[BH][Phong Thanh] KINH GIÁC - Lương Phong Hỏa Ngũ Chiết Gia
Chương 79 + 80
⭐️ Chương 79"Suy luận ? Là tranh cãi thì đúng hơn ?" Đàm Khải đứng ở sau lưng Lý Ninh Ngọc, xê lại gần nói."Anh cách xa chị ấy một chút." Cố Hiểu Mộng giơ tay lên chỉ Đàm Khải.Không chờ Đàm Hán Anh trả lời lúc này cửa phòng thẩm vấn lại bị mở ra, mọi người cùng xoay người lại nhìn, thấy một người đàn ông trung niên xa lạ từ ngoài cửa đi vào, theo sau chính là Diêu Trung Thừa."Chủ nhiệm Lý, ngài tới rồi !" Đàm Hán Anh thấy người đàn ông kia đi vào, lập tức đứng lên, chào theo kiểu nhà binh.Đám người Cố Hiểu Mộng cũng đồng loạt đứng nghiêm kính chào.Người đàn ông vừa tới vóc người thấp bé, so với Diêu Trung Thừa đi đằng sau thì thấp hơn cả một đoạn lớn, nhưng thần thái sáng láng, bên khóe miệng luôn treo một nụ cười, bộ dạng thân thiết hòa ái.Lý Ninh Ngọc thấy bọn họ cung kính như thế, mà Diêu Trung Thừa phía sau lại mặt đầy nịnh hót. Từ trước đến nay sống lưng hắn luôn thẳng tắp vậy mà giờ phút này có thể cong đến trước ngực, lại nghe được Đàm Hán Anh mở miệng ra chính là danh hiệu chủ nhiệm Lý, trong lòng liền biết người đàn ông này chính là khoa trưởng Lý Tông Nhân ở Bắc Bình Hành doanh thuộc đầu não quân khu Hoa Bắc của chính phủ quốc dân."Chị Ngọc, đây là chủ nhiệm Lý, đầu não quân khu Hoa Bắc." Cố Hiểu Mộng hạ thấp giọng lén nói một câu cho Lý Ninh Ngọc."Không nghĩ tới Thiên Tân thật là nơi đầm rồng hang hổ, nhất là Cục An ninh số 7, nhiều cao thủ ẩn náu như vậy, không trách Cục trưởng Đái nói Cục An ninh số 7 là vũ khí tiện tay nhất của Bắc Bình Hành doanh." Chủ nhiệm Lý khoát khoát tay, vẻ mặt ôn hòa nói, nhưng chỉ lập tức như vậy đã làm cho cả người ông ta tỏa ra quan uy khiến cho mọi người chịu áp lực vô hình."Chủ nhiệm Lý quá khen rồi." Đàm Hán Anh thả tay xuống, vội vàng tiến lên trước mấy bước, đưa hai tay ra muốn bắt tay với chủ nhiệm Lý."Tôi muốn ngồi bên cạnh dự thính, Cục trưởng Đàm cứ ngồi xuống chỗ cũ đi." Chủ nhiệm Lý cố ý bỏ qua Đàm Hán Anh, đi thẳng tới ghế đầu ngồi xuống."Như vậy sao được, chủ nhiệm Lý ngài chiết sát tôi." Đàm Hán Anh bị ông ta ghẻ lạnh trên mặt liền tái mét, nhưng mình nào dám tranh vị trí đầu, dứt lời ném một ánh mắt cho Diêu Trung Thừa, để hắn cùng tới đi mời chủ nhiệm Lý.Sau một phen lại từ chối, rốt cuộc chủ nhiệm Lý cũng ỡm ờ đi tới vị trí đầu ngồi xuống, Đàm Hán Anh thấy vậy trong lòng mới thở phào. Hắn biết hôm nay Bắc Bình Hành doanh sẽ phái người tới giám sát buổi tra hỏi hôm nay, nhưng lại không nghĩ tới đích thân chủ nhiệm Lý sẽ đến đây."Sở trưởng Diêu, chủ nhiệm Lý đến sao anh không báo trước cho tôi biết một tiếng, tội tiếp đón không chu đáo anh gánh nổi không ?" Đàm Hán Anh lạnh mặt xuống, tức giận trừng mắt với Diêu Trung Thừa, cao giọng mắng.Lý Ninh Ngọc nhìn Đàm Hán Anh đang cứng nhắc nịnh nọt thì âm thầm buồn cười, quả nhiên theo như lời cô nói, Đàm Hán