[BH] - NÀY CHỊ! HAY LÀ MÌNH KẾT ĐÔI?
Chương 25
Tịch Đàm cùng Tiêu Kỳ Nhiên ở trong xe dừng rồi chạy, chạy rồi dừng vì đường thật đông đúc. Tiêu Kỳ Nhiên bắt đầu không tình nguyện, mặt vô cùng nghiêm túc. Tịch Đàm thì vui vẻ vô cùng."Em vui lắm hả?""Vui chứ. Chị có biết em phải trốn mẹ và mọi người chạy đến bên cạnh chị không? Chị lại vì một chút đường đông này mà khó chịu với em""Ai bắt em sang đây?""Không ai bắt. Là tự em sang đây"Tài xế cắt lời hai người: "Đã đến a, phiền hai người đi bộ một chút. Giờ kẹt xe quá không chạy đến đó được""Cảm ơn bác tài. Không cần thối lại"Đợi xe đi rồi, Tiêu Kỳ Nhiên ở bên cạnh khoanh hai tai trước ngực: "Em biết mình trả bao nhiêu tiền không?""Hai trăm ngàn" - Tịch Đàm thản nhiên trả lời."Vậy tiền xe bao nhiêu?""Một trăm hai mươi ngàn""Còn thừa bao nhiêu?""Tám mươi ngàn. Em boa vì người ta khen mình đẹp đôi không được sao? Chị cười lên đi""Em nhiều lí do quá" - Tiêu Kỳ Nhiên thừa biết Tịch Đàm giàu có, không rành và cũng không quan tâm đến tiền bạc. Mấy hôm nay nghe Ỷ Thanh lải nhải tìm hiểu trên báo doanh nghiệp về gia thế của Vân thị nên có hiểu chút ít. Gia sản của Vân thị cũng phải đứng Top nhất nhì trong Top 10 doanh nghiệp lớn tại Trung Quốc. Lại là người thừa kế duy nhất nhưng Tịch Đàm không có chút phong phạm nào của một doanh nhân trẻ. Giống trẻ con cơ nhở thì hơn.Tiêu Kỳ Nhiên bị Tịch Đàm nắm chặt tay, chậm rãi đi trên đường. "Em có điện thoại" - Tịch Đàm để điện thoại trong túi quần ở bên tay phải, tay của Tiêu Kỳ Nhiên bị nắm, lại đi bên phải của Tịch Đàm tất nhiên cảm nhận được độ rung của điện thoại.Tịch Đàm nhìn người gọi đến, không khỏi đơ ra. Giờ này còn gọi video ư? Rất lâu cũng chưa nghe máy.Tiêu Kỳ Nhiên quay sang: "Sao không nghe""Thái Ngọc gọi video cho em. Em và cô ta cũng không có gì để nói"Tịch Đàm vừa định bỏ điện thoại vào túi quần, nhưng Thái Ngọc rất kiên trì gọi nha. Tiêu Kỳ Nhiên ở bên cạnh cũng không cho ý kiến, chỉ lẳng lặng đi bên cạnh Tịch Đàm, ngắm nhìn đường phố lên đèn bắt đầu đông đúc.Không nghe cũng không được rồi, liền chuyển sang chế độ thoại tiếp chuyện:"Thái tiểu thư tìm tôi có việc sao?""Tịch Đàm vừa xuống máy bay phải không? Đang ở đâu để em đến đón mình cùng đi ăn nha""Xin lỗi. Hiện tại tôi đang bận rồi. Phải hẹn Thái tiểu thư khi khác""Lần nào cũng bận. Tịch Đàm hiện giờ là đang bận làm gì?""Tôi đang đi ăn cùng với người yêu, như vậy có được gọi là bận không?""Em không tin""Được. Đợi tôi một chút" - Tịch Đàm mở sang chế độ Video. Gương mặt trang điểm có hơi đậm của Thái Ngọc liền xuất hiện trên màn hình, nửa thân trên ăn mặt có phần mát mẻ.Tịch Đàm tay vừa cầm điện thoại, hơi nghiêng người nói nhỏ vào tai Tiêu Kỳ Nhiên, nhưng với gốc nhìn của camera, Thái Ngọc rõ ràng thấy Tịch Đàm và Tiêu Kỳ Nhiên đang hôn nhau."Thái tiểu thư đã tin chưa? Người này hẳn là cô cũng biết đi"Sau khi nghe Tịch Đàm nói xong, Tiêu Kỳ Nhiên cũng nhìn