[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi
Chương 5
Hứa Nhất Thi: “Tôi tìm được rồi, trong kịch bản đúng là có câu này, Alpha có hành vi đòi hỏi thể xác với Omega, vậy nên vào khoảnh khắc Omega lê thân thể mệt mỏi đi qua cửa, Alpha lập tức quấn lấy.”Kịch bản đúng là viết như vậy, không sai.Nhưng không hiểu sao khi diễn ra lại thấy có gì đó sai sai, cảm giác không giống với bầu không khí mà kịch bản muốn thể hiện.Phó đạo diễn vẫn chưa hô Cắt.Dư Chu Chu không ngờ Cố Diên Khanh lại trực tiếp gọi tên thật của mình.Dư Chu Chu: “Diên Khanh vất vả rồi, tối muốn ăn gì, em tự tay nấu cho chị.”Cô nắm chắc góc quay, đem mọi động tác nhỏ của mình giấu kín dưới ống kính.Cố Diên Khanh cứng đờ người, không phản kháng, vẫn duy trì hình tượng nhân vật của mình.Dư Chu Chu biết điểm dừng, thu tay lại, xoay người đi vào bếp, lấy nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn.Ở ngoài trường quay, Thạch Niệm Húc hơi kinh ngạc: “Cái cô Dư Chu Chu này thật sự định nấu cơm sao, một Alpha mà cũng biết nấu nướng, đúng là ngoài dự đoán.”Tuy rằng bọn họ đều biết Dư Chu Chu là vị hôn thê của Cố Diên Khanh, nhưng kế hoạch đào tạo gen do bốn đại gia tộc đề ra vốn là tuyệt mật, vì vậy họ không hề biết Dư Chu Chu được bồi dưỡng hoàn toàn dựa theo sở thích của Cố Diên Khanh.Cố Diên Khanh cởi áo vest ngoài.Dư Chu Chu đón lấy, tiện tay treo lên giá áo bên cạnh.Sau đó liền nắm lấy tay Cố Diên Khanh, đặt vào bồn rửa tay, bóp một ít nước rửa tay ra lòng bàn tay, chà nhẹ tạo bọt thoa đều lên tay Cố Diên Khanh.Mu bàn tay, lòng bàn tay, các ngón tay, đốt ngón tay, cô chà xát chậm rãi, dịu dàng như đang nâng niu một món đồ thủ công tinh xảo.Cảm giác trơn mịn, mười ngón tay hai người đan vào nhau, giống như con rắn quấn quanh cổ đầy thân mật, thoạt nhìn có chút sắc tình.Dư Chu Chu cầm khăn lông bên cạnh, lau khô tay cho Cố Diên Khanh.Sau đó liền quay người đi sang một bên bắt đầu nấu cơm.Ngay cả Cố Diên Khanh cũng không ngờ cảnh quay này lại liền mạch không cắt một lần nào.Tay nghề nấu nướng của Dư Chu Chu có thể nói là xuất thần nhập hóa.Có thể trở thành người đứng đầu khu huấn luyện gen, tất cả các môn cô đều đạt cấp S.Dư Chu Chu vừa nấu ăn, vừa liếc mắt quan sát phản ứng của Cố Diên Khanh.Cố Diên Khanh thực sự quá mức bình tĩnh, hoàn toàn tự chủ, gần như không có biểu cảm gì quá rõ rệt.Nhưng cô lại không thể nhìn chằm chằm quá lộ liễu, sợ Cố Diên Khanh nhận ra điều khác thường.Chỉ đành chia tâm hai hướng, vừa nấu ăn vừa quan sát phản ứng của Cố Diên Khanh, món cô làm là món ăn gia đình đơn giản, tôm kho dầu.Tôm tươi được rạch sống lưng, làm sạch chỉ tôm, cắt bỏ đầu và đuôi, để qua một bên, cắt nhỏ hành lá, gừng, tỏi, ớt chỉ thiên, bắc chảo lên bếp, đun nóng dầu, sau khi dầu sôi thì cho tôm vào chiên sơ, đợi đến khi hai mặt tôm vàng ruộm, thịt tôm săn chắc đầy đặn thì vớt ra.Lại châm thêm dầu mới vào chảo, cho hành, gừng, tỏi vào phi thơm, sau đó bỏ tôm vào xào, khi xào thì rưới nước sốt đã pha sẵn vào: xì dầu, dầu hào, nước tương đậm đặc, bột tiêu, nửa muỗng đường trắng, thêm chút nước lọc, tất cả trút hết vào chảo tôm, cuối cùng rưới một vòng rượu nấu ăn quanh mép chảo, đậy nắp om trong ba phút.Trước khi bày ra đĩa, đun nóng một bát dầu, rải ớt khô và tỏi băm lên tôm kho, rưới dầu nóng lên để dậy mùi.Xèo—cả phim trường lập tức tràn ngập mùi hương của tôm cùng gia vị, thịt tôm thơm ngậy hòa quyện cùng ớt và tỏi băm, dưới sức nóng của dầu sôi, mọi hương vị dung hợp một cách hoàn hảo bùng nổ.Kỹ thuật của Dư Chu Chu quá đỗi thuần thục, khiến người ta nhìn thấy mà dễ chịu, những ngón tay thon dài múa lượn trong gian bếp, như thể biến việc nấu ăn thành một công việc đầy ý nghĩa.Tiếp theo là cảnh ăn mang tính tượng trưng, vừa ăn vừa trao đổi vài câu thoại trong kịch bản.Mà cảnh cuối cùng trong đoạn kịch bản này chính là cảnh Alpha tức giận muốn cưỡng hôn Omega.Bởi vì tự tin bị đả kích, để che giấu tâm tư đê hèn của bản thân, Alpha định dùng vũ lực để chiến thắng, muốn cưỡng chế áp bức Omega, nhằm thỏa mãn lòng hư vinh về chủ nghĩa đại Alpha của mình.Cố Diên Khanh đang chuẩn bị phản kích.Thế nhưng Dư Chu Chu lại đẩy đĩa tôm kho dầu trước mặt về phía Cố Diên Khanh, sau đó lộ ra dáng vẻ như muốn nói lại thôi, vành tai hơi ửng đỏ, ngay cả hai gò má cũng vì câu nói sắp thốt ra mà hiện lên sắc hồng xấu hổ.Cô đứng dậy, dùng ngón trỏ và ngón cái nhẹ nhàng nâng cằm Cố Diên Khanh lên, “Diên Khanh, em có thể hôn chị không?”Đũa trong tay Cố Diên Khanh rơi xuống.Phó đạo diễn: “Cắt”Hứa Nhất Thi tặc lưỡi hai tiếng: “Mặt có đỏ thật, nhưng không phải vì tức giận mà đỏ, cảnh cưỡng hôn cũng không thành, vì là hỏi ý trước.”Thạch Niệm Húc: “Mọi động tác và biểu cảm đều đúng với kịch bản, nhưng mà sao khi diễn ra… Cảm giác lại không giống với trong kịch bản nhỉ?”Cố Diên Khanh mang theo một luồng khí lạnh đi xuống, không biết có phải thấy nóng hay không, đưa tay tháo hai nút áo trước ngực, để lộ xương quai xanh tinh xảo: “Thời gian không còn nhiều, cứ cắt dựng như thế đi.”Thạch Niệm Húc: “Tiểu Cố tổng, vậy cảnh quay tiếp theo…”Cố Diên Khanh liếc mắt nhìn Dư Chu Chu đang đứng một bên, ngoan ngoãn dịu dàng, còn mặc cả chiếc tạp dề hình gấu nhỏ, “Để nàng lên thay đi.”Sau khi Cố Diên Khanh rời đi, Hứa Nhất