[BH][Phong Thanh] KINH GIÁC - Lương Phong Hỏa Ngũ Chiết Gia
Chương 69 + 70
⭐️ Chương 69"Xe đâu ?" Cố Hiểu Mộng đứng ở cửa biệt thự Cục An ninh số 7, nhìn thấy xe trong nhà chậm chạp chưa tới.Cô giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, xác định là lúc tan việc, mình cũng không có tới sớm, nhưng tiểu Triệu vốn nên đúng hạn chờ mỗi ngày lại chưa tới."Sở trưởng Cố, vẫn chưa về nhà sao ?" Diêu Trung Thừa đúng lúc từ bên người Cố Hiểu Mộng đi ngang qua, thấy cô đang chờ ở ven đường, đi tới bắt chuyện nói.Cố Hiểu Mộng khẽ mỉm cười, cũng không tính trò chuyện nhiều hơn với hắn."Chờ xe." Cố Hiểu Mộng chỉ trả lời như vậy.Diêu Trung Thừa nghe vậy nhưng lại không vì Cố Hiểu Mộng lạnh lùng mà rời đi, ngược lại còn đứng bên cạnh cô."Trong Cục có xe chuyên dùng cho cô, không cần đứng chờ như vậy." Diêu Trung Thừa vừa nói vừa xoay người về phía cửa."Tránh sử dụng xe công vụ cho việc tư." Thái độ của Cố Hiểu Mộng toàn là giải quyết việc công, từ trước đến nay cô ít khi dùng xe của Sở Dịch Điện, dù sao mình cũng không phải là Sở Hành Động, rất ít khi sẽ có cơ hội làm công vụ bên ngoài.Diêu Trung Thừa nhướng mày kiếm một cái, theo ngón tay chỉ mặt đường trước mặt."Muốn trò chuyện cùng Sở trưởng Cố một chút, bây giờ ngược lại đang là thời cơ tốt." Diêu Trung Thừa dứt lời, nhìn phản ứng của Cố Hiểu Mộng.Cố Hiểu Mộng ngẩn ra, cô không nghĩ tới Diêu Trung Thừa sẽ thẳng thắn như vậy. Tuy nói hai người là đồng nghiệp, nhưng cơ hội có thể âm thầm nói chuyện rất ít, mà mình cũng chưa từng chủ động lui tới với người này, không nghĩ tới hôm nay hắn lại nói như vậy."Sở trưởng Cố, Cố tiên sinh còn chưa rời khỏi Thiên Tân, sao không thấy cô qua đó thăm ?" Diêu Trung Thừa tận lực hạ giọng mình xuống thật nhẹ nhàng.Cố Hiểu Mộng kéo vạt áo, lại ngắm nhìn bốn phía, chắc chắn xe chưa tới sau đó mới quay đầu mặt hướng về phía Diêu Trung Thừa."Cha đã trở lại Hàng Châu rồi." Cố Hiểu Mộng thẳng thắn không e dè mà trả lời.Lúc này, đổi lại là Diêu Trung Thừa bị lời của cô làm cho ngây ngẩn, người của Sở Hành Động hắn vẫn luôn âm thầm theo dõi động tĩnh của Cố Dân Chương, hơn nữa tin tức được báo lên chính là Cố Dân Chương bận bịu công chuyện, vẫn luôn ở tại Thiên Tân."Cố tiên sinh thật là thần long thấy đầu không thấy đuôi." Diêu Trung Thừa cười ha ha một tiếng, tự cho là như vậy có thể che giấu sự kinh ngạc của mình."An toàn là số một." Cố Hiểu Mộng dứt lời, đôi mắt tinh anh xoay chuyển, lần nữa nhìn trái nhìn phải, ngay sau đó tiếp tục không thèm đếm xỉa tới hắn, nói: "Còn muốn nói chuyện không ?"Diêu Trung Thừa lộ vẻ tức giận nhún vai một cái, đúng lúc thấy một quản lý trong