[BH][Phong Thanh] KINH GIÁC - Lương Phong Hỏa Ngũ Chiết Gia
Chương 67 + 68
⭐️ Chương 67"Tại sao vẫn chưa có người mở cửa ?" Tiểu Triệu âm thầm nói một câu.Một buổi sáng sớm, hắn đúng giờ đi tới nhà, nhưng tới tận bây giờ mình đã đứng sắp được nửa giờ rồi, vẫn không thấy có ai ra mở cửa.Cộc cộc cộc, tiểu Triệu dùng lực mạnh hơn gõ cửa một cái, trong lòng bắt đầu lo lắng có phải hai người Lý Ninh Ngọc gặp nguy hiểm hay không."Chờ một chút." Một âm thanh lười biếng từ bên trong truyền ra.Tiểu Triệu nghe được âm thanh mệt mỏi này nhất thời lại không phân biệt được là ai, trầm tư trong giây lát, liền biết nguyên do trong đó. Nhất định là hai người Lý Ninh Ngọc các cô đều thức đêm ở đây lên kế hoạch hành động, sắp xếp công việc.Nghĩ đến đây, tiểu Triệu không khỏi càng bội phục Lý Ninh Ngọc. Thời điểm ở Diên An, Lý Ninh Ngọc từng bước sắp xếp thân phận và hồ sơ cho mình, không hề sơ suất chỗ nào.Không lâu sau đó, rốt cuộc cửa cũng được mở ra.Tiểu Triệu đang vô cùng buồn chán nhìn ngắm đường phố, thấy cửa mở ra liền vội vàng tiến lên phía trước, thấy người mở cửa là Lý Ninh Ngọc, khóe miệng kéo lên một cái, cười một tiếng với cô."Hai người làm việc đến khuya sao ?" Tiểu Triệu ân cần hỏi.Lời này vào trong tai Lý Ninh Ngọc nhất định chính là cực kỳ mỉa mai, đêm qua mình không hề làm cái gì gọi là công việc, mà là... Lý Ninh Ngọc nhớ tới tình cảnh tình mê ý loạn đêm qua, cảm giác trên mặt có chút nóng lên."Sở trưởng Cố đâu ?" Tiểu Triệu thấy Cố Hiểu Mộng chưa ra, cũng không nhận được thông báo cô muốn đến Cục An ninh số 7 trễ liền hỏi."Cô ấy... Sáng nay không đi, tới giờ làm buổi chiều cậu hãy tới." Lý Ninh Ngọc tự nhiên biết Cố Hiểu Mộng nhất định là không rời giường nổi, chỉ có thể đuổi tiểu Triệu đi trước.Tiểu Triệu hơi có vẻ nghi ngờ gật đầu một cái, đột nhiên thay đổi thời gian như vậy, đây là lần đầu tiên.Nhưng làm cho tiểu Triệu vạn vạn không nghĩ tới là, liên tiếp ba ngày, buổi sáng Cố Hiểu Mộng đều không đi làm đúng giờ, hơn nữa đều là Lý Ninh Ngọc mở cửa vội vã đuổi mình.Đến thời điểm ngày thứ tư, vào buổi sáng, tiểu Triệu vẫn như cũ tới gõ cửa thật sớm."Hả ? Sở trưởng Cố ?" Tiểu Triệu bật thốt lên.Hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý xong rằng buổi sáng Cố Hiểu Mộng vẫn sẽ không đi làm, nhưng hôm nay người mở cửa lại là Cố Hiểu Mộng, thấy cô đã ăn mặc chỉnh tề, đồng phục thẳng tắp, không có chút nếp nhăn nào, tự biết là muốn đi đến Cục An ninh số 7. Mà đứng phía sau cô là Lý Ninh Ngọc, đang cười tủm tỉm nhìn Cố Hiểu Mộng."Đi thôi." Cố Hiểu Mộng thản nhiên nói."Sau khi đưa Sở trưởng Cố đi xong, quay về nhà, tôi có lời muốn nói với cậu." Lý Ninh Ngọc nói.Tiểu Triệu gật đầu một cái, nghe vậy nhìn về phía Lý Ninh Ngọc, gật đầu một cái chào tạm biệt. Lúc này Cố Hiểu Mộng đã đi thẳng tới trước cửa xe, mở cửa xe ngồi xuống.Tiểu Triệu cũng đi theo cô tới trước xe.Điện văn mấy ngày nay Cố Hiểu Mộng nhận được của chính phủ quốc dân hầu như đều là về công việc di dời, để cho các cơ quan biết hết tiến triển di dời, không có bất kỳ khác thường gì.Cô chờ đến có chút nóng nảy, dựa theo suy đoán của chị Ngọc, thế nào mấy ngày này Đàm Hán Anh cũng sẽ có hành động.
