[BHTT - ABO] Sau khi Giả Chết, Ảnh Hậu Vợ Cũ Phát Điên Rồi
chương 6
Buổi quay ngày hôm sau diễn ra đúng lịch.Dư Chu Chu vốn dĩ đã rất xuất sắc, học gì cũng nhanh.Những cảnh quay của cô hầu như đều qua chỉ trong một lần.Người vừa giỏi lại vừa xinh đẹp, ở đâu cũng dễ được khoan dung hơn một chút.Một ngày trôi qua rất nhanh.Nhưng trong lòng Dư Chu Chu lại hơi sốt ruột.Nhiệm vụ mà quản gia giao cho cô, còn chưa đầy mười mấy tiếng nữa là đến hạn.Tuy nhiên, Alpha và Omega có độ tương thích gen 100% khi ở gần nhau vốn đã có tác dụng xoa dịu lẫn nhau.Ngửi được hương khí lạnh như suối sâu trong hồ băng từ cơ thể Cố Diên Khanh, tâm trạng bồn chồn của Dư Chu Chu cũng dịu đi phần nào.Hứa Nhất Thi: “Hôm nay chỉ còn cảnh hôn cuối cùng là có thể tan làm rồi.”Thạch Niệm Húc: “Kịch bản ghi là, Alpha ăn bám thừa lúc Omega không chú ý, lén hôn Omega, Omega liền vung tay tát Alpha một cái.”Hứa Dĩ Thi và Thạch Niệm Húc phối hợp nhau đọc đoạn kịch bản cuối cùng.Hứa Nhất Thi: “Tiểu Cố tổng à, cái tát này chắc phải đánh thật rồi, dùng góc quay lừa thì giả lắm đó.”Cô vừa hóng chuyện vừa cổ vũ thêm.Ngón tay Cố Diên Khanh khẽ động, đang cởi cúc áo đầu tiên dưới cổ.Trên mặt Dư Chu Chu vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng: “Nghe theo Diên Khanh hết, Diên Khanh nói sao, tôi làm vậy.”Thạch Niệm Húc tặc lưỡi hai tiếng, kéo Hứa Dĩ Thi đi ra chỗ khác.Cảnh cưỡng hôn bắt đầu, Dư Chu Chu nhanh chóng nhập vai.Cô đứng bật dậy, lúc Cố Diên Khanh quay người thì lập tức ôm eo đối phương, dồn nàng vào sát góc tường, một tay ép chặt lên vai nàng.Dư Chu Chu mang dép đế bằng ở nhà, thấp hơn Cố Diên Khanh đang đi giày cao gót một chút.Giữa trán hai người chỉ còn cách nhau 1cm, hơi thở phả lên mặt đối phương, ấm áp rõ rệt.Vẻ mặt Cố Diên Khanh vẫn là bộ dạng lãnh đạm xa cách, hoàn toàn là một Omega cấm dục.Chỉ là tay cô bị thân thể chặn khuất, bị dồn ép vào góc tường khẽ run lên, ngón tay siết chặt vào tường.Trong đôi mắt ngây thơ ngốc nghếch của Dư Chu Chu lại như bừng bừng một loại cảm xúc rực cháy, cảm xúc cùng hương khí như gió xuân trên người cô lặng lẽ bao trùm lấy Cố Diên Khanh.Cố Diên Khanh đột nhiên có chút hối hận.Bàn tay cô đang siết chặt vai Dư Chu Chu càng lúc càng dùng sức, ngón trỏ thon dài nắm lấy lớp sơ mi trắng tinh, áo sơ mi vì bị vò nắm nhăn nhúm, vì nhiệt độ bàn tay mà trở nên ẩm nóng, chỉ một động tác chậm rãi, đơn giản như vậy, lại khiến cả cảnh quay như nóng lên vài phần.Cố Diên Khanh khẽ nghiêng đầu, lệch đi một chút, để lộ ra đường viền hàm cùng gò má đẹp đến ngẩn ngơ.Nhưng cô vốn dĩ luôn điềm tĩnh, lại trong khoảnh khắc đôi môi Dư Chu Chu sắp