những người đứng đầu căn cứ như ông đều đã rõ, cái gọi là thuốc giúp tái phân hoá chỉ là trò lừa gạt.Nhưng điều đó lại có thể mê hoặc sâu sắc cư dân ở Biên Thành.Chỉ cần phân hoá thành Alpha hoặc Omega, là có cơ hội vào Vân Thành, trở thành người ở tầng lớp trên, không còn phải sống cuộc đời cơ cực như nơi Biên Thành này.Vân Thành đã tạo ra một giấc mộng đẹp.Mà phía sau giấc mộng này, là một cái bẫy khổng lồ, chờ những kẻ vô tri từ Biên Thành tự nguyện nhảy xuống.Bọn họ nhờ đó thu vén tài nguyên từ Biên Thành, chiếm đoạt lợi ích, khống chế toàn bộ cư dân nơi đây trong lòng bàn tay, khiến họ chẳng còn sức chống cự, cũng chẳng còn tâm trí để suy nghĩ, bản thân vốn không nên bị bóc lột.Bất kể là Alpha, Omega hay Beta-tất cả đều là con người, không nên có cao thấp quý tiện, không nên bị chia làm ba sáu chín hạng.Trong phòng chợt yên tĩnh, không ai nói gì nữa, chỉ còn tiếng kim bạc xuyên vào da thịt, rất khẽ, cùng hơi thở dần ổn định của thiếu niên.Tin tức tố bạo loạn giống như luồng nhiệt khí đang từ cơ thể hắn tản ra.Chu Hồng Huân lúc này mới buông lỏng hai tay đang siết chặt thành quyền. "Toàn bộ tài nguyên đều nằm trong tầng mây, cô lấy gì ra mà đòi lật đổ Vân Thành? Dù cô có phơi bày sự thật cho mọi người thì sao? Họ sẽ càng thêm tuyệt vọng thôi."Khiến họ biết thứ mà họ luôn theo đuổi lại là nguyên nhân lấy đi tính mạng, còn tàn nhẫn hơn cả cái chết."Chuyện đầu độc nước của căn cứ các cô... Tôi xin lỗi, tôi sẽ cho người chuẩn bị thuốc men cùng lương thực, gửi đến căn cứ Dư thị."Bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa, cắt ngang lời Chu Hồng Huân."Chu tổng, có một Omega muốn gặp ngài."Chu Hồng Huân: "Omega?"Dư Chu Chu giơ tay lên, tất cả ngân châm bay trở về túi kim."Lần điều trị này chỉ có thể giải phóng 30% lượng tin tức tố ứ đọng trong cơ thể cậu ta, vẫn còn cần thời gian củng cố, ông có thể suy nghĩ kỹ những gì tôi đã nói.""Dư Mộc Nhan chẳng phải cũng đã chạy đến Vân Thành để hưởng thụ rồi sao? Cô ta bỏ mặc căn cứ, cô là em gái cô ta thì đã sao? Cô bảo tôi tin cô thế nào?""Không tin cô ấy... Vậy tôi thì sao?"Một giọng nói quen thuộc truyền đến tai Dư Chu Chu.Cố Diên Khanh?Sao nàng lại xuất hiện ở đây?Chu Hồng Huân vừa thấy mặt Cố Diên Khanh, phản ứng đầu tiên là cúi thấp đầu, sau đó quỳ một gối xuống đất."Cô ấy là Alpha của tôi, những lời cô ấy nói cũng như chính miệng tôi nói."Cố Diên Khanh khoác một tấm áo choàng lộng lẫy, nền hậu cảnh phía sau tuy thô sơ cũ kỹ, nhưng có cô đứng đó lại khiến nơi này trông như một trang viên cổ kính có phần suy tàn."Cố tổng, thì ra ngài thực sự đang ở căn cứ Dư thị, tôi sẵn sàng nghe theo sự sắp đặt của ngài."Thái độ Chu Hồng Huân thay đổi quá nhanh khiến Dư Chu Chu hơi bất ngờ.Cô mơ hồ cảm thấy Cố Diên Khanh hình như sớm đã biết trước điều gì rồi.Chu Hồng Huân quay sang người bên cạnh dặn dò: "Hai vị đây là khách quý của chúng ta, phải tiếp đãi bằng nghi thức cao nhất, tuyệt đối không được sơ suất."Trong phòng riêng.Dư Chu Chu nhìn Cố Diên Khanh với vẻ mặt đầy toan tính, tâm cơ."Sao chị lại xuất hiện ở đây? Rõ ràng tôi đã...""Rõ ràng là lén lút rời đi, nghĩ rằng mình có thể dễ dàng giải quyết nên không báo cho ai, cũng không để ai phải lo lắng." Cố Diên Khanh cười khẽ, ngón trỏ mát lạnh của cô khẽ chạm lên trán Dư Chu Chu."Em nghĩ tại sao chị lại đến Biên Thành?""Nếu chị không đích thân nhập cuộc, thì những con rắn độc ẩn mình trong bóng tối sao có thể đắc ý để lộ nanh vuốt? Chu Chu, chuyện này từ đầu đã