khâu của mình từ cửa đi ra, vì vậy vội vàng ngoắc hắn lại."Gọi xe của Sở Dịch Điện tới, đưa Sở trưởng Cố về nhà." Diêu Trung Thừa nói.Chờ sau khi Cố Hiểu Mộng về nhà rồi, đưa mắt nhìn tài xế rời đi, lúc này mới vội vàng gõ cửa vào nhà."Hôm nay tiểu Triệu không đến đón em, cậu ta đi đâu rồi ?" Cố Hiểu Mộng nhìn thấy người mở cửa là Lý Ninh Ngọc, vội vàng hạ thấp giọng nói.Lý Ninh Ngọc đưa tay ra giúp cô cởi bỏ nút áo đồng phục, vừa nhìn hướng nhà bếp."Chị Ngọc, hôm nay ăn cái gì đây." Cố Hiểu Mộng biết thím Triệu ở đây, cũng biết tiểu Triệu có quan hệ bà con xa với bà ấy, sợ bà ấy lo lắng nên chỉ có thể tạm thời đè lại tâm tình lo lắng, cố ý lớn tiếng hỏi."Lập tức dọn cơm." Lý Ninh Ngọc dứt lời, thấy cô cởi quần áo quá khó khăn, lại giơ tay lên cao hơn xíu giúp cô rút áo đồng phục ra, sợ cô quá gấp gáp sẽ động đến vết thương.Trong bữa cơm, Cố Hiểu Mộng vẫn luôn rất lo lắng. Cô còn chưa kịp nói cho Lý Ninh Ngọc nghe, hôm nay Đàm Khải đã bắt đầu hành động, nhất định phải đem thân phận gián điệp Địa Hạ đảng ụp lên người mình, tan ca xong liền phát hiện không biết tung tích tiểu Triệu.Chẳng lẽ... Cố Hiểu Mộng không dám nghĩ, chỉ muốn sau khi ăn xong lập tức đuổi thím Triệu về nhà."Thím Triệu, sắp đến cuối năm rồi, nên thu xếp về thăm quê cho ổn thỏa đi." Lý Ninh Ngọc buông chén đũa xuống, ôn nhòa nhã nhặn nói với thím Triệu."Lý quản gia, không được đâu, vết thương của Cố tiểu thư còn chưa lành hẳn..." Thím Triệu dứt khoát khoát tay lia lịa từ chối."Đừng lo, còn có tôi mà." Lý Ninh Ngọc cười một tiếng, cũng không chờ thím Triệu nói tiếp, trực tiếp hướng lên lầu hai mà đi.Cố Hiểu Mộng đoán ra ý đồ của Lý Ninh Ngọc, chẳng qua chỉ buồn bực đang ăn cơm, không thèm nhìn tới thím Triệu, chỉ chờ Lý Ninh Ngọc trở lại.Không lâu sau, trên tay Lý Ninh Ngọc xách theo một cái túi nhỏ đi vòng vèo trở về phòng ăn."Thím Triệu, đây là chút tâm ý, không nên từ chối đâu." Lý Ninh Ngọc đưa túi nhỏ tới ngực thím Triệu, mở miệng nói."Đúng vậy, đến cửa ải cuối năm dù sao cũng nên đi về nhìn một chút." Cố Hiểu Mộng chỉ sợ thím Triệu từ chối, lúc này rốt cuộc mới mở miệng phụ họa nói.Thím Triệu thấy hai người đều như vậy, chỉ có thể nhận lấy bao nhỏ, nói mấy lời cảm ơn, lúc này mới cảm thấy tấm lòng được đền đáp.Sau khi thím Triệu rời đi, Cố Hiểu Mộng bận bịu kéo tay Lý Ninh Ngọc, kéo cô đi lên lầu."Hôm nay Đàm Khải đã bắt đầu hành động." Cố Hiểu Mộng dứt lời, lại đem chuyện xảy ra hôm nay thêm mắm thêm muối một phen, còn nặng nề nói mình đã ung dung đối đáp, khéo léo hóa giải nguy cơ như thế nào.Lý Ninh Ngọc nghe lời nói của cô, không nhịn được gật đầu tỏ ý tán dương."Chị Ngọc, thứ động tác nhỏ này của Đàm Khải cũng có phần buồn cười." Rốt cuộc Cố Hiểu Mộng cũng nói đến miệng khát lưỡi khô, lúc này mới thôi."Tiểu Triệu đã theo lệnh tôi đi làm việc rồi, không ra..." Lý Ninh Ngọc vừa muốn giải thích hướng đi của tiểu Triệu, liền nghe được một tràng tiếng gõ 'cộc cộc cộc' ngoài cửa.Cố Hiểu Mộng bất đắc dĩ cười một tiếng."Nhất định là người của Cục chúng ta, chỉ có bọn họ mới có thể đêm hôm thế này mà chạy tới đập cửa." Có kinh nghiệm từ lần trước, Cố Hiểu Mộng dù muốn hay không vẫn nói."Hiểu Mộng ! Đây là tín hiệu gõ của khi tiểu Triệu trở về." Giữa mày Lý Ninh Ngọc nhíu một cái, trong giọng nói lộ ra ý oán trách.Cố Hiểu Mộng le lưỡi một cái, coi như là vì lời suy đoán bừa bãi của mình mà xin lỗi.Lý Ninh Ngọc thấy cô nào có thành ý nói lời xin lỗi, cười khổ một tiếng, thầm nghĩ trí nhớ này của cô ấy quả thực không để người ta yên tâm. Nhưng mà mình ở Diên An đã từng nghe nói, Cố Hiểu Mộng của Bộ Tư lệnh Tiễu tổng Hoa Đông cơ trí nhạy bén, tại sao lại không giống người trước mắt chứ ?
⭐️ Chương 70Hành động tức giận đập bỏ thiết bị điện tín của Cố Hiểu Mộng trong Cục, từ miệng Đàm Hán Anh Đàm Khải đã biết được, trong lòng hắn biết, Cố Hiểu Mộng ở địa điểm và thời gian đặc thù như này, tuyệt đối không thể có bất kỳ hành động vi phạm luật lệ nào."Sở trưởng Đàm, tài xế của Sở trưởng Cố trở về rồi." Đặc vụ cấp dưới của Đàm Khải vừa vào nhà liền vội vã nói.Đàm Khải ngồi trên ghế cao, nhìn dụng cụ trong phòng, nhà này vẫn còn là nhà thuê của Quý Quang Dân tiền nhiệm Sở Hành Động, ngay đối diện nhà Cố Hiểu Mộng, dùng mắt thường là có thể nhìn thấy rõ ràng toàn bộ nhà Cố Hiểu Mộng.Chỉ tiếc là, nhà cô ta gần như cả ngày đều kéo rèm cửa, muốn rình coi là chuyện không hề dễ dàng, căn bản là không thể."Hắn về từ chỗ nào ?" Giọng Đàm Khải bình thường nói."Là từ Cục An ninh số 7 gần đây." Đặc vụ hơi suy tính thêm rồi trả lời."Vậy khẳng định là đi đón Sở trưởng Cố rồi." Đàm Khải nghe được câu trả lời này, cũng không hề cảm thấy không ổn."Lúc ấy hắn ngừng xe trong một cái hẻm nhỏ đối diện Cục chúng ta, sau đó xuống xe, người của chúng ta muốn đi lên xem một chút nhưng mà chỉ sau đó, liền không tìm được người nữa." Đặc vụ thấy Đàm Khải không có hứng thú với người tài xế này, tiếp tục nói.Đàm Khải nhướn mày một cái, trong lòng cân nhắc lời hắn nói."Mất tích một thời gian sao ?" Đàm Khải hỏi để xác nhận lại."