(Bách Hợp) Dù Chết Vẫn Yêu- Lỳ
Chương 38
"Death là em sao." Elain chạy lại ôm trầm lấy cơ thể cô không buông. Lăng Viễn Kha cúi xuống nhìn người con gái đang làm ổ trong ngực mình.
"Elain chào chị, lâu rồi không gặp." Elain vòng tay qua ôm lấy eo của cô, ngẩng đầu lên nhìn khuân mặt soái khí kia.
"Tại em á, trốn rõ kĩ biết tôi tìm em vất vả lắm không." Elain đánh vào người cô mấy cái nũng nịu.
Lani nhìn hai cơ thể đang dính sát lấy nhau kia thì cảm thấy vô cùng khó chịu. Lồng ngực nàng cảm thấy hơi đau nó có cứ thế nhói lên khiến Lani còn tưởng mình bị bệnh gì rồi."Vậy chị thích hàng của chúng tôi chứ. Nếu được tôi sẽ kêu người đem số còn lại qua chỗ chị."
"Hàng của em có bao giờ tôi không thích đâu. Nhưng mà hồi nãy em bắn chết người của tôi thì tính sao đây."
"Chị biết tôi ghét nhất là cảnh sát mà còn dẫn bọn chúng theo. Có phải đang chọc tức tôi hay không."
Lăng Viễn Kha mặt lập tức đanh lại khí thế giết người được tỏa ra phừng phực. Cô đẩy cơ thể Elain ra khỏi người mình. Thí chất cường hãi này của cô làm tất cả những người có mặt ở đây phải run sợ, lạnh cả sống lưng và kể cả nàng cũng cảm thấy sợ. "Xem như dao dịch của chúng ta đã thành cô đi. Tôi sẽ kêu người đem hàng qua chỗ chị."
Nói rồi cô đi tới chỗ chiếc trực thăng đã đứng đợi kia mà đi lên quay về tổ chứ. Elain thấy cô đi thì tức giận quay sang nhìn cái xác đang nằm dưới đất kia, đúng là khốn nạn mà. Nàng tức giận ra lệnh cho bạn đàn em xử lý cái xác đó. Còn bản thân nàng phải đi kiếm cô không cô lại trốn nàng nữa thì mệt. Lani cũng sắp xếp lên ca nô đi về tổ chức.
"Tom mày cùng một vài thằng nữa đem hàng qua bên kia. Nhớ phải cẩn thận đừng có để sẩy ra sai xót gì."
"Vâng em đi ngay." Tom lập tức đi ra ngoài làm theo mệnh lệnh của cô.
Bây giờ trong căn phòng chỉ còn lại cô và nàng. Lăng Viễn Kha thì chăm chú vào đống tài liệu trên máy tính còn Lani thì cứ đứng đó nhìn cô. Lăng Viễn Kha thấy có người nhìn mình thì ngẩng đầu lên thấy nàng đang nhìn mình, chân còn hơi run nữa.
"Vẫn còn đau sao." Giọng nói lành lạnh của cô vang lên làm nàng giật mình nhưng vẫn gật đầu. Quả thực bên dưới nàng rất đau.
"Lại đây tôi có cách làm chị hết đau."
Lăng Viễn Kha cười dụ hoặc nhìn nàng. Lani không biết làm sao nghe cô nói có thể giúp nàng bớt đau hơn thì bất giác tiến lại chỗ cô.
Lăng Viễn Kha đứng dậy khỏi ghế ngồi, khi nàng đền gần cô thì bất giác bị cô ôm lấy nhằm ngay môi nàng mà hôn xuống. Lani bất ngờ bị hôn thì giật mình lúc sau khi ý thức được việc cô đang làm thì cố gắng đẩy cô ra nhưng vô dụng bởi cô khẻo hơn nàng rất nhiều. Lăng Viễn Kha đưa tay xoa lấy eo nàng khiến cơ thể nàng mềm nhũn ra như một vũng nước vô lực mà dựa vào người cô. Đến khi không khí trong phổi nàng gần như sắp hết thì cô mới chịu nhả ra còn kèm theo một sợi chỉ bạc.
Lăng Viễn Kha để nàng ngồi lên trên bàn làm việc rồi từ từ cởi từng món đồ trên người nàng xuống đến khi cơ thể nàng khônh còn một tấm vải che thân mới thôi.
"Cô...cô làm gì vậy hả mau dừng lại."
"Không thấy sao tôi đang giúp chị bớt đau lại đấy." Nói rồi nhằm ngay ngực cô mà cắn xuống.
"Ah...đừng cắn."
Cô cắn mút lấy nụ hoa hồng hào kia vào miệng mình. Tay thì di chuyển xuống mà xoa lấy eo nhỏ của nàng khiến Lani chị không nổi mà phải rên lên.