Anh có lẽ am hiểu việc bắt gián điệp hơn, nhưng đạo làm quan này thật sự rất ngây thơ."Vâng." Diêu Trung Thừa gật đầu nói, nhưng ánh mắt lại liếc về phía Lý Ninh Ngọc, thấy cô đang nhìn Cục trưởng và mình, hơn nữa khi hắn vừa tiến vào đã phát hiện cô ta từ đầu đến cuối đều không hề đứng dậy.Chỉ chốc lát sau, bất kể là Cố Hiểu Mộng hay là Đàm Khải cũng đều quy quy củ củ ngồi vào vị trí, ai cũng không còn kích động như mới vừa rồi nữa."Các người lấy hết chứng cứ ra đây đi, sau khi cho vị nữ sĩ này xem xong tôi muốn nghe cô ấy nói." Trên mặt chủ nhiệm Lý mang nụ cười ôn hòa, cực kỳ khách khí nói với Lý Ninh Ngọc."Cầm chứng cứ." Giờ phút này Đàm Hán Anh ngồi ở phía trên bên tay phải của chủ nhiệm Lý, khoát tay chặn lính canh đứng ở cửa lại, kêu lên.Lý Ninh Ngọc trăm triệu lần không nghĩ tới trước khi tới đây Lý Tông Nhân lại có thể đem hết tất cả chứng cứ đặt lên mặt bàn, tất cả những chứng cứ này đều nhắm thẳng vào Đàm Khải, cho dù mình không có nói thêm nữa thì ai đúng ai sai liếc mắt một cái sẽ thấy ngay.Không được bao lâu, những chứng cứ thu được từ điểm bố trí đều đã nhất nhất bày trên bàn dài, trên mặt Lý Tông Nhân vẫn mỉm cười, nhìn mọi người."Chúng tôi đã để cho chuyên gia giám định qua nét chữ, nét chữ này đúng là của Đàm Khải không có lầm." Diêu Trung Thừa thấy mấy lá thư bị đốt còn dư lại cũng được mang tới, liền vội vàng đứng lên, tiến lên trước giới thiệu cho chủ nhiệm Lý.Đàm Khải nghe vậy, căm tức nhìn về phía Diêu Trung Thừa, hắn nói rõ ràng như vậy chính là đào mộ cho mình, thà rằng như vậy, ngược lại chi bằng nói thẳng mình chính là Địa Hạ Đảng."Cô tên Lý Ninh Ngọc ?" Chủ nhiệm Lý cũng không có đáp lời Diêu Trung Thừa, quay lại hỏi Lý Ninh Ngọc."Vâng." Lý Ninh Ngọc né người khẽ gật đầu đáp một tiếng.Chủ nhiệm Lý buông tay , tỏ ý Lý Ninh Ngọc có thể tùy ý lật xem chứng cứ.Lúc này Lý Ninh Ngọc cũng không còn kiêu ngạo nữa, đứng lên đi tới xem chứng cứ bày ở bàn bên cạnh, cầm từng món từng món lên nhìn một lần. Cố Hiểu Mộng giương mắt dòm Lý Ninh Ngọc, lại thỉnh thoảng liếc về phía đại lão chân chính của chính phủ quốc dân chủ nhiệm Lý, trong lòng rất sợ có chuyện xảy ra, khiến cho chị Ngọc hốt hoảng."Xem xong rồi thì nói nhanh lên chút." Đàm Khải không nhịn được nói.Đàm Hán Anh chỉ đơn giản là không hề nói gì với cháu trai nhà mình, mà hắn cũng thật là ngu xuẩn, chủ nhiệm Lý đang ở hiện trường, nào đến lượt hắn lên tiếng. Đàm Hán Anh vội vàng nhìn trộm chủ nhiệm Lý một cái, thấy ông ta vẫn là dáng vẻ khí định thần nhàn, lúc này mới hơi yên tâm."