"Sở trưởng Cố, điện văn hôm nay của chính phủ quốc dân, Cục trưởng Đàm nói tới trưa phải dịch điện xong." Quản lý Sở Bí Thư cầm một túi văn kiện nói.Cố Hiểu Mộng kỳ quái, bình thường đều là người của Sở Tình Báo cầm điện văn tới, hôm nay sao lại là Sở Bí Thư ?Cô nhạy cảm đánh hơi được mùi vị khác thường, nhưng trên mặt vẫn như cũ ung dung không vội, nhận lấy điện văn làm giả thành túi văn kiện, nhìn phong bì một chút, không có gì không ổn."Sở trưởng Cố vất vả rồi." Quản lý Sở Bí thư cực kỳ lấy lòng nói một câu."Ừ." Cố Hiểu Mộng cũng không có tiếp lời, lạnh lùng trả lời một câu.Quản lý nghe tiếng chỉ có thể ngượng ngùng cười một tiếng, xoay người đi ra khỏi cửa phòng làm việc của cô.Cố Hiểu Mộng thấy hắn đã ra ngoài, tim đập không ngừng tăng tốc độ, tay hơi run rẩy mở túi văn kiện ra, thấy bên trong chỉ có một tờ giấy một trang, trên đó có một hàng số.Cô nín thở, lại tỉ mỉ nhìn cái túi một lần, chắc chắn không có những thứ giấy tờ và dấu vết khác nào khác, lúc này mới để xuống.
Dịch ra điện văn lần này, đối với Cố Hiểu Mộng mà nói là chuyện hết sức đơn giản, chỉ dùng không quá nửa giờ đã hoàn toàn viết xong nội dung xuống."Bắc Bình doanh gởi điện đến các nơi, lấy đơn vị cấp đoàn, tiến vào Trường Xuân." Cố Hiểu Mộng đọc lại nội dung điện văn một lần, khóe miệng hiện ra chút ý cười.Mặc dù điện văn chỉ có hơn hai mươi chữ, nhưng đã thay thế rất nhiều tin tức, Cố Hiểu Mộng biết, phán đoán của chị Ngọc là hoàn toàn chính xác.Quân khu dựa theo cấp đoàn di chuyển, đối với Trường Xuân mà nói, lấy miền đồi núi, vùng cao nguyên hòa bình này tạo thành địa khu, tác chiến loại nhỏ có thể linh hoạt cơ động hơn, có thể thích ứng với các loại địa hình.Trong đầu Cố Hiểu Mộng không ngừng suy tính, tình báo giả này quả thật rất lợi hại, sắp xếp hết sức hợp lý. Chỉ cần một phần nhỏ quân đội cấp đoàn tiến vào Đông Bắc, bị tổ chức Diên An nhận ra được là có thể kiểm nghiệm ra ngay tính chân thực của tình báo này, còn đại bộ phận chủ lực chân chính liền có thể chờ lệnh, tiến quân vào mục tiêu chân chính.Cứ như vậy, chính phủ quốc dân sẽ không lãng phí binh lực, lại có thể mê hoặc tầm mắt Diên An, còn có thể bắt được Địa Hạ đảng ở Cục An ninh số 7.Cố Hiểu Mộng không khỏi cảm thán trước đại thủ bút [1] của Đàm Hán Anh, ngay cả Bắc Bình doanh cũng bị hắn điều động.[1] Đại thủ bút: Nét chữ đích thân ai đó viết, ở đây mang hàm nghĩa quyền lực của Đàm Hán Anh rất lớn.Cô đứng lên, đem tờ giấy dịch điện và nguyên văn đặt chỉnh tề trong hồ sơ, thở một hơi thật dài, ra khỏi phòng làm việc.