chạm xuống, yết hầu khẽ lăn một cái.Dự đoán sẽ là một nụ hôn nóng ấm, nhưng lại không rơi xuống môi, Dư Chu Chu dùng ngón cái chống giữa hai đôi môi, mượn góc máy để giả vờ hôn.Trong lòng Cố Diên Khanh khẽ thở phào nhẹ nhõm.Nhưng lại dâng lên một thứ cảm xúc kỳ lạ khó nói thành lời.Cô vốn cho rằng Dư Chu Chu sẽ nhân cơ hội này hôn xuống.Cô không tin có Alpha nào có thể đè nén bản năng dã tính của mình, chẳng lẽ Dư Chu Chu không muốn hôn cô?Thế nhưng tình tiết tiếp theo trong kịch bản không cho phép Cố Diên Khanh dừng lại, cô giơ tay, tát lên má Dư Chu Chu một cái rõ ràng vang dội.Phân đoạn này vốn để thể hiện mâu thuẫn giữa Alpha và Omega.Nhưng bị Dư Chu Chu và Cố Diên Khanh giằng co một hồi, lại giống như tình nhân đang trêu đùa lẫn nhau.Dư Chu Chu bị tát không quay mặt đi ngay, mà phải 3 giây sau mới chậm rãi xoay đầu lại, đối mặt nhìn Cố Diên Khanh, rồi nâng bàn tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve, xoa nắn ngón tay vừa tát mình.Vết năm ngón đỏ rực in trên má Dư Chu Chu, dường như không tổn thương đến tự tôn của Alpha, ngược lại như một dấu vết bị Omega chạm qua.Dư Chu Chu nắm lấy bàn tay Cố Diên Khanh, cúi đầu, khẽ đặt một nụ hôn lên đầu ngón tay nàng.Phó đạo diễn: “Cắt!”Cố Diên Khanh lập tức rút tay về.Hứa Nhất Thi: “Thạch Niệm Húc, tôi thấy cậu chắc cũng nhận ra chuyện đó rồi.”Thạch Niệm Húc: “Thật sự quá rõ ràng, những cảnh hai người đó quay ra… Phải nói là cực kỳ gợi cảm.”......Cố Diên Khanh nhìn video được cắt ghép theo thời gian, không nói một lời.Hiển nhiên, cô cũng nhận ra cảnh quay này khi lên hình hoàn toàn không giống với những gì cô tưởng tượng ban đầu.Cố Diên Khanh ngồi trên ghế, đặt tay lên bàn làm việc, ngón trỏ và ngón cái gõ từng nhịp, phát ra tiếng tích tắc tích tắc không theo quy luật.Thế mà lại thất thần lúc nào không hay.Cô hơi nhận ra một điều, cô không ghét Dư Chu Chu, có lẽ là do mức độ tương thích gen 100% gây ra.Alpha và Omega vốn dĩ là những cá thể thu hút lẫn nhau một cách trời sinh, cho dù chưa có bất kỳ tiếp xúc nào, chỉ riêng lần đầu gặp gỡ cũng có thể vì tin tức tố mà rung động, nhưng cảm xúc đó chỉ dừng lại ở mức độ hòa hợp về thể xác.Cố Diên Khanh luôn bài xích thân phận Omega của mình.Mỗi kỳ phát tình, cô đều cắn răng chịu đựng bằng thuốc ức chế cùng ý chí mạnh mẽ.Cô không cho rằng sẽ có Alpha nào khiến tinh thần mình dao động.Cô cũng không muốn cùng bất kỳ ai hoàn thành cái hành vi thấp kém như dã thú kia.Dù nghĩ vậy, nhưng đầu ngón tay lại vô thức chạm đến khóe môi.Chỗ vừa nãy bị ngón cái Dư Chu Chu đè lên, tựa hồ vẫn còn lưu lại hơi thở dịu dàng như gió xuân của nàng.Nhưng Dư Chu Chu