Đúng vậy." Đặc vụ trả lời như chém đinh chặt sắt.Chợt Đàm Khải từ trên ghế đứng lên, đang lúc đi đi lại lại trong nhà, tài xế của Cố Hiểu Mộng đã thần thần bí bí biến mất ở biệt thự kế bên, cũng không có đón Cố Hiểu Mộng về nhà.Nhất định là có chuyện làm trễ nãi, Cố Hiểu Mộng không kịp chờ hắn, chỉ có thể một mình về nhà."Tên tài xế quèn này, tăng cường theo dõi hắn ta cho tôi, bắt đầu từ hôm nay, tuyệt đối không thể để hắn thoát khỏi tầm mắt của các anh.' Đàm Khải ra lệnh, đặc vụ đứng nghiêm chào một cái.Đàm Khải đi tới bên cửa sổ, nhìn rèm cửa đóng chặt đối diện, hắn cảm thấy người ở trong ngôi nhà đối diện nhất định chính là Địa Hạ Đảng Diên An, nhưng mà chứng cứ đâu ? Hắn biết Đàm Hán Anh chỉ tin tưởng chứng cớ.Đàm Khải nhớ lại lúc mình còn ở Diên An, đã từng nhìn qua hồ sơ của mật hiệu Lão Quỷ một lần, nhưng mà hồ sơ đó cùng với hai người nhà đó hoàn toàn khác nhau.Giới tính, tên họ, tuổi tác trên hồ sơ đều không hợp với mấy cô ta, đừng nói chi là vẫn còn qua lại.Nghĩ đến đây, Đàm Khải lại càng nghi ngờ người gọi là Lý quản gia đó, Lý quản gia này rõ ràng chính là Khoa trưởng Khoa Tình Báo Bộ Tổng tư lệnh Tiễu Tổng Hoa Đông, nhưng phải giấu giếm thân phận, đợi ở bên người Cố Hiểu Mộng.Nếu thân phận bây giờ có thể làm giả, vậy hồ sơ mình nhìn thấy ở Diên An cũng chưa chắc là thật.Đợi một hồi lâu, hắn thấy xe hơi ở đối diện cửa sổ khởi động, bắt đầu chậm rãi lái đi, trong lòng có chủ ý, người tài xế này nhất định là một điểm đột phá, là điểm đột phá có thể xé rách thân phận Địa Hạ Đảng của Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng.Lại đợi thêm một hồi nữa, chỉ thấy ánh đèn của phòng khách đối diện cũng tắt, chỉ còn lại đèn của gian phòng trên lầu hai vẫn sáng, từ trong rèm cửa lộ ra một tia sáng."Bọn họ luôn ở căn phòng đó sao ?" Đàm Khải hỏi.Đặc vụ gãi đầu một cái, hắn cũng vừa mới vào Cục An ninh số 7, có điều ở trong Cục hắn ngược lại có nghe nói qua một ít chuyện phong nguyệt, nhất thời không biết nên nói hay không nói."Nói đi." Đàm Khải nhìn ra đối phương đang khó xử, trực tiếp nói."Nói riêng về người trong cuộc một chút, thời điểm lúc Sở trưởng Quý Quang Dân vẫn còn, đã phát hiện Sở trưởng Cố và người quản gia nhà cô ấy có mối quan hệ rất vi diệu, không giống quan hệ chủ tớ bình thường, ngược lại..." Đặc vụ nói đến chỗ này, lại giương mắt nhìn Đàm Khải một chút.Đàm Khải chớp mắt, không nhịn được trợn mắt nhìn hắn một cái."Ngược lại giống như là vợ chồng hơn, hơn nữa nghe nói lần chiến đấu ở bến tàu đó, Sở trưởng Cố cũng bị thương nặng, thời điểm người sắp chết rồi vẫn còn liên tục nói lời tỏ tình với Lý quản gia. Lúc ấy Cục trưởng Đàm và sở trưởng Diêu đều ở hiện trường." Đặc vụ đem điều mình biết nói hết cho Đàm Khải."Tin đồn tình ái, không có ý gì." Đàm Khải khoát khoát tay, cho dù hai người cô ta thật sự có quan hệ không bình thường đi chăng nữa, Đàm Hán Anh đã không để trong lòng, vậy với việc mình bắt Địa Hạ Đảng cũng không có quan hệ gì.Đặc vụ thấy lời của mình chọc cho Đàm Khải chán ghét, chỉ có thể hậm hực gật đầu."Điều tra hết các gia đình khả nghi chung quanh biệt thự đi, dò hỏi hàng xóm xung quanh một chút." Đàm Khải dứt lời, khoát tay để đặc vụ ra khỏi nhà.Chờ hắn vừa ra khỏi nhà, Đàm Khải liền phun một cái, luôn miệng mắng những người này là phế vật, nhưng ánh mắt lại liếc về phía gian phòng đối diện kia."Chị Ngọc, bây giờ tiểu Triệu đã đánh động xong hết rồi, Đàm Khải có thể mắc câu hay không ? Có phải tiểu Triệu lại đến điểm bố trí nữa không ?" Cố Hiểu Mộng nằm yên trên giường, trong miệng lầm bầm nói."Yên lặng theo dõi kỳ biến." Lý Ninh Ngọc tích chữ như vàng, chẳng qua chỉ cúi đầu ngồi trước bàn tiếp tục bắt chước bút tích của Đàm Khải."Chị Ngọc, bây giờ ba cũng không có ở Thiên Tân, Quân Sư cũng không thể triển khai công việc, đối với tất cả tin tức xung quanh chúng ta không biết gì cả." Cố Hiểu Mộng thấy Lý Ninh Ngọc vẫn còn bận bịu chuyện của mình, tiếp tục rảnh rỗi trò chuyện."Ta chỉ cần biết là ngay phía bên ngoài cửa sổ, trong một cái xó xỉnh nào đó, nhất định là có ánh mắt của Đội Hành Động nhìn chằm chằm vào đây. Chỉ cần chúng ta hành động kỳ lạ thì hắn sẽ nghi ngờ, không cần nói nhiều." Lý Ninh Ngọc dứt lời, ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ, cô có thể cảm giác được, chẳng qua chỉ cách có một cái cửa sổ, đều đang ngấm ngầm toan tính trong tối.Cố Hiểu Mộng theo ánh mắt của cô cũng nhìn về phía cửa sổ.Bên ngoài nhà yên tĩnh, có điều thi thoảng sẽ truyền tới mấy tiếng chó sủa."Hôm nay, Cố Hiểu Mộng ngồi xe mình trở về nhà, không có gì khác thường." Đặc vụ vào buổi tối ngày thứ hai, đúng hẹn báo cáo với Đàm Khải."Liên quan tới tình báo tấn công Trường Xuân đã phát ra vào ngày thứ hai, tình báo quân sự khẩn cấp như vậy, không thể nào trì hoãn quá lâu. Nếu như sự khác thường ngày hôm qua là do mấy cô ta mưu tính, vậy kế tiếp nhất định sẽ hành động, à... Không đúng." Đàm Khải cực kỳ bình tĩnh nói xong, sau lại dùng sức lắc đầu một cái.Đặc vụ nghe hắn nói nhanh như vậy xong lại tự phủ nhân lời nói, khó hiểu nhìn Đàm Khải."Tài xế ngày hôm qua không có tiếp xúc với Cố Hiểu Mộng, vậy hắn khẳng định không biết nội dung tình báo, nhưng vậy thì tại sao lại xuất hiện hành động khác thường ?" Đàm Khải trầm giọng nói."Có lẽ là hành vi cá nhân của người tài xế kia ?" Đột nhiên đặc vụ nói câu này, Đàm Khải vừa nghe xong lời này liền trố nửa mắt.Hành vi cá nhân ? Chẳng lẽ tiểu Triệu lén lén lút lút mất tích không liên quan tới hai vị kia ?"Không thể nào." Đàm Khải vội vàng phủ nhận lời giải thích của đặc vụ."Nhưng mà trong thời điểm không có bất kỳ tình báo nào, tài xế lại xuất hiện hành động khả nghi, nếu như bọn họ là đồng đảng, như vậy không phải là gia tăng mức độ nguy hiểm sao ? Địa Hạ Đảng nào lại ngu xuẩn như vậy ?" Đặc vụ cảm thấy suy nghĩ của mình cực kỳ có đạo lý, giờ phút này cũng không lo kiêng kỵ Sở trưởng nữa, trực tiếp giải thích.