Thái Ngọc cười nhẹ. Tịch Đàm nhìn Thái Ngọc như không tin vào mắt mình, vẫn còn ở đó im lặng, liền chào rồi tắt máy."Em đó, không biết nói lời tránh né sao?""Em thấy đối với cô ta không cần né tránh, phải thẳng thắn mới cắt đứt được ý đồ của cô ta""Vậy hả? Chị thì cảm thấy em đang thay chị trả thù""Không đâu. Nói chị biết, Thái Ngọc chủ động chia tay với Lý Niên Hữu, hẳn là có ý đồ gì đó. Cô ta có một nhóm thuộc hạ chuyên đi điều tra tin tức, ngay cả việc em vừa xuống máy bay mà cô ta cũng biết. Em quả thật xem nhẹ cô ta quá rồi""Chị đói""hahaha. Chị muốn ăn gì?""Muốn ăn pizza""Được"Thế là cả buổi tối, Tịch Đàm đi bên cạnh Tiêu Kỳ Nhiên, dù cho cô làm gì, Tịch Đàm cũng điều chiều ý. Sau khi ăn no, đi dạo dã xong, cần phải quay ngược lại đoạn đường lúc vừa đi. Tiêu Kỳ Nhiên bắt đầu lười biếng."Chị mỏi chân"Tịch Đàm bước tới vài bước, khom người xuống sẵn sàng tư thế cõng Tiêu Kỳ Nhiên."Em làm gì vậy?""Cõng chị""Được không?""Thử thì biết"Tiêu Kỳ Nhiên tiến lên, áp sát người vào lưng của Tịch Đàm. Tịch Đàm cảm nhận rõ ràng hai khỏa trước ngực của Tiêu Kỳ Nhiên chạm vào lưng, nhất thời nóng cả mặt. Mà Tiêu Kỳ Nhiên hiển nhiên biết rõ điều này, nhanh dời đi sự chú ý. Hai tay nắm lấy hai vành tai của Tịch Đàm ra sức lắc mạnh:"Không được nghĩ lung tung, nhìn đường kìa""Sao chị biết em nghĩ lung tung""Không nghĩ lung tung sao đỏ mặt?""Trời quá nóng thôi. Haha"Tiêu Kỳ Nhiên còn tranh thủ selfie vài tấm, bắt Tịch Đàm phải cười khi cõng mình trên lưng nữa. Xong hết mới cất điện thoại vào túi xách, miệng kề sát tai của Tịch Đàm thủ thỉ:"Đây là lần đầu tiên người khác cõng chị ngoại trừ ba của chị""Chị không cho người ta cơ hội thôi""Là không thích thân cận""Chị thích không?""Thích thì sao mà không thích thì sao?""Hử? Thích thì em sẽ cõng chị cả đời. Còn không thích thì khi nào chị muốn em sẽ xuất hiện cõng chị""Nói hay quá, sau này em có người yêu rồi không lẽ chạy đến đây cõng chị? Cho cháy nhà em""Hiện tại em vẫn chưa có. Sau này có rồi hãy tính đi""Chị hỏi này, em không dự tính gì sao?""Hử""Tới đây được rồi, thả chị xuống đi"Tịch Đàm cẩn thận thả Tiêu Kỳ Nhiên xuống, đứng giữa dòng người qua lại, đột nhiên nhìn vào mắt Tiêu Kỳ Nhiên, làm Tiêu Kỳ Nhiên đoán được Tịch Đàm sắp nói một chuyện rất nghiêm túc."Em có gì muốn nói sao?""Chị! Hay là mình kết đôi?""Em đừng đùa nữa" - Tiêu Kỳ Nhiên nói xong xoay người bước đi. Thật ra cô đang rất phân vân trong lòng, cô cảm nhận được Tịch Đàm đối với cô có một loại tình cảm khác biệt. Cô là cố tình để Tịch Đàm cõng, cố tình nói vào tai Tịch Đàm, cố tình câu dẫn. Không nghĩ rằng Tịch Đàm lại rất nhanh nói ra lời đó. Tịch Đàm bị bỏ lại phía sau, cũng không đuổi theo. Chỉ lớn tiếng hô:"Này Chị! Hay là mình kết đôi?"Lúc này Tiêu Kỳ Nhiên mới đứng lại, nhưng cũng không xoay người. Tịch Đàm bước đến trước mặt Tiêu Kỳ Nhiên, hít một hơi thật sâu:"Em rất nghiêm túc. Cho em một cơ hội có