Đàm Khải từ Diên An đầu hàng chính phủ quốc dân, ý nghĩ này các vị tất cũng biết." Lý Ninh Ngọc không lật xem chứng cứ nữa, sau chốc lát nghĩ ngợi, rốt cuộc cũng mở miệng chậm rãi giảng đạo.Cố Hiểu Mộng vội vàng gật đầu liên tục, mà Diêu Trung Thừa cũng theo bản năng khẽ gật đầu."Bởi vì Cục An ninh số 7 là cổng chuyển vận quan trọng trong sách lược quân sự của Bắc Bình Hành doanh, mọi tin tức tới lui đều sẽ thông qua quý cục. Nhưng mà thời điểm Đàm Khải chuẩn bị ở quý cục cũng chưa thể thuận lợi tiến vào biên chế, sau đàm phán ở Trùng Khánh, thế cục đã thay đổi, cho nên hắn càng gấp gáp cần phải đánh vào nội bộ quý cục, cung cấp tình báo quân sự cho Địa Hạ Đảng. Mà biện pháp tốt nhất chính là ám sát nguyên Sở trưởng Sở Hành Động Quý Quang Dân, tự mình cướp lấy vị trí đó." Lý Ninh Ngọc nói đến bước này, nhìn quanh mọi người xung quanh mình, thấy Cố Hiểu Mộng đang nhìn mình, mỉm cười một cái."Căn cứ vào cung cấp của quý cục, đặc vụ ở lại Diên An bắt đầu tiến hành nhiệm vụ ẩn nấp từ cuối năm 1943, cùng với thời gian Đàm Khải ở Diên An trùng hợp gần ba tháng càng có thể chứng thực cho suy đoán của tôi. Thời điểm Đàm Khải ở Diên An đã biết sự tồn tại của các đặc vụ này, cho nên hắn hoàn toàn có thể giả vờ đầu hàng, tiếp tục cấu kết với Địa Hạ Đảng Diên An, vào lúc thích hợp thì lợi dụng đặc vụ này truyền tình báo giả." Lý Ninh Ngọc vì che giấu lập trường của mình, từ ngữ trong miệng cũng biến thành cay nghiệt hơn.Đàm Hán Anh nghe nói như vậy, sau ót không khỏi rỉ ra mồ hôi lạnh, lời Lý Ninh Ngọc nói luôn là tâm bệnh của hắn, nhất là sau vụ phục kích chiến ở bến tàu, Đàm Khải đã tiến vào Cục An ninh số 7.
⭐️Chương 80"Chờ đến khi chuẩn bị ổn thỏa mọi thứ hắn liền lên kế hoạch cho cuộc phục kích chiến ở bến cảng, thành công truyền tình báo giả tới Cục An ninh số 7, hơn nữa còn thuận lợi giết chết Sở trưởng Sở Hành Động Quý Quang Dân. Mà vào thời khắc mấu chốt này chính hắn cũng đi tới Thiên Tân rồi tiến vào quý cục, sau khi đến nơi này, mục đích chính của hắn là để đạt được thanh danh thành ý ngập tràn này. Nhưng tại sao vào đúng thời điểm hắn phá được cái gọi là trạm giao liên của Diên An thì hết lần này tới lần khác lại xuất hiện cá lọt lưới ?"Lý Ninh Ngọc nhìn Đàm Khải một cái, lời này nghe như là câu hỏi, nhưng trong lòng cô sớm đã có câu trả lời. Đáp án này, khẳng định là không chân thật, nhưng đã đủ để thuyết phục Đàm Hán Anh và chủ nhiệm Lý ngay tại chỗ rồi."Cô vẫn muốn nói là những người đó không phải là Địa Hạ Đảng, mà là tôi cố ý giả tạo nên, nhưng cô có chứng cứ không ?" Đàm Khải thấy cô ta hỏi mình, tự mình trả lời."Không, ngược lại tôi có cái nhìn khác, muốn mời các vị nghe một chút." Lý Ninh Ngọc khẽ lắc đầu một cái, sau đó tiếp tục nói."Hang ổ bị Đàm Khải phá được đó, quả thật không phải là trạm giao liên của Địa Hạ Đảng, mấy người hắn đánh gục cũng không phải Địa Hạ Đảng chân chính, mà cái tên bị hắn thả đi vừa vặn là gián điệp Diên An thật sự đang mai phục ở Thiên Tân, cho nên có cái này thì mọi thứ sẽ thông suốt, tại sao người kia lại chạy trốn được trong cuộc ám sát hỏa lực dày đặc, rồi còn trốn đến sau nhà chúng ta." Lý Ninh Ngọc nói đến chỗ này, sắc mặt trở nên ngưng trọng, giữa chân mày hơi