Đàm Khải nghe đến chán ghét, trực tiếp tiến lên đẩy hắn ra một chút."Anh thì hiểu cái gì, cút !" Đàm Khải hung tợn nói, dọa đặc vụ sợ đến lui về sau mấy bước.
⭐️ Chương 70Hành động tức giận đập bỏ thiết bị điện tín của Cố Hiểu Mộng trong Cục, từ miệng Đàm Hán Anh Đàm Khải đã biết được, trong lòng hắn biết, Cố Hiểu Mộng ở địa điểm và thời gian đặc thù như này, tuyệt đối không thể có bất kỳ hành động vi phạm luật lệ nào."Sở trưởng Đàm, tài xế của Sở trưởng Cố trở về rồi." Đặc vụ cấp dưới của Đàm Khải vừa vào nhà liền vội vã nói.Đàm Khải ngồi trên ghế cao, nhìn dụng cụ trong phòng, nhà này vẫn còn là nhà thuê của Quý Quang Dân tiền nhiệm Sở Hành Động, ngay đối diện nhà Cố Hiểu Mộng, dùng mắt thường là có thể nhìn thấy rõ ràng toàn bộ nhà Cố Hiểu Mộng.Chỉ tiếc là, nhà cô ta gần như cả ngày đều kéo rèm cửa, muốn rình coi là chuyện không hề dễ dàng, căn bản là không thể."Hắn về từ chỗ nào ?" Giọng Đàm Khải bình thường nói."Là từ Cục An ninh số 7 gần đây." Đặc vụ hơi suy tính thêm rồi trả lời."Vậy khẳng định là đi đón Sở trưởng Cố rồi." Đàm Khải nghe được câu trả lời này, cũng không hề cảm thấy không ổn."Lúc ấy hắn ngừng xe trong một cái hẻm nhỏ đối diện Cục chúng ta, sau đó xuống xe, người của chúng ta muốn đi lên xem một chút nhưng mà chỉ sau đó, liền không tìm được người nữa." Đặc vụ thấy Đàm Khải không có hứng thú với người tài xế này, tiếp tục nói.Đàm Khải nhướn mày một cái, trong lòng cân nhắc lời hắn nói."Mất tích một thời gian sao ?" Đàm Khải hỏi để xác nhận lại."Đúng vậy." Đặc vụ trả lời như chém đinh chặt sắt.Chợt Đàm Khải từ trên ghế đứng lên, đang lúc đi đi lại lại trong nhà, tài xế của Cố Hiểu Mộng đã thần thần bí bí biến mất ở biệt thự kế bên, cũng không có đón Cố Hiểu Mộng về nhà.Nhất định là có chuyện làm trễ nãi, Cố Hiểu Mộng không kịp chờ hắn, chỉ có thể một mình về nhà."Tên tài xế quèn này, tăng cường theo dõi hắn ta cho tôi, bắt đầu từ hôm nay, tuyệt đối không thể để hắn thoát khỏi tầm mắt của các anh.' Đàm Khải ra lệnh, đặc vụ đứng nghiêm chào một cái.Đàm Khải đi tới bên cửa sổ, nhìn rèm cửa đóng chặt đối diện, hắn cảm thấy người ở trong ngôi nhà đối diện nhất định chính là Địa Hạ Đảng Diên An, nhưng mà chứng cứ đâu ? Hắn biết Đàm Hán Anh chỉ tin tưởng chứng cớ.