này dường như không giống với những Alpha khác.Sau khi hoàn hồn lại, Cố Diên Khanh dùng mu bàn tay mạnh mẽ lau đi khóe môi, ánh mắt dần trở nên thanh tỉnh, cô cau mày.Ngẩng đầu lên, thấy màn hình dừng lại ngay khung hình gương mặt Dư Chu Chu, “bốp” một tiếng, cô tắt thẳng màn hình trước mặt.Phiền chết đi được.Có lẽ là do kỳ phát tình sắp tới.Dư Chu Chu là một mầm non tốt, sau bảy ngày kết thúc, cô có thể kéo Dư Chu Chu về làm nghệ sĩ dưới trướng mình.Nhưng nàng vĩnh viễn không thể trở thành Alpha của cô.Bởi vì cô căn bản không cần Alpha.Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng tách tách cùng một trận huyên náo.Cố Diên Khanh thở ra một hơi nặng nề, đứng dậy, khó chịu mở cửa đi ra ngoài.Dư Chu Chu cũng nghe thấy âm thanh, từ trong phòng đi ra.Thạch Niệm Húc đi tới bên cạnh Cố Diên Khanh, nhỏ giọng nói: “Hình như là người Phùng gia tới gây sự, là hai Alpha có vẻ khá bạo lực, tiểu Cố tổng, phải làm sao đây?”Cố Diên Khanh nghiến chặt răng.Cô có sức mạnh không thua gì Alpha, có trí tuệ vượt cả Alpha, nhưng chỉ vì bản năng gen của Omega, vẫn sẽ bị tin tức tố Alpha ảnh hưởng, trở thành một thứ ghê tởm không có bản ngã, không có lý trí.Cái đám họ Phùng này đúng là ghê tởm.Rõ ràng có quy định cấm Alpha gây tổn thương hay ảnh hưởng đến Omega.Vậy mà chúng vẫn dám ngang nhiên làm liều.Hai tên Alpha gây sự kia như lũ điên liều mạng.Vừa thấy Cố Diên Khanh mắt liền sáng rực lên, tranh nhau phóng thích tin tức tố.Beta sẽ không bị tin tức tố Alpha ảnh hưởng, nhưng Omega thì lại cực kỳ mẫn cảm với tin tức tố của Alpha.Nếu là Omega có độ phù hợp gen thấp, sẽ bị Alpha dẫn đến kỳ phát tình.Trong thời kỳ này, cảm quan cơ thể Omega sẽ bị khuếch đại vô hạn, trong đầu chỉ có một chuyện, tìm một Alpha có độ phù hợp gen cao để an ủi mình, để cơ thể đạt được khoái cảm.Loại chiêu trò này thật sự quá bỉ ổi.Quân tử còn biết đề phòng, tiểu nhân lại khó tránh.Ngoại trừ phó đạo diễn, thì Cố Diên Khanh, Hứa Nhất Thi và Thạch Niệm Húc đều là Omega.Nhưng Thạch Niệm Húc thì bị ảnh hưởng nhẹ hơn một chút.Hứa Dĩ Thi: “Tiểu Cố tổng, phải làm sao đây? Lỡ như bọn họ lấy chuyện này ra để tạo nhiệt thì sao…”Đáng lẽ bên ngoài đoàn phim có vệ sĩ, nơi bọn họ ở phải là một môi trường an toàn kín đáo, vậy mà lại bị đám Alpha mang mục đích xấu này tìm tới được, chứng tỏ hệ thống an ninh bên ngoài đã bị tê liệt, Phùng gia nhất định đã ra tay lớn, muốn dồn họ vào chỗ chết.Tên Alpha điên cuồng kia nở nụ cười dữ tợn kinh người: “Bên ngoài đồn rằng người thừa kế tương lai của Cố gia là một Omega, chỉ có điều bẩm sinh thân thể khuyết thiếu, không mẫn cảm với tin tức tố Alpha, nhưng tôi