⭐️ Chương 68Đàm Hán Anh sẽ chờ Cố Hiểu Mộng cầm điện văn tới, thấy cô đưa tới đúng giờ lúc này mới thở phào, trong lòng biết Cố Hiểu Mộng đã tiến vào kế hoạch của hắn."Điện văn này cực kỳ bí mật, trừ cô ra, không thể nói cho bất cứ ai." Đàm Hán Anh cố ý nói."Vâng." Cố Hiểu Mộng chào theo kiểu nhà binh, xoay người liền muốn rời đi."Chờ một chút, Sở trưởng Cố, dụng cụ điện tín bị trục trặc, nói chung là không thể ghi lại tín hiệu nguồn, Đàm Khải đề cử nói cô sẽ sửa chữa dụng cụ điện tín, sáng nay phải làm phiền cô rồi." Đàm Hán Anh không nhanh không chậm nói.Cố Hiểu Mộng hơi sửng sốt, công việc sửa chữa thiết bị rõ ràng là đến lượt phòng làm việc đi làm, nếu không vẫn có Sở Tình Báo, tại sao Đàm Hán Anh lại ủy nhiệm việc này cho Sở Dịch Điện."Thời kỳ đặc biệt, xử lý đặc biệt." Đàm Hán Anh nhìn ra Cố Hiểu Mộng không hiểu, cố ý giải thích.Cố Hiểu Mộng gật đầu một cái, trong lòng biết, đây là cơ hội Đàm Hán Anh cố ý cho cô, để cho cô có cơ hội thừa dịp này, sử dụng dụng cụ điện tín bị hư này, gởi tình báo cho Diên An.Cho dù là muốn gởi tình báo đi thật, thì cạm bẫy nhỏ như vậy, Cố Hiểu Mộng cũng tuyệt sẽ không mắc lừa."Vâng." Cố Hiểu Mộng lại chào đáp lời lần nữa.Nhưng khi Cố Hiểu Mộng vừa ra khỏi phòng làm việc Cục trưởng, đầu óc liền nhanh chóng chuyển động, trong giây lát cô đã biết, mình đã chìm sâu vào khổ cảnh.Thì ra không chỉ có cô và Lý Ninh Ngọc muốn dùng vật chứng giả để gán tội danh cho Đàm Khải mà Đàm Khải cũng dùng thủ pháp giống mình, hơn nữa hắn còn có người chú Đàm Hán Anh này làm chỗ dựa.Cô chỉ cần đụng đến dụng cụ điện tín thôi, mà cái dụng cụ điện tín này lại có một chút mờ ám, cô sẽ rất khó giải thích rõ.Đàm Hán Anh cũng sẽ thuận tay đẩy cô ra ngoài, nhận định cô chính là Địa Hạ đảng Diên An.Phải làm sao mới có thể làm cho Đàm Hán Anh hoàn toàn xua đi nghi ngờ đối với cô, Cố Hiểu Mộng phiền não, trong lòng thoáng qua bóng người của Lý Ninh Ngọc. Nếu như chị Ngọc ở đây, nhất định chị ấy có thể nghĩ ra biện pháp tốt."Chị Ngọc, chị cho em chút xíu ý nghĩ đi." Cố Hiểu Mộng ngồi trên ghế phòng làm việc, hai tay đan lại, đặc biệt thành kính tự nói.Cố Hiểu Mộng học theo Lý Ninh Ngọc, từng khâu đều làm ra giả thuyết. Nếu như để cho người cùng mình đi sửa chữa, quá trình mình chạm vào toàn bộ thiết bị đều có người làm chứng, vậy Đàm Khải liền không có cơ hội để lợi dụng rồi ?Nhưng mà Đàm Hán Anh nói thời kỳ đặc biệt, cô không nghĩ tới, hành động của Đàm Khải lại nhanh như vậy, hơn nữa còn là dùng biện pháp đơn giản như vậy liền chế trụ mình.Gài tang vật, giá họa làm cùng một lượt.Lòng bàn tay Cố Hiểu Mộng không khỏi rỉ ra mồ hôi lạnh, cảm giác vết thương trên cánh tay mơ hồ đau nhức.Chẳng lẽ ngay cả thế cục nhỏ như vậy mình cũng không phá giải được ? Cố Hiểu Mộng ảo não mình vô dụng, nhưng lại không thể không tiếp tục suy nghĩ biện