Đàm Khải nhớ lại lúc mình còn ở Diên An, đã từng nhìn qua hồ sơ của mật hiệu Lão Quỷ một lần, nhưng mà hồ sơ đó cùng với hai người nhà đó hoàn toàn khác nhau.Giới tính, tên họ, tuổi tác trên hồ sơ đều không hợp với mấy cô ta, đừng nói chi là vẫn còn qua lại.Nghĩ đến đây, Đàm Khải lại càng nghi ngờ người gọi là Lý quản gia đó, Lý quản gia này rõ ràng chính là Khoa trưởng Khoa Tình Báo Bộ Tổng tư lệnh Tiễu Tổng Hoa Đông, nhưng phải giấu giếm thân phận, đợi ở bên người Cố Hiểu Mộng.Nếu thân phận bây giờ có thể làm giả, vậy hồ sơ mình nhìn thấy ở Diên An cũng chưa chắc là thật.Đợi một hồi lâu, hắn thấy xe hơi ở đối diện cửa sổ khởi động, bắt đầu chậm rãi lái đi, trong lòng có chủ ý, người tài xế này nhất định là một điểm đột phá, là điểm đột phá có thể xé rách thân phận Địa Hạ Đảng của Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng.Lại đợi thêm một hồi nữa, chỉ thấy ánh đèn của phòng khách đối diện cũng tắt, chỉ còn lại đèn của gian phòng trên lầu hai vẫn sáng, từ trong rèm cửa lộ ra một tia sáng."Bọn họ luôn ở căn phòng đó sao ?" Đàm Khải hỏi.Đặc vụ gãi đầu một cái, hắn cũng vừa mới vào Cục An ninh số 7, có điều ở trong Cục hắn ngược lại có nghe nói qua một ít chuyện phong nguyệt, nhất thời không biết nên nói hay không nói."Nói đi." Đàm Khải nhìn ra đối phương đang khó xử, trực tiếp nói."Nói riêng về người trong cuộc một chút, thời điểm lúc Sở trưởng Quý Quang Dân vẫn còn, đã phát hiện Sở trưởng Cố và người quản gia nhà cô ấy có mối quan hệ rất vi diệu, không giống quan hệ chủ tớ bình thường, ngược lại..." Đặc vụ nói đến chỗ này, lại giương mắt nhìn Đàm Khải một chút.Đàm Khải chớp mắt, không nhịn được trợn mắt nhìn hắn một cái."Ngược lại giống như là vợ chồng hơn, hơn nữa nghe nói lần chiến đấu ở bến tàu đó, Sở trưởng Cố cũng bị thương nặng, thời điểm người sắp chết rồi vẫn còn liên tục nói lời tỏ tình với Lý quản gia. Lúc ấy Cục trưởng Đàm và sở trưởng Diêu đều ở hiện trường." Đặc vụ đem điều mình biết nói hết cho Đàm Khải."Tin đồn tình ái, không có ý gì." Đàm Khải khoát khoát tay, cho dù hai người cô ta thật sự có quan hệ không bình thường đi chăng nữa, Đàm Hán Anh đã không để trong lòng, vậy với việc mình bắt Địa Hạ Đảng cũng không có quan hệ gì.Đặc vụ thấy lời của mình chọc cho Đàm Khải chán ghét, chỉ có thể hậm hực gật đầu."