không phải là của một mình em.""Huống hồ, chị sao có thể không lo cho em?"Dư Chu Chu bĩu môi."Vậy sao chị không nói sớm với tôi?""Vì chị muốn nhìn thấy dáng vẻ đầy kiêu hãnh của em, em không còn là chú chim hoàng yến bị nhốt trong biệt thự ở Vân Thành nữa, em là thủ lĩnh của căn cứ Dư thị, là hy vọng của biên thành, em có dũng khí, có sức mạnh, biết thấu hiểu nỗi khổ của người khác, có lòng từ bi. Chị biết em không muốn sống mãi dưới cánh của chị."Giọng Cố Diên Khanh nhẹ nhàng, nhưng từng chữ từng lời lại như từng nhát gõ nặng nề vào tim Dư Chu Chu.Dư Chu Chu vẫn luôn cho rằng, tình yêu đích thực là bình đẳng, là hai bên cùng cố gắng, không phải sự chiếm hữu hay đòi hỏi từ một phía.Người yêu thật sự... Phải là người có thể sánh vai cùng mình bước đi.Nụ hôn dịu dàng rơi xuống môi Cố Diên Khanh.Dư Chu Chu khẽ cắn lấy môi nàng:"Hình như kỳ mẫn cảm của tôi vẫn chưa qua đâu, Cố tổng, thông cảm một chút nha."...... Vân Thành.Hứa Nhất Thi bỗng cảm thấy, cuộc sống của mình đúng là quá quái đản!Bạn thân tốt đột nhiên biến thành một Alpha, không chỉ đánh dấu cô, mà còn... Hắc hóa, trở thành một đại phản diện khiến người người căm ghét.Nhưng mà...Cái việc Thạch Niệm Húc đánh dấu cô, lại không hoàn toàn là vì bị tin tức tố Alpha chi phối.Trên giường hỗn độn...Hứa Nhất Thi chỉ khẽ nhúc nhích cơ thể một chút.Giọng nói khàn khàn của Thạch Niệm Húc vang lên: "Không ngoan, lại muốn chạy, hửm?"
Dư Chu Chu cắm từng cây kim bạc vào các huyệt đạo trên người thiếu niên, thân thể đỏ bừng kia bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang dần ổn định lại, vẻ mặt đau đớn cũng được xoa dịu, "Căn cứ của ông chắc cũng có không ít người vì thuốc phân hoá thất bại mà hoặc là chết, hoặc là tàn phế, tôi có thể đưa ông một phương thuốc để làm dịu di chứng do bạo loạn tin tức tố gây ra, nhưng ông phải nói rõ cho người trong căn cứ biết sự nguy hại của loại thuốc đó, cũng như vạch trần lời dối trá của Vân Thành."Chu Hồng Huân lập tức hiểu được dụng ý của Dư Chu Chu."Cô muốn làm gì? Điều đó là không thể."Thật ra những người đứng đầu căn cứ như ông đều đã rõ, cái gọi là thuốc giúp tái phân hoá chỉ là trò lừa gạt.Nhưng điều đó lại có thể mê hoặc sâu sắc cư dân ở Biên Thành.Chỉ cần phân hoá thành Alpha hoặc Omega, là có cơ hội vào Vân Thành, trở thành người ở tầng lớp trên, không còn phải sống cuộc đời cơ cực như nơi Biên Thành này.Vân Thành đã tạo ra một giấc mộng đẹp.Mà phía sau giấc mộng này, là một cái bẫy khổng lồ, chờ những kẻ vô tri từ Biên Thành tự nguyện nhảy xuống.Bọn họ nhờ đó thu vén tài nguyên từ Biên Thành, chiếm đoạt lợi ích, khống chế toàn bộ cư dân nơi đây trong lòng bàn tay, khiến họ chẳng còn sức chống cự, cũng chẳng còn tâm trí để suy nghĩ, bản thân vốn không nên bị bóc lột.Bất kể là Alpha, Omega hay Beta-tất cả đều là con người, không nên có cao thấp quý tiện, không nên bị chia làm ba sáu chín hạng.Trong phòng chợt yên tĩnh, không ai nói gì nữa, chỉ còn tiếng kim bạc xuyên vào da thịt, rất khẽ, cùng hơi thở dần ổn định của thiếu niên.Tin tức tố bạo loạn giống như luồng nhiệt khí đang từ cơ thể hắn tản ra.Chu Hồng Huân lúc này mới buông lỏng hai tay đang siết chặt thành quyền. "Toàn bộ tài nguyên đều nằm trong tầng mây, cô lấy gì ra mà đòi lật đổ Vân Thành? Dù cô có phơi bày sự thật cho mọi người thì sao? Họ sẽ càng thêm tuyệt vọng thôi."Khiến họ biết thứ mà họ luôn theo đuổi lại là nguyên nhân lấy đi tính mạng, còn tàn nhẫn hơn cả cái chết."Chuyện đầu độc nước của