pháp.Thời gian đã trôi qua một phút, cô tính toán thời gian sửa chữa thiết bị, nếu như còn chần chừ không đi, vậy buổi sáng không thể nào hoàn thành nhiệm vụ sửa chữa được.Nếu để đến buổi chiều... Trong đầu Cố Hiểu Mộng lại liên tưởng đến hình dáng Đàm Hán Anh, hắn với Đàm Khải càng có thể mượn cớ nói mình lười biếng làm việc, biết được dụng cụ bị trục trặc còn cố ý kéo dài thời gian, nhất định là chờ cơ hội gởi tình báo cho Diên An."Thế cục đơn giản như vậy, nên lấy biện pháp đơn giản đi phá." Cố Hiểu Mộng nhìn kim giây trên đồng hồ đeo tay, đi đi lại lại một chút, đột nhiên trong đầu giống như có một luồng điện chạy qua, lập tức sáng lên.Cố Hiểu Mộng cười lạnh một tiếng, âm thầm mắng, Đàm Khải anh thật là ngốc ngếch, cho là dùng phương pháp như vậy là có thể vây khốn tôi sao ?"Sở trưởng Cố, Cục trưởng bảo cô tranh thủ thời gian." Người ở Sở Bí Thư đứng ở cửa phòng làm việc của Cố Hiểu Mộng, dừng chân lại nói.Cố Hiểu Mộng phất tay một cái, đuổi cô ta trở về, oán thầm Sở Bí Thư này chính là tai mắt ngầm của Đàm Hán Anh, thời thời khắc khắc không ngừng nhìn chằm chằm mình.Cô đứng lên, trực tiếp đi tới phòng làm việc để trang thiết bị điện tín, trắc trở ôm lấy dụng cụ, một trận đau nhức từ trên cánh tay tấn công tới. Cô gắng nhịn xuống, xoay người hướng tới phòng làm việc của Đàm Hán Anh mà đi."Cục trưởng Đàm." Cố Hiểu Mộng thấy cửa không có khóa kín, ở ngay cửa kêu một tiếng."Vào đi." Đàm Hán Anh ở bên trong trả lời, nhưng lời còn chưa dứt liền thấy Cố Hiểu Mộng ôm dụng cụ đi vào, dáng vẻ đang cố hết sức."Cô đang làm gì vậy ?" Đàm Hán Anh ngờ vực nhìn Cố Hiểu Mộng."Cục trưởng, nếu như dụng cụ có vấn đề, nhất định phải xử lý tiêu hủy, sổ tay giữ bí mật đã viết như vậy." Cố Hiểu Mộng gần như là cắn răng nói.Đàm Hán Anh còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Cố Hiểu Mộng lại giơ những dụng cụ kia lên thật cao, trực tiếp hung hăng vứt nó xuống đất.
***** Giờ phút này Lý Ninh Ngọc còn không biết Cố Hiểu Mộng đang gặp nạn giải khốn, thấy tiểu Triệu trở về nhà liền đóng chặt cửa."Đem những văn kiện này đặt ở điểm bố trí bí mật của chúng ta." Lý Ninh Ngọc cầm mấy tờ giấy, đưa cho tiểu Triệu nói.Tiểu Triệu cúi đầu một cái, toàn bộ đều là tình báo mình đưa tới trước đây, mà kiểu chữ trên giấy không phải là của Lý Ninh Ngọc."Đây là kiểu chữ của Đàm Khải, tôi đã sao chép một phần rồi, cậu cầm đi đến điểm bố trí bí mật trước, thiêu hủy những tờ giấy này. Nhưng không được đốt sạch toàn bộ, phải lưu lại kiểu chữ của Đàm Khải làm chứng cứ." Lý Ninh Ngọc căn dặn nói.Tiểu Triệu trịnh trọng gật đầu một cái, nhận lấy tờ giấy."Nhớ phải cẩn thận, không nên để người khác thấy hành tung của cậu, bắt đầu từ hôm nay, Cục An ninh số 7 sẽ không thư thản như trước kia nữa đâu." Lý Ninh Ngọc dự cảm đến bầu không khí xơ xác tiêu điều của Cục An ninh số 7.