"Ưm...ưm..."
Mặc dù đây là phòng cách âm nhưng nàng vẫn sợ những người khác nghe thấy mà lấy tay bịt miệng mình lại. Cơ thể nàng quả thực rất mẫn cảm cô mới chỉ trêu chọc phần trên một chút mà bên dưới đã ướt nhẹp rồi. Cô từ eo nàng di chuyển xuống phần thánh địa kia trêu đùa.
"Ah...ưmm...."
Cô mon men theo khe mà chà sát vào hoa huyệt kia. Đôi khi còn dùng hai ngón tay mà kẹp lấy hạt đậu đỏ đỏ kia khiến cơ thể nàng phả run cả lên quên cả việc đẩy cô ra. Khi thấy đã đủ chơn cô đâm một ngón tay vào bên trong lối nhỏ kia.
"Ah...đừng...ưm..m"
Lăng Viễn Kha biết hôm qua là lần đầu của nàng nên lần này cô chỉ dám nhẹ nhàng đi vào bên trong để nàng thích ứng dần. Những khối tường thịt khi thấy có dị vật tiến vào thì co bóp siết chặt lấy ngón tay cô khiến nó khó di chuyển. Cô từ từ di chuyển ra vào chậm chạp khi thấy nàng đã thích ứng được rồi thì mới đẩy nhanh tốc độ ra vào hơn.
"Thấy sao hết đau rồi đứng không." Cô ghé sát vào tai nàng mà thủ thỉ nhỏ nhẹ khiến tai nàng nhột mà run lên.
Nghe cô nói vậy thì nàng mới để ý quả thực bên dưới đã hết đau cùng khó chịu rồi. Thật kì diệu mà. Cô đâm thêm một ngón nữa vào bên trong khiến nàng phải giật nảy mình.
"Ah...nhiề...u quá rồi...ư sẽ đau...ưmm"
Nàng vội nắm lấy bàn tay đang ra vào trong cơ thể mình để nó dừng lại. Lăng Viễn Kha thấy vậy thì lại buông lời dụ dỗ ra với nàng.
"Ngaon nào buông tay ra lập tức sẽ thoải mái lần này sẽ không đau."
Nàng do dự mà từ từ buông tay cô ra Lăng Viễn kha hài lòng khi thấy nàng nghe lời như vậy cô tiếp tục luân động ra vào bên trong của nàng không theo một trình tự quy luật nào cả nhưng lại làm đối phương cảm thấy sướng điên lên được.
"Ah...ah...chậ...m chậm lại... ưmm... nha...nh quá rồi...ưmmm...."
Đúng như lời cô nói nó không hề đau mà đem lại cho nàng cảm giác rất sung sướng cùng khôai lạc. Nàng bị cô nhấn chìm trong biển dục trong từng nhịp điệu trong từng đợt khoái cảm mà cô mang lại khiến cho nàng quên cả trời đất.
"Ưmmm...khô...ng đư...ợc rồi...muốn ra...ưmmm..m...."
Lăng Viễn Kha lại nhấp mạnh tay hơn vào sâu bên trong nàng khiến cho nàng lên đỉnh đợt đầu tiên. Lani thở hổn hển lấy lại sức cho mình thì lại bị cô lật ngược nằm úp xuống mặt bàn mà lại tiếp tục đâm trong vào bên trong.
"Ưmm...đừ...ng dừng...lại...ưmm.... không...chịu nổi... nữa...rồi...ah...ah... chậ...m...ưmm đ...ừng đâ...m mạnh... thế ahh...""Ngoan không đau, nếu làm một lần sẽ không hết đau đâu nên là cần làm thêm vài lần nữa mới được." Lăng Viễn Kha dỗ ngọt nàng và đương nhiên con thỏ nhỏ tưởng những gì cô nói là thật nên cũng chỉ biết hứng chịu những khoái cảm mà cô đem lại.
"Ah...nha...nh nhanh quá....cầu...cô... chậ...m lại...ahh...chậm thôi...ưmm..."
Lăng Viễn Kha chẳng nghe những gì mà nàng nói vẫn cứ điên cuồng mà ô nhu ra vào trong cơ thể nàng. Chẳng hiểu sao cô lại thích cái cảm giác ở bên trong của nàng nó thật khịt thật ấm, nàng giống như Triệu Hàn Di cùng Lâm Liên vậy làm cô mê đắm chỉ muốn áp họ dưới thâm mình mà mặc sức xâm chiếm mặc sức dày vò họ. Cô làm càng ngày càng mạnh càng ngày càng hăng làm nàng không chịu nổi mà rên rỉ lên cầu hoang. Căn phòng vốn yên tĩnh hôm nay lại chàn ngập trong những tiếng kêu đầy dục vọng.