căn cứ các cô... Tôi xin lỗi, tôi sẽ cho người chuẩn bị thuốc men cùng lương thực, gửi đến căn cứ Dư thị."Bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa, cắt ngang lời Chu Hồng Huân."Chu tổng, có một Omega muốn gặp ngài."Chu Hồng Huân: "Omega?"Dư Chu Chu giơ tay lên, tất cả ngân châm bay trở về túi kim."Lần điều trị này chỉ có thể giải phóng 30% lượng tin tức tố ứ đọng trong cơ thể cậu ta, vẫn còn cần thời gian củng cố, ông có thể suy nghĩ kỹ những gì tôi đã nói.""Dư Mộc Nhan chẳng phải cũng đã chạy đến Vân Thành để hưởng thụ rồi sao? Cô ta bỏ mặc căn cứ, cô là em gái cô ta thì đã sao? Cô bảo tôi tin cô thế nào?""Không tin cô ấy... Vậy tôi thì sao?"Một giọng nói quen thuộc truyền đến tai Dư Chu Chu.Cố Diên Khanh?Sao nàng lại xuất hiện ở đây?Chu Hồng Huân vừa thấy mặt Cố Diên Khanh, phản ứng đầu tiên là cúi thấp đầu, sau đó quỳ một gối xuống đất."Cô ấy là Alpha của tôi, những lời cô ấy nói cũng như chính miệng tôi nói."Cố Diên Khanh khoác một tấm áo choàng lộng lẫy, nền hậu cảnh phía sau tuy thô sơ cũ kỹ, nhưng có cô đứng đó lại khiến nơi này trông như một trang viên cổ kính có phần suy tàn."Cố tổng, thì ra ngài thực sự đang ở căn cứ Dư thị, tôi sẵn sàng nghe theo sự sắp đặt của ngài."Thái độ Chu Hồng Huân thay đổi quá nhanh khiến Dư Chu Chu hơi bất ngờ.Cô mơ hồ cảm thấy Cố Diên Khanh hình như sớm đã biết trước điều gì rồi.Chu Hồng Huân quay sang người bên cạnh dặn dò: "Hai vị đây là khách quý của chúng ta, phải tiếp đãi bằng nghi thức cao nhất, tuyệt đối không được sơ suất."Trong phòng riêng.Dư Chu Chu nhìn Cố Diên Khanh với vẻ mặt đầy toan tính, tâm cơ."Sao chị lại xuất hiện ở đây? Rõ ràng tôi đã...""Rõ ràng là lén lút rời đi, nghĩ rằng mình có thể dễ dàng giải quyết nên không báo cho ai, cũng không để ai phải lo lắng." Cố Diên Khanh cười khẽ, ngón trỏ mát lạnh của cô khẽ chạm lên trán Dư Chu Chu."Em nghĩ tại sao chị lại đến Biên Thành?""Nếu chị không đích thân nhập cuộc, thì những con rắn độc ẩn mình trong bóng tối sao có thể đắc ý để lộ nanh vuốt? Chu Chu, chuyện này từ đầu đã không phải là của một mình em.""Huống hồ, chị sao có thể không lo cho em?"Dư Chu Chu bĩu môi."Vậy sao chị không nói sớm với tôi?""Vì chị muốn nhìn thấy dáng vẻ đầy kiêu hãnh của em, em không còn là chú chim hoàng yến bị nhốt trong biệt thự ở Vân Thành nữa, em là thủ lĩnh của căn cứ Dư thị, là hy vọng của biên thành, em có dũng khí, có sức mạnh, biết thấu hiểu nỗi khổ của người khác, có lòng từ bi. Chị biết em không muốn sống mãi dưới cánh của chị."Giọng Cố Diên Khanh nhẹ nhàng, nhưng từng chữ từng lời lại như từng nhát gõ nặng nề vào tim Dư Chu Chu.Dư Chu Chu vẫn luôn cho rằng, tình yêu đích thực là bình đẳng, là hai bên cùng cố gắng, không phải sự chiếm hữu hay đòi hỏi từ một phía.Người yêu thật sự... Phải là người có thể sánh vai cùng mình bước đi.Nụ hôn dịu dàng rơi xuống môi Cố Diên Khanh.Dư Chu Chu khẽ cắn lấy môi nàng:"Hình như kỳ mẫn cảm của tôi vẫn chưa qua đâu, Cố tổng, thông cảm một chút nha."...... Vân Thành.Hứa Nhất Thi bỗng cảm thấy, cuộc sống của mình đúng là quá quái đản!Bạn thân tốt đột nhiên biến thành một Alpha, không chỉ đánh dấu cô, mà còn... Hắc hóa, trở thành một đại phản diện khiến người người căm ghét.Nhưng mà...Cái việc Thạch Niệm Húc đánh dấu cô, lại không hoàn toàn là vì bị tin tức tố Alpha chi phối.Trên giường hỗn độn...Hứa Nhất Thi chỉ khẽ nhúc nhích cơ thể một chút.Giọng nói khàn khàn của Thạch Niệm Húc vang lên: "Không ngoan, lại muốn chạy, hửm?"