"Sở trưởng Cố, điện văn hôm nay của chính phủ quốc dân, Cục trưởng Đàm nói tới trưa phải dịch điện xong." Quản lý Sở Bí Thư cầm một túi văn kiện nói.Cố Hiểu Mộng kỳ quái, bình thường đều là người của Sở Tình Báo cầm điện văn tới, hôm nay sao lại là Sở Bí Thư ?Cô nhạy cảm đánh hơi được mùi vị khác thường, nhưng trên mặt vẫn như cũ ung dung không vội, nhận lấy điện văn làm giả thành túi văn kiện, nhìn phong bì một chút, không có gì không ổn."Sở trưởng Cố vất vả rồi." Quản lý Sở Bí thư cực kỳ lấy lòng nói một câu."Ừ." Cố Hiểu Mộng cũng không có tiếp lời, lạnh lùng trả lời một câu.Quản lý nghe tiếng chỉ có thể ngượng ngùng cười một tiếng, xoay người đi ra khỏi cửa phòng làm việc của cô.Cố Hiểu Mộng thấy hắn đã ra ngoài, tim đập không ngừng tăng tốc độ, tay hơi run rẩy mở túi văn kiện ra, thấy bên trong chỉ có một tờ giấy một trang, trên đó có một hàng số.Cô nín thở, lại tỉ mỉ nhìn cái túi một lần, chắc chắn không có những thứ giấy tờ và dấu vết khác nào khác, lúc này mới để xuống.
Dịch ra điện văn lần này, đối với Cố Hiểu Mộng mà nói là chuyện hết sức đơn giản, chỉ dùng không quá nửa giờ đã hoàn toàn viết xong nội dung xuống."Bắc Bình doanh gởi điện đến các nơi, lấy đơn vị cấp đoàn, tiến vào Trường Xuân." Cố Hiểu Mộng đọc lại nội dung điện văn một lần, khóe miệng hiện ra chút ý cười.Mặc dù điện văn chỉ có hơn hai mươi chữ, nhưng đã thay thế rất nhiều tin tức, Cố Hiểu Mộng biết, phán đoán của chị Ngọc là hoàn toàn chính xác.Quân khu dựa theo cấp đoàn di chuyển, đối với Trường Xuân mà nói, lấy miền đồi núi, vùng cao nguyên hòa bình này tạo thành địa khu, tác chiến loại nhỏ có thể linh hoạt cơ động hơn, có thể thích ứng với các loại địa hình.Trong đầu Cố Hiểu Mộng không ngừng suy tính, tình báo giả này quả thật rất lợi hại, sắp xếp hết sức hợp lý. Chỉ cần một phần nhỏ quân đội cấp đoàn tiến vào Đông Bắc, bị tổ chức Diên An nhận ra được là có thể kiểm nghiệm ra ngay tính chân thực của tình báo này, còn đại bộ phận chủ lực chân chính liền có thể chờ lệnh, tiến quân vào mục tiêu chân chính.Cứ như vậy, chính phủ quốc dân sẽ không lãng phí binh lực, lại có thể mê hoặc tầm mắt Diên An, còn có thể bắt được Địa Hạ đảng ở Cục An ninh số 7.Cố Hiểu Mộng không khỏi cảm thán trước đại thủ bút [1] của Đàm Hán Anh, ngay cả Bắc Bình doanh cũng bị hắn điều động.[1] Đại thủ bút: Nét chữ đích thân ai đó viết, ở đây mang hàm nghĩa quyền lực của Đàm Hán Anh rất lớn.Cô đứng lên, đem tờ giấy dịch điện và nguyên văn đặt chỉnh tề trong hồ sơ, thở một hơi thật dài, ra khỏi phòng làm việc.