"Elain chào chị, lâu rồi không gặp." Elain vòng tay qua ôm lấy eo của cô, ngẩng đầu lên nhìn khuân mặt soái khí kia.
"Tại em á, trốn rõ kĩ biết tôi tìm em vất vả lắm không." Elain đánh vào người cô mấy cái nũng nịu.
Lani nhìn hai cơ thể đang dính sát lấy nhau kia thì cảm thấy vô cùng khó chịu. Lồng ngực nàng cảm thấy hơi đau nó có cứ thế nhói lên khiến Lani còn tưởng mình bị bệnh gì rồi."Vậy chị thích hàng của chúng tôi chứ. Nếu được tôi sẽ kêu người đem số còn lại qua chỗ chị."
"Hàng của em có bao giờ tôi không thích đâu. Nhưng mà hồi nãy em bắn chết người của tôi thì tính sao đây."
"Chị biết tôi ghét nhất là cảnh sát mà còn dẫn bọn chúng theo. Có phải đang chọc tức tôi hay không."
Lăng Viễn Kha mặt lập tức đanh lại khí thế giết người được tỏa ra phừng phực. Cô đẩy cơ thể Elain ra khỏi người mình. Thí chất cường hãi này của cô làm tất cả những người có mặt ở đây phải run sợ, lạnh cả sống lưng và kể cả nàng cũng cảm thấy sợ. "Xem như dao dịch của chúng ta đã thành cô đi. Tôi sẽ kêu người đem hàng qua chỗ chị."
Nói rồi cô đi tới chỗ chiếc trực thăng đã đứng đợi kia mà đi lên quay về tổ chứ. Elain thấy cô đi thì tức giận quay sang nhìn cái xác đang nằm dưới đất kia, đúng là khốn nạn mà. Nàng tức giận ra lệnh cho bạn đàn em xử lý cái xác đó. Còn bản thân nàng phải đi kiếm cô không cô lại trốn nàng nữa thì mệt. Lani cũng sắp xếp lên ca nô đi về tổ chức.
"Tom mày cùng một vài thằng nữa đem hàng qua bên kia. Nhớ phải cẩn thận đừng có để sẩy ra sai xót gì."
"Vâng em đi ngay." Tom lập tức đi ra ngoài làm theo mệnh lệnh của cô.
Bây giờ trong căn phòng chỉ còn lại cô và nàng. Lăng Viễn Kha thì chăm chú vào đống tài liệu trên máy tính còn Lani thì cứ đứng đó nhìn cô. Lăng Viễn Kha thấy có người nhìn mình thì ngẩng đầu lên thấy nàng đang nhìn mình, chân còn hơi run nữa.
"Vẫn còn đau sao." Giọng nói lành lạnh của cô vang lên làm nàng giật mình nhưng vẫn gật đầu. Quả thực bên dưới nàng rất đau.
"Lại đây tôi có cách làm chị hết đau."
Lăng Viễn Kha cười dụ hoặc nhìn nàng. Lani không biết làm sao nghe cô nói có thể giúp nàng bớt đau hơn thì bất giác tiến lại chỗ cô.
Lăng Viễn Kha đứng dậy khỏi ghế ngồi, khi nàng đền gần cô thì bất giác bị cô ôm lấy nhằm ngay môi nàng mà hôn xuống. Lani bất ngờ bị hôn thì giật mình lúc sau khi ý thức được việc cô đang làm thì cố gắng đẩy cô ra nhưng vô dụng bởi cô khẻo hơn nàng rất nhiều. Lăng Viễn Kha đưa tay xoa lấy eo nàng khiến cơ thể nàng mềm nhũn ra như một vũng nước vô lực mà dựa vào người cô. Đến khi không khí trong phổi nàng gần như sắp hết thì cô mới chịu nhả ra còn kèm theo một sợi chỉ bạc.
Lăng Viễn Kha để nàng ngồi lên trên bàn làm việc rồi từ từ cởi từng món đồ trên người nàng xuống đến khi cơ thể nàng khônh còn một tấm vải che thân mới thôi.
"Cô...cô làm gì vậy hả mau dừng lại."
"Không thấy sao tôi đang giúp chị bớt đau lại đấy." Nói rồi nhằm ngay ngực cô mà cắn xuống.
"Ah...đừng cắn."
Cô cắn mút lấy nụ hoa hồng hào kia vào miệng mình. Tay thì di chuyển xuống mà xoa lấy eo nhỏ của nàng khiến Lani chị không nổi mà phải rên lên.
"Ưm...ưm..."
