[AsaChi-ChiAsa] Chị Thỏ Em Mèo

12




Một buổi sáng sớm, ánh nắng xuyên qua khe lá rừng, tạo thành những vệt sáng chiếu vào những căn nhà nhỏ mà nhóm bạn đang sinh sống. Chiquita vừa thức dậy, mắt vẫn còn ngái ngủ, nhưng hình như có điều gì đó khác lạ trong không khí sáng nay. Asa đang ngồi ở bàn ăn, mỉm cười như có điều gì muốn nói.

Chiquita nhíu mày, tựa lưng vào cánh cửa, buông một câu hỏi lơ đãng: "Chị có chuyện gì mà cứ cười tủm tỉm vậy?"

Asa nhẹ nhàng quay lại, ánh mắt đong đầy sự lấp lánh. "Em biết không, chị đang nghĩ về tương lai đấy."

Chiquita hơi nghiêng đầu, không hiểu. "Tương lai á? Tương lai gì?"

Asa đứng dậy, tiến lại gần Chiquita, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy sự tự tin. "Tương lai của chúng ta, em và chị. Em có bao giờ nghĩ đến việc... có con chưa?"

Chiquita ngớ người, mắt tròn xoe, như thể không thể tin vào tai mình. "C... có con á?"

Asa gật đầu, cười dịu dàng. "Ừ, chị đang nghĩ đến việc sẽ có một gia đình nhỏ, một đứa con đáng yêu, giống như em hoặc giống chị. Một đứa bé có thể chạy nhảy, nô đùa trong khu rừng này, rồi chúng ta sẽ chăm sóc nó."

Chiquita lắc đầu, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng lại không thể giấu được sự bối rối. "Chị... chị nghiêm túc đấy hả?"

Asa nhìn Chiquita với ánh mắt âu yếm. "Chị rất nghiêm túc. Em không thấy rằng chúng ta có thể xây dựng một gia đình hạnh phúc sao?"

Chiquita bắt đầu cảm thấy một chút ngại ngùng, không biết phải nói gì. Em nhìn Asa một lúc lâu, rồi buông một câu, cố giấu sự hoang mang trong giọng nói: "Chị nghĩ có con dễ lắm sao? Em là mèo, chị là thỏ, làm sao có con được?"

Asa bật cười, vươn tay kéo Chiquita vào lòng. "Em nghĩ vậy sao? Chúng ta có thể nuôi một đứa con vô cùng đáng yêu mà. Không nhất thiết phải là con đẻ đâu, em có thể nuôi dưỡng, yêu thương nó như con ruột."

Chiquita vẫn có chút bất ngờ, nhưng cũng cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Asa. "Chị... muốn có con thật à?"

Asa nhìn vào mắt Chiquita, nắm chặt tay em. "Đúng vậy. Dù là con nuôi hay con ruột, điều quan trọng là chúng ta sẽ chăm sóc và yêu thương nó như chính bản thân mình."

Chiquita suy nghĩ một lúc, rồi đột nhiên cười khúc khích. "Vậy... nếu có con thì ai sẽ thay tã? Ai sẽ thức đêm chăm sóc nó?"

Asa trố mắt, ngạc nhiên. "Em... em muốn chị làm tất cả những việc đó à?"

Chiquita hất mặt lên, một nụ cười lém lỉnh trên môi. "Chắc chắn rồi. Chị là người muốn có con mà, em chỉ là người phụ trách phần dễ thôi, ví dụ như... dạy con đi ngủ!"

Asa nhìn Chiquita một lúc lâu, rồi lại nở nụ cười ngọt ngào. "Em thật là... nghịch ngợm. Nhưng dù sao thì, dù có chuyện gì xảy ra, chị sẽ luôn ở đây với em. Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc, phải không?"

Chiquita cảm thấy ấm lòng, và tựa đầu vào vai Asa. "Ừ... chắc là vậy."

Khi cả hai đứng bên cửa sổ, nhìn ra khu rừng xanh tươi bên ngoài, Chiquita cảm nhận được một chút gì đó trong lòng. Có lẽ, dù là chuyện có con hay không, chỉ cần có Asa bên cạnh, em đã thấy mình hạnh phúc rồi.

Asa ghé sát tai Chiquita, thì thầm: "Em biết không, chị chỉ muốn em là mẹ của con chị thôi."

Chiquita đỏ mặt, quay lại nhìn Asa, rồi lại lảng tránh ánh mắt ấy. "C... Cái đó từ từ đã, chị muốn làm mẹ thì phải chờ đấy."

Asa chỉ cười, ôm Chiquita thật chặt, rồi hôn lên trán em. "Em đúng là người con mèo ngốc nghếch của chị."

Chiquita chẳng nói gì, chỉ khẽ mỉm cười, cảm nhận được sự ấm áp của Asa, và trong lòng em, một tương lai đầy hứa hẹn bỗng chốc trở nên thật gần gũi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...