⭐️ Chương 68Đàm Hán Anh sẽ chờ Cố Hiểu Mộng cầm điện văn tới, thấy cô đưa tới đúng giờ lúc này mới thở phào, trong lòng biết Cố Hiểu Mộng đã tiến vào kế hoạch của hắn."Điện văn này cực kỳ bí mật, trừ cô ra, không thể nói cho bất cứ ai." Đàm Hán Anh cố ý nói."Vâng." Cố Hiểu Mộng chào theo kiểu nhà binh, xoay người liền muốn rời đi."Chờ một chút, Sở trưởng Cố, dụng cụ điện tín bị trục trặc, nói chung là không thể ghi lại tín hiệu nguồn, Đàm Khải đề cử nói cô sẽ sửa chữa dụng cụ điện tín, sáng nay phải làm phiền cô rồi." Đàm Hán Anh không nhanh không chậm nói.Cố Hiểu Mộng hơi sửng sốt, công việc sửa chữa thiết bị rõ ràng là đến lượt phòng làm việc đi làm, nếu không vẫn có Sở Tình Báo, tại sao Đàm Hán Anh lại ủy nhiệm việc này cho Sở Dịch Điện."Thời kỳ đặc biệt, xử lý đặc biệt." Đàm Hán Anh nhìn ra Cố Hiểu Mộng không hiểu, cố ý giải thích.Cố Hiểu Mộng gật đầu một cái, trong lòng biết, đây là cơ hội Đàm Hán Anh cố ý cho cô, để cho cô có cơ hội thừa dịp này, sử dụng dụng cụ điện tín bị hư này, gởi tình báo cho Diên An.Cho dù là muốn gởi tình báo đi thật, thì cạm bẫy nhỏ như vậy, Cố Hiểu Mộng cũng tuyệt sẽ không mắc lừa."Vâng." Cố Hiểu Mộng lại chào đáp lời lần nữa.Nhưng khi Cố Hiểu Mộng vừa ra khỏi phòng làm việc Cục trưởng, đầu óc liền nhanh chóng chuyển động, trong giây lát cô đã biết, mình đã chìm sâu vào khổ cảnh.Thì ra không chỉ có cô và Lý Ninh Ngọc muốn dùng vật chứng giả để gán tội danh cho Đàm Khải mà Đàm Khải cũng dùng thủ pháp giống mình, hơn nữa hắn còn có người chú Đàm Hán Anh này làm chỗ dựa.Cô chỉ cần đụng đến dụng cụ điện tín thôi, mà cái dụng cụ điện tín này lại có một chút mờ ám, cô sẽ rất khó giải thích rõ.Đàm Hán Anh cũng sẽ thuận tay đẩy cô ra ngoài, nhận định cô chính là Địa Hạ đảng Diên An.Phải làm sao mới có thể làm cho Đàm Hán Anh hoàn toàn xua đi nghi ngờ đối với cô, Cố Hiểu Mộng phiền não, trong lòng thoáng qua bóng người của Lý Ninh Ngọc. Nếu như chị Ngọc ở đây, nhất định chị ấy có thể nghĩ ra biện pháp tốt."Chị Ngọc, chị cho em chút xíu ý nghĩ đi." Cố Hiểu Mộng ngồi trên ghế phòng làm việc, hai tay đan lại, đặc biệt thành kính tự nói.Cố Hiểu Mộng học theo Lý Ninh Ngọc, từng khâu đều làm ra giả thuyết. Nếu như để cho người cùng mình đi sửa chữa, quá trình mình chạm vào toàn bộ thiết bị đều có người làm chứng, vậy Đàm Khải liền không có cơ hội để lợi dụng rồi ?Nhưng mà Đàm Hán Anh nói thời kỳ đặc biệt, cô không nghĩ tới, hành động của Đàm Khải lại nhanh như vậy, hơn nữa còn là dùng biện pháp đơn giản như vậy liền chế trụ mình.Gài tang vật, giá họa làm cùng một lượt.Lòng bàn tay Cố Hiểu Mộng không khỏi rỉ ra mồ hôi lạnh, cảm giác vết thương trên cánh tay mơ hồ đau nhức.Chẳng lẽ ngay cả thế cục nhỏ như vậy mình cũng không phá giải được ? Cố Hiểu Mộng ảo não mình vô dụng, nhưng lại không thể không tiếp tục suy nghĩ biện