Mặc dù đây là phòng cách âm nhưng nàng vẫn sợ những người khác nghe thấy mà lấy tay bịt miệng mình lại. Cơ thể nàng quả thực rất mẫn cảm cô mới chỉ trêu chọc phần trên một chút mà bên dưới đã ướt nhẹp rồi. Cô từ eo nàng di chuyển xuống phần thánh địa kia trêu đùa.
"Ah...ưmm...."
Cô mon men theo khe mà chà sát vào hoa huyệt kia. Đôi khi còn dùng hai ngón tay mà kẹp lấy hạt đậu đỏ đỏ kia khiến cơ thể nàng phả run cả lên quên cả việc đẩy cô ra. Khi thấy đã đủ chơn cô đâm một ngón tay vào bên trong lối nhỏ kia.
"Ah...đừng...ưm..m"
Lăng Viễn Kha biết hôm qua là lần đầu của nàng nên lần này cô chỉ dám nhẹ nhàng đi vào bên trong để nàng thích ứng dần. Những khối tường thịt khi thấy có dị vật tiến vào thì co bóp siết chặt lấy ngón tay cô khiến nó khó di chuyển. Cô từ từ di chuyển ra vào chậm chạp khi thấy nàng đã thích ứng được rồi thì mới đẩy nhanh tốc độ ra vào hơn.
"Thấy sao hết đau rồi đứng không." Cô ghé sát vào tai nàng mà thủ thỉ nhỏ nhẹ khiến tai nàng nhột mà run lên.
Nghe cô nói vậy thì nàng mới để ý quả thực bên dưới đã hết đau cùng khó chịu rồi. Thật kì diệu mà. Cô đâm thêm một ngón nữa vào bên trong khiến nàng phải giật nảy mình.
"Ah...nhiề...u quá rồi...ư sẽ đau...ưmm"
Nàng vội nắm lấy bàn tay đang ra vào trong cơ thể mình để nó dừng lại. Lăng Viễn Kha thấy vậy thì lại buông lời dụ dỗ ra với nàng.
"Ngaon nào buông tay ra lập tức sẽ thoải mái lần này sẽ không đau."
Nàng do dự mà từ từ buông tay cô ra Lăng Viễn kha hài lòng khi thấy nàng nghe lời như vậy cô tiếp tục luân động ra vào bên trong của nàng không theo một trình tự quy luật nào cả nhưng lại làm đối phương cảm thấy sướng điên lên được.
"Ah...ah...chậ...m chậm lại... ưmm... nha...nh quá rồi...ưmmm...."
Đúng như lời cô nói nó không hề đau mà đem lại cho nàng cảm giác rất sung sướng cùng khôai lạc. Nàng bị cô nhấn chìm trong biển dục trong từng nhịp điệu trong từng đợt khoái cảm mà cô mang lại khiến cho nàng quên cả trời đất.
"Ưmmm...khô...ng đư...ợc rồi...muốn ra...ưmmm..m...."
Lăng Viễn Kha lại nhấp mạnh tay hơn vào sâu bên trong nàng khiến cho nàng lên đỉnh đợt đầu tiên. Lani thở hổn hển lấy lại sức cho mình thì lại bị cô lật ngược nằm úp xuống mặt bàn mà lại tiếp tục đâm trong vào bên trong.
"Ưmm...đừ...ng dừng...lại...ưmm.... không...chịu nổi... nữa...rồi...ah...ah... chậ...m...ưmm đ...ừng đâ...m mạnh... thế ahh...""Ngoan không đau, nếu làm một lần sẽ không hết đau đâu nên là cần làm thêm vài lần nữa mới được." Lăng Viễn Kha dỗ ngọt nàng và đương nhiên con thỏ nhỏ tưởng những gì cô nói là thật nên cũng chỉ biết hứng chịu những khoái cảm mà cô đem lại.
"Ah...nha...nh nhanh quá....cầu...cô... chậ...m lại...ahh...chậm thôi...ưmm..."
Lăng Viễn Kha chẳng nghe những gì mà nàng nói vẫn cứ điên cuồng mà ô nhu ra vào trong cơ thể nàng. Chẳng hiểu sao cô lại thích cái cảm giác ở bên trong của nàng nó thật khịt thật ấm, nàng giống như Triệu Hàn Di cùng Lâm Liên vậy làm cô mê đắm chỉ muốn áp họ dưới thâm mình mà mặc sức xâm chiếm mặc sức dày vò họ. Cô làm càng ngày càng mạnh càng ngày càng hăng làm nàng không chịu nổi mà rên rỉ lên cầu hoang. Căn phòng vốn yên tĩnh hôm nay lại chàn ngập trong những tiếng kêu đầy dục vọng.