[BH|Edit] Bẫy Rập - An Phong | Phong Thanh Ngọc Mộng ĐN
Chương 24: Thẳng thắn
Cố Hiểu Mộng vẫn không dám mở mắt, vui mừng bi thương thay đổi như chong chóng, đây thật không phải là mơ sao? Lý Ninh Ngọc, vừa mới hôn cô?Thấy Cố Hiểu Mộng vẫn còn nhắm hai mắt, Lý Ninh Ngọc cũng không cho rằng bản thân hiểu sai ý. Vừa rồi cô đã nhìn thấy được, sự si mê quyến luyến và ái ý mãnh liệt của Cố Hiểu Mộng, điều này bất luận thế nào cũng không giả vờ được.Gương mặt đỏ hồng của nữ tử, hơn hẳn lời bày tỏ dông dài. Lời mà thi nhân viết chính là ý tứ này.Lý Ninh Ngọc tưởng rằng cô tự tiện chủ trương hỏi chuyện nằm vùng khiến Cố Hiểu Mộng tức giận, ban nãy cô hôn mắt trái của Cố Hiểu Mộng, vì vậy lại cúi người nhẹ nhàng hôn bên phải."Hiểu Mộng đừng giận, lúc vào tôi đã tắt thiết bị giám sát rồi."Nếu không sao cô dám tùy tiện làm bừa hôn em ấy chứ.Cố Hiểu Mộng vẫn không mở mắt, dù sao đều là nằm mơ, có phải tiếp tục nhắm thêm chút nữa Lý Ninh Ngọc liền sẽ hôn lên môi không."Còn không mở mắt tôi tan việc về nhà nhé?"Cố Hiểu Mộng lập tức mở mắt, đập vào mắt chính là gương mặt tươi cười của Lý Ninh Ngọc, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã chờ cô mắc lừa.Lại bị Lý Ninh Ngọc trị gắt gao. Cố Hiểu Mộng ngạo kiều, quay đầu đi không nhìn nữa: "Chị Ngọc bắt nạt người.""Tôi nào có. Ngược lại là Hiểu Mộng, tôi đã từng nói gì, Hiểu Mộng còn nhớ không?""Em có thể không nói với tôi, nhưng không được lừa gạt tôi."Nhớ tới lời của Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng rất chột dạ, chuyện cô lừa Lý Ninh Ngọc hơi nhiều, không phải chỉ có mỗi chuyện này."Nhưng loại chuyện này sao có thể tùy tiện nói cho người khác được, thêm một người biết, nguy hiểm liền nhiều thêm một phần.""Hiểu Mộng không muốn để tôi đối mặt nguy hiểm." Lý Ninh Ngọc nắm tay Cố Hiểu Mộng, lòng bàn tay dịch lên trên xé xuống điện cực cho cô, "Nhưng tôi cũng lo lắng cho Hiểu Mộng giống như vậy." "Được rồi, đi thôi." Lý Ninh Ngọc thu lại dây điện trả về chỗ cũ.Lý Ninh Ngọc cầm tập tài liệu chuẩn bị ra ngoài, Cố Hiểu Mộng rất muốn hỏi gì đó, cô vẫn không dám tin, chỉ khi nào xác nhận chắc chắn, trái tim thấp thỏm của cô mới có thể trở nên ổn định. Cố Hiểu Mộng từ trên ghế nhảy bắn lên, cô kéo tay Lý Ninh Ngọc: "Chị Ngọc... cũng thích em sao?"Nếu như điện cực cũng dán vào ngón tay Lý Ninh Ngọc, số liệu liền sẽ nói cho Cố Hiểu Mộng biết, tần số của nhịp tim hai người là giống nhau.Đã rõ ràng như vậy, còn cần phải hỏi sao? Lý Ninh Ngọc cảm giác được sự bất an của Cố Hiểu Mộng, cô thương tiếc đối phương không dám xác định, cũng muốn an ủi không để đối phương lo được lo mất.Tài liệu trong tay tạm thời đặt lên thiết bị đo lường, Lý Ninh Ngọc hướng về phía Cố Hiểu Mộng, giơ hai cánh tay lên. Biểu tình chần chừ của Cố Hiểu Mộng rơi vào trong mắt cô."Không muốn ôm bạn gái em một chút sao?" Lý Ninh Ngọc khẽ nhướn mi với cô.Nếu nói từ sau khi Cố Dân Chương qua đời, trên thế giới này không còn ai liên quan đến Cố Hiểu Mộng. Vậy thì bắt đầu từ bây giờ, Cố Hiểu Mộng đã tìm được bến đỗ có thể khiến cho cô dừng lại. Vòng tay của người đó, đã tình cờ giúp cô ngăn cản qua một lần mưa gió, từ nay sẽ vì cô mà giang rộng vô thời hạn.Lần đầu tiên ôm Lý Ninh Ngọc, đối phương cũng mặc một thân cảnh phục. Cố Hiểu Mộng ôm cô thật chặt, thỏa sức ngửi lấy mùi vị trên người cô, cũng nghiêng đầu hôn một cái lên mái tóc mềm mượt. Cố Hiểu Mộng hạnh phúc đến mức muốn rơi lệ."Chị Ngọc, cảm ơn chị." Thanh âm trầm khàn vang lên bên tai Lý Ninh Ngọc, đổi lấy Lý Ninh Ngọc khẽ vỗ về trấn an.Cảm ơn chị đã xuất hiện, để cho hai cụm từ gặp gỡ đúng lúc và số mệnh đã định, đều được giải thích một cách chính xác.Đối thoại tiếp theo không thích hợp nói ở nơi công cộng, Lý Ninh Ngọc muốn mang Cố Hiểu Mộng về nhà từ từ nói."Không đến nhà chị Ngọc nữa, tránh dẫn tới phiền toái. Để em đưa chị đến một nơi thích hợp."Dưới sự chỉ đường của Cố Hiểu Mộng, Lý Ninh Ngọc lái xe đến một nơi không biết là con hẻm nào, xe không vào được chỉ có thể ngừng ở ven đường."Lần trước nhà em bị lục lọi, em liền đặt mua thêm hai chỗ." Cố Hiểu Mộng vừa đi vừa giải thích với Lý Ninh Ngọc."Nơi này không tệ, ngõ hẻm nhiều, dễ chạy trốn, cư dân cũng tương đối đông đúc, thuận lợi báo cảnh sát." Lý Ninh Ngọc quan sát một chút hoàn cảnh xung quanh, còn nói, "Xem ra buôn lậu thật sự rất kiếm lời.""Em là đang bán mạng cho bọn họ, tiêu chút tiền chẳng lẽ không nên sao.""Ừm, nên.""Vậy là Hiểu Mộng và ba ba của Hiểu Mộng đều là cảnh sát đúng không?" Lý Ninh Ngọc cùng Cố Hiểu Mộng ngồi xuống hai bên bàn ăn, mở ra cơm và thức ăn mua từ dưới lầu."Đúng vậy, ba ba qua đời không lâu, liền có người đến tìm em, hỏi em có nguyện ý làm cảnh sát hay không.""Thân phận của Cố thúc thúc cũng không đơn giản." Lý Ninh Ngọc nói ra suy đoán của bản thân, "Hoặc có thể nói đây cũng là vì muốn bảo vệ em, nếu không không cách nào giải thích tại sao không sửa án cho chú ấy, một mực để chú ấy đội cái danh tội phạm.""Phải, bên trên nói là người mà ba ba tiếp xúc, thế lực nào cũng có, nếu để bọn họ biết ba ba là cảnh sát, em nhất định không tránh khỏi bị trả thù." Cố Hiểu Mộng lại một lần nữa cảm thán Lý Ninh Ngọc thông minh, may mà bọn họ trước nay đều không phải kẻ địch, nếu không thật không biết sẽ là đối thủ mạnh đến thế nào. Cô nói tiếp, "Em lần lượt từng bước học từ cấp ba đến đại học Lâm Giang, tiền mà Long lão bản chuyển đến em đều không động vào, không có nguồn thu nhập, cho nên mỗi tuần đều sẽ đến phòng tập gym làm công ba lần, quét dọn vệ sinh dọn dẹp đồ dùng.""Em chính là học tập làm cảnh sát ở nơi đó.""Cái gì cũng không giấu được chị Ngọc." Trò chuyện với Lý Ninh Ngọc rất nhẹ nhàng, chỉ cần nói nửa câu là đủ, "Có tầng ngầm dưới đất, em ở chỗ đó học bắn súng đánh cận chiến, cùng các khóa học nhỏ.""Cực khổ rồi, Cố cảnh quan."Bất thình lình bị Lý Ninh Ngọc gọi như vậy, Cố Hiểu Mộng vẫn có chút ngại ngùng, hôm nay hạnh phúc chồng chất quá nhiều, hình như ông trời đang điên cuồng bồi thường cho bất hạnh nửa đời trước của cô. "Không khổ cực, vì nhân dân phục vụ!" Cố Hiểu Mộng nghịch ngợm đáp trả