nhíu lại một cái."Lý Ninh Ngọc cô rốt cuộc cũng dám nói ra, bởi vì các cô là cùng đảng, hắn ta muốn mượn năng lực của các người truyền tình báo ra ngoài." Đàm Khải nghe vậy lập tức đứng lên, hai tay chợt vỗ một cái, ha ha cười to nói."Không, hắn ta hẳn là đồng đảng của các anh, là các anh sớm đã có âm mưu từ trước, muốn hãm hại Hiểu Mộng, cho nên dù là mạo hiểm bị bắt đi thẩm vấn sẽ có nguy hiểm thì hắn cũng phải giúp anh đứng vững gót chân ở Cục An ninh số 7. Bởi vì sẽ không có tên Địa Hạ Đảng nào lại tự mình thừa nhận cả, hắn cũng không phải là ngoại lệ, dựa theo thân phận mà hắn nói, tôi đã thông qua mạng lưới giao thiệp của Cố tiên sinh, cũng hơi tra được một hai. Hắn ta đúng là gián điệp mai phục ở phía Đông Bắc của chính phủ Ngụy Mãn, ngày hai bên đầu hàng đã giả vờ thành tù binh, rồi thoát thân đi tới Thiên Tân."Lý Ninh Ngọc nói xong, cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc, bèn cầm ly trà trên bàn lên nhẹ nhàng nhấp một hớp nhỏ, cảm giác được một sự ướt át có thể cảm nhận từ trong miệng trực tiếp trôi xuống cổ họng.Giờ phút này chủ nhiệm Lý chỉ khoanh hai tay trên mặt bàn, nhìn cuộc tranh luận giữa Lý Ninh Ngọc và Đàm Khải, mà Đàm Hán Anh ngồi ở một bên sau lưng đã toát ra mồ hôi lạnh, hắn biết, Lý Ninh Ngọc không thể nào giở trò bịp bợm lúc này, phàm là tình báo cô ta có thể tra được, đối với Cục An ninh số 7 lại thật dễ dàng làm được."Nhưng anh đối với người đồng đảng này vẫn còn tình nghĩa đồng chí, không thể tùy tiện nhìn hắn hy sinh, cho nên mới thuê Hắc bang đi cứu hắn, nhưng người có thể thuê những sát thủ của bang phái kia tất không thể nào là nhà nhỏ cửa bé được, nếu lấy tài sản của Hiểu Mộng vậy thì lại có thể làm được rất dễ dàng. Cho nên nếu lần này anh có thể thành công vu hãm cho Hiểu Mộng là gián điệp Diên An thì sẽ có thể cứu được dồng đảng ra, một hòn đá trúng hai con nhạn. Cho dù nếu anh có cứu thất bại, sau khi hắn bị Cục An ninh số 7 bắt giữ rồi tra hỏi ra được thân phận thật của hắn đi nữa, thừa nhận là Địa Hạ Đảng cũng sẽ có lợi với anh."Lý Ninh Ngọc vừa nói vừa thấy Đàm Khải lại muốn phát biểu, trong lòng oán thầm người này người kia thật phối hợp làm đối thủ của cô, dưới tình cảnh chủ nhiệm Lý ở đây mà vẫn liên tiếp chen ngang mình, sau đó thì cố ý chừa lại khoảng trống để cho Đàm Khải cãi lại."Nói năng bậy bạ, cô thật sự đúng là có thể đổi trắng thay đen." Quả nhiên Đàm Khải không chạy thoát khỏi dự đoán của Lý Ninh Ngọc, thừa dịp cô dừng lại một chút, liền chen vào khinh thường nói."Cũng bởi vì tôi nhìn thấu kế hoạch này của anh nên mới cố ý sắp xếp tiểu Triệu bỏ xe rồi đi lung tung ở gần Cục An ninh số 7, mà không đi đón Hiểu Mộng, không nghĩ tới anh lại lập tức mắc lừa. Sau khi tiểu Triệu trở về đã nói với tôi, người của anh cứ luôn theo dõi cậu ta thẳng đến khi về nhà, Đàm Khải anh hãm hại Hiểu Mộng không thành công liền đánh chủ ý lên tài xế nhà chúng tôi, muốn bắt cóc cậu ta rồi giết chết trong nhà các anh sắp đặt. Nhưng người tính không bằng trời tính, chưa đến nhà mà tài xế nhà chúng tôi đã đào thoát ra được, còn người chết trong nhà do các anh sắp đặt nhất định là thuộc hạ của anh, hắn vì bảo vệ anh mà lựa chọn tự sát, như vậy sẽ chừa lại cho anh đường sống chu toàn, dù sao người chết cũng không thể nói chuyện."Lý Ninh Ngọc dứt lời liền cầm chứng cứ vơ vét được ở điểm bố trí lên, bày từng cái một ra."Từng câu từng chữ trong câu chuyện của Lý Ninh Ngọc cô đều là chuyện tiếu lâm, cho dù là thật, vậy làm sao có thể chứng minh người chết là đồng đảng của tôi ?" Đàm Khải căn bản là khinh thường suy luận của Lý Ninh Ngọc, hắn thấy Đàm Hán Anh tin tưởng mình, chắc chắn sẽ không đi tín nhiệm một người ngoài."Người này dự định tiêu hủy lá thư có chữ viết của anh, cái này còn không thể chứng minh tất cả sao ?" Lý Ninh Ngọc cười lạnh một tiếng, cầm lá thư lên hỏi ngược lại."Đây không phải là do tôi viết." Đàm Khải cũng không thèm nhìn một cái, dứt khoát nói từ chối."Chuyên gia ghi chép nói, là do anh viết." Cố Hiểu Mộng rốt cuộc cũng thấy được sơ hở, có thể mở miệng nói chuyện giúp chị Ngọc."Sở trưởng Cố ? Cô là con gái độc nhất của Cố Dân Chương tiên sinh ?" Ngay khi lời của Cố Hiểu Mộng còn chưa dứt, chủ nhiệm Lý vẫn luôn yên lặng đột nhiên mở miệng hỏi."Dạ, đúng là kẻ hèn mọn [1] này." Cố Hiểu Mộng thấy chủ nhiệm Lý hỏi mình, vội vàng đứng thẳng dậy, nghiêm chào trả lời.[1] Ti chức, mình chưa tìm được từ thay thế đúng nghĩa nên dịch tạm"Quả nhiên là hổ phụ không sinh khuyển nữ, thật đúng là niềm tự hào của chính phủ quốc dân chúng ta." Mặt chủ nhiệm Lý mỉm cười khoát khoát tay để cho Cố Hiểu Mộng ngồi xuống, sau đó chậm rãi nói.Cố Hiểu Mộng nghe được ông ta đột nhiên tán dương mình, biết ba mình khẳng định có giao tình với người này, trong lòng càng chắc chắn hơn mười phần, câu suy đoán cuối cùng kia của chị Ngọc khiến cho Đàm Khải không thể cãi lại, hơn nữa với thân phận của mình cùng địa vị của ba, nhất định Đàm Khải sẽ không phải là người cười cuối cùng.
⭐️Chương 80"Chờ đến khi chuẩn bị ổn thỏa mọi thứ hắn liền lên kế hoạch cho cuộc phục kích chiến ở bến cảng, thành công truyền tình báo giả tới Cục An ninh số 7, hơn nữa còn thuận lợi giết chết Sở trưởng Sở Hành Động Quý Quang Dân. Mà vào thời khắc mấu chốt này chính hắn cũng đi tới Thiên Tân rồi tiến vào quý cục, sau khi đến nơi này, mục đích chính của hắn là để đạt được thanh danh thành ý ngập tràn này. Nhưng tại sao vào đúng thời điểm hắn phá được cái gọi là trạm giao liên của Diên An thì hết lần này tới lần khác lại xuất hiện cá lọt lưới ?"Lý Ninh Ngọc nhìn Đàm Khải một cái, lời này nghe như là câu hỏi, nhưng trong lòng cô sớm đã có câu trả lời. Đáp án này, khẳng định là không chân thật, nhưng đã đủ để thuyết phục Đàm Hán Anh và chủ nhiệm Lý ngay tại chỗ rồi."Cô vẫn muốn nói là những người đó không phải là Địa Hạ Đảng, mà là tôi cố ý giả tạo nên, nhưng cô có chứng cứ không ?" Đàm Khải thấy cô ta hỏi mình, tự mình trả lời."Không, ngược lại tôi có cái nhìn khác, muốn mời các vị nghe một chút." Lý Ninh Ngọc khẽ lắc đầu một cái, sau đó tiếp tục nói."Hang ổ bị Đàm Khải phá được đó, quả thật không phải là trạm giao liên của Địa Hạ Đảng, mấy người hắn đánh gục cũng không phải Địa Hạ Đảng chân chính, mà cái tên bị hắn thả đi vừa vặn là gián điệp Diên An thật sự đang mai phục ở Thiên Tân, cho nên có cái này thì mọi thứ sẽ thông suốt, tại sao người kia lại chạy trốn được trong cuộc ám sát hỏa lực dày đặc, rồi còn trốn đến sau nhà chúng ta." Lý Ninh Ngọc nói đến chỗ này, sắc mặt trở nên ngưng trọng, giữa chân mày hơi nhíu lại một cái."Lý Ninh Ngọc cô rốt cuộc cũng dám nói ra, bởi vì các cô là cùng đảng, hắn ta muốn mượn năng lực của các người truyền tình báo ra ngoài." Đàm Khải nghe vậy lập tức đứng lên, hai tay chợt vỗ một cái, ha ha cười to nói."Không, hắn ta hẳn là đồng đảng của các anh, là các anh sớm đã có âm mưu từ trước, muốn hãm hại Hiểu Mộng, cho nên dù là mạo hiểm bị bắt đi thẩm vấn sẽ có nguy hiểm thì hắn cũng phải giúp anh đứng vững gót chân ở Cục An ninh số 7. Bởi vì sẽ không có tên Địa Hạ Đảng nào lại tự mình thừa nhận cả, hắn cũng không phải là ngoại lệ, dựa theo thân phận mà hắn nói, tôi đã thông qua mạng lưới giao thiệp của Cố tiên sinh, cũng hơi tra được một hai. Hắn ta đúng là gián điệp mai phục ở phía Đông Bắc của chính phủ Ngụy Mãn, ngày hai bên đầu hàng đã giả vờ thành tù binh, rồi thoát thân đi tới Thiên Tân."Lý Ninh Ngọc nói xong, cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc, bèn cầm ly trà trên bàn lên nhẹ nhàng nhấp một hớp nhỏ, cảm giác được một sự ướt át có thể cảm nhận từ trong miệng trực tiếp trôi xuống cổ họng.Giờ phút này chủ nhiệm Lý chỉ khoanh hai tay trên mặt bàn, nhìn cuộc tranh luận giữa Lý Ninh Ngọc và Đàm Khải, mà Đàm Hán Anh ngồi ở một bên sau lưng đã toát ra mồ hôi lạnh, hắn biết, Lý Ninh Ngọc không thể nào giở trò bịp bợm lúc này, phàm là tình báo cô ta có thể tra được, đối với Cục An ninh số 7 lại thật dễ dàng làm được."Nhưng anh đối với người đồng đảng này vẫn còn tình nghĩa đồng chí, không thể tùy tiện nhìn hắn hy sinh, cho nên mới thuê Hắc bang đi cứu hắn, nhưng người có thể thuê những sát thủ của bang phái kia tất không thể nào là nhà nhỏ cửa bé được, nếu lấy tài sản của Hiểu Mộng vậy thì lại có thể làm được rất dễ dàng. Cho nên nếu lần này anh có thể thành công vu hãm cho Hiểu Mộng là gián điệp Diên An thì sẽ có thể cứu được dồng đảng ra, một hòn đá trúng hai con nhạn. Cho dù nếu anh có cứu thất bại, sau khi hắn bị Cục An ninh số 7 bắt giữ rồi tra hỏi ra được thân phận thật của hắn đi nữa, thừa nhận là Địa Hạ Đảng cũng sẽ có lợi với anh."Lý Ninh Ngọc vừa nói vừa thấy Đàm Khải lại muốn