được không?"Tiêu Kỳ Nhiên cười, tinh nghịch xoa nắn hai má của Tịch Đàm."Ngốc, đừng nhất thời trống vắng mà tìm một người lắp đầy""Em không có""Chị không nghĩ mình thích con gái. Chị xin lỗi" - Tiêu Kỳ Nhiên bỏ đi. Tự gọi Grab để trở về. Không muốn ở lại cùng một chỗ với Tịch Đàm để khó xử.Tịch Đàm bước nhanh đến bên cạnh, cười cười. "Em đưa chị về. Em còn để ba lô ở nhà chị""Um nè"Hai người ở trên xe, cũng không nói gì thêm. Không khí vừa xấu hổ, vừa khó thở. Nếu không nói ra sẽ mãi mãi chỉ dậm chân tại chỗ, mà nói ra rồi chỉ có hai kết quả, một là tiến tới, hai chính là phá hủy mối quan hệ hiện tại.---"Balo của em" - Tiêu Kỳ Nhiên đưa ba lô, tiễn Tịch Đàm ra ngoài cửa."Chị đóng cửa cẩn thận" - Lúc Tiêu Kỳ Nhiên chuẩn bị xoay lưng vào nhà. Cả hai đồng thời gọi nhau:"CHị" ----" EM""CHị nói trước đi""Ưm. Chị muốn hỏi sau này chúng ta vẫn hợp tác chứ?""Tất nhiên, em sẽ đóng giả người yêu của chị" - Tịch Đàm vô cùng diễn tốt, nặn ra nụ cười tươi rói trên mặt."Đến lượt em nói đi""Ngày mai em hợp Hội đồng quản trị. Liên quan đến việc Lý Niên Hữu cấu kết người ngoài, rút tiền công ty làm của riêng. Thu mua vật liệu chất lượng kém, dẫn đến công trình bị hư hỏng. Thiệt hại cho Thái Bạch. Nếu truy cứu sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự""Em muốn hỏi chị để làm gì?" - Tiêu Kỳ Nhiên lạnh giọng."Nếu chị muốn em bỏ qua, em sẽ hủy cuộc họp""Chị và Lý Niên Hữu từ lâu đã không còn gì hết. Em đừng nghĩ chị vì Lý Niên Hữu nên không chấp nhận em. Chị là Không thích con gái. Em hiểu không? Em cứ xử lý theo luật pháp. Ngủ ngon" - Tiêu Kỳ Nhiên lớn tiếng xong lại đóng cửa một cái "rầm". Bỏ Tịch Đàm bên ngoài ngậm ngùi. Tiêu Kỳ Nhiên cũng chưa bao giờ đối với mình nổi giận như vậy. Có phải hay không vì Lý Niên Hữu? Tiêu Kỳ Nhiên lại xúc động thế này? Được thôi, Lý Niên Hữu. VÂn Tịch Đàm ta chính thức tuyên bố loại trừ ngươi! Tay ôm balo, hiện tại rất giống với người bị đuổi khỏi nhà. Không biết đi về đâu liền ngồi gục trên vỉa hè. "Lục Thanh anh đang ở đâu?""Ở Nhà, Tịch Đàm có chuyện gì sao?""Không đi chơi sao?""Mẹ và Lục Nhi không chịu đi, anh đây cũng lười""Đến đón tôi đi, ở nhà Tiêu Kỳ Nhiên""Được, đợi tôi một chút"----Điện thoại báo tin nhắn, Tiêu Kỳ Nhiên gửi ảnh lúc chiều chụp Tịch Đàm cổng cô qua. Tịch Đàm ngẩng đầu nhìn trên lầu, vừa lúc chạm phải ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên. Cô liền kéo rèm, xoay lưng dựa vào cửa. Không biết là trốn tránh hay sợ điều gì?Tịch Đàm cười khổ, là bản thân quá tự tin rồi. Không phải ai cũng thích mình, không phải cứ người mình thích là sẽ lại thích mình."Tại sao không về?""Em Đợi Lục Thanh đến đón""Um ne"Tịch Đàm không trả lời. Kết thúc cuộc nói chuyện có phải tốt hơn không. Dù sao ngày mai nhất định phải bỏ đi hết mấy chuyện này, không được để Tiêu Kỳ Nhiên khó xử, cũng không để bản thân mình mất đi một mối quan hệ chị - em tốt đẹp với Tiêu Kỳ Nhiên.