tiếng Cố cảnh quan kia."Vậy nhiệm vụ của Hiểu Mộng là gì, giống như ba ba?""Nhiệm vụ của ba ba thì em không biết, vị thúc thúc mang em đi làm cảnh sát cũng không biết. Với tư cách cảnh sát nhiệm vụ của em là giám thị Long Xuyên, với tư cách con gái nhiệm vụ của em là làm rõ đầu đuôi chuyện ba ba qua đời, với tư cách tội phạm buôn lậu nhiệm vụ của em là lôi kéo chị.""Vậy thì trước mắt xem ra, Hiểu Mộng ít nhất đã hoàn thành cái cuối cùng rồi.""Vẫn chưa đâu, chẳng lẽ em hối lộ Lý cảnh quan, Lý cảnh quan sẽ bao che em buôn lậu sao?""Bao che em thì được, bao che buôn lậu không được." Một câu nói đo lường bao hàm rất nhiều tầng ngữ nghĩa, Cố cảnh quan nên trở về học lại một chút môn 'Phương pháp điều tra xã hội'.Căn nhà này không có một chút nhân khí nào, Cố Hiểu Mộng chỉ mời giúp việc đến quét dọn định kỳ. Cô nói nơi này hoàn cảnh xa lạ, ngủ không ngon, muốn Lý Ninh Ngọc đưa cô về nhà.Đậu xe ở cửa khu chung cư, Lý Ninh Ngọc dặn dò Cố Hiểu Mộng, "Có chuyện gì nhất định phải nói với tôi, biết không?""Biết rồi..." Cố Hiểu Mộng cởi dây an toàn ra, lại chậm chạp không xuống xe."Sao vậy?" Lý Ninh Ngọc cho rằng cô nhớ ra chuyện gì cần nói."Em... Em thấy người khác yêu đương đều có hôn chúc ngủ ngon." Cố Hiểu Mộng vẫn đang mải nghĩ đến chuyện này.Lý Ninh Ngọc nghe vậy nhìn Cố Hiểu Mộng một cái, hiểu rõ mỉm cười. Cô cởi dây an toàn của mình ra, xoay người sang ghế phó lái, một tay chống lên bệ tì tay chuyển số ở giữa, còn cẩn thận vén mái tóc dài của mình ra sau tai.Cô nhìn Cố Hiểu Mộng, không nói lời nào, sau đó nhắm mắt lại.Cố Hiểu Mộng hiểu rõ đây là ý gì, nhiệt độ trong xe bỗng nhiên tăng cao, cô biết nhất định là do cô đỏ mặt quá độ gây nên. Không khí ái muội từ trái tim lan tỏa ra mọc lên thành đại thụ che trời, đã sớm chọc thủng ngực cô, cô từng chút một tiến lại gần sát Lý Ninh Ngọc, sau đó hôn lên bờ môi mơ tưởng đã lâu.Như chìm trong mây mù.Cố Hiểu Mộng cảm thấy Lý Ninh Ngọc thật quá hư rồi, đưa tới một ánh mắt lung linh tuyệt trần rồi nhắm lại, tự tin như biết chắc chỉ cần nở nụ cười là có thể dễ dàng ôm cả thế giới.Nụ hôn chúc ngủ ngon đến rất nhẹ, đi cũng rất nhanh, Lý Ninh Ngọc mở mắt, Cố Hiểu Mộng đã ngoan ngoãn ngồi về ghế phó lái. Nếu không phải cửa xe đang đóng, Lý Ninh Ngọc chắc sẽ tưởng hoa sen trong ao dán lên hai má của đối phương, nếu không tại sao mặt em ấy lại đỏ như vậy."Chị Ngọc chúc ngủ ngon!" Cố Hiểu Mộng bị cô nhìn chằm chằm đến phát ngượng, bỏ lại một câu liền mở cửa chạy trốn.Lý Ninh Ngọc cũng bị Cố Hiểu Mộng chọc cười, "Được, Hiểu Mộng chúc ngủ ngon."Trên đường lái xe trở về, Lý Ninh Ngọc mím mím môi, cảm giác hôn môi không tệ.Cố Hiểu Mộng chắc cũng là lần đầu tiên hôn môi, sống mũi cao của đối phương đụng vào làn da bên má cô, so với cảm xúc trên môi còn mập mờ hơn. Có lẽ bởi vì như vậy hơi có vẻ non nớt, cho nên Cố Hiểu Mộng mới ngại tiếp tục.Những sự vật tốt đẹp, con người lúc nào cũng sẽ ở trong lòng mường tượng chi tiết hết lần này đến lần khác.Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc cũng vậy.