Điều tra hết các gia đình khả nghi chung quanh biệt thự đi, dò hỏi hàng xóm xung quanh một chút." Đàm Khải dứt lời, khoát tay để đặc vụ ra khỏi nhà.Chờ hắn vừa ra khỏi nhà, Đàm Khải liền phun một cái, luôn miệng mắng những người này là phế vật, nhưng ánh mắt lại liếc về phía gian phòng đối diện kia."Chị Ngọc, bây giờ tiểu Triệu đã đánh động xong hết rồi, Đàm Khải có thể mắc câu hay không ? Có phải tiểu Triệu lại đến điểm bố trí nữa không ?" Cố Hiểu Mộng nằm yên trên giường, trong miệng lầm bầm nói."Yên lặng theo dõi kỳ biến." Lý Ninh Ngọc tích chữ như vàng, chẳng qua chỉ cúi đầu ngồi trước bàn tiếp tục bắt chước bút tích của Đàm Khải."Chị Ngọc, bây giờ ba cũng không có ở Thiên Tân, Quân Sư cũng không thể triển khai công việc, đối với tất cả tin tức xung quanh chúng ta không biết gì cả." Cố Hiểu Mộng thấy Lý Ninh Ngọc vẫn còn bận bịu chuyện của mình, tiếp tục rảnh rỗi trò chuyện."Ta chỉ cần biết là ngay phía bên ngoài cửa sổ, trong một cái xó xỉnh nào đó, nhất định là có ánh mắt của Đội Hành Động nhìn chằm chằm vào đây. Chỉ cần chúng ta hành động kỳ lạ thì hắn sẽ nghi ngờ, không cần nói nhiều." Lý Ninh Ngọc dứt lời, ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ, cô có thể cảm giác được, chẳng qua chỉ cách có một cái cửa sổ, đều đang ngấm ngầm toan tính trong tối.Cố Hiểu Mộng theo ánh mắt của cô cũng nhìn về phía cửa sổ.Bên ngoài nhà yên tĩnh, có điều thi thoảng sẽ truyền tới mấy tiếng chó sủa."Hôm nay, Cố Hiểu Mộng ngồi xe mình trở về nhà, không có gì khác thường." Đặc vụ vào buổi tối ngày thứ hai, đúng hẹn báo cáo với Đàm Khải."Liên quan tới tình báo tấn công Trường Xuân đã phát ra vào ngày thứ hai, tình báo quân sự khẩn cấp như vậy, không thể nào trì hoãn quá lâu. Nếu như sự khác thường ngày hôm qua là do mấy cô ta mưu tính, vậy kế tiếp nhất định sẽ hành động, à... Không đúng." Đàm Khải cực kỳ bình tĩnh nói xong, sau lại dùng sức lắc đầu một cái.Đặc vụ nghe hắn nói nhanh như vậy xong lại tự phủ nhân lời nói, khó hiểu nhìn Đàm Khải."Tài xế ngày hôm qua không có tiếp xúc với Cố Hiểu Mộng, vậy hắn khẳng định không biết nội dung tình báo, nhưng vậy thì tại sao lại xuất hiện hành động khác thường ?" Đàm Khải trầm giọng nói."Có lẽ là hành vi cá nhân của người tài xế kia ?" Đột nhiên đặc vụ nói câu này, Đàm Khải vừa nghe xong lời này liền trố nửa mắt.Hành vi cá nhân ? Chẳng lẽ tiểu Triệu lén lén lút lút mất tích không liên quan tới hai vị kia ?"Không thể nào." Đàm Khải vội vàng phủ nhận lời giải thích của đặc vụ."Nhưng mà trong thời điểm không có bất kỳ tình báo nào, tài xế lại xuất hiện hành động khả nghi, nếu như bọn họ là đồng đảng, như vậy không phải là gia tăng mức độ nguy hiểm sao ? Địa Hạ Đảng nào lại ngu xuẩn như vậy ?" Đặc vụ cảm thấy suy nghĩ của mình cực kỳ có đạo lý, giờ phút này cũng không lo kiêng kỵ Sở trưởng nữa, trực tiếp giải thích.Đàm Khải nghe đến chán ghét, trực tiếp tiến lên đẩy hắn ra một chút."Anh thì hiểu cái gì, cút !" Đàm Khải hung tợn nói, dọa đặc vụ sợ đến lui về sau mấy bước.