[BH] - NÀY CHỊ! HAY LÀ MÌNH KẾT ĐÔI?
Chương 10
Tịch Đàm thật ngớ ngẩng để mặc cho Tiêu Kỳ Nhiên lôi kéo cánh tay. Tịch Đàm vô thức tìm kiếm một thân ảnh nhưng không thấy. Tiêu Kỳ Nhiên nhận ra, nhưng toàn lực dời đi sự chú ý của Tịch Đàm.'Cái này thấy thế nào?' Giơ một cái áo sơ mi Sọc xanh-đỏ lên người Tịch Đàm, Tiêu Kỳ Nhiên tinh nghịch hỏi.'Ân. Cũng được''Vậy lấy cái này'. - Tiêu Kỳ Nhiên ném áo sơ mi, áo thun, quần tây, quần kaki.....cho Tịch Đàm. Tịch Đàm ôm đồm một đống quần áo theo sau. Trước đây quần áo sẽ do mẫu hậu hoặc Thư Nặc mua cho mình. Không nghĩ giờ được Tiêu Kỳ Nhiên chọn cho. Tịch Đàm hoàn toàn mù tịch trong khoảng này.'TÔI MUỐN TÌM QUẢN LÝ Ở ĐÂY. NHÂN VIÊN SAO CÓ THỂ THÁI ĐỘ VỚI KHÁCH NHƯ VẬY HẢ?'Tịch Đàm và Tiêu Kỳ Nhiên bị giọng nói có phần tức giận này làm chú ý. Hai người đồng thời nhíu mày, có thể trong suy nghĩ của mỗi người, tại nơi công cộng này sao có thể nói chuyện lớn tiếng. Nghe chói tai quá đi.'Thôi mà em. Bỏ đi. Chúng ta về''Không. Em cần phải góp ý về cách phục vụ'Giọng người đàn ông vang lên khuyên ngăn cô gái kia. Mà lúc này Tiêu Kỳ Nhiên cũng dừng bước chân, xoay đầu. 'Tịch Đàm, mình đi tính tiền rồi về'Nghe ra giọng nói có phần lạnh nhạt. Biết có vấn đề nhưng Tịch Đàm vẫn là ngoan ngoãn nghe theo.'Chào quý khách. Tôi chính là quản lý tại đây. Không biết có chuyện gì khiến quý khách không hài lòng?''Nữ nhân viên này. Hình như tên Y Khuê. chúng tôi là khách hàng, tôi cần cô ta tư vấn. Tôi hỏi nhưng cô ta lại không trả lời tôi. Lại tỏ thái độ thờ ơ xem thường khách như vậy. Xin cho chúng tôi một lời giải thích'Cô gái kia tức giận kể tội cô nhân viên. Mà Tịch Đàm nghe đến cái tên 'Y Khuê'. Thì y như rằng phản ứng của Tiêu Kỳ Nhiên lúc nãy. Đứng im tại chỗ. Nét mặt trầm trọng.'Chị. Mình qua đó một chút đi'Không đợi Tiêu Kỳ Nhiên trả lời, Tịch Đàm lôi kéo Tiêu Kỳ Nhiên hướng nơi ồn ào kia đi đến. Mọi người hiếu kì tất nhiên xoay quanh, mỗi người nhìn một chút thì thành ra như cái chợ.Anh quản lý kia ra sức khuyên giải, mời hai người khách kia vào văn phòng nói chuyện. Nhưng cô gái kia dùng dằn không chịu. Ca này cơ bản là khó.Tịch Đàm ném đóng áo quần ở quầy tính tiền, tay không cùng Tiêu Kỳ Nhiên chen vào trong vòng vây. 'Y Khuê''Kỳ Nhiên'Đúng lúc Tịch Đàm lên tiếng gọi Y Khuê. Mà người đàn ông trông hơn 30 tuổi kia cũng hướng Tiêu Kỳ Nhiên gọi một tiếng thân thuộc. Tịch Đàm thông minh, nhìn gương mặt băng lãnh của Tiêu Kỳ Nhiên cùng hành động lãng tránh lúc nãy cũng hiểu ra. 'À ha. Đây là tình nhân cũ của chị'. Nhìn cũng cao to, gương mặt cũng gọi là soái. Mặc một bộ vest Tây lịch lãm. Người bên cạnh anh chàng này hẳn là bạn gái của anh ta đi.Đỗ Y Khuê nghe tiếng gọi, xoay đầu một chút, gương mặt lại tiếp tục diện vô biểu tình. Coi cả thế gian không để vào trong mắt.Tịch Đàm bước đến bên cạnh Đỗ Y Khuê, dù cho cô có thờ ơ với mình thì Tịch Đàm cũng không thể bỏ mặc. Tươi cười với cô gái đứng bên cạnh anh chàng kia. Vẻ mặt lấy lòng:'Em gái này, không biết nên xưng hô thế nào cho phải?'Cô gái nheo mắt một chút nhìn Tịch Đàm, hơi ương ngạnh, nhưng cũng không làm khó. 