pháp.Thời gian đã trôi qua một phút, cô tính toán thời gian sửa chữa thiết bị, nếu như còn chần chừ không đi, vậy buổi sáng không thể nào hoàn thành nhiệm vụ sửa chữa được.Nếu để đến buổi chiều... Trong đầu Cố Hiểu Mộng lại liên tưởng đến hình dáng Đàm Hán Anh, hắn với Đàm Khải càng có thể mượn cớ nói mình lười biếng làm việc, biết được dụng cụ bị trục trặc còn cố ý kéo dài thời gian, nhất định là chờ cơ hội gởi tình báo cho Diên An."Thế cục đơn giản như vậy, nên lấy biện pháp đơn giản đi phá." Cố Hiểu Mộng nhìn kim giây trên đồng hồ đeo tay, đi đi lại lại một chút, đột nhiên trong đầu giống như có một luồng điện chạy qua, lập tức sáng lên.Cố Hiểu Mộng cười lạnh một tiếng, âm thầm mắng, Đàm Khải anh thật là ngốc ngếch, cho là dùng phương pháp như vậy là có thể vây khốn tôi sao ?"Sở trưởng Cố, Cục trưởng bảo cô tranh thủ thời gian." Người ở Sở Bí Thư đứng ở cửa phòng làm việc của Cố Hiểu Mộng, dừng chân lại nói.Cố Hiểu Mộng phất tay một cái, đuổi cô ta trở về, oán thầm Sở Bí Thư này chính là tai mắt ngầm của Đàm Hán Anh, thời thời khắc khắc không ngừng nhìn chằm chằm mình.Cô đứng lên, trực tiếp đi tới phòng làm việc để trang thiết bị điện tín, trắc trở ôm lấy dụng cụ, một trận đau nhức từ trên cánh tay tấn công tới. Cô gắng nhịn xuống, xoay người hướng tới phòng làm việc của Đàm Hán Anh mà đi."Cục trưởng Đàm." Cố Hiểu Mộng thấy cửa không có khóa kín, ở ngay cửa kêu một tiếng."Vào đi." Đàm Hán Anh ở bên trong trả lời, nhưng lời còn chưa dứt liền thấy Cố Hiểu Mộng ôm dụng cụ đi vào, dáng vẻ đang cố hết sức."Cô đang làm gì vậy ?" Đàm Hán Anh ngờ vực nhìn Cố Hiểu Mộng."Cục trưởng, nếu như dụng cụ có vấn đề, nhất định phải xử lý tiêu hủy, sổ tay giữ bí mật đã viết như vậy." Cố Hiểu Mộng gần như là cắn răng nói.Đàm Hán Anh còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Cố Hiểu Mộng lại giơ những dụng cụ kia lên thật cao, trực tiếp hung hăng vứt nó xuống đất.
***** Giờ phút này Lý Ninh Ngọc còn không biết Cố Hiểu Mộng đang gặp nạn giải khốn, thấy tiểu Triệu trở về nhà liền đóng chặt cửa."Đem những văn kiện này đặt ở điểm bố trí bí mật của chúng ta." Lý Ninh Ngọc cầm mấy tờ giấy, đưa cho tiểu Triệu nói.Tiểu Triệu cúi đầu một cái, toàn bộ đều là tình báo mình đưa tới trước đây, mà kiểu chữ trên giấy không phải là của Lý Ninh Ngọc."Đây là kiểu chữ của Đàm Khải, tôi đã sao chép một phần rồi, cậu cầm đi đến điểm bố trí bí mật trước, thiêu hủy những tờ giấy này. Nhưng không được đốt sạch toàn bộ, phải lưu lại kiểu chữ của Đàm Khải làm chứng cứ." Lý Ninh Ngọc căn dặn nói.Tiểu Triệu trịnh trọng gật đầu một cái, nhận lấy tờ giấy."Nhớ phải cẩn thận, không nên để người khác thấy hành tung của cậu, bắt đầu từ hôm nay, Cục An ninh số 7 sẽ không thư thản như trước kia nữa đâu." Lý Ninh Ngọc dự cảm đến bầu không khí xơ xác tiêu điều của Cục An ninh số 7.