Chưa đầy mười hai tiếng sau khi hôn môi Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng cùng Long Xuyên ăn cơm trưa."Thời gian không đợi người, ở đây có vài bản tài liệu, cô nhìn xem, đều là mấy vụ làm ăn của bên lão Đồ." Cố Hiểu Mộng nhận lấy mấy tờ giấy, mỗi một tờ lật lên, đều có thể phán tội."Muốn tôi làm gì?""Cầm đi đưa cho Lý Ninh Ngọc." Long Xuyên đặt đũa xuống, đan chéo hai tay, "Không thể để Lý Ninh Ngọc bị mượn đi, tìm cho cô ta chút phiền toái, làm cô ta bị người khác để mắt đến. Phía trên Đồ lão bản cũng có người, để cho Vương cục trưởng loan tin Lý Ninh Ngọc nhận được tin tức từ đâu đó, sẽ có rất nhiều người trị cô ta.""Vậy người khác không phải sẽ tra được là chúng ta cung cấp tình báo sao?""Tố cáo nhau vốn là chuyện rất bình thường, chỉ có Lý Ninh Ngọc mới bất bình thường tốn sức đi báo cáo bắt người.""Lý Ninh Ngọc ở trong vụ án nhận hối lộ có thể phát huy tác dụng lớn như vậy sao?""Thanh tẩy quy mô lớn." Long Xuyên giải thích, "Chính là cần đến loại không dễ dàng bị thu mua như cô ta. Được rồi, chuyện bên trên biết ít một chút tốt cho cô hơn, cứ đi làm là được."Long Xuyên không chịu tự ra tay giữ người, ngược lại mượn đao của Đồ lão bản, vừa có thể đả kích đối thủ cạnh tranh, vừa có thể đạt được mục đích của bên trên.Mà Lý Ninh Ngọc động chạm đến lợi ích của người khác, không biết sẽ phải đối mặt sự trả thù như thế nào, liệu có nguy hiểm tính mạng hay không. Cố Hiểu Mộng nhíu chặt mày, Long Xuyên giao cho cô đi làm, cũng là đang biến tướng khảo nghiệm cô rốt cuộc có thể xuống tay hay không, rốt cuộc có trung thành hay không.Tài liệu cầm trong tay, Cố Hiểu Mộng cảm thấy mấy tờ giấy mỏng này như nặng đến ngàn cân, cô làm sao nỡ tự tay đẩy Lý Ninh Ngọc vào hố lửa như vậy.Rõ ràng chị ấy mới trở thành người yêu của cô chưa được một ngày.
Chưa đầy mười hai tiếng sau khi hôn môi Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng cùng Long Xuyên ăn cơm trưa."Thời gian không đợi người, ở đây có vài bản tài liệu, cô nhìn xem, đều là mấy vụ làm ăn của bên lão Đồ." Cố Hiểu Mộng nhận lấy mấy tờ giấy, mỗi một tờ lật lên, đều có thể phán tội."Muốn tôi làm gì?""Cầm đi đưa cho Lý Ninh Ngọc." Long Xuyên đặt đũa xuống, đan chéo hai tay, "Không thể để Lý Ninh Ngọc bị mượn đi, tìm cho cô ta chút phiền toái, làm cô ta bị người khác để mắt đến. Phía trên Đồ lão bản cũng có người, để cho Vương cục trưởng loan tin Lý Ninh Ngọc nhận được tin tức từ đâu đó, sẽ có rất nhiều người trị cô ta.""Vậy người khác không phải sẽ tra được là chúng ta cung cấp tình báo sao?""Tố cáo nhau vốn là chuyện rất bình thường, chỉ có Lý Ninh Ngọc mới bất bình thường tốn sức đi báo cáo bắt người.""Lý Ninh Ngọc ở trong vụ án nhận hối lộ có thể phát huy tác dụng lớn như vậy sao?""Thanh tẩy quy mô lớn." Long Xuyên giải thích, "Chính là cần đến loại không dễ dàng bị thu mua như cô ta. Được rồi, chuyện bên trên biết ít một chút tốt cho cô hơn, cứ đi làm là được."Long Xuyên không chịu tự ra tay giữ người, ngược lại mượn đao của Đồ lão bản, vừa có thể đả kích đối thủ cạnh tranh, vừa có thể đạt được mục đích của bên trên.Mà Lý Ninh Ngọc động chạm đến lợi ích của người khác, không biết sẽ phải đối mặt sự trả thù như thế nào, liệu có nguy hiểm tính mạng hay không. Cố Hiểu Mộng nhíu chặt mày, Long Xuyên giao cho cô đi làm, cũng là đang biến tướng khảo nghiệm cô rốt cuộc có thể xuống tay hay không, rốt cuộc có trung thành hay không.Tài liệu cầm trong tay, Cố Hiểu Mộng cảm thấy mấy tờ giấy mỏng này như nặng đến ngàn cân, cô làm sao nỡ tự tay đẩy Lý Ninh Ngọc vào hố lửa như vậy.Rõ ràng chị ấy mới trở thành người yêu của cô chưa được một ngày.
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
"Chị nên xuất hiện ở nơi đó, sau đó chờ em tới yêu chị, cũng được chị yêu.""Em là mối bận tâm cả đời này của tôi"Thời đại hoàng kim không đi yêu đương còn muốn làm gì, đi cào bông vải sao!