Thi và Thạch Niệm Húc lặng lẽ tổng kết lại.Hứa Nhất Thi: “Cậu nói xem, nếu phó đạo diễn không hô 'cắt', thì Dư Chu Chu có phải là đã hôn thật rồi không?”Thạch Niệm Húc: “Cậu có thấy vẻ mặt từ chối nào trên mặt tiểu Cố tổng không?”Hứa Nhất Thi bĩu môi: “Hình như có một tia chờ mong khó mà nhận ra thì phải, nói chứ, mức độ tương thích gen giữa nàng và vị hôn thê này cao đến đâu vậy?”Thạch Niệm Húc: “Đó là bí mật Cố gia, đâu phải chuyện cậu với tôi có thể biết.”......Sau khi quay phim kết thúc, Cố Diên Khanh liền ra ngoài lo việc khác, Dư Chu Chu không có quyền hỏi han chuyện của nàng, thế nên cũng tính tự tìm chút việc mà làm.Dù sao trong túi cô còn đang cất thiết bị thu thập tin tức tố của Cố Diên Khanh.Cô nhất định phải giành được thiện cảm từ Cố Diên Khanh, là thiện cảm ở mọi phương diện.Dư Chu Chu mất nguyên một buổi chiều để dọn dẹp lại gian bếp nhỏ của đoàn phim, còn đi mua thêm ít nguyên liệu nấu ăn ở tiệm gần đó.Qua nhiều lần dò hỏi khắp nơi, Dư Chu Chu biết được thời gian chuẩn bị cho vở diễn tốt nghiệp của Cố Diên Khanh chỉ có 3 ngày.Trong vòng 3 ngày phải quay xong đoạn phim ngắn, trong vòng một tuần phải cắt dựng hoàn chỉnh rồi đăng tải.Đối thủ là đại thiếu gia Phùng gia.Hai bên đã ký hợp đồng, ai có độ hot cao hơn thì tài nguyên tiếp theo sẽ thuộc về người đó.Dư Chu Chu biết, cô nhất định phải học cách lấy lòng, biết mềm mỏng, dùng hết tất cả tâm kế mới có thể giành được đôi phần thương hại từ Cố Diên Khanh, chỉ có như vậy cô mới có cơ hội thuận thế leo lên.Khi Cố Diên Khanh quay trở lại đoàn phim, đã là buổi tối.Đứng trước cửa phòng, Cố Diên Khanh bỗng nhớ ra một chuyện.Cô dẫn Dư Chu Chu về phòng mình, hình như chưa sắp xếp phòng khác cho Dư Chu Chu ở, mong là Dư Chu Chu biết điều một chút, cả buổi chiều nay…Cửa phòng đột ngột mở ra, ánh mắt Dư Chu Chu sáng lấp lánh, nhìn về phía Cố Diên Khanh đang đứng ngoài cửa.“Diên Khanh, chị về rồi? Xin lỗi, Cố tiểu thư, tôi chỉ là hơi quá nhập vai, quen gọi chị như vậy mất rồi, chắc chị không để bụng chứ?”Cố Diên Khanh khựng lại một chút.Nhìn Dư Chu Chu đang mặc chiếc tạp dề hoa nhỏ hình gấu con, Cố Diên Khanh bỗng cảm thấy người này quả thật có chút thủ đoạn, mới chỉ một ngày mà đã xâm nhập vào cuộc sống của cô.Hơn nữa, cô lại không hề cảm thấy khó chịu rõ rệt.Cố Diên Khanh đi vào phòng, lạnh nhạt đáp: “Tùy cô.”Trong phòng thoảng hương gió xuân, khiến sự mệt mỏi trên người cô dịu đi đôi chút.Dư Chu Chu vội vàng bày biện mấy món ăn đã chuẩn bị sẵn lên bàn: “Tôi không biết chị thích ăn gì, nên chỉ làm vài món đơn giản thường ngày, mong chị đừng chê.”Cố Diên Khanh cũng không khách sáo