phát biểu, trong lòng oán thầm người này người kia thật phối hợp làm đối thủ của cô, dưới tình cảnh chủ nhiệm Lý ở đây mà vẫn liên tiếp chen ngang mình, sau đó thì cố ý chừa lại khoảng trống để cho Đàm Khải cãi lại."Nói năng bậy bạ, cô thật sự đúng là có thể đổi trắng thay đen." Quả nhiên Đàm Khải không chạy thoát khỏi dự đoán của Lý Ninh Ngọc, thừa dịp cô dừng lại một chút, liền chen vào khinh thường nói."Cũng bởi vì tôi nhìn thấu kế hoạch này của anh nên mới cố ý sắp xếp tiểu Triệu bỏ xe rồi đi lung tung ở gần Cục An ninh số 7, mà không đi đón Hiểu Mộng, không nghĩ tới anh lại lập tức mắc lừa. Sau khi tiểu Triệu trở về đã nói với tôi, người của anh cứ luôn theo dõi cậu ta thẳng đến khi về nhà, Đàm Khải anh hãm hại Hiểu Mộng không thành công liền đánh chủ ý lên tài xế nhà chúng tôi, muốn bắt cóc cậu ta rồi giết chết trong nhà các anh sắp đặt. Nhưng người tính không bằng trời tính, chưa đến nhà mà tài xế nhà chúng tôi đã đào thoát ra được, còn người chết trong nhà do các anh sắp đặt nhất định là thuộc hạ của anh, hắn vì bảo vệ anh mà lựa chọn tự sát, như vậy sẽ chừa lại cho anh đường sống chu toàn, dù sao người chết cũng không thể nói chuyện."Lý Ninh Ngọc dứt lời liền cầm chứng cứ vơ vét được ở điểm bố trí lên, bày từng cái một ra."Từng câu từng chữ trong câu chuyện của Lý Ninh Ngọc cô đều là chuyện tiếu lâm, cho dù là thật, vậy làm sao có thể chứng minh người chết là đồng đảng của tôi ?" Đàm Khải căn bản là khinh thường suy luận của Lý Ninh Ngọc, hắn thấy Đàm Hán Anh tin tưởng mình, chắc chắn sẽ không đi tín nhiệm một người ngoài."Người này dự định tiêu hủy lá thư có chữ viết của anh, cái này còn không thể chứng minh tất cả sao ?" Lý Ninh Ngọc cười lạnh một tiếng, cầm lá thư lên hỏi ngược lại."Đây không phải là do tôi viết." Đàm Khải cũng không thèm nhìn một cái, dứt khoát nói từ chối."Chuyên gia ghi chép nói, là do anh viết." Cố Hiểu Mộng rốt cuộc cũng thấy được sơ hở, có thể mở miệng nói chuyện giúp chị Ngọc."Sở trưởng Cố ? Cô là con gái độc nhất của Cố Dân Chương tiên sinh ?" Ngay khi lời của Cố Hiểu Mộng còn chưa dứt, chủ nhiệm Lý vẫn luôn yên lặng đột nhiên mở miệng hỏi."Dạ, đúng là kẻ hèn mọn [1] này." Cố Hiểu Mộng thấy chủ nhiệm Lý hỏi mình, vội vàng đứng thẳng dậy, nghiêm chào trả lời.[1] Ti chức, mình chưa tìm được từ thay thế đúng nghĩa nên dịch tạm"Quả nhiên là hổ phụ không sinh khuyển nữ, thật đúng là niềm tự hào của chính phủ quốc dân chúng ta." Mặt chủ nhiệm Lý mỉm cười khoát khoát tay để cho Cố Hiểu Mộng ngồi xuống, sau đó chậm rãi nói.Cố Hiểu Mộng nghe được ông ta đột nhiên tán dương mình, biết ba mình khẳng định có giao tình với người này, trong lòng càng chắc chắn hơn mười phần, câu suy đoán cuối cùng kia của chị Ngọc khiến cho Đàm Khải không thể cãi lại, hơn nữa với thân phận của mình cùng địa vị của ba, nhất định Đàm Khải sẽ không phải là người cười cuối cùng.