[AsaChi-ChiAsa] Chị Thỏ Em Mèo

14




Mặt trời đã lặn, khu rừng bên ngoài đã chìm trong bóng tối, ánh sáng duy nhất còn lại là từ đống lửa trại mà nhóm bạn đã đốt lên. Cả nhóm ngồi xung quanh, trò chuyện vui vẻ, ăn uống thoải mái sau một ngày dài đầy hoạt động.

Asa ngồi cạnh Chiquita, tay dịu dàng xoa đầu em, làm Chiquita không khỏi đỏ mặt. "Em ăn nhiều một chút đi," Asa nói với giọng nhẹ nhàng, nụ cười hiền hòa nở trên môi.

Chiquita hắng giọng, cố gắng tỏ ra cứng rắn. "Em ăn rồi, không đói đâu," em nói, nhưng tay vẫn cầm lấy miếng thịt gà mà Asa đưa cho.

Nhìn vẻ mặt của Chiquita, Asa không khỏi bật cười. "Em ăn đi, đừng có ngại, chị chỉ muốn em khỏe mạnh thôi mà." Asa lén nhìn sang những người còn lại trong nhóm, họ đều đang ăn uống vui vẻ, chẳng ai chú ý đến hai người.

Rora ngồi đối diện, bất chợt lên tiếng. "Chiquita, ăn đi chứ, mà sao trông em cứ có vẻ không muốn ăn vậy?" Cô ta cười tinh nghịch. "Hay là... chị Asa đang làm em ngại?"

Chiquita trừng mắt nhìn Rora, miệng vẫn nhai một miếng thịt lớn nhưng đôi má đỏ ửng lên. "Câm miệng đi, Rora!" Em kêu lên, rồi nhanh chóng quay lại nhìn Asa, cố gắng che giấu sự ngại ngùng. "Chị Asa đâu có làm gì em."

Asa mỉm cười hiền lành, không nói gì nhưng trong mắt lại hiện lên chút tinh nghịch. "Đúng rồi chị có làm gì đâu, chị chỉ đang chăm sóc em ấy thôi mà," Asa nói rồi nhẹ nhàng đút thêm miếng thức ăn cho Chiquita.

Chiquita không thể từ chối, chỉ đành ăn tiếp. Nhưng thật sự, những cử chỉ nhẹ nhàng của Asa làm em cảm thấy vừa ấm áp lại vừa ngượng ngùng. Cảm giác này thật kỳ lạ, nhưng cũng khiến trái tim em đập nhanh hơn.

Trong khi đó, Rami và Ahyeon đang thi nhau ăn hết phần của mình, cười đùa rôm rả. Ruka thì ngồi im lặng, đôi mắt đờ đẫn nhìn mọi người, nhưng thỉnh thoảng lại trợn tròn mắt khi ai đó làm điều gì quá bất ngờ.

Pharita, với đôi mắt to tròn của mình, cũng không bỏ qua cơ hội quan sát mọi người. Cô ta nhìn sang Asa và Chiquita, rồi lén thì thầm với Rora: "Thấy chưa, hai đứa cứ thế này suốt, chẳng ai còn quan tâm đến việc ăn uống nữa."

Rora nhướng mày. "Ừ, có vẻ như vậy thật."

Ngay lúc này, Chiquita cảm thấy một cái nhìn đầy nghi hoặc từ nhóm bạn. "Cái gì vậy?" Em quay sang nhìn họ, làm mặt ra vẻ khó hiểu.

"Chúng tôi đang để ý xem hai người lúc nào mới nhận ra rằng mình đang làm mọi người phát rồ đấy!" Rami cười lớn, miệng không ngừng nhai thức ăn. "Sao mà lúc nào cũng như là đôi tình nhân vậy, chẳng ai thấy sao?"

Asa liếc nhìn Rami, khuôn mặt vẫn giữ được sự ôn nhu, nhưng rõ ràng có vẻ hơi bối rối. "Em ấy chỉ ngượng thôi," Asa nói, rồi quay sang nhìn Chiquita với ánh mắt yêu thương. "Còn chị thì chỉ muốn chăm sóc em ấy thôi mà."

Chiquita đỏ mặt, nhưng cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. "Chị cứ thế này làm em không chịu nổi đâu." Em nói nhỏ, nhưng có vẻ như không thể giấu được cảm giác ngượng ngùng.

Rora và Rami cười rúc rích, còn Pharita thì chỉ lắc đầu. "Các em làm chị nhớ lại những ngày đầu yêu đương của mình đấy." Cô ta nói, mắt nhìn xa xăm.

Bầu không khí lúc này trở nên nhẹ nhàng hơn, mọi người tiếp tục ăn uống và trò chuyện vui vẻ. Chiquita tuy có chút bối rối, nhưng cũng cảm nhận được sự ấm áp, yêu thương từ Asa. Asa vẫn ngồi cạnh em, ánh mắt lúc nào cũng âu yếm và chăm sóc.

Cuối bữa ăn, khi mọi người bắt đầu dọn dẹp đồ ăn, Chiquita nhìn lên Asa, đôi mắt lấp lánh. "Chị có thể ôm em một cái không?"

Asa nhìn em, nở nụ cười ngọt ngào. "Chị luôn sẵn sàng, bé yêu."

Vậy là, hai người lại gần nhau, trong vòng tay của Asa, Chiquita cảm thấy bình yên và ấm áp. Dù xung quanh có những tiếng cười đùa, nhưng lúc này, chỉ có họ mới thật sự là thế giới của nhau.

Chương trước Chương tiếp
Loading...