[AsaChi-ChiAsa] Chị Thỏ Em Mèo
11
Một đêm khuya yên tĩnh, cả khu rừng chìm trong bóng tối và những tiếng côn trùng rả rích. Asa và Chiquita, sau một ngày dài cùng nhóm bạn làm đủ thứ chuyện, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi. Tuy nhiên, hôm nay có một điều đặc biệt - Asa đã quyết định rằng tối nay, chị sẽ ngủ chung giường với Chiquita.Chiquita nằm trên giường, một tay gối đầu, mắt nhắm lại, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ. Asa bước vào, nhìn thấy em và mỉm cười, bước đến gần. "Em ngủ đi, chị sắp lên giường rồi đây."Chiquita chỉ mở mắt, hờ hững đáp, "Ừm, chị ngủ đâu thì ngủ, đừng làm ồn."Asa lén nhìn vào mặt Chiquita, môi chị cong lên một cách nghịch ngợm. "Em không muốn ngủ cùng chị sao?"Chiquita ngước mắt lên, rồi lại tiếp tục nhắm mắt, giọng lười biếng. "Có gì đâu, nhưng... đừng làm em mất ngủ nha."Asa không nói thêm gì nữa, chị nhẹ nhàng trèo lên giường và nằm cạnh Chiquita. Chị cố gắng giữ khoảng cách, nhưng trái tim lại muốn lại gần hơn nữa. Chị thở dài, rồi dồn hết can đảm, quay sang Chiquita và thì thầm: "Chiquita, em có muốn ôm chị không?"Chiquita ngước nhìn Asa một chút rồi mỉm cười. "Làm gì có ai ngủ mà ôm nhau vậy?" Em trêu đùa nhưng vẫn không thể giấu đi vẻ mặt đỏ bừng của mình.Asa thấy vậy liền kéo Chiquita vào lòng, ôm chặt em. "Chị chỉ muốn... ngủ như thế này thôi. Em sẽ không từ chối chị đúng không?"Chiquita hít một hơi dài, rồi cuối cùng cũng chấp nhận ôm Asa. "Cũng được, nhưng đừng làm gì quá đáng nha."Vậy là hai người nằm cạnh nhau, cảm nhận hơi ấm của đối phương. Tuy nhiên, chính lúc này thì cái thứ "quá đáng" mà Chiquita vừa lo sợ đã bắt đầu xảy ra.Đúng lúc Chiquita đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, Asa lại "không thể kiểm soát nổi bản thân", hôn nhẹ lên trán em. Rồi một nụ hôn nữa, lần này là trên má, rồi một cái nữa lên môi. Chiquita giật mình, bật dậy ngay lập tức, mắt tròn xoe."Chị làm gì vậy?" Chiquita hét lên, đỏ mặt, bối rối.Asa vẫn giữ thái độ ngây thơ, nhưng trong đôi mắt lại ánh lên sự nghịch ngợm. "Em nói không muốn ôm chị, nhưng tại sao em lại nhảy lên người chị vậy?"Chiquita muốn nổi giận nhưng lại không thể làm gì được vì mặt mình quá đỏ. "Chị... chị sao cứ thế này hoài vậy hả?"Asa chỉ cười nhẹ, một nụ cười đầy yêu thương. "Em ngọt ngào, thơm thơm, mềm mại, lại trắng trẻo như vậy, làm sao chị chịu nổi chứ."Lúc này, Rora từ ngoài cửa chợt bước vào nhà, rồi nhìn thấy cảnh tượng đó. Cô ta nhướng mày và cố gắng nhịn cười. "A, giờ là giờ ngọt ngào của hai người à? Hay là... tui phá đám chút nha?"Rora vừa nói vừa lộ ra vẻ mặt nham hiểm, làm Chiquita và Asa giật mình. Nhưng rồi, không kịp ngăn cản, Rora đã bật đèn sáng chói trong phòng."Aaaaaaaaaaaaa!" Chiquita hét lên, nhảy ra khỏi giường. "Cái gì vậy?! Chị làm cái quái gì vậy Rora?!"Rora vẫn cười khúc khích, không hề quan tâm đến sự giận dữ của Chiquita. "Chị chỉ là... muốn nhìn thấy khoảnh khắc dễ thương thôi mà."Pharita cũng bước vào, vẻ mặt nghiêm túc nhưng lại không giấu được sự vui vẻ trong ánh mắt. "Các em còn chưa ngủ à? Quá khuya rồi đấy." Cô chớp mắt nhìn Chiquita rồi nhìn sang Asa, "chị nghĩ là... chị sẽ đi ngủ trước, hai người cứ tiếp tục 'thảo luận' đi."Asa cười, nắm tay Chiquita kéo lại gần mình. "Thôi mà, đừng giận nữa. Em không phải lo đâu, chị sẽ không làm gì đâu... chỉ là muốn ôm em một chút thôi mà."Chiquita mím môi, nhưng cuối cùng lại bất lực thở dài. "Chị cứ thế này hoài thì em không ngủ được đâu."Rora và Pharita, cả hai đều cười khúc khích rồi lén ra ngoài, để lại Asa và Chiquita trong không gian yên tĩnh.Sau khi một lúc lâu trôi qua, Chiquita rốt cuộc cũng nằm xuống lại bên cạnh Asa, dù hơi bực bội nhưng vẫn thấy ấm áp trong lòng. Asa thì thầm vào tai em, "Ngủ ngon nhé, em yêu."Chiquita khẽ thở dài nhưng cuối cùng cũng đáp lại, "Ngủ ngon nhé, chị... yêu."