ở khoản này, lập tức cầm đũa lên ăn, động tác dứt khoát lại không mất đi vẻ đoan trang.Tốc độ ăn của cô hơi nhanh, nhưng vẫn giữ được sự tao nhã, góc nghiêng hoàn mỹ, đường nét quai hàm sắc sảo, hàng mi dài khẽ rũ, đôi mắt cụp xuống, nốt ruồi lệ không thể không chú ý, thêm vào đó là khí chất lạnh lẽo quanh thân, tất cả khiến người ta chỉ dám đứng từ xa ngưỡng vọng, không dám đến gần.Dư Chu Chu đang tự xây dựng tâm lý, cắn môi, từng chút từng chút một chần chừ lưỡng lự.Cố Diên Khanh ăn xong, chậm rãi lau miệng, ngồi xuống sofa, ánh mắt dừng lại trên người Dư Chu Chu.Dư Chu Chu: “Diên Khanh, trong phòng chỉ có một chiếc giường, hôm nay tôi sẽ ngủ trên sofa, chị cứ nghỉ ngơi cho tốt, yên tâm, tôi sẽ không làm phiền chị đâu.”Cố Diên Khanh không nói gì, chỉ chống khuỷu tay lên thành ghế sofa, đầu hơi nghiêng, tựa vào đầu ngón tay, đôi mắt lạnh lùng cứ thế nhìn chằm chằm Dư Chu Chu.“Chiều nay tôi bận dọn lại căn bếp nhỏ nên chưa kịp thu xếp phòng khác, cho nên tối nay…” Giọng Dư Chu Chu càng nói càng nhỏ, mang theo vẻ lúng túng như thể lời nói dối vừa bị vạch trần.Người ta vẫn nói: ăn của người thì miệng ngắn, nhận của người thì tay mềm.Cho dù Cố Diên Khanh nhìn ra chút tâm tư nhỏ của Dư Chu Chu, cũng không tiện lạnh lùng đuổi người đi thẳng thừng, “Tối nay cô cứ ngủ lại đây đi, nhưng tôi đã nói rồi, phải ngoan một chút, mong cô làm được.”Dư Chu Chu ra sức gật đầu.Cố Diên Khanh đứng dậy, đi vào gian phòng trong.Trong đầu hiện lên dáng vẻ Dư Chu Chu vừa rồi gật đầu lia lịa, trông cứ như một con mèo Ragdoll ngốc nghếch vậy.Cố Diên Khanh khóa trái cửa, đi vào phòng tắm tắm rửa.Tắm xong, cô ra ngoài phòng khách, định rót một ly nước uống.Vừa mở cửa ra, liền thấy Dư Chu Chu mình trần nửa trên.Cố Diên Khanh lập tức lấy khăn lau tóc trùm lên mắt mình, sau đó lại cảm thấy không ổn, liền kéo xuống.“Cô đang làm gì vậy?”Dư Chu Chu xoay người lại, vẻ mặt hơi oan ức: “Tôi đang thay đồ chuẩn bị đi ngủ mà.”Cố Diên Khanh giật khăn lau mặt đang trùm trên đầu xuống, ném thẳng lên người Dư Chu Chu, che đi đường cong đầy dụ hoặc kia: “Vào nhà vệ sinh mà thay.”“Được.” Dư Chu Chu ngoan ngoãn đáp, ôm quần áo đi vào.Ai mà biết Cố Diên Khanh lại đột nhiên ra ngoài chứ.Chuyện này thật sự không phải cô cố ý đâu.Cố Diên Khanh mở tủ lạnh lấy ra một chai nước lạnh, vặn nắp, ừng ực uống mấy ngụm lớn, nước lạnh tràn khỏi khóe môi, lướt qua cổ, hòa cùng hơi nóng sau khi tắm, len xuống trước ngực.Cô cố gắng đè nén ngọn lửa nóng rực đang bốc lên mơ hồ trong cơ thể.Máu như chảy ngược xuống dưới.Rõ ràng lúc nãy đã lau khô người rồi.Tại sao bây giờ lại thấy ẩm ướt nữa vậy?