'Chúng ta có quen biết nhau sao? Cần chi phải biết tên''Thì bây giờ sẽ quen, càng nhiều bạn bè không phải tốt hơn sao? Tôi gọi Vân Tịch Đàm. Trông cô rất giống với Giám đốc Thái nha'Không phải Tịch Đàm điều tra, chỉ là quan tâm Tiêu Kỳ Nhiên một chút. Cho người tìm hiểu về cái người đã làm tổn thương Tiêu Kỳ Nhiên, vậy nên những người liên quan bên cạnh hắn tự nhiên cũng biết chút ít.Cô gái kia còn không phải là con gái của Giám Đốc công ty Thái Bạch thì là ai? Mà Thái Bạch là một trong những công ty có vốn đầu tư nước ngoài. Vân thị chính là nguồn vốn chủ yếu.Thái Ngọc nghe vậy, sắc mặt có phần hòa nhã hơn. Không phải cô chưa từng nghe đến cái tên Vân Tịch Đàm, nghe cha cô nói rất nhiều. Chỉ có điều chưa tận mắt nhìn thấy người thừa kế duy nhất của tập đoàn nổi tiếng Vân Thị thôi. 'Tịch Đàm? Sao lại có duyên gặp tại đây?''Tôi có việc đến đây. Đi cùng bạn. Thấy ồn ào nên cũng có chút tò mò. Chuyện này không nghĩ làm Thái tiểu thư tức giận''Ân. Em có chút không hài lòng. Dù sao em cũng là khách hàng. Làm ăn buôn bán thế này sao có thể giữ chân khách?'Nghe ra Thái Ngọc vẫn còn bực bội. Mà Tịch Đàm lại cứ nở nụ cười hòa nhã trên môi. Không vội. Lắc đầu cười.'Đỗ Y Khuê này là bạn hữu của tôi. Tính tình cô ấy tôi hiểu rõ. Không gọi đúng tên cô ấy, có thể cô ấy không hay biết. Cũng như Thái tiểu thư đi ra đường, gặp phải tôi, không gọi đúng tên tôi có lẽ tôi cũng không cần phải đáp trả Thái tiểu thư a?'Thái Ngọc nghe ra lời nói bênh vực từ miệng Tịch Đàm. Nhưng mà đối với người này không nên đắc tội. Hoàn toàn không có lợi cho cô và Thái Bạch. Vì vậy cũng không khách sáo:'Nếu đã là bạn hữu của Tịch Đàm, cũng xem như quen biết. Chuyện này xem như chưa từng xảy ra. Hôm khác lại hẹn Tịch Đàm uống cà phê vậy''Được. Thái tiểu thư đi thong thả' - Tịch Đàm hơi cuối người làm hành động chào tạm biệt. Mà mọi người xem xong kịch cũng tự động tản ra.Đỗ Y Khuê bị quản lý gọi vào phòng. Mà Tịch Đàm vẫn còn đứng tại chỗ suy nghĩ. KHông biết nghĩ gì, qua hồi lâu bị Tiêu Kỳ Nhiên lắc lắc cánh tay.'Còn không về?''Hả?''Hả cái gì? Người ta đã đi từ lâu. Em còn ngẩn người''Thế chị thì sao? Gặp người cũ vẫn còn muốn tránh''Chị chỉ không muốn làm bẩn mắt của mình. Anh ta có quen ai cũng không liên quan chị. Mà em quen cô gái đó hả?''Biết công ty nhà cô ta thôi. Xem ra anh chàng đó thật biết chọn người nha. Thái Ngọc là con gái một. Nếu lấy Thái Ngọc, anh ta sẽ trở thành phò mã, thừa kế công ty Thái Bạch rồi''Ờ, cũng đúng. Có thể chịu nổi cô gái đó cũng phải trả giá khá đắc'Vừa đi vừa nói chuyện, hai người đã ngồi lên được Grab. Vẫn không buông tha chủ đề vừa nãy. Tịch Đàm lại tiếp tục.'Chị này, quên chưa?''Không còn ký ức. Chị cảm thấy mình thật may mắn khi chia tay anh ta à nha' - Tiêu Kỳ Nhiên nháy mắt mỉm cười, chỉ là khẩu trang che hết nửa gương mặt. Tịch Đàm không nhìn ra nụ cười như nắng kia thôi.'Ờ ờ. Chị muôn năm. Chị tốt như vậy. Tung tinh tuyển người yêu thì xếp hàng dài từ các ngõ ngách đến cửa nhà chị''Không tuyển''Sao a?'Tiêu Kỳ Nhiên nghiêng đầu, nhếch mày nhìn chằm chằm vào Tịch Đàm: 'Bởi vì chưa thấy ai thích hợp. Tuyển xong rồi lại phải nói chuyện phím. Phí thời gian'----Ơ, Cái người này. Thật sự chảnh quá mà.