[AsaChi-ChiAsa] Chị Thỏ Em Mèo

15




Khu rừng xanh tĩnh mịch, ánh sáng từ những ngôi sao phía trên chỉ đủ chiếu sáng một khoảng nhỏ quanh nhóm bạn. Asa và Chiquita đang cùng nhau khám phá một khu vực mới trong khu rừng, hai người đi phía trước, còn nhóm bạn thì đi theo sau một đoạn.

Mặc dù Chiquita tỏ ra mạnh mẽ và không muốn để Asa lo lắng, nhưng hôm nay, em đã gặp phải một sự cố nhỏ. Trong lúc hai người đi qua một đoạn đường gồ ghề, Chiquita không may vấp phải một tảng đá lớn và ngã xuống đất.

"Chiquita!" Asa hét lên, chạy vội đến chỗ em, mắt lo lắng.

Chiquita nắm lấy chân mình, miệng rên lên vì đau đớn. "Chị... đừng lo... em không sao đâu," em cố gắng trấn an, nhưng giọng nói lại yếu ớt.

Asa quỳ xuống bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay em. "Em bị sao vậy? Để chị xem thử nhé." Chị cúi xuống kiểm tra chân của Chiquita, thấy có vết thương khá sâu trên da. Asa vội vàng rút khăn ra, lau nhẹ vết máu.

Cả nhóm bạn lập tức tiến lại gần. Rora nhìn thấy vết thương liền chạy đến, nét mặt nghiêm trọng. "Chiquita, em không sao chứ?" Rora hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh, dù trong lòng cô cũng rất lo lắng.

Chiquita cười yếu ớt. "Không sao mà, chị Asa chỉ làm em đau thêm thôi."

Asa thở dài, không biết phải làm gì, chỉ biết lo lắng nhìn Chiquita. "Em nói không sao, nhưng chị thấy em đau lắm rồi." Chị nhẹ nhàng nâng chân Chiquita lên, cố gắng làm em cảm thấy dễ chịu hơn.

Rami và Ahyeon tiến đến, cả hai đều nghiêm túc. "Hai đứa chị sẽ đi tìm thuốc và băng. Hai người ở đây chờ nha." Rami nói rồi nhanh chóng quay đi cùng Ahyeon.

Pharita cúi xuống, ánh mắt dịu dàng nhìn Chiquita. "Để chị giúp em Asa." Cô giúp Asa đỡ Chiquita ngồi lên một tảng đá lớn gần đó, rồi bắt đầu kiểm tra thêm một lần nữa.

Chiquita nhìn Asa với ánh mắt buồn. "Chị... xin lỗi vì làm chị lo."

Asa dịu dàng xoa đầu em, đôi mắt ánh lên sự quan tâm. "Em không phải xin lỗi đâu, em là người quan trọng với chị mà. Chị chỉ muốn em an toàn thôi."

Rora ngồi xuống bên cạnh, nở nụ cười hiền hòa. "Nhớ lần sau cẩn thận hơn nha. Đừng cứ thế này hoài, em làm mọi người lo quá."

Chiquita khẽ gật đầu, cảm thấy một sự ấm áp trong lòng khi nhìn thấy sự quan tâm từ bạn bè và Asa.

Sau một lúc, Rami và Ahyeon quay lại với bộ dụng cụ sơ cứu. Pharita nhanh chóng làm theo hướng dẫn, băng bó vết thương cho Chiquita. Dù có chút đau đớn, nhưng Chiquita vẫn kiên nhẫn chịu đựng vì biết rằng tất cả đều đang lo lắng cho mình.

Cuối cùng, sau khi vết thương đã được băng bó cẩn thận, Asa nhẹ nhàng ôm lấy Chiquita. "Chúng ta đi về thôi, em nhé. Để chị chăm sóc em cả đêm."

Chiquita mỉm cười, ánh mắt của em sáng lên. "Em không cần phải chăm sóc em đâu, chị chỉ cần ở bên em thôi là được."

Asa nở nụ cười dịu dàng, kéo Chiquita lại gần hơn, để em tựa vào người mình. "Vậy thì chị sẽ ở bên em suốt. Chúng ta về nhà thôi."

Cả nhóm bắt đầu quay lại con đường cũ, đưa Chiquita về nhà để nghỉ ngơi. Dù vết thương của em không nghiêm trọng lắm, nhưng Asa vẫn không thể yên tâm, luôn dõi theo từng bước đi của em.

Về đến nhà, Asa giúp Chiquita vào giường, cẩn thận đắp chăn cho em. "Em nghỉ ngơi đi, chị sẽ ở đây với em."

Chiquita nằm xuống, cảm thấy an tâm khi có Asa ở bên. "Cảm ơn chị, Asa."

Asa nhẹ nhàng vén tóc cho Chiquita, hôn lên trán em. "Đừng lo gì cả, chị sẽ luôn ở bên em."

Chiquita khẽ cười, đôi mắt mơ màng buồn ngủ. "Chị là người tốt nhất."

Asa chỉ mỉm cười, khẽ thì thầm. "Vì em, chị sẽ làm tất cả."

Và trong không gian ấm áp ấy, Asa vẫn luôn ở bên Chiquita, giúp em cảm thấy an toàn và yêu thương.

Chương trước Chương tiếp
Loading...