nghĩ chỉ cần cắm nanh vào tuyến thể, thì cho dù là Omega không mẫn cảm đến đâu, sau khi bị đánh dấu đi đánh dấu lại cũng sẽ trở nên mẫn cảm thôi.”Loại lời này đối Omega mà nói là sự sỉ nhục và khinh miệt cực lớn.Cố Diên Khanh siết chặt nắm tay, đứng thẳng tắp, như thể hoàn toàn không bị tin tức tố loạn phát của đám Alpha ảnh hưởng, “Bất kể là ai sai các người đến, tốt nhất cút đi trước khi tôi nổi giận.”Tên Alpha điên còn lại phá lên cười ha hả: “Người khi rơi vào đường cùng mới đem lời ra uy hiếp, xem ra hôm nay chúng tôi đánh cược đúng rồi.”Thế nhưng ngay lúc Alpha vừa định đi tới một bước, một luồng tin tức tố Alpha mạnh hơn áp chế về phía hai tên Alpha kia, mang theo khí thế nghiền ép mạnh mẽ.Dư Chu Chu từ phía sau bước lên, đi tới đứng chắn trước mặt Cố Diên Khanh, gương mặt dịu dàng như thỏ trắng lúc này lại đầy khí thế sắc bén: “Mấy người không nghe thấy sao? Diên Khanh bảo mấy người cút.”Khoảng cách tin tức tố mạnh yếu quá lớn, khiến hai tên Alpha lập tức quỳ sụp xuống, chỉ trong tích tắc, thắng bại đã phân.Tuyến thể hai Alpha kia tổn thương nghiêm trọng.Cảm giác như bị người ta đá một cú vào bộ phận trọng yếu, lập tức không còn sức phản kháng.Dư Chu Chu thấy đã đủ thì thu tay lại, xoay người nhào vào người Cố Diên Khanh.Cố Diên Khanh đưa tay ra, đỡ lấy Dư Chu Chu.Tuyến thể Dư Chu Chu đã cấy chip ức chế tin tức tố.Là để kiểm soát cô, cũng là để đề phòng tin tức tố Alpha phát tán loạn.Dư Chu Chu vừa giải phóng tin tức tố quá mạnh nên có chút kiệt sức.Ngất đi.Vậy cũng tốt, biết đâu có thể khiến Cố Diên Khanh thương tiếc mình, trước khi ngất đi, Dư Chu Chu đã nghĩ như vậy.Người ta vẫn nói, sở dĩ không thể phân biệt được trà xanh, là vì trà xanh không nhắm vào bản thân họ mà thôi.Thạch Niệm Húc đã nhìn ra Dư Chu Chu có gì đó không ổn.Nhưng cô lại cảm thấy Cố Diên Khanh hình như vẫn đang đắm chìm trong đó.Bởi vì một Cố Diên Khanh luôn ghét Alpha đến tận xương tủy, vậy mà lúc này lại đang ôm một Alpha đã ngất đi, trên mặt còn hiện rõ vẻ rối loạn vì lo lắng.Thạch Niệm Húc thử thăm dò: “Tiểu Cố tổng, cứu Alpha ấy mà, biết đâu dùng nụ hôn chân ái, hôn một cái là tỉnh luôn.”Cố Diên Khanh liếc mắt nhìn Thạch Niệm Húc một cái.Hứa Nhất Thi: “Thạch Niệm Húc, cậu tưởng tiểu Cố tổng là đồ ngốc dễ gạt à.”Cố Diên Khanh ôm Dư Chu Chu quay lại phòng, đặt nàng lên giường.Ánh mắt cô dừng lại trên đôi môi mỏng trước mặt, trầm ngâm suy nghĩ.Khí tức lạnh như hồ băng lặng lẽ lan tỏa.......Đến khi Dư Chu Chu tỉnh lại thì đã gần chạng vạng tối.Cô liếm liếm đôi môi hơi khô của mình.Dư Chu Chu:?Khóe môi sao lại có mùi tin